Edit: Linhlady
Beta: Phuongman48
"Ba ba, chú Đỗ, con biết hai người ở bên trong, con cùng Hạo ca ca chuẩn bị bữa sang tình yêu cho hai người, nếu hai người còn chưa tỉnh vậy con đặt trước ở cửa."
Tô Linh Nhi đem khay đồ ăn đặt trước cửa, sau đó tránh ở một góc rẽ hành lang.
"Nói nhỏ chút!"
Tô Linh Nhi nhắc nhở Đỗ Hạo đứng ở phía sau.
Kẽo kẹt!
Cửa phòng bị mở ra, Đỗ Lam Hiên nhìn bữa sáng chuẩn bị tốt bên cạnh lộ ra một góc giấy thì nở nụ cười.
Trong phòng,
Lưu Chấn Thiên không ngừng lẩm bẩm trong miệng: "Xong đời, xong đời! Lần này xong đời rồi!"
Nghe vậy, Đỗ Lam Hiên đi vào, đem tờ giấy đưa cho Lưu Chấn Thiên.
"Được rồi, nhìn xem Linh Nhi viết gì đi."
Lưu Chấn Thiên hít sâu một hơi, tiếp nhận tờ giấy từ trong tay Đỗ Lam Hiên, mở tờ giấy ra, sau khi nhìn thấy nội dung Tô Linh Nhi viết, nháy mắt mặt già đỏ bừng.
Đỗ Hạo đối với vẻ mặt cười xấu xa của Tô Linh Nhi hỏi: "Em viết cái gì trong đó?"
Tô Linh Nhi lộ ra một nụ cười giảo hoạt.
"Không có gì, chính là chúc bọn họ "Tính" phúc lúc tuổi già."
Đỗ Hạo nghe được lời này, con ngươi nhộn nhạo ánh mắt nóng rực.
"Không cần lo cho bọn họ nữa, chúng ta vẫn là lo lắng sinh hoạt "Tính" của bản thân đi!"
Đỗ Hạo một tay đem Tô Linh Nhi khiêng lên.
Cách mặt đất cánh tay cùng chân Tô Linh Nhi không ngừng đong đưa.
"Đỗ Hạo, anh không phải người! Em vừa mới tốt nghiệp còn không có thành niên đâu.".
"Phải không? Anh nhớ không lầm ngày hôm qua chính là party sinh nhật thành niên của người nào đó."
......
Trên thân thể, ở nơi nào đó giống như là bị cự thú cường ngạnh xé mở, giây tiếp theo, Tô Linh Nhi trực tiếp đau tới ngất xỉu.
Trong nháy mắt khi cô hôn mê, trong [ Luân hồi mạc ], bốn nhiệm vụ đồng thời biến thành màu xanh biếc.
Ngay sau đó, Tô Linh Nhi cảm thấy mình giống như xuyên qua thời không, gió lốc nổi lên khiến cô không mở được mắt.
Chờ đến khi cô mở mắt ra lần nữa, nghiễm nhiên đã trở về bên trong không gian.
Nhớ tới một đời kia, Tô Linh Nhi đột nhiên hoảng loạn, nhìn xung quanh không gian hỏi: "Hạo Thiên thiên thần, tại sao ta lại quay về sớm như vậy? Cái kia, kí chủ ở bên trong luân hồi đã chết rồi sao?"
Tưởng tượng đến Đỗ Hạo bởi vì mình rời đi mà thương tâm muốn chết, trong lòng Tô Linh Nhi cảm thấy đau không thở nổi.
Huống chi bởi vì cái loại chuyện xấu hổ đó mà chết, Đỗ Hạo hẳn là càng thêm áy náy đi!
Giọng nói như giếng cổ không gợn sóng, không hề có cảm xúc giải thích nói: "Ngươi yên tâm, lần này là bởi vì ngươi nhanh chóng hoàn thành tâm nguyện của kí chủ mới có thể nhanh chóng quay về đây như vậy, còn ký chủ tự nhiên là quay về thân xác! Cái này ngươi không cần lo lắng."
Nghe xong một câu cuối cùng Hạo Thiên thiên thần, Tô Linh Nhi mới buông tâm.
Tuy rằng cô không thể làm bạn với Đỗ Hạo cả đời, nhưng mà có thể có người thế cô bồi Đỗ Hạo, chuyện này đã là trời cao ban ân lớn nhất.
"Lần này ngươi hoàn thành nhiệm vụ không tồi, hy vọng không ngừng cố gắng!"
Cấp SSS trừ bỏ có thể mang đến cho Tô Linh Nhi 10 giờ giá trị sức sống, còn có thể đủ điểm đạt được một vật phẩm dùng cho thế giới tiếp theo và một kỹ năng.
Tô Linh Nhi mở luân hồi mạc ra, tin tức thuộc về cô lại lần nữa xuất hiện.
"Tên họ: Tô Linh Nhi"
"Giới tính: Nữ"
" Đánh giá nhiệm vụ: SSS"
" Giá trị sức sống: 15"
"Hoạt động vật phẩm: Chứa đựng lượng 1 ( căn cứ loại hình luân hồi mà xác định)"
"Kỹ năng: kĩ năng đấu vật cận chiến ( sử dụng vĩnh cửu)"
Nhìn thấy kỹ năng mới đạt được, Tô Linh Nhi không khỏi nhớ tới chính mình khi bị dồn ở WC, nếu lúc đó cô có kĩ năng đấu vật cận chiến thì thu thập mấy người kia chỉ như bữa ăn sáng.
Edit: Dự tính đào hố mới có ai hóng không?
Truyện khác cùng thể loại
56 chương
36 chương
9 chương
87 chương
112 chương