Mạt Thế Trùng Sinh Chi Hắc Ám Nữ Phụ
Chương 55 : Xích mích
Xử lý xong chuyện của Tuyết Triệt, Tần Nguyệt mới rảnh rỗi trở lại xem phòng ở.
Đây là một khu độc lập, chung quanh không có hàng xóm cùng nhà, ngược lại giải quyết tốt vấn đề an toàn của cô, về phần giá cả phải chi trả tiểu Lục tử đã đàm phán thật tốt, một tháng cô chỉ cần đưa năm cân gạo, đoán chừng là quân đội nửa đưa nửa thuê, xem ưu đãi như thế này là không thể không lấy được.
“Tốt, liền chọn cái này.” Tần Nguyệt nói, nhà này nhìn qua cô rất hài lòng.
“Được, mời đi theo tôi, đăng ký chút thông tin, sau nộp tiền một tháng trước, sẽ rất nhanh.” Một cô bé nhìn nhỏ hơn cô nói. diendanlequdon.com
“Ừ.”
Theo cô bé chuyên môn phụ trách cho thuê phòng đến căn cứ đăng ký thì Tần Nguyệt ngoài ý muốn phát hiện căn cứ đã bắt đầu có nguy cơ thiếu nước, chỉ là vấn đề không quá nghiêm trọng. Nếu không đoán sai, tình hình này sẽ càng nghiêm trọng, thẳng đến khi viện nghiên cứu phát minh ra máy móc tinh lọc nước ô nhiễm mới có thể giảm bớt.
Ngày kế tiếp Tần Nguyệt không có đi ra ngoài, mà là lưu lại ở trong phòng, sửa sang lại phòng ở cho tốt một chút. Tuy rằng những cái này đối dị năng giả rất tốt nhưng đối người bình thường là dư thừa sức, cô cần một địa phương đặt chân khiến người ta có cảm giác an toàn.
Tuyết Triệt nằm trên giường, tức giận đấm lên giường xả tức giận, cô gái đáng chết, thế nhưng dùng kháng, tuy rằng hắn nói không cần làm phiền người khác, nhưng cô cũng không cần dùng kháng, đến tột cùng cũng không phải nữ nhân, hắn chỉ cần người đến nâng về thôi. Nghĩ đến một màn vừa xảy ra kia, hắn lại tức đến phun máu, lúc tiến vào khách sạn ông chủ còn nở nụ cười mập mờ, khiến khuôn mặt trắng nõn của hắn không khỏi đỏ lên.
Không đợi hắn nghĩ nhiều, bên ngoài đã vang lên tiếng gõ cửa.
Tuyết Triệt nhíu nhíu mày, lúc hắn đến đã phân phó ông chủ không cần làm phiền, chỉ cần ba ngày nay chỉ cần mang đồ ăn đúng giờ, những lúc khác không được quấy rầy hắn. Chẳng lẽ, là đám người kia tới?
“Ai!”
“Thiếu gia, là tôi.” Ngoài cửa vang lên âm thành trầm thấp của đàn ông.
Nhận ra người đến là người hầu của mình, Tuyết Triệt thở dài nhẹ nhõm, bây giờ mà bị mấy lão chuyên môn nghiên cứu cổ quái bắt về là không còn lời gì để nói.
“Vào đi.” Tuyết Triệt mở miệng nói, cũng trong lúc đó vận dụng ý niệm, cửa tự động mở ra.
Người tới là một người đàn ông trưởng thành, hắn cao 1m8, làn da ngăm đen rám nắng, tuy rằng nhìn qua thực bình thường nhưng lại cho người ta không thể nào bỏ qua khí tức trên người hắn, đi đường sống lưng đều thẳng, cả người tựa như tùy thời chuẩn bị chiến đấu lúc nào cũng ok.
Vô Tự đầu tiên là lo lắng nhìn thoáng qua thiếu gia nhà mình, thấy không mất miếng thịt nào mới mở miệng thỉnh tội: “Thiếu gia, Vô Tự tới chậm.” Vô Tự cong lưng, cúi đầu, không chút nào biện giải. Ở trong mắt hắn luôn là như vậy, sai chính là sai, không bảo vệ tốt thiếu gia, khiến thiếu gia vừa đến căn cứ lại gặp tập kích là do hắn thất trách. Huống hồ làm một người đi bên cạnh thiếu gia, thời điểm thiếu gia bị dược liệu phát tác nhưng hắn lại không có bên cạnh, là do hắn đáng chết.
“Đứng lên đi, sự tình quá đột ngột, cùng anh không quan hệ.” Tuyết Triệt nằm ở trên giường, sắc mặt tái nhợt đã giảm đi rất nhều, dược hiệu qua đi làm làn da tái nhợt, khóe miệng hơi giơ lên nụ cười ôn nhu hòa thiện, phảng phất mang theo hơi thở ấm áp cho thế giới, thế nhưng trong mắt không thể che giấu ánh sáng lạnh, “Đám người kia quả thực quá tiêu diêu tự tại, mấy ngày nay anh ra ngoài cẩn thận một chút, tôi không muốn nhìn thấy mấy thứ rác rưởi đó lung lay trước mắt.”
“Vâng.” Vô Tự lập tức đáp, liền tính thiếu gia không nhắc nhở hắn cũng sẽ tự nhắc nhở mấy người không biết trời cao đất rộng. diendanlequdon.com
“Nếu có cô gái nào họ Tần đến phòng 102 tìm tôi, bất cứ lúc nào phải lập tức thông tri cho tôi.” Tuyết Triệt phân phó tiếp.
“Vâng.”
“Anh đi ra ngoài trước đi, tôi nghỉ ngơi một chút rồi trở về.” Dứt lời Tuyết Triệt nhắm mắt không để ý tới hắn nữa.
“Vâng.” Vô Tự gật đầu đáp, chạy ra ngoài, cẩn thận đóng cửa sau liền đứng ở ngoài chờ.
Người đi ra, ánh mắt Tuyết Triệt nhìn ra ngoài cửa sổ, bên ngoài đám chim sẽ đang đậu tại mặt kính, chốc lát sau lại bay đi.
Đại khái là do thời tiết tốt, mới để cho hắn nhất thời không nhịn được tưởng đùa dai đi. Tuyết Triệt mỉm cười, nhớ lại lúc cô gái kia đem hắn đặt lên giường hắn liền bổ nhào vào cô, đương nhiên cô gái lạnh lùng đó không chút thẹn thùng với hắn, ngược lại hung hăng cho hắn một quyền thật mạnh lên bụng.
A, loại con gái như vậy về sau như thế nào đem gả ra ngoài a. Tuyết Triệt lắc đầu, bỗng nhiên nghĩ đến quy luật thế giới đã thay đổi, tìm người gả còn không bằng bồi hắn chơi đùa, hắn che chở cho cô là được. Hắn nghĩ như vậy, phát hiện tâm tình mình khá hơn nhiều, giống như khi còn nhỏ nhận được lễ vật làm hắn thỏa mãn, có lẽ, hắn nên tính toán kỹ càng rồi tìm cách làm thế nào thu thập cô gái đó.
An tĩnh, ánh mặt trời chiếu lên cửa kính, chiếu lên thiếu niên nằm trên giường nửa ngồi nửa nằm, cười đến giảo hoạt.
Ly khai khỏi Tần Nguyệt, Nguyên Tuyền bị dẫn tới một gian phòng nhỏ, đầu tiên là bị yêu cầu cởi hết quần áo, xác nhận trên người không có vết thương mới cho phép theo quân đội vào phòng quan sát.
Hắn nhìn bốn phía, đây là một không gian tương đối kín, bốn phía đều là tường.
Nguyên Tuyền đi vào liền phát hiện có rất nhiều người đang ngồi bên trong, người vừa mới tiến vào hầu như không có nguy hiểm gì nhưng theo bản năng người ta vẫn là cách ly cậu, sợ có người không kiểm tra cẩn thận liền bị lây nhiễm. Trên thực tế mọi người lo lắng cũng không phải không có lý do, một lần trước có một người bị tang thi hóa, lúc ấy không ai chú ý đến nên lúc hắn đứng lên cắn bị thương một cô gái, sau liền trực tiếp bị một quân nhân nổ súng.
“Lại tới một đám người, thật xui, còn không biết có tang thi nào trà trộn vào mà không được kiểm tra kỹ hay không.” Một nam tử trung niên nhìn thấy đám người mới tỏ ra sắc mặt không tốt.
“Thôi đi, đây là căn cứ, anh cho rằng anh muốn vào là được sao, hiện tại bên ngoài mỗi ngày đều có người trong coi, cứ thoải mái một chút đi.” Nam tử ngồi gần cửa sổ quay ra, tiếp sau chỉ vào một nhóm người mới đến: “Chính các cậu, là người mới tới liền ngồi cách xa bọn ta một chút, đến gần đừng trách nắm đấm lão tử không có mắt, lão tử có thể coi các cậu là anh em nhưng nắm tay không tiếp thu được.”
Nam nhân trung niên thái độ cáu gắt không phải rất tốt, mọi người vừa mới đến không có nghỉ ngơi liền gặp tình huống như vậy, mặc cho ai nổi giận, vì thế đã có người vọt ra, “Nói cái gì mà nói, mày CMN, nói mày còn ở lại chỗ này làm gì, anh em bọn tôi cái khác không tinh thông nhưng đánh nhau là còn có thể, nếu không chúng ta phân thắng bại một trận.”
“Được, đến thì đến, một hồi đừng có cầu xin gia gia nãi nãi, lão tử không chịu nổi.” Người đàn ông ngồi tại cửa sổ ném áo khoác, đứng lên chuẩn bị đánh nhau.
“Đúng dịp, tiểu gia ta cũng không chịu nổi, đến thì đến, không đánh làm sao biết ai sợ ai a.” Người mới đẩy một đồng bạn mình ra, ở bên ngoài bị tang thi khi dễ, thật vất vả mới đến căn cứ lại bị người ta bắt nạt, như thế này còn muốn người sống hay không.
“Ta nói các người thật ồn ào, có năng lực thì ra ngoài đánh tang thi đi, xem ai giết được nhiều hơn, ai liền, ngô ngô ngô …” Lời cô gái còn chưa nói xong đã bị một người bên cạnh bụm miệng, cô giương mắt tỏ vẻ bất mãn, “Ai u uy, cô nãi nãi của tôi ơi, nói cái gì vậy, mọi chuyện không liên quan đến chúng ta …”
Tiếp bà quay đầu nói, “Tiểu hài tử không hiểu chuyện, không hiểu chuyện, nói năng lung tung, các cậu đừng để ý, bà già này sẽ giáo huấn nó.”
“Không có việc gì thì khâu cái miệng lại, không thì --- a” Đại hán lời nói chưa dứt, nữ nhân lớn tuổi liền hiểu ý tứ của hắn, liền gật gật đầu: “Đại nhân chớ trách, đại nhân chớ trách. Chỉ là trẻ con không hiểu chuyện.”
“TMD, cùng đàn bà con gái phân cao thấp làm gì.” Người mới lộ vẻ khinh bỉ đối với hành vi uy hiếp đàn bà của đại hán.
“Mày nói cái gì, có gan thì lặp lại lần nữa.” Đại hán đứng phắt dậy, âm thanh lớn làm cho mọi người trong phòng đều nghe thấy.
“Bang bang bang --- ồn ào cái gì, an phận một chút, ai làm loạn liền cút ra khỏi căn cứ, không cần ở bên trong ngây người.” Đại khái là do thanh âm cãi nhau quá lớn làm kinh động đến nhân viên quản lý bên ngoài, hắn gõ gõ gậy sắt lên cửa, ngôn ngữ tràn ngập tức giận.
Nhất thời âm thanh trong phòng ngừng hẳn, đại hán cùng người mới chỉ dám trừng mắt đối phương, không lên tiếng, nhanh chóng ngồi lại vị trí cũ. Nguyên Tuyền biết hai người kia còn chưa xong như vậy, tìm vị trí cách họ xa một chút ngồi xuống, đỡ phải bị liên lụy, hiện tại không phải thời cơ tốt náo động làm anh hùng gì, này liền cho bọn ngốc nghếch này nháo đi.
“Dì, dì cản con làm cái gì?” Đến khi được thở như bình thường, cô gái lập tức chất vấn dì mình, thanh âm đầy bất mãn.
“Cô nãi nãi của tôi ơi, con nhỏ tiếng một chút … trên đường đến đây con không phải đã gặp những cô gái khác sao, nếu không phải có cha con, chúng ta làm sao đến được nơi này.” Nữ nhân lớn tuổi dừng dừng, cẩn thận nhìn xuống bốn phía, xác nhận không có ai để ý đến mới nói tiếp: “Về sau chúng ta còn phải sinh sống trong căn cứ, không có đàn ông che chở còn đắc tội người khác là muốn như thế nào sống tiếp. Hiện tại con đắc tội người, ngày sau gặp phải, hắn liền lôi con vào con hẻm nhỏ làm này nọ, hoặc là mỗi ngày đến tìm chúng ta gây phiền toái thì làm sao mà được?”
“Dí, con thấy dì suy nghĩ nhiều rồi, căn cứ là nơi như nào, an toàn, không có việc gì đâu.” Cô gái một chút cũng không tin tưởng lời nói dì mình, kỳ thật cô là con út trong nhà, bố mẹ đều dành hết tình yêu thương cho cô, nói cách khác như một nàng công chúa nhận hết mọi sủng ái.
Nguyên Tuyền ngồi cách hai người đó không xa, nghe vậy cười nhạo xoay người, thật là một đoạn đối thoại không dinh dưỡng, mà hắn thân là kẻ cắp chuyên nghiệp, điều kiện đầu tiên chính là có đôi tai thính con mắt tinh, nói chuyện âm thanh lớn như vậy, hắn không muốn nghe cũng khó.
Cuối cùng chỉ thấy có đại tỷ của hắn là tốt nhất, nuôi không phí tâm không nói, cùng cô ở còn vô cùng an toàn.
Truyện khác cùng thể loại
264 chương
2769 chương
140 chương
336 chương
179 chương
81 chương
1232 chương
41 chương