Edit: Linhlady
Beta: Phuongman48
Trong cuộc đại chiến kia, nhờ có Tô Linh Nhi cùng Minh Xa dẫn dắt, đoàn quân tang thi nhanh chóng giành thắng lợi.
Từ nay về sau, Tô Linh Nhi đổi tên cho tang thi là "Tân nhân loại"
Dù sao tang thi cũng là từ nhân loại chuyển hóa mà thành.
Vậy nên nhân loại may mắn còn tồn tại ở khu vực Châu Á cũng được Tô Linh Nhi tập trung lại, căn cứ theo từng khu vực, chủng loại mà có chính sách tự trị khác nhau, nhân loại mặc dù số lượng rất ít, nhưng vẫn có cuộc sống hạnh phúc an khang.
Ở dưới sự cai trị của Tô Linh Nhi, nhân loại cùng tân nhân loại dần dần ở chung hoà bình.
Một trăm năm sau.
Tang thi ở sáu châu lục khác cũng dần dần tiến hoá, nhưng những tang thi này nhiều nhất cũng chỉ có thể tiến hoá đến cấp hai, tang thi cấp ba chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Nhưng mặc dù như vậy, nhân loại còn lại ở đây cũng bị tang thi áp đảo gắt gao.
Có một ngày, đám tang thi kia không biết nghĩ ra ý tưởng từ đâu, muốn chiếm châu Á có diện tích to lớn, sau đó đem nhân loại nơi đó đuổi đi, sử dụng tang thi chưa khai hoá.
Nhưng mà khi bọn hắn trèo đèo lội suối, qua sông đại dương, cuối cùng tới châu Á, lại bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ.
Nhân loại ở châu Á cùng tang thi lại có thể ở chung hoà bình, thậm chí còn có nhân loại cùng tang thi kết hôn, chỉ là bởi vì chủng tộc bất đồng, nhân loại cùng tang thi cũng không thể sinh ra hậu thế.
Hơn nữa ở chỗ này, nền văn minh cũ của các quốc gia đều được phục hồi, vô cùng phồn vinh.
Điểm chết người chính là ở chỗ bọn họ muốn tìm tang thi cấp ba rất ít, chỗ này tang thi cấp ba nhiều không kém người bình thường.
Vì thế bọn họ mới lên bờ cùng một ngày bị cảnh tượng nơi này doạ sợ tới mức mông đầy nước tiểu lăn trở về quê quán.
Qua mấy trăm năm nữa.
Dưới sự lãnh đạo của Tô Linh Nhi cùng Minh Xa, nhân loại mới ở khu vực châu Á đã đạt tới trạng thái hoàn mỹ.
Bởi vì lúc đầu, căn cứ của Tô Linh Nhi ở nước Z, địa ở nước Z có một loại truyền thuyết có một vị nữ thần tạo người gọi là Sáng Thế Thần, cho nên hậu nhân của tân nhân loại tôn xưng Tô Linh Nhi là ―― chân thần * Nữ Oa!
Có một ngày, sau khi Tô Linh Nhi cùng Minh Xa cá nước thân mật.
Tô Linh Nhi nằm bên cạnh đột nhiên nhéo cái mũi Minh Xa hỏi: "Minh Xa, sau khi em với cha rời đi, Anh mang Ninh Uyển Nhi đi đâu?"
Nghe vậy, trên mặt Minh Xa vốn treo nụ cười hạnh phúc, lập tức cả khuôn mặt trở nên âm trầm.
Cho tới bây giờ khi hắn nhớ lại dáng vẻ Tô Linh Nhi bị thương ngày đó, trong lòng luôn cảm thấy đau đớn.
"Hừ, cô ta tự nhiên có chỗ để đi, em không cần quan tâm làm gì."
Tô Linh Nhi hừ lạnh một tiếng, tay buông cái mũi đang nhéo Minh Xa ra: "Anh không nói em cũng biết, a Nhiên ở lần đó trở về lúc sau ngủ đông suốt một năm, chữa khỏi bình thường căn bản sẽ không tạo thành thương tổn với a Nhiên tới trình độ này, trừ phi là giúp một người sống lại!"
"Tiểu phôi đản, biết rõ còn cố hỏi!"
Minh Xa xoay người đem Tô Linh Nhi áp dưới thân, thấy thế, Tô Linh Nhi thở dài một hơi, thôi, nhiệm vụ cái gì, vẫn là nam nhân nhà mình vui vẻ quan trọng nhất!
Bên kia, ở một không gian nào đó.
A Quyền đem ngón tay Ninh Uyển Nhi từng đốt băm rớt, sau đó đem ớt cay nhất trên đời này mài thành bột, bỏ vào miệng vết thương Ninh Uyển Nhi, ngay sau đó lại đem cái này rải từng miệng vết thương trên người, ngâm mình ở lu rượu.
"A!"
Trong không gian vang lên từng tiếng kêu khủng bố.
Nhưng mà a Quyền cùng a Nhiên đối với loại tiếng kêu này đã tập mãi thành thói quen.
Bởi vì ở đây mấy trăm năm, bọn họ mỗi ngày đều phải nghe một lần.
Nhìn Ninh Uyển Nhi bị tra tấn không ra hình người, a Quyền lắc đầu, bất đắc dĩ nói: "Nữ nhân này thật là ngu xuẩn, vậy mà làm thương nữ hoàng bệ hạ của chúng ta, chẳng lẽ cô ta không biết vương thượng thấy chúng ta khen nữ hoàng bệ hạ một chút đều phải tìm chúng ta gây phiền toái, càng đừng nói thương tổn nữ hoàng bệ hạ."
"Ai, nhanh chóng đem nhiệm vụ hôm nay hoàn thành, ta còn muốn về nhà chơi với con."
A Nhiên đi qua đi, một tầng ánh sáng màu xanh biếc bao trùm ở trên người Ninh Uyển Nhi.
Ninh Uyển Nhi vốn sắp chết đi, ở dưới sự trợ giúp dị năng chữa khỏi của a Nhiên lại lần nữa còn sống, không chỉ có còn sống, đoạn ngón tay bị mất cùng miệng vết thương trên người đều đã là khép lại.
Ninh Uyển Nhi nhìn thân ảnh a Quyền cùng a Nhiên rời đi, nổi điên đuổi theo.
"Cầu xin các người, giết tôi đi, làm tôi hoàn toàn chết đi."
Loại ngày tháng nàng cô ta chịu không nổi nữa.
A Quyền cùng a Nhiên từ không gian của a Lẫm đi ra ngoài còn Ninh Uyển Nhi vĩnh viễn vây ở bên trong.
Ngày qua ngày, năm này sang năm nọ......
Ở nơi này vĩnh viễn trình diễn một tiết mục tàn khốc.
Chưa bao giờ đình chỉ!
7.9.2018
Truyện khác cùng thể loại
56 chương
36 chương
9 chương
87 chương
112 chương