Mạt Thế Trùng Sinh Chi Hắc Ám Nữ Phụ
Chương 47 : Thu thập hắc tri chu (1)
Trong quá trình chạy trốn Tần Nguyệt cũng thả dị năng ra đằng sau ngăn chặn địch, bắt đầu hiệu quả còn rất rõ ràng, một quả cầu hắc hỏa có thể thiêu cháy một mảng lớn, nhưng rất nhanh, đám hắc tri chu tản ra xung quanh, trên tường, trần nhà, đủ thể loại. Chúng dường như hiểu phải sơ tán để tránh ngọn lửa, chỉnh thể thoạt nhìn như trước thực khủng bố, khắp nơi rậm rạp chấm đen, khiến tâm người ta đều đen.
Chúng nó bò sát tốc độ rất nhanh, rất nhanh phòng máy đều chằng chịt bao phủ bởi loại động vật màu đen dưới bụng là hồng sắc đồ án chi tru, Tần Nguyệt buộc phải xuất ra dị năng nhiều hơn, nếu không đường đi đều bị bọn chúng ngăn chặn.
Meo---
Mèo đen trước hết nhảy ra khỏi cửa lớn, nhưng không vượt qua quá xa, cái đuôi nhỏ hướng ra ngoài rít gào, Tần Nguyệt nghe thấy, mơ hồ có một suy đoán không tốt, đến khi cô chạy đến cửa chính thì thấy tình cảnh trước mắt, nhịn không được bùng một tiếng, TMD, nhiều hắc chi tru như vậy là làm sao bò đến!
Phóng mắt nhìn, cả đại sảnh một đám hắc tri chi lúc nhúc, này một quần hắc tri chu bao quanh cô và mèo đen, ước chừng là sợ cầu lửa của Tần Nguyệt, ngược lại chỉ chừa cho cô và mèo đen một ít địa phương đặt chân.
Tần Nguyệt động xuống ngón tay từ trong không gian lấy ra một thùng xăng, đám hắc tri chu thấy đột nhiên xuất hiện một vật thể lạ mà biểu hiện mạnh mẽ trạng thái, chúng nó trên mặt đất bò sát, lại không tùy tiện tấn công. Tần Nguyệt mở nắp bình xăng đổ xuống, không biết là động tác của cô hay hương vị xăng dầu hăng mũi kích thích đám hắc tri chu, chúng nó như nhận được tín hiệu tiến công từ sau đó, tất cả đều hướng Tần Nguyệt bò đến.
Loại tang thi này tuy dễ diệt nhưng cũng không dám lơ là, một đám đến lại một đám chờ sau lưng, không để lại vết cắn của chúng trên thân thể là hoàn hảo. Mắt thấy chúng nó bò đến, Tần Nguyệt cầm ra một cái bật lửa châm ngòi dầu trên mặt đất, rất nhanh hắc tri chu bị đốt cháy thành tro, một đám sau cùng thấy vậy không dám tiến lên, lui lại đến đằng sau.
Trong ánh lửa, Tần Nguyệt để ý một hắc tri chu, nó nhìn qua tương đối không có gì đặc biệt, nhưng thời điểm hành động rất linh hoạt, phát hiện ánh mắt của Tần Nguyệt lia về phía nó sau tỉnh táo lui về phía sau, muốn mượn một hắc tri chu khác nhiễu loạn tầm mắt của Tần Nguyệt.
Rất thông minh, Tần Nguyệt nhớ không lầm cái loại hắc tri chu này tại mạt thế trước khi biến dị tên khoa học là Hắc Quả Phụ tri chu, là một loại phân bố ở rất ít nơi, tại vùng nhiệt đới và ôn đới phát hiện. Mà hiện tại chúng xuất hiện tại đây hẳn là trước tận thế có người đưa chúng nuôi dưỡng như sủng vật. Nhưng vừa xuất hiện là một đoàn, chẳng lẽ trước tận thế chủ nhân chúng nó là một tiểu thương nuôi dưỡng Hắc Quả Phụ tri chu? Cùng loại khả năng này, Tần Nguyệt càng tin tưởng đây là sinh sản của chúng phát triển quá nhanh đi.
Nếu như không có đoán sai, phương hướng chúng nó biến dị cũng không như cũ đi, liền xem trước mắt, thực hiển nhiên, tính cách chúng càng hung mãnh, giàu tính công kích, chung quy trước không biến dị độc tính của chúng cũng đã nổi như cồn.
Con hắc tri chu kia đã muốn lui lại trong đám đông hắc tri chu, Tần Nguyệt không có đem rất nhiều thời gian tự hỏi, cô cảm giác được đây chính là vương hắc tri chu, bắt được nó hết thảy vấn đề liền không có vấn đề, đánh giặc muốn giết ai trước, Trung Quốc từ xưa đến nay liền luôn chơi được như vậy thực chuyển. Ngưng kết ra tay dị năng, tần Nguyệt hướng con hắc tri chu này bốn phía ném tới, ngăn cản hành vi nó dựa vào lá chắn hắc tri chu khác.
Ban đầu con hắc tri chu này còn chạy đông chạy tây né tránh, ý đồ chạy đến đám đông hắc tri chu, hành động này không đạt được hiệu quả, nó liền chỉ huy đồng bọn làm hộ vệ, nhưng lúc này nó phát hiện ánh lửa kia đối với đám hắc tri chu cảm nhận được khủng hoảng, chúng nó căn bản không dám tiến lên, chớ nói chi làm hộ vệ cho nó. Lại một lần nữa bay tới một quả cầu lửa làm khơi dậy hung tính, hiện tại phát hiện nó đã không còn chỉ huy được đồng bạn mà con người này căn bản sẽ không tha cho nó, vung chi trước đe dọa Tần Nguyệt, ý tứ nếu cô còn không biết lui nó sẽ không còn khách khí với cô nữa.
Cầu lửa đen lại lần nữa hướng nó bay tới, hắc tri chu tràn đầy lửa giận xông về phía Tần Nguyệt. Không có tri chu khác uy hiếp, Tần Nguyệt là tốt bụng bồi nó chơi đùa, không biết vì sao, cô thế nhưng cảm thấy trên thân thể tiêu tử kia cảm nhận được huyết mạch Hắc Quả Phụ tri chu, một cỗ năng lượng thân cận. Lúc này Tần Nguyệt ngưng ra một cầu lửa nhỏ, cô hướng tới hắc tri chu ném đi, dị năng lập tức trúng hai cái chân sau của nó, thậm chí một bên còn rớt xuống mặt đất.
Không cần ---
Trong đầu truyền đến một tiếng kêu bén nhọn, Tần Nguyệt ngẩn người, nháy mắt sinh ra một loại cảm giác không nói nên lời. Kiếp trước có một loại chức nghiệp gọi là Thuần Thú Sư, bọn họ thông qua tinh thần lực cùng một chút đặc thù giống loài tiến hành câu thông, sau đó vì bọn họ sở dụng, cực ít người thường có thể thông qua tìm kiếm những tinh thần lực cường đại giống loài để làm sức mạnh chiến đấu, nhưng chưa từng có nghe nói một hắc chi tru có tinh thần lực mạnh đến trực tiếp cùng nhân loại biểu đạt ý nguyện của mình a.
Tần Nguyệt ngưng dị năng tới gần, cô mỗi bước đi đến hắc tri chu tự giác lui về phí sau một bước, tựa hồ cực sợ cầu lửa trong tay cô,” Ngươi ngoan ngoãn, đừng nhúc nhích, ta sẽ không lấy cầu lửa đánh ngươi, ngươi cảm giác thế nào?” Tần Nguyệt nói xong lời, ánh mắt chăm chú nhìn chằm chằm Hắc Quả Phụ tri chu, nó tựa hồ chần chờ một lát, cuối cùng giật giật chân không có rời đi.
“Làm cho đồng bạn người rời đi, ta muốn thu thập đồ hộp trong nhà máy lại thả ngươi đi.” Lúc này lửa đã muốn dập tắt đi không ít, hắc tri chu suy yếu giật giật chân trước, một đoàn hắc tri chu bá bá bá lui về phía sau. Tần Nguyệt mang theo Hắc Quả Phụ tri chu hướng trong nhà xưởng đi đến, đến khi thu một thùng to xe đồ hộp mới ra ngoài, đem con hắc tri chu đầu lĩnh đặt xuống đất,” Cám ơn, ta đi trước.”
Hắc tri chu bắt đầu thực suy yếu cọ thành một đoàn, khi nó nghe được lời nói Tần Nguyệt muốn đi giật giật chân, ý đồ bò đến trước mặt cô, chỉ là nó bị thương, bò thực sự chậm.
“Ngươi làm sao rồi?” Tần Nguyệt lui về sau một bước, nói thật, mặc dù không có ác cảm, nhưng cô vẫn là đề phòng hắc tri chu nhân cơ hội đột nhiên cắn một cái. Như là cảm nhận Tần Nguyệt kháng cự, con hắc tri chu phát ra tín hiệu bảo Tần Nguyệt không cần đi.
“Ngươi đây là muốn theo ta sao?” Tần Nguyệt nghi ngờ hỏi.
Nghe lời này, hắc tri chu lập tức gật gật đầu, màu đen ánh mắt hai mắt đẫm lệ uông uông, nó có thể cảm giác được lực lượng của người này cùng nó xuât phát cùng một chỗ, nếu nó làm cô rời đi, đến khi nó suy yếu bất động, bọn hắc tri chu bên trong sẽ đem thân thể nó làm bữa tối mỹ vị.
“Muốn đi theo là có thể, nhưng ngươi phải nghe theo lời của ta, không được tự tiện đả thương người khác.”
Tần Nguyệt vừa nói xong, hắc tri chu lập tức gật gật đầu, dường như sợ Tần Nguyệt đổi ý nó còn bò lên chân Tần Nguyệt, nhu thuận co lại thành một đoàn. Tần Nguyệt đem nó đặt trong một thùng giấy có ít đồ ăn, lúc này mới lái xe rời đi.
Đi trên đường một giờ sau, phương xa truyền đến tiếng súng, Tần Nguyệt đưa ánh mắt chuyển đến địa phương, là một đám qua đội che chở dân đang hướng phía này đi, hiển nhiên đây là một chi đã trải qua tập luyện chiến đấu, bọn họ trật tự ngay ngắn, có tự giác xếp thành hai hàng, dân chúng được bảo hộ ở bên trong.
Phía trước dẫn đầu là một quan quân, bên cạnh hắn có mấy nam nhân khom lưng, Tần Nguyệt cẩn thận xem xét một chút, có một người nhìn qua có một chút quen mắt.
Tần Nguyệt không có lái xe rời đi, cô đứng tại chỗ chờ đợi nhóm người kia tiến gần, thực hiển nhiên, đây là một nhóm người chuẩn bị hướng căn cứ quân đội Nam Phương, cùng bọn hắn một chỗ cuối cùng cũng sẽ an toàn hơn một điểm.
Đợi một chút, một đội quan binh trẻ tuổi xuất hiện trước mặt Tần Nguyệt.
Cho dù đã trải qua chiến đấu thảm thiết cùng một đường phong sương, những quân nhân tuổi trẻ như cũ sắc mặt kiên định canh giữ ở cương vị của chính mình, bọn họ cầm súng, cho dù đầy người mỏi mệt cũng không có một ai kéo dài đội ngũ, ngược lại là bị bọn họ bảo hộ ở bên trong những cốt cán đi đầu của quốc gia ở bên trong trò chuyện với nhân dân, để có thể chiếm được vị trí tốt hơn ưu việt.
Tần Nguyệt đứng ở bên cạnh xe, mèo đen rất bài xích ở một chỗ cùng hắc tri chu, tưởng ra ngoài cùng Tần Nguyệt lại bị cô vứt trở lại trong xe. Hiện tại thực vật biến dị nguy cơ đã muốn xuất hiện, cô không muốn bởi vì sự xuất hiện của mèo đen mà rước lấy phiền toái không cần thiết.
Quan quân đầu lĩnh rất nhanh phát hiện Tần Nguyệt, hắn xoay người kêu một người lính nói vài câu, quân nhân kia đeo súng hướng Tần Nguyệt chạy tới,” Xin chào, chúng tôi là quân đội Hoa Nam 125 hào bộ đội, xin hỏi tiểu thư là đi một mình sao?”
“Đúng vậy.” Tần Nguyệt mới trả lời xong, liền gặp người khom lưng với tên quan quân cảm thấy quen mắt kia chạy tới, đây không phải ô phố cửu hạng lưu manh Nguyên Tuyền sao? Thật đúng là hữu duyên, không nghĩ tới hắn còn rất có bản lĩnh, thế nhưng trốn khỏi A thị còn trà trộn được vào trong quân đội đi nhờ xe.
“Đại tỷ a, thật sự là chị, lúc nãy em còn tưởng mình hoa mắt đâu.” Nguyên Tuyền thí điên thí điên trên lưng còn đeo một cái ba lô chạy tới, hắn đối Tần Nguyệt nói,” Xin chào Đại tỷ, chị có gì phân phó cứ nói cho tiểu đệ, vùng này là địa bàn lão Tuyền này, tuyệt đối sẽ không cho chị mất mặt.”
Tần Nguyệt cười cười, đối binh lính bên cạnh nói:” Các cậu đây là muốn đến căn cứ Nam Phương sao?”
“Đúng vậy.” Binh lính trẻ được nhắc tới nghiêm túc trên mặt trả lời, cho dù hiện tại đối với một cô gái xinh đẹp nói chuyện cũng không tỏ ra một chút thương hương tiếc ngọc.
“Tôi có thể đi cùng quân đội sao?” Tần Nguyệt hỏi.
“Tôi cần trở về báo cáo một chút, xin chờ chốc lát.” Binh lính chần chờ một chút đảo qua toàn thân Tần Nguyệt, thấy vậy cô hiểu ý tứ,” Tôi không có bị thương.”
“Vậy tiểu thư xin chờ một chút.” Binh lính kia nhanh chóng quay lưng hướng trở lại xoay người chạy.
“Được.” Tần Nguyệt tại chỗ đợi trong chốc lát, binh lính kia hướng đầu lĩnh quan quân nói vị kia nhìn qua có chút lớn tuổi hướng Tần Nguyệt nhìn lại đây, sau đó hướng tới tiểu binh gật gật đầu, nói vài câu, binh lính trẻ tuổi lại hướng phía cô chạy đến.
“Trưởng quan nói có thể, nhưng là tiểu thư phải đi ở đằng sau, đợi đến 6h trôi qua không có chuyện gì xảy ra mới được tiến vào trong đội ngũ do chúng tôi bảo vệ.” Binh lính đơn giản nói qua.
“Được, thay tôi cảm ơn Trưởng quan các cậu.” Tần Nguyệt thực hiểu cách lý giải này, nếu tùy tiện cho một người tiến vào để bọn họ che chở, e là cô còn phải suy xét lại thời gian tồn tại của nhóm này là bao lâu đây. Lấy tình hình trước mắt, cô hiển nhiên chọn đi cùng mà phải thực hiện bước kiểm tra này.
Truyện khác cùng thể loại
21 chương
58 chương
142 chương
24 chương
268 chương