Mẫu Hệ Xã Hội: Đa Phu Ký

Chương 62 : Heo động dục và rời khỏi

"Cho dù bây giờ mẹ đi không đến mấy ngày cũng sẽ trở về." Bạch Tuyết Thường hôn lên gương mặt nhỏ của Lôi. Làm sao có thể nỡ rời khỏi tộc Tê Giác chứ. Trong hang động có nhiều dạ minh châu phát sáng như vậy, hàng trăm người lao động chịu thương chịu khó. "Thật sao?" Mặt mũi Lôi tràn đầy mong chờ. "Còn thật hơn trân châu." Bạch Tuyết Thường dùng tiếng Trung nói một câu. Trong mười mấy ngày nay cô dạy bọn nhỏ học tập văn hóa, dùng số lượng lớn từ vựng tiếng Trung. Tương lai, cô không ngại dùng tiếng Trung làm ngôn ngữ chính thức của Tuyết Quốc. Cho nên đó là loại ngôn ngữ phổ biến trong thời đại này. "Con chờ mẹ trở về." Lôi ôm lấy cổ cô, hôn lên môi cô. Đàn ông tộc Tê Giác biết được nữ tù trưởng rời đi đều rất bất an xúm lại. Cô liên tục hứa nhiều nhất 3-4 ngày sẽ trở lại tộc Tê Giác bọn họ mới bình tĩnh lại. Nhưng yêu cầu cô mang theo hai người đàn ông để bảo vệ sự an toàn của cô. Bạch Tuyết Thường biết bọn họ không yên tâm nên đồng ý. Lúc gần đi, Bạch Tuyết Thường dạy mấy người đàn ông làm gạch mộc như thế nào. Chờ cô trở lại dạy bọn họ xây dựng nhà gạch mộc. Dân tộc Hoa Hạ là một nền văn minh cổ đại vĩ đại, nhà gạch mộc đã phổ biến mấy ngàn năm. Cho đến thế kỷ 20 thập niên 80 mới dần dần bị nhà ngói thay thế. Làm gạch mộc không phải công việc cần kỹ thuật, xem một cái thì biết. Thêm nước vào bùn đất, hơn nữa cắt nát cỏ khô, trộn đều. Một cái khuông gỗ hình chữ nhật chứa đầy bùn, hai tay nắm chặt khuông gỗ nhấc nó lên trên, rới xuống đất là một cục bùn hình chữ nhật, phơi khô trở nên cứng chính là vật liệu kiến trúc tốt có thể dùng xây nhà. Bạch Tuyết Thường đi thăm Rambo, Ellen, Moses, Joe và một số người đàn ông bị trúng tên. "Khi nào em trở về?" Con ngươi màu đỏ của Rambo hiện lên màu sắc âm u. "Khoảng 3-5 ngày." Cô trả lời. "Anh sẽ chờ em 10 ngày. Trong vòng 10 ngày nếu em không trở lại thì anh sẽ dẫn tất cả đàn ông trong tộc đến Đường Bộ làm thịt tất cả đàn ông của em." Rambo nói một cách tàn nhẫn. "Anh có thể nhặt về một cái mạng đã không tệ, ít mạnh miệng đi." Bạch Tuyết Thường đá một cái vào chân gã bị thương. Rambo đau đến hít hà kéo Bạch Tuyết Thường qua, một tay vói vào áo lót của cô bóp lấy một bên vú xoa nắn, một tay kia duỗi vào quần lót nhỏ tách hai môi âm hộ tìm lỗ nhỏ. Hai ngón tay khép lại cắm vào trong. Cả người Bạch Tuyết Thường run lên, ngón tay gã cắm vào âm hộ cô, đầu ngón tay tiến vào tử cung. Tên khốn kiếp này nửa nằm liệt cũng không quên làm cô. Rất nhanh cô chảy nước giàn giụa, cúi đầu nhìn bàn tay to kẹp giữa hai chân ướt dầm dề. Cô không cầm lòng được mở rộng hai chân. Lúc này cô đứng. Chân Rambo bị thương nên ngồi dưới đất. Âm hộ bị trêu chọc làm cả người cô mềm nhũn nắm lấy hai vai gã chống đỡ đôi chân sắp run rẩy. "Ô... ngón tay có vết chai... Rambo... cào đến tử cung đau... a a... không được..." Bạch Tuyết Thường ướt đẫm mồ hôi mềm nhũn ở trong ngực Rambo. "Moi âm hộ thoải mái không?" Gã bóp lấy vú cô hỏi hung dữ. "Thoải mái..." "Thích bị đàn ông đụ âm hộ không?" "Thích." "Vậy em nhanh chóng trở về, anh sẽ làm cho em <img src="https://chaptimg.wattpad.vn/public/images/storyimg/20200709/xahoi.png" title="Heo động dục và rời khỏi " data-pagespeed-url-hash=3413321283 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);">