Diệp Hàm Huyên- Kính Thiên Minh một đôi siêu cấp soái ca mỹ nữ bước vào thu hút sự chú ý của biết bao người.
Quần chúng đỏ mắt hâm mộ, trong lòng không ngừng phỉ nhổ, hai đại yêu nghiệt đi với nhau đã gây sự chú ý lắm rồi- còn không biết ý thu liễm, lại mặc y phục đôi toả sáng cả một vùng trời.
Dưới ánh đèn mông lung, y phục màu đỏ lựu như hoạ từng đường cong trên cơ thể cô gái, chiếc đai lưng nhỏ vừa vặn bó sát vòng eo thon gọn.
Còn chàng trai tuỳ ý đi bên cạnh mỹ nhân, bộ vest màu đỏ vô cùng chói- không những không dìm được vẻ tuấn lãng của hắn mà còn trở thành phông nền cho hắn.
Diệp Hàm Huyên ban đầu có chút phân vân, không ngờ tên chồng ngốc này mặc lên lại soái như vậy! Tự dưng trong lòng cô có chút không nỡ đem bảo vật trong tay mình để người khác ngắm nhìn.
Vị giả ngốc nào đó cũng không kém phần cay cú, nếu không phải vợ yêu nhất quyết bảo đi, anh còn lâu mới muốn cho mấy tên đàn ông sống bằng nửa thân dưới kia được chiêm ngưỡng dung nhan của vợ anh.
Hai người, một vợ một chồng ngông nghênh bước vào, cái khí thế này quả thật coi trời bằng vung a!
Diệp Hàm Huyên đôi mắt trong veo khẽ chớp, môi mọng ghé sát vào vành tai Kính Thiên Minh thì thầm, "Không được bày ra bộ dáng si ngốc biết chưa? Đã cho anh coi phim truyền hình bá đạo tổng tài cả tuần rồi, cứ như thế mà."
Chiếc mũi thanh tú trên khuôn mặt thanh thuần xinh đẹp của cô khẽ chạm vào má anh khiến khuôn mặt anh không tự chủ được mà nóng ran.
Người ngoài nhìn vào tuyệt đối có thể nhìn ra được mỗ nữ đáng khinh trêu ghẹo xử nam! Tại sao khung cảnh này không những không nhức mắt mà giống như cảnh đẹp ý vui nhỉ?
Quả nhiên chiêu khích tướng của Diệp Hàm Huyên lực sát thương vô cùng lớn, Tần Gia Dung từ trong đám người chen ra, vui mừng nói, "Tiểu Diệp, em đến rồi sao? Hại chị đợi em nãy giờ."
Diệp Hàm Huyên ánh mắt nhàn nhạt lướt qua Tần Gia Dung.
Xem ra một tháng không gặp đã thay đổi không ít a! Một thân y phục dạ hội màu trắng tinh khiết, cộng với vẻ đẹp dịu dàng, mềm mại của cô ta, quả thực khiến không ít người động tâm tư.
Sự thực chứng minh người đàn ông bên cạnh Tần Gia Dung, không phải Kính Gia Ngọc, anh trai cùng cha khác mẹ của lão chồng ngốc nhà cô, thì còn ai khác?
Diệp Hàm Huyên thở dài ý vị, tra nam, cẩu nữ quả thực xứng đôi!
Kính Thiên Minh cũng thở dài ý vị, ruồi nhặng một đôi!
Hai vợ chồng quả thực tâm ý tương thông!
Thấy Diệp Hàm Huyên không nói gì, sắc mặt Tần Gia Dung có chút khó coi, không ngờ trước mặt nhiều người con ranh này vẫn không biết điều như thế! Tần Gia Dung vội bước đến gần Diệp Hàm Huyên, bao dung như người chị cả nhìn cô cười nói, "Tiểu Diệp này cần gì phải giận dỗi chị như thế? Trước đây là chị si mê Minh ca, là chị sai.
Ai bảo Minh ca ưu tú như thế, ai bảo chị ngốc nghếch trót đem tâm can trao anh ấy từ nhỏ.
Giờ chị thông suốt rồi, chị thành tâm chúc phúc cho hai người.
Bởi vì em là em gái chị yêu thương nhất, Minh ca là người đàn ông chị yêu nhất..."
Ở cự li gần, Diệp Hàm Huyên có thể thấy rõ giọt lệ trên mí mắt Tần Gia Dung.
Lại nói bộ dáng ra vẻ tỷ muội tình thâm này của cô ta, quá khủng bố rồi! Còn xem bộ dáng độ lượng của cô ta kìa! Đừng tưởng bà đây không biết cô ta cố ý nhấn mạnh hai chữ "Tiểu Diệp" đấy nhé!
"Chồng à, anh mới là đoá hoa đào nát!"
"Khụ...khụ...Phu nhân oan uổng, trời cao chứng giám, anh tuyệt không hai lòng.
Người theo đuổi anh vô cùng nhiều, nếu ai cũng nói thích anh, rồi bắt anh chịu trách nhiệm, thì anh thành nơi bố thí tình cảm mất."
Ngụ ý là ông đây chưa từng có tình cảm với cô, cô ra đây giả mù sa mưa làm cái quái gì? Muốn bí thí tình cảm á? Còn chưa có cửa! Kính Thiên Minh hì mũi nói, tuyệt không giữ lại chút mặt mũi nào cho Tần Gia Dung.
"Anh...." Tần Gia Dung cơ thể có chút đứng không nổi, run rẩy ngã về phía sau, vừa hay có Kính Gia Ngọc đỡ lấy, mới miễn cưỡng giữ lại chút thể diện.
Kính Gia Ngọc bề ngoài có ba phần giống Kính Thiên Minh, chỉ là đôi mắt y có chút âm ngoan, không được trong trẻo thanh khiết như Kính Thiên Minh.
Kính Gia Ngọc hung hăng lườm Kính Thiên Minh, không vui nói, "Dung Nhi cũng chỉ là quá yêu cậu! Yêu một người có gì sai sao?"
Nháy mắt mọi người đều có chút đồng cảm với Tần Gia Dung, có người có tán thưởng Kính Gia Ngọc thẳng thắn, nghĩa khí, duy chỉ nhìn Diệp Hàm Huyên và Kính Thiên Minh thì tràn ngập sự giận dữ.
Một đôi vợ chồng này cũng quá là kiêu ngạo, hống hách!
Diệp Hàm Huyên đang định mở miệng, thì Kính Thiên Minh tiến lên phía trước, giơ tay ra hiệu bảo để anh giải quyết.
Thanh âm trầm thấp êm tai như khúc nhạc vang lên, "Yêu là việc của cô ta! Nhưng năm lần bảy lượt bị người ta từ chối rồi cố tình đeo bám, cái này gọi là quấy rồi, không có tự trọng! Tôi ở đây tuyên bố, cả đời Kính Thiên Minh chỉ nhất kiến chung tình với Diệp Hàm Huyên! Sống cùng chung một nhà, chết cùng chung một mồ! Những kẻ có tâm tư không đứng đắn tốt nhất dẹp đi!"
Diệp Hàm Huyên ngẩng đầu nhìn người đàn ông chắn trước mặt mình.
Cô có cảm giác an toàn vô cùng, bóng lưng của anh thật cao lớn, chắc chắn, dù có thiên đao vạn mã cũng không xuyên qua được....
"Hay cho một màn phu thê tình thâm! Nếu như tôi báo cho Minh thiếu một tin hot về phu nhân nhà ngài thì sao nhỉ? Tỷ như làm gái quán bar?".
Truyện khác cùng thể loại
26 chương
10 chương
130 chương
65 chương