Mau Xuyên Công Lược Boss Phản Diện Nam Thần

Chương 179 : Võng du đại thần (hoàn)

Sau vài ngày ở nhà Lục Cẩn Hiên đã khoẻ hẳn Được vợ mình chăm sóc anh cảm thấy rất vui Cha mẹ Lục rất hài lòng cho đến một ngày Ngày mà Lục Tử Kiệt về nhà ăn cơm Trên bàn ăn không ai nói câu nào " Vợ con sao rồi? " Lục lão gia lên tiếng Lục Tử Kiệt cười như không cười nhìn ông nội " cô ấy vẫn ổn " Nghe vậy Lục lão gia không hỏi gì thêm Bầu không khí xấu hổ An Ý mất tự nhiên ăn cơm xong xin phép mọi người lên lầu Lục Cẩn Hiên cũng đi lên theo Cha mẹ Lục cười lắc đầu Con trai họ cưới vợ xong, là quên cha mẹ Lục Tử Kiệt biết cô tránh né hắn mà buồn Ăn xong đi về biệt thự Cha mẹ Lục cũng không nói gì vì trong lòng bọn họ, Lục Tử Kiệt không quan trọng bằng Lục Cẩn Hiên. Khi về nhà Lục Tử Kiệt phát hiện mùi máu tươi chảy trên sàn nhà Anh ta nhanh chóng lên lầu thì nhìn thấy cảnh cô con gái 4 tuổi của hắn bị vợ hắn đâm chết Dù không có thương cô con gái này dù gì đứa bé này cũng có dòng máu của hắn Thế là Lục Tử Kiệt đem Lữ Anh Mai đến đồn cảnh sát Anh ta giao cho cảnh sát sau đó đưa ra bằng chứng vợ mình giết người Lữ Anh Mai vì giết con gái mà hoá điên, cuối cùng bị tra tấn mà yếu đuối ngã chết trong phòng giam. Ngày cô ta chết bầu trời có sấm chớp đùng đùng Chứng tỏ thiên đạo đang tức giận. lúc này Thẩm Ngôn đang ngồi trong phòng làm việc nhìn ra ngoài cửa sổ mà nhíu mày 488" ký chủ, nữ chủ vị diện này đã chết, làm thiên đạo tức giận " Nghe vậy Thẫm Ngôn không nói gì, nhìn lên trời hỏi " thiên đạo cũng biết người mà giết nữ chủ là nam chủ cớ gì trách bọn tôi? " 488" thán phục sự dũng cảm của ký chủ nhà mình 488" ký chủ dù vị diện này nữ chủ đã chết nhưng nam chủ vẫn còn, thế là vị diện không có sụp đổ" Thẫm Ngôn cười nhạt " vậy tốt rồi, nữ chủ vị diện này, gặp báo ứng, nam chủ cũng đau khổ " Sau đó cửa văn phòng mở ra Tiêu Yến My bước vào nhìn anh mà cười Chạy lại ôm anh " Ngôn, tuần này chúng ta đi chơi đi" Thẫm Ngôn cười ngọt ngào Hết thảy đều là do duyên phận của từng người không dựa vào thiên đạo, như tình cảm của anh và Tiêu Yến My hoặc tình yêu vượt gian khổ của Lục Cẩn Hiên và Cố Nhi Băng.