"Ai?" Tô Niên Niên chưa hồi phục tinh thần, thì đã bị kéo đến giữa đại sảnh.
"Ăn uống no đủ, đến giờ trả nợ nha?" Cố Tử Thần cúi cầu, nhẹ nhàng nhàn nhạt nói một câu.
Bên tai cảm nhận được hơi thở của anh, phối hợp với giọng nói mị hoặc tới cực điểm, Tô Niên Niên lần nữa không có tiền đồ đấy... Đỏ mặt.
Tiếng âm nhạc rơi vào cảnh đẹp, người chung quanh bắt đầu nhẹ nhàng nhảy múa, Tô Niên Niên giờ mới nhận ra, Cố Tử Thần là muốn khiêu vũ cùng cô.
"Chờ một chút... Anh sẽ không phải là muốn cùng khiêu vũ với tôi chứ..." câu nói còn chưa dứt, Cố Tử Thần một tay ôm eo cô, tay kia cầm bàn tay của cô.
"Hình như cũng không phải quá béo." Cố Tử Thần nghiêm trang nói, tay lại ác liệt ở bên hông cô nhéo nhéo.
Tô Niên Niên vừa thẹn vừa giận, nhưng phát hiện chung quanh không ít người đang nhìn hai người, cố nén không có phát tác.
"Cô gái bên cạnh Cố thiếu gia là ai? Chẳng lẽ là bạn gái của anh ta?"
"Hình như là thiên kim Tô gia, không nghĩ tới trổ mã được xinh đẹp như vậy rồi."
"Đúng nha, nhìnnhư vậy, hai người còn rất xứng đôi đấy."
"Thiết..., các người thì biết gì, khi Tô Dĩ An còn sống, có vẻ như với Cố Gia không hợp đây..."
Mà ở vào nghị luận trung tâm hai người, đã theo tiếng âm nhạc nhảy lên điệu waltz ưu nhã.
Doãn Sơ Hạ nhìn hai người ôm nhau khiêu vũ, sắc mặt trắng bệch, trong ánh mắt tràn ngập hận ý, đem khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp bóp méo.
Cô ta ăn mặc tỉ mỉ một ngày, chỉ vì có thể nhảy với Cố Tử Thần, làm tất cả mọi người kinh diễm.
Từ khi ở chỗ mẹ biết được Cố Gia có ý kết quan hệ thông gia với Doãn gia, trời biết khi đó cô ta có bao nhiêu vui vẻ!
Cô ta cho rằng mình sẽ trở thành nữ nhân hạnh phúc nhất.
Hôm nay vũ hội cũng là mẹ Doãn đặc biệt vì cô ta tổ chức, thậm chí còn khiến cho Diệp Tư Vân đặc biệt mời Cố Tử Thần.
Không nghĩ tới kết quả như vậy!
Doãn Sơ Hạ chỉ cảm thấy trong lòng vướng lấy một ngụm ác khí, Lưu Doãn Nhi với Trương Hiểu Tiệp xa xa mà nhìn cô ta, không dám lên trước.
"Sơ Hạ không phải nói có kinh hỉ nói cho chúng ta biết sao?" Lưu Doãn Nhi sợ hãi mà nói.
Trương Hiểu Tiệp lôi kéo tay áo của cô ta, "Được rồi, nhìn mặt cậu ấy đi, cậu ấy hiện tại tâm tình có lẽ thật không tốt, chúng ta trước đừng đi quấy rầy..."
"Thực xin lỗi!"
"A...... Tôi thực không phải cố ý đâu..."
"Hắc hắc, nếu không anh giẫm lại tôi một lần?"
Cố Tử Thần mặt đen, lúc Tô Niên Niên lần n dẫm lên chân của anh, hắn thanh âm lạnh lùng: "Tô Niên Niên, cái này chính là biết khiêu vũ của cô sao?"
"A...... Tôi thật biết nhảy nha, chính là không tốt lắm thôi." Tô Niên Niên ngượng ngùng cười cười, lại không cẩn thận, giẫm lên chân Cố Tử Thần.
"..." Cố Tử Thần quả nhiên là một ít tính tình cũng không có, may là hôm nay cô mang giày đế bằng, khí lực lại không lớn, bị cô giẫm vài cái cũng không đau nhiều.
Nhưng mà đối với người khác, hai người quả thực thân mật tới cực điểm.
Không chỉ vũ bộ chân đi xiêu vẹo, hơn nữa thấp giọng mềm giọng, tăng thêm Tô Niên Niên dáng tươi cười, rất dễ dàng cho mọi người cảm giác hai người cảm tình rất tốt.
Cố Ngôn Chuẩn nhìn qua trong đám người, thiếu niên chói mắt kia, trong nội tâm nhịn không được thở dài.
Vừa giơ ly rược lên, Diệp Tư Vân nổi giận đùng đùng đi tới, Cố gắng duy trì lấy phong độ, "Nhìn xem con của anh đi, đều làm nên trò gì! Tùy tùy tiện tiện tìm một cô gái kéo khiêu vũ, làm người nhà Doãn gia nhân làm sao chịu nổi?" Dứt lời ánh mắt như điện quét mắt Tô Niên Niên, ngữ khí càng thêm cay nghiệt, "con nhóc kia cũng thật là không biết tốt xấu, ỷ vào chính mình có vài phần tư sắc mà vọng tưởng trèo lên chúng ta Cố Gia, không biết cảm thấy thẹn!"
Truyện khác cùng thể loại
2 chương
45 chương
71 chương
187 chương
337 chương