Editor: Mi Mặt Mèo
******************
Đối với Tô Nguyệt Ngôn, Hạ Diệc Sơ cũng mang theo lòng nghi hoặc. Trong trí nhớ của nguyên chủ, không có tí ký ức nào về việc Tô Nguyệt Ngôn là Huyễn Thú sư. Hay là do nguyên chủ qua đời sớm, không sống đến lúc Tô Nguyệt Ngôn thức tỉnh năng lực Huyễn Thú sư. Ánh mắt vừa rồi của Tô Nguyệt Ngôn đối với nàng cũng kỳ quái.
Hạ Diệc Sơ vứt chuyện này ra sau đầu, dẫn theo Qua Hàn đi ăn cơm, chờ trận chung kết ngày mai.
Một đêm không nói chuyện.
Trận chung kết hôm nay, Hoàng gia đặc biệt cử người tới xem.
Dưới lôi đài lại bày cá cược, đương nhiên Qua Hàn đặt tiền vào tên Tô Nhiễm.
Tô Nguyệt Ngôn tự tin mỉm cười:
"Tô Nhiễm, ta không phải Tô Uyển Như ngu xuẩn hôm qua. Hôm nay, ta xin thỉnh giáo chút thực lực của ngươi."
Những lời này làm cảm giác kỳ dị của Hạ Diệc Sơ đối với Tô Nguyệt Ngôn lại càng thêm kỳ dị, nàng vẫn bình tĩnh không đáp.
Trọng tài vừa cho trận thi đấu bắt đầu, Tô Nguyệt Ngôn phát ra công kích sắc bén như tia chớp tiến về phía Hạ Diệc Sơ.
Vũ khí của Tô Nguyệt Ngôn là một thanh trường kiếm, hôm nay Hạ Diệc Sơ khó mà dùng được chiếc roi của mình. Từ trong không gian, nàng lấy ra một thanh hàn kiếm. Dù sao có Qua Hàn, vũ khí trong không gian cái gì cũng có.
Tô Nguyệt Ngôn tuy rằng là Huyễn Thú Sư nhưng kinh nghiệm thực chiến cũng không ít.
Trải qua vài hiệp, cả hai đều không phân cao thấp. Hạ Diệc Sơ muốn thăm dò thực lực của Tô Nguyệt Ngôn nên không dốc toàn lực.
Tô Nguyệt Ngôn tưởng rằng mình sẽ nhanh chóng hạ được đối thủ, lại không ngờ đôi lúc lâm vào thế hạ phong. Tô Nguyệt Ngôn thần sắc âm trầm, tâm niệm vừa động, nhanh chóng triệu hoán khế ước thú.
Tiếng chim phượng hoàng vang lên, thân ảnh đỏ như lửa bay ra, lóng lánh quang mang, đây chính là khế ước thú của Tô Nguyệt Ngôn - Lục giai Cửu Thải Phượng.
Người bên dưới lập tức kinh sợ, Huyễn Thú sư nha, hơn nữa thú khế ước lại là Lục giai thú.
Phượng hoàng bay nhanh đến, phun lửa về phía Hạ Diệc Sơ, nàng nhanh chóng lắc mình né tránh.
Khế ước thú tổng cộng chia làm chín bậc, cấp bậc từ nhỏ đến lớn, cấp bậc càng lớn thực lực càng lớn.
Cửu Thải Phượng theo lệnh chủ nhân, liên tục tấn công Hạ Diệc Sơ, hỏa cầu lớn bé phun trào liên tục muốn giết chết nàng.
May mà ở Tu Di cảnh giới, Hạ Diệc Sơ đã đối phó không biết bao nhiêu loại ma thú, vô hình trung làm cho thực lực của nàng tăng lên rất nhiều. Có điều, loại ma thú này, nàng chưa gặp qua.
Cho nên để tránh né từng đợt tấn công của nó, Hạ Diệc Sơ gặp không ít khó khăn.
Tô Nguyệt Ngôn đứng một bên, nuốt mấy viên đan dược, mệt mỏi trong thân thể nháy mắt biến mất. Nàng ta nhìn Hạ Diệc Sơ có chút chật vật né tránh khế ước thú của mình, trong lòng cảm thấy trận này thắng chắc rồi.
Tô Nguyệt Ngôn cười, nhìn Lục giai Cửu Thải Phượng bao vây Hạ Diệc Sơ, nàng ta nắm chắc vũ khí, quyết định đi lên trợ giúp Lục giai Cửu Thải Phượng.
Chính lúc này, Hạ Diệc Sơ quay đầu nhìn Tô Nguyệt Ngôn, nở nụ cười. Bộ dáng này làm Tô Nguyệt Ngôn sửng sốt.
Nháy mắt, trong không trung xuất hiện một bóng đen.
================================
Truyện khác cùng thể loại
290 chương
21 chương
54 chương
16 chương
116 chương
47 chương
30 chương