Kính Thiên Minh vội vã chạy ra thì thấy vợ yêu đang sợ hãi đứng đó, bên cạnh còn có một người khác... "A...Chồng ơi, mau, mau lại đây!" Vừa thấy tên chồng ngốc bước ra khỏi cửa, Diệp Hàm Huyên vội la lớn. Lần đầu tiên anh nghe thấy vợ yêu gọi mình một cách cưng chiều như thế!!! Không được, chỉ mới nghe hai lần, anh không cam tâm, "Vợ nói gì thế, chồng nghe không rõ." Diệp Hàm Huyên khoé môi giật giật, không lẽ tên chồng này không những bị ngốc lại còn bị điếc? Cô gọi to như thế còn không nghe thấy, lại đứng lì ở cửa nữa chứ! "Chồng, chồng mau lại đây...!" Thoả mãn hưởng thụ tiếng gọi êm ái từ vợ yêu, Kính Thiên Minh hừng hựng khi thế bước lại, "Ai? Là ai dám bắt nạt vợ yêu của chồng?" Lời Kính Thiên Minh vừa nói xong thì khuôn mặt trong bụi rậm ló ra, tuy nhấm nhem bùn đất nhưng thật không khó nhận ra "vị kia" là ai. Tần Gia Dung một thân chật vật, quần áo không được "lành lặn" cho lắm, vội vã lao ra, ôm lấy chân Kính Thiên Minh, "Minh ca ca, cứu em. Huhu...Là con tiện nhận này, đúng, là nó, chỉ có thể là nó, nó hại em ra nông nỗi này..." Kính Thiên Minh nhận thấy ánh mắt cảnh cáo của vợ yêu, vội đá mạnh vào bụng Tần Gia Dung, giận dữ nói, "Ai là ca ca của cô? Ông đây đẹp trai ngời ngời khí thế như này, nếu có em gái cũng phải thuộc dạng quốc sắc thiên hương, đâu xấu xí như cô. Lại còn dám bôi xấu vợ ông này..." Cơn đau nhức nhối từ bụng truyền đến khiến cho ý thức mơ hồ khi nãy của Tần Gia Dung tỉnh táo, cô ta trợn to mắt lắc đầu, "Không đúng, Minh ca ca, là cô ta hãm hại em, xin anh hãy tin em, rõ ràng..." "Rõ ràng cái gì...?" Giọng nói lạnh lùng như tu la địa ngục vang lên khiến Tần Gia Dung run rẩy mạnh. Diệp Hàm Huyên ngớ người hồi lâu, không nhận ra tên ngốc này cũng có khí thế bá đạo như thế! Cứ như tổng tài bá đạo lạnh lùng cool ngầu trong truyền thuyết ý!!! Ha? Chồng cô phải thế chứ, Diệp Hàm Huyên tự nhủ. Tần Gia Dung lập tức im bặt. Cô ta định nói rõ ràng em đã lên giường cùng anh cơ mà. Phút chốc, đống kí ức lộn xộn từ đêm qua ùa về, "Không...." Tần Gia Dung ôm đầu hét to, đêm qua cô là cùng ba người đàn ông dây dưa. Trước đó cô không những bỏ thuốc Kính Thiên Minh mà còn tự mình uống li nước đó, không hiểu sao vừa gửi tin nhắn cho con khốn Diệp Hàm Huyên xong thì đầu óc choáng váng ngất lịm đi. Khi tỉnh lại thì thân dưới của cô nóng rực...muốn có thứ gì đó xuyên qua, ôm ấp. Tần Gia Dung còn nhớ rõ dáng vẻ đáng khinh, ti tiện của mình khi quỳ xuống dưới chân ba người đàn ông, cầu xin bọn họ hãm hiếp cô...Nhưng họ không mảy may để ý, thậm chí còn đem cô trói chặt một góc giường. Cả thân cô nóng, nóng đến mức tưởng như sắp chết đến nơi thì họ mới giải toả cơn ngứa ngáy trong lòng cô.... "Không ngờ Tần gia tiểu thư lại dâm đãng đến mức này..." "Thật là...Mày xem cô ta quỳ dưới thân tao van xin như thế nào..." "Không..." Không thể nào... Dù rằng cô ta không còn trong trắng, nhưng cũng tuyệt đối không cho phép những kẻ bẩn thỉu, ti tiện như kia động vào thân thể cao quý của cô ta. Những năm sống ở nước ngoài, Tần Gia Dung thừa nhận vẫn luôn yêu Kính Thiên Minh, tuy nhiên trước lời dụ ngọt ong bướm của đám người kia, cô ta đã không kìm lòng được mà phóng túng một thời gian. Đến khi Tần phu nhân gọi điện bảo cô ta về nước, cô ta mới tỉnh ngộ, nhanh chóng nghĩ đối sách. Màng trinh sao? Rách cô ta có thể vá! Tần Gia Dung đem giấc mộng hão huyền về nước, nghĩ rằng có thể trở thành Kính thiếu phu nhân cao cao tại thượng đứng trên ngàn người, phù hợp với thân phận Tần đại tiểu thư của cô ta. Chỉ là không ngờ xảy ra chuyện này.... "Ai da...Khoan đã chồng ơi, đây hình như là "chị gái yêu quý" của em đi...Không biết có chuyện gì đây?" Bốn chữ "chị gái yêu quý" đặc biệt được Diệp Hàm Huyên nhấn mạnh. Kính Thiên Minh từ đầu đến cuối không liếc Tần Gia Dung một cái, anh vô tội nha!! Chỉ đem cô ta với bộ dáng dâm đãng tính quyến rũ anh đó, cho người vứt ra ngoài đường, còn việc cô ta tìm ai, làm cách nào thì không thuộc trách nhiệm của anh! Này còn là nhân từ chán! Dám có ý nghĩ quá phận với ông đây? Nếu không phải dù sao trong người cô ta còn chút máu mủ với vợ yêu, anh đã cho người bán vào chợ đen từ lâu rồi!!! Tần Gia Dung cắn chặt môi, ức không nói thành lời, chắc chắn mọi chuyện đều do con khốn này gây ra! Là nó, mọi việc đều do nó gây ra!! Diệp Hàm Huyên!!!!! "Vợ yêu của anh xinh đẹp thế này, không thể nào có chị em xấu xí, lẳng lơ như thế được. Để anh gọi người vứt ra khỏi đường." Diệp Hàm Huyên học Kính Thiên Minh làm bộ ngây thơ, chớp mắt hỏi lại, "Vậy sao, chắc em nhìn nhầm rồi! Haha...Tại chồng đó..." nói đoạn ám muội nhìn Kính Thiên Minh. Cô chính là muốn rắc một đống thức ăn chó cho Tần Gia Dung đi! Buổi sớm quả là điều kiện lí tưởng nha! "Tại chồng sao? Không phải tại vợ cưỡng..." Kính Thiên Minh không can tâm vội vàng phản bác. Tần Gia Dung bị người bịt miệng lôi đi, cố gắng dãy dụa thật mạnh. Tuy nhiên với sức mỏng của cô ta, sao có thể thoát khỏi hai người vệ sĩ? Cuối cùng đành cam chịu, đôi mắt ngập tràn thù hận nhìn Diệp Hàm Huyên. Diệp Hàm Huyên nhận thấy ánh mắt "thiện ý" từ Tần Gia Dung, quay đầu lại nhìn, cười nụ cười thật tươi, hất mặt khiêu khích. Tôi sợ cô chắc? Cơ mà Tần Gia Dung à? Xem ra cô không nhẫn nại được nữa đâu! Mà càng gấp thì cô càng lộ nhiều sơ hở... "Vợ à, đồ ăn sáng chồng đã chuẩn bị xong, chúng ta vào ăn thôi!" "Ừm..." ..... Ngồi trên bàn ăn với một bát cháo hầm gà rõ to, Diệp Hàm Huyên thầm khen tên chồng này không tệ, hiệu suất làm việc khá nhanh. "Hừm! Nếu không phải tự nhiên có người quấy rối kia thì chồng đã chuẩn bị một bàn thức ăn thịnh soạn cho vợ rồi!" "Haha..." Diệp Hàm Huyên xấu hổ cười khan, không dám nói gì. Tính ra kẻ phá rối là cô đi? Cô hét lên kiếm chuyện gọi anh ta còn gì... Muôi cháo nóng hổi thơm phức vừa vào đến miệng, Diệp Hàm Huyên suýt phun ra. "Vợ...Vợ ăn thêm miếng thịt gà này đi, cho con nó khoẻ." ==!!!!!! Con á? Làm ơn đi tên ngốc kia!! Họ vừa mới làm việc kia xong...Mà chỉ là làm một lần! Tỉ lệ có con rất thấp, cô không tự tin về khả năng bắn một trúng ngay của anh ta đâu!!! Hơn nữa cũng là chuyện của mấy tháng sau... "Miếng này nữa vợ! Trưa chồng làm tôm hấp bia nha! Nghe nói ăn hải sản con sẽ thông mình." "........" "Vợ uống ngụm nước này, haizzz, phụ nữ mang thai hay nghén, chồng có nghe qua, không ngờ vợ nghén dữ thế...Huhu chồng thương vợ..." "........." Bà đây là chết sặc vì cái mặt anh! Nghén cái lông ý!!!!! "Vợ...." Kính Thiên Minh còn chưa kịp nói thì một muôi cháo nhét vào miệng anh, Diệp Hàm Huyên nghiến răng nghiến lợi nói, "Ăn đi, ăn nhiều vào cho bổ thận tráng dương nhé!" Ngay lập tức sắc mặt ai đó sa sầm lại, "Ý vợ nói chồng yếu sinh lý đúng không? Vợ muốn thử?".