Editor: Mặc Thanh Linh
Một lần ở tiệm lẩu kia, là lần cuối cùng Hạ Diệc Sơ nhìn thấy Chu Thanh.
Bởi vì lần đó Chu Thanh chạy trốn, Chu Thanh bị vị Vương tổng kia bắt về, từ lần đó, thời điểm buổi tối nào khi tiến vào thân thể Chu Thanh hắn (Vương tổng) dùng không ít đạo cụ, hung hăng tra tấn Chu Thanh một lần lại một lần, thẳng đến khi Chu Thanh khóc lóc cầu xin tha thứ mà Vương Tổng vẫn tiếp tục làm.
Hơn nữa, từ lần chuyện đó, Vương tổng trông giữ Chu Thanh càng ngày càng chặt chẽ, Chu Thanh căn bản là chạy không được. Huống chi, Chu Thanh bất quá là một cô nhi, liền tính hắn chạy ra được Hạ Diệc Sơ cũng không để ý tới, hiện giờ còn có ai là người quyền quý mà lại quan tâm tới hắn chứ.
Kiến trúc bên trong của lễ trao giải thưởng Kim Mã rất xa xỉ, ánh đèn tỏa ra bốn phía thật xa hoa.
Hạ Diệc Sơ mặc một bộ lễ phục màu trắng, tỉ mỉ trang điểm xong kéo Tô Tỉnh đi, hai người cùng nhau bước trên thảm đỏ vào sảnh lớn của buổi lễ trao giải trong các loại ánh đèn của phóng viên
Các vị trí đã sớm được dọn xong, hơn nữa mỗi trên mỗi vị trí đều dán tên minh tinh lên.
Tô Tỉnh thân là ảnh đế, chỗ ngồi tự nhiên là ở hàng ghế phía gần sân khấu, Hạ Diệc Sơ cũng không ngồi cùng với hắn được.
Cùng Tô Tỉnh tạm biệt, Hạ Diệc Sơ tìm được chỗ của mình ngồi xuống.
Không bao lâu, các minh tinh đều đã đến đông đủ, hai người chủ trì cũng ở sảnh lớn vỗ tay đi lên sân khấu trao giải, bắt đầu tuyên bố buổi lễ trao giải hôm nay bắt đầu.
Hạ Diệc Sơ lần này được đề cử nhận thưởng người mới xuất sắc nhất, chờ thời gian không sai biệt lắm sẽ có thể công bố ra. Cô cũng không vội, kiên nhẫn ngồi trên vị trí của mình nghe một số người được giải công bố ra, trên mặt Hạ Diệc Sơ hiện lên ý cười điềm đạm.
Thẳng đến cuối cùng, vị nữ chủ trì lễ trao giải: “Phía dưới, chúng ta sắp công bố người mới xuất sắc nhất năm nay, đó chính là —— Hạ Quỳ của《 Nhất Thế Trường An 》xin chúc mừng!”
Màn ảnh thực mau hiện lên hình ảnh Hạ Diệc Sở ở dưới, tất cả mọi người đều thấy được trên mặt cô từ đầu đến cuối đều treo ý cười.
Những minh tinh ngồi cạnh Hạ Diệc Sơ đều hướng tới cô chúc mừng, cô cũng đều gật đầu mỉm cười đáp lại, cuối cùng bước lên sân khấu trao giải.
Ngay lúc này, tin tức đã lan ra giới giải trí, vì lễ trao giải là được phát sóng trực tiếp.
Lúc này, ở một căn phòng lớn xa hoa, từng âm thanh ái muội không ngừng truyền ra.
Trên giường lớn mềm mại, một lão già thân thể mập mạp, làn da ngăm đen đang ghé vào một nam nhân trẻ tuổi, người nam nhân trẻ tuổi kia như ăn phải dược rất là hung mãnh.
Nam nhân trẻ tuổi bị đè nghe thấy người chủ trì đọc tên Hạ Quỳ thì nổ lực ngẩng đầu lên nhìn gương mặt tinh xảo trên TV,không cam lòng duỗi tay bắt lấy khăn trải giường: “Người lên nhận giải người mới xuất sắc nhất chính là ta, là ta..……”
Lão nam nhân ở trên người hắn vận động giống như là tới đỉnh đột nhiên động tác mạnh mẽ một chút, Chu Thanh bị động tác của lão nam nhân mạnh mẽ không chút ôn nhu làm cho hắn thống khổ đến nhăn chặt mày, theo sau là một đạo nhiệt lưu nóng bỏng vọt vào thân thể hắn.
Lão nam nhân kia sau khi phát tiết xong liền duỗi tay nắm tóc Chu Thanh đem đầu hắn giơ cao lên, khinh thường cười nhạo một tiếng: “Ngươi bất quá chính là một đồ chơi, những thứ đó mà một tiểu minh tinh hạ tiện như ngươi có thể mơ tưởng?”
Sau khi hắn nói xong, liền buông đầu tóc Chu Thanh đè eo hắn lại, bắt đầu một vòng vận động tiếp theo…..
******
Người lên nhận thưởng đều là những người không chỉ có thực lực mà còn có người chống lưng cường đại, sự nghiệp của Hạ Quỳ trong giới giải trí cũng từ từ rực rỡ như mặt trời ban trưa.
Mục tiêu nhiệm vụ của cô là ảnh hậu vậy nên từ sau lần nhận giải thưởng người mới xuất sắc nhất Hạ Diệc Sơ không chỉ không lười nhác ngược lại càng thêm nỗ lực, tiếp tục nhận thêm một kịch bản mới.
Mà sáng sớm ở một nào đó, Hạ ba ba lơ đãng đi gọi Thẩm Già Diệp lại thấy Thẩm Già Diệp không có ở trong phòng hắn, ngược lại thấy Hạ Diệc Sơ từ trong phòng Thẩm Già Diệp đi ra thì rốt cuộc mới biết Hạ Diệc Sơ và Thẩm Già Diệp có quan hệ mờ ám.
Thân phận là con gái nuôi của Hạ Diệc Sơ đã được đưa ra ngoài ánh sáng, đối với chuyện hai người bên nhau Hạ ba ba cũng không phản đối ngược lại có chút vui mừng.
Mà quan hệ hai người được cho ra ánh sáng, hành động của Thẩm Già Diệp đối với Hạ Diệc Sơ càng lớn mật, chỗ nào cũng không cố kỵ, trước kia ba ngày tới phòng Hạ Diệc Sơ một lần, hiện tại quả thực chính là mỗi ngày đều ngủ ở trong phòng Hạ Diệc Sơ, cái này làm cho Hạ Diệc Sơ mỗi lần đều cho rằng thân thể của mình sớm hay muộn cũng sẽ bị Thẩm Già Diệp làm cho xuống giường không được………
Hạ Diệc Sơ lại quay chụp vài lần, tuy rằng diễn xuất được mọi người xem yêu thích cùng bình luật viên điện ảnh khen ngợi, nhưng lại không có đạt được giải thưởng nữ chính xuất sắc nhất
Sau nửa tháng, được hệ thống 233 nhắc Hạ Diệc Sơ mới biết được Chu Thanh đã chết, là bị lão già hành hạ đến chết, thời điểm người ta phát hiện thì thi thể hắn không nhìn được, mà chuyện này cảnh sát đã tra ra đầu phạm đem mấy đạo diễn hạng ba toàn bộ đều bắt hết cho vào ngục giam đỡ cho mấy lão già này đi gây tai họa cho người khác.
Năm thứ hai, ngày lễ tình nhân vừa vặn là lễ trao giải điện ảnh quốc tế.
Hạ Diệc Sơ được đề cử là nữ chính xuất sắc nhất chỉ đáng tiếc người đoạt huy chương không phải là cô mà có tới tận năm người nghệ sỹ lên nhận thưởng liền.
Tô Tỉnh đi tới an ủi nói: “Đừng nản chí, về sau còn có cơ hội, nhớ lại năm đó anh ở giới giải trí lăn lộn tám năm mới lấy tới tay danh hiệu ảnh đế này. Kỹ thuật diễn của em,, tất cả mọi người đều không có nghi ngờ, chỉ tiếc là em còn quá trẻ, nếu lấy được nó về mới không bình thường.”
“Tô sư huynh nói đúng em sẽ tiếp tục nỗ lực.” Hạ Diệc Sơ hơi hơi mỉm cười, chính là sâu trong đôi mắt kia mang theo một tia tự tin cùng cố chấp đối với danh hiệu ảnh hậu này.
Cùng ngày lễ trao giải qua đi, không chỉ có là Tô Tỉnh, trên Weibo còn có rất nhiều các fan đều xông ra, sôi nổi an ủi Hạ Diệc Sơ:
“Hạ nữ thần! Đừng nản chí! Liền tính cô lần này không đoạt được giải, cũng vĩnh viễn là Hạ nữ thần của chúng ta!”
“Nữ thần uy vũ, hôm nay trang điểm thật đẹp~”
“Bảo tồn sức lực, ngày mai tái chiến màn hình điện ảnh tiếp!”
“Hạ nữ thần, chúng ta vĩnh viễn ủng hộ ngươi 【 tình yêu 】【 tình yêu 】”
“Không đoạt được giải tuy rằng đáng tiếc, bất quá trong lòng tôi xác định ảnh hậu vĩnh viễn là Hạ Quỳ! Bổng bổng đát( tại hạ không biết) ~”
……
Các các fan sôi nổi lên tiếng an ủi Hạ Diệc Sơ, chỉ là bọn hắn tuyệt đối không nghĩ tới, Hạ Diệc Sơ giờ phút này trong lòng lại là một chút cũng không có như trong tưởng tượng của bọn họ mất mát cùng uể oải.
Cục Dân Chính, Hạ Diệc Sơ cúi đầu nhìn hai tờ giấy đỏ trong tay (không biết đúng không), trên mặt nở một nụ cười ngây ngốc.
Thẩm Già Diệp đứng ở bên cạnh cô cũng không lên tiếng nói phải rời khỏi nơi này, vẻ mặt đầy sủng nịch nhìn cô, mặc cho cô cười ngây ngô.
=============================
Đây là chương của tuần sau nhé!
Đăng trước làm quà tết! Cảm ơn sự hợp tác của bạn Mặc Thanh Linh!
Truyện khác cùng thể loại
74 chương
76 chương
21 chương
36 chương
29 chương
159 chương
63 chương
10 chương