Editor: Mi Mặt Mèo ****************** Khi Hạ Diệc Sơ tỉnh lại, đã là sáng hôm sau, mặt trời ngoài cửa sổ tỏa ra ánh nắng rực rỡ. Hạ Diệc Sơ mở mắt ra, thân thể một trận đau nhức, lại lần nữa khép mi vào, vùi mình trong chăn Nơi tư mật không có cảm giác dính dấp, chỉ thấy thoải mái mát mẻ, hẳn là Thích Tẫn đã lau rửa sạch sẽ, cũng xức thuốc rồi. Âm thanh cửa phòng vang lên, Thích Tẫn từ ngoài đi vào. Hôm nay hắn mặc bộ quần áo ở nhà màu trắng không tì vết. "Chị, tỉnh rồi." Thích Tẫn nhìn Hạ Diệc Sơ muốn đứng dây, vui vẻ hỏi: "Chị muốn đi rửa mặt à?" "Ừ." Hạ Diệc Sơ nhàn nhạt đáp, mặt mày buông xuống nhưng cũng không có ý gì là tức giận. "Vậy chị chờ ở đây, em đem nước và khăn mặt tới." Thích Tẫn nói xong muốn hôn hôn Hạ Diệc Sơ nhưng nghĩ đến việc đã làm hôm qua, lại tự kềm chế. Hạ Diệc Sơ ngồi tựa vào đầu giường, Thích Tẫn kiên nhẫn giúp cô rửa mặt, sau đó đem cháo đến cho, ngồi nhìn cô ăn xong. "Còn khó chịu không? Nghỉ thêm một chút đi." Hạ Diệc Sơ chui vào chăn, ngoan ngoãn làm theo. Thích Tẫn ngồi cạnh cô một lúc, sau đó mới thu dọn mọi thứ ra ngoài. Hạ Diệc Sơ nằm trên giường, không ngủ, đợi cho Thích Tẫn thật sự ra khỏi phòng mới gọi hệ thống nói rõ sự tình những ngày vừa qua. Hạ Diệc Sơ đã có suy đoán nhưng nghe hệ thống báo, cố mới hiểu rõ ràng. Thích Tẫn thân phận là Thích thiếu gia nhưng ở nơi mọi người không biết đã sớm thu nạp nhân lực và tài lực. Từ năm mười lăm tuổi, hắn đã bắt đầu buôn bán, bởi vì thiên phú trác tuyệt cùng với ánh mắt độc đoán, tuổi nhỏ đã kiếm được không ít tiền. Từ đó, hắn thu nạp thủ hạ đắc lực, mở công ty, trò chơi Thịnh Thế cũng là của hắn một phần, đương nhiên, hắn chính là người ra quyết sách và lãnh đạo Thịnh Thế. Theo cốt truyện Thích Tẫn từ nhỏ bị lạnh nhạn, tính cách trầm mặc cố chấp, cuối cùng chết cùng Thích Minh Nguyệt trên bàn giải phẫu. Hiện tại, Thích Tẫn nhân sinh quỷ dị, hẳn là đã lệch khỏi quỹ đạo không ít. Chẳng lẽ, bởi vì Hạ Diệc Sơ đi vào thế giới này mà sinh ra hiệu ứng bươm bướm*? (*Hiệu ứng bươm bướm: một cái đập cánh của con bướm nhỏ bé có thể gây ra sự thay đổi (dù rất nhỏ) trong điều kiện gốc của hệ vật lý, dẫn đến kết quả là những thay đổi lớn về thời tiết như cơn lốc tại một địa điểm cách nơi con bướm đập cách hàng vạn km) Hạ Diệc Sơ nhíu mày suy tư. Bản thân là lãnh đạo Thịnh Thế nên hắn có thể có nhiều đặc quyền, khống chế một phần ba mạch máu trong trò chơi, có hai tài khoản, hơn nữa cả năm cũng không lộ ra dấu vết trước mặt cô. "Hệ thống, cha mẹ Thích có khỏe không? Rốt cuộc, bọn họ bị Thích Tẫn đưa đi đâu?" "Ký chủ yên tâm, Thích Tẫn không làm gì bọn họ cả. Ông bà Thích đã ra nước ngoài làm ăn, cũng không biết cô mất tích." "Tốt, tôi biết rồi." Hạ Diệc Sơ thở ra một hơi, trong lòng cũng thoải mái hơn không ít. Trong ổ chăn mềm mại vô cùng, tản ra thanh hương khí vị, Hạ Diệc Sơ bất tri bất giác nhắm mắt đã ngủ. Chờ Thích Tẫn trở lại thì cô đã nằm trong chăn ngủ từ lúc nào. Hắn đứng ở mép giường, chuyên chú nhìn Hạ Diệc Sơ ngủ. Một lúc lâu sau, hắn cởi giày, nhẹ nhàng bò lên giường, xốc chăn ra, chui vào. Thích Tẫn nằm cạnh cô, đụng chạm vào nhau, hắn yên lặng đếm... một, hai, ba, bốn... Cho tới khi hắn đếm đến mười, thân thể Hạ Diệc Sơ giật giật, chủ động chui vào lòng Thích Tẫn. Thích Tẫn duỗi tay ôm lấy cô, cằm chạm vào mái tóc đen mượt của cô, hít lấy mùi hương thoảng thoảng trên người cô, dần dần nhắm mắt lại. - -------------------------------------------- Ngày từng ngày qua đi, Hạ Diệc Sơ và Thích Tẫn cùng nhau sống trên đảo nhỏ này. Mấy ngày sẽ có thuyền mang thực phẩm và đồ dùng đến rồi rời đi ngay. Hạ Diệc Sơ không có cơ hội tiếp xúc với người trên thuyền, bên ngoài biệt thự cũng đầy camera quan sát và thủ hạ của Thích Tẫn, cô không dám mạo hiểm. Nhưng mỗi lần hỏi về chuyện bên ngoài đảo, Thích Tẫn đều đánh trống lãng, mặc kệ lúc nào, ở đâu, đều đem Hạ Diệc Sơ ân ân ái ái một phen, cho đến khi cô không còn sức để hỏi vấn đề này nữa. Hạ Diệc Sơ lại không phải đứa ngốc, hai ba lần bị áp đảo ăn sạch sẽ liền biết dù có thế nào cũng không hỏi mấy chuyện này nữa. ===============================