Mạt Thế Trọng Sinh Chi Trọng Quy Vu Hách
Chương 196
Editor: Ken Le
Beta: Rosaline
Mọi người vừa nghe xong liền ngây ngẩn cả người, bọn họ nào biết vụ này? Còn tưởng rằng biệt thự này cũng giống như mấy căn khác.
Hiện tại cẩn thận ngẫm lại, khi bọn họ đến căn nhà này tuy trống rỗng cái gì cũng không có, nhưng gạch, sàn, vách tường, nóc nhà đều trang hoàng rất đẹp, hiển nhiên là đã trang hoàng phòng để ở!
Trong lòng run run, lại nhìn hai người Hạ Tử Trọng, những người này liền có chút do dự trong mắt. Bọn họ lúc trước dám chiếm căn biệt thự này, là có chủ ý nếu như người của căn biệt thự này trở lại bọn họ cũng có thể giở trò ngang ngược ỷ vào người đông thế mạnh đem người đuổi đi, nhưng hôm nay hai người này lại thuộc “Đội ngũ đó”… Dị năng giả cấp ba a! Bọn họ làm sao đánh thắng được?
Lúc trước trong căn cứ chỉ có một dị năng giả cấp ba, nghe nói có một lần vì muốn phân chia thế lực lần nữa nên từng có mười mấy dị năng giả cấp hai muốn liên thủ giết chết người nọ nhưng không thành công, trong đội bọn họ chỉ có một hai cấp thậm chí còn có người thường thì làm sao có khả năng đối phó được hai người này.
Hạ Tử Trọng tháo kính đen xuống, nhìn về phía lão đại đang đứng trước mặt: “Biệt thự nếu đã bị các ngươi dùng, bọn ta cũng không tính toán thu hồi lại, lúc trước mấy thứ các ngươi đưa ra coi như là hai tháng tiền thuê, sau này dựa theo giá mỗi tháng thuê biệt thự trong căn cứ đưa ra trả tiền thuê cho bọn ta là được.”
Hai người họ đến đây là để nhìn xem có cần thu hồi căn biệt thự hay không, nhưng chưa kịp đi vào hai người đã phát hiện – biệt thự mới tinh của mình chỉ mới qua có ba bốn tháng, lại cũ nát thành như vậy! Trời biết bên trong còn thành cái dạng gì?
Nhà thành như vậy bọn hắn cũng chán ghét vào ở!
“Nhưng bọn ta…” Một tiểu đệ còn muốn lý luận, Hạ Tử Trọng nhìn về phía hắn, trong mắt rõ ràng sắc xanh xen lẫn với kim sắc, so với dị năng giả cấp ba khác thì phạm vi lớn hơn, lại sáng hơn làm người nọ cả kinh không dám động đậy: “Hoặc là, các ngươi trực tiếp chuyển đi, bọn ta đem phòng cho người khác thuê cũng như nhau thôi.” Nói xong, lại lần nữa quét một vòng: “Đừng nói các ngươi đã cho bao nhiêu vật tư, ta cũng chưa có tính đến tiền thuê trong mấy tháng bọn ta rời đi căn cứ.”
Nhìn thấy căn nhà lúc trước được bảo dưỡng tốt lại bị phá thành như vậy, trên vách tường cũng có dấu vết bị dị năng phá hỏng, cửa sổ bên cạnh cửa chính cũng bị đánh nát, được dán lại bằng mấy tờ báo, cho dù tính tình Hạ Tử Trọng có tốt thì cũng tức giận. Trước tận thế nếu người thuê nhà phá nhà thành như vậy cũng phải đền, huống chi bây giờ?
Những người đó lại lần nữa cười gượng vài tiếng, chỉ có thể gật đầu đáp ứng. Lão đại đối phương do dự nhiều lần, thấy hai người Hạ Tử Trọng xoay người chuẩn bị lên xe thì bỗng nhiên tiến lên một bước hỏi: “Anh… Là dị năng giả cấp ba sao? Quang trong mắt…” So với dị năng giả trong căn cứ thì phạm vi lớn hơn, cũng sáng hơn nhiều.
Hạ Tử Trọng nhìn hắn một cái, đeo kính đen mở cửa xe: “Cấp bốn.”
Diêm Tân sau khi xác định muốn thành lập một thế lực trong căn cứ liền tỏ vẻ hai người Hạ Tử Trọng không cần cố ý giấu diếm cấp bậc dị năng của họ, đây là một loại uy hiếp, hôm nay trong căn cứ có dị năng giả cấp ba, nói không chừng phần đông thế lực trong căn cứ sẽ lo lắng thế lực mới ảnh hưởng đến bọn họ, lúc đó có khả năng sẽ động tay động chân dứt khoát xử lý thế lực chưa đứng vững, mà nếu trong đội không chỉ có một đám dị năng giả cấp ba, mà còn có hai dị năng giả cấp bốn thì… Cũng giống như một quốc gia trước tận thế giữ đạn hạt nhân, bom nguyên tử vậy, có lực uy hiếp rất lớn, khiến tất cả mọi người đều vô pháp đánh chủ ý lên họ.
Bởi vậy, sau khi biết được hai người Hạ Tử Trọng muốn đi xem chỗ ở cũ của bọn họ, Diêm Tân lập tức đồng ý, hơn nữa tỏ vẻ cho dù bọn họ muốn dùng vũ lực đuổi nhóm người kia ra khỏi nhà cũng không có ý kiến, cũng đề nghị hai người không cần mang kính sát tròng.
— Hắn đây là muốn cho hai người ra ngoài đi hù dọa người sao?
Đi ra ngoài hù dọa một vòng, sau khi yêu cầu lấy tiền thuê nhà hai người lái xe dạo một vòng trong căn cứ rồi mới trở lại thương trường.
Hôm nay thương trường đã được cải biến không tồi, mỗi người bọn họ ở lầu hai đều được một căn phòng, hai người Hạ Tử Trọng được một căn phòng lớn hơn chút, ngoại trừ trong phòng không có nước, phòng tắm cùng phòng vệ sinh phải dùng công cộng, hơi có chút bất tiện, thì những mặt khác hết thảy đều rất tốt.
Phòng tuy rằng hơi nhỏ, nhưng bởi vì phòng là dị năng giả Thổ hệ xây, nên vách tường rất dày, cách âm cực kì hiệu quả – thuận tiện cho các tình nhân làm chuyện muốn làm bên trong.
Trong phòng chỉ có duy nhất một giường đôi, một cái bàn, hai cái ghế dựa, một cái tủ, mấy thứ này đều do dị năng giả hệ Mộc trồng cây lấy gỗ, bộ hậu cần giúp đỡ làm ra.
Hai người trở lại phòng đóng kín cửa, liền lấy đệm chăn cùng vài thứ trong không gian ra trang trí một chút.
“Đợi mấy ngày này bận rộn xong chúng ta xin nghỉ vài ngày, rồi vào không gian sắp xếp cùng nghỉ ngơi.” Hạ Tử Trọng đổi một bộ đồ thoải mái rồi ngồi bên giường.
Phương Hách đầy mặt sầu mi khổ kiểm: “Em có nhìn quanh trong phòng, không hiểu sao lại thành cái dạng đó? Vừa bẩn, vừa loạn… Những người này thật sự rất đáng ghét!”
Kéo cậu ngồi xuống, Hạ Tử Trọng ôm eo cậu, cằm để trên vai cậu: “Vì vậy dứt khoát nên cho thuê, dù sao có lấy lại không lẽ chúng ta rời khỏi đây ra ngoài đó ở? Cho dù có thể ở đó, cũng sợ không thể ở an ổn.”
Chỉ cần có người biết bọn họ là từ “Đội ngũ đó” ra, biết hai người ngoại trừ trong thương trường còn có chỗ ở khác, hai người mỗi ngày chỉ sợ vừa ra khỏi biệt thự đã bị chặn lại rồi!
Hôm nay hai người bất quá chỉ lái xe ra ngoài dạo một vòng, trên đường đã gặp rất nhiều người của các thế lực phái ra, bởi vậy, vẫn nên ở cùng với bọn Diêm Tân trong thương trường sẽ yên ổn hơn. Bọn họ không muốn dựa vào Diêm Tân, càng không tính toán bán mạng cho bọn Diêm Tân đoạt địa bàn, nhưng hôm nay tạm thời chung đường với đội ngũ của Diêm Tân, đối với hai người bọn họ mà nói cũng đỡ phải lựa chọn.
“Em biết, nhưng vẫn quá tiện nghi cho những người đó.” Phương Hách vẫn chưa thuận khí, nhưng cũng chỉ là oán giận hai câu mà thôi. “Em muốn nghỉ ngơi… Em muốn ăn hải sản…” Ở đây cũng không thuận tiện, trời biết lúc nào sẽ có người lại đây gõ cửa? Có người lại đây tìm bọn họ? Bọn họ sao có thể thoải mái thích ý về không gian nghỉ phép?
Đang nói, cửa phòng bỗng nhiên bị gõ, hai người bất đắc dĩ liếc nhau đứng dậy mở cửa – lúc cửa mở ra Trương Tiểu Minh nháy mắt cảm thấy cả người rét run, cười gượng nói với hai người: “Yên Nhạc kêu ta tới gọi các ngươi, hắn vừa ở bên ngoài mua được một bao mì ăn liền trên đường, gọi mọi người ra ăn…” Nói xong, rụt cổ xoay người liền chạy, hắn không phải đã quấy rầy chuyện tốt của hai người đi?
Trong căn cứ, sau khi “Đội ngũ đó” trở về không lâu liền xuất hiện một loại thực phẩm mới. Bao bì bên ngoài như tuýp kem đánh răng, hoặc như đồ đóng hộp, giống như một loại kem.
Mỗi một phần có thể cung cấp toàn bộ dinh dưỡng cho mỗi người trong nửa ngày, bây giờ thực phẩm trở nên khan hiếm, loại này hạn sử dụng dài, dinh dưỡng phong phú, lập tức liền được những người sống sót trong căn cứ săn lùng.
Ngay từ đầu chỉ có những đội ngũ cao cấp trong căn cứ mới có được, dần dần, loại thực phẩm này bắt đầu thông hành bên ngoài, nhưng số lượng vẫn rất ít. Sau đó loại thực phẩm này thông dụng hơn, trong căn cứ ai hơi có thực lực cũng có thể sử dụng tinh hạch đổi về.
Trong tận thế mỗi người cơ hồ đều không thể ăn no, bây giờ loại đồ ăn này tuy tương đối ít, nhưng so với trước đó mỗi ngày đều cắn bánh ngũ cốc ăn thì tốt hơn nhiều, hơn nữa loại đồ ăn này không chỉ có một mùi! Căn cứ sử dụng nhiều nguyên liệu khác nhau nên vị cũng khác nhau.
Chúng tiểu đội phỏng đoán, bọn Diêm Tân ngoại trừ giao hai bộ thiết bị khẳng định còn lưu lại một bộ để sử dụng. Hành động này không thể lên án, nhất là khi trong đội của họ ngoại trừ tất cả đều là dị năng giả cấp ba thì còn có dị năng giả cấp bốn! Nguyện ý lấy ra hai bộ đã rất phúc hậu.
Mà Diêm Tân sở dĩ đồng ý giao ra hai bộ thiết bị, thứ nhất là muốn mau chóng có một chân trong căn cứ, thứ hai cũng muốn mau chóng biết thứ này sử dụng ra sao.
Sau khi hai bộ thiết bị đắc thủ hắn từng ở trong đội ngũ hỏi thăm qua, xem có ai biết cách sử dụng thiết bị này không? Bao bì đóng gói đồ ăn làm ra như thế nào? Có thể dùng thứ khác để thay thế hay không? Hỏi một vòng lớn cũng không nói tiếng cám ơn.
Bọn họ tuy rằng biết được nguyên liệu sử dụng cho bao bì sản xuất thực phẩm, nhưng nếu không còn nguyên liệu thì có thể sử dụng được bao lâu? Vì sao lúc trước ở căn cứ SH thị có được hai bộ thiết bị, nhưng loại thực phẩm này vẫn không thể thông dụng trong toàn bộ căn cứ? Đơn giản là do nguyên liệu làm bao bì không đủ!
Nếu không, tại sao hiện tại dưới tình huống không có đầy đủ nhựa, bọn họ còn tính sản xuất ra thực phẩm khác, không có trợ giúp của chất bảo quản, bọn họ làm sao có thể tăng hạn sử dụng, thậm chí dưới tình huống không đóng gói mà để người trong căn cứ nhận?
Không có bao bì thích hợp, cho dù có thể sản xuất ra thứ này, nhưng trong căn cứ sau khi mọi người thấy thì “Đồ ăn” dính chảy một đống… Ai có thể nuốt trôi?
Rõ ràng, cho dù bao bì bên ngoài bằng cao su mọi người cũng muốn cắn ăn, tốt xấu gì còn có thể nhắm mắt lại trực tiếp ăn luôn, nhưng nếu không có bao bì mà nói… Khụ khụ, thật sự rất khó nuốt xuống.
Số lượng nhân khẩu trong căn cứ A thị khá lớn, chủng loại nhân tài cũng phong phú, sau khi các thế lực nhập cuộc bới móc thì cũng tìm ra vài nhân tài có hiểu biết. Sau khi kéo về nghiên cứu, dưới sự trợ giúp của dị năng giả hệ thực vật, cuối cùng cũng có thể lấy ra nhựa của cây, sử dụng làm bao bì cho sản phẩm.
Kỹ thuật này, sau khi dị năng giả hệ tinh thần Duẫn Đông quan sát, hơn nữa còn tìm cơ hội lặng lẽ hối lộ dị năng giả gieo trồng loại thực vật này có được hạt giống, rồi để cho tiểu đội bọn họ chuẩn bị sản xuất loại thực phẩm này.
Dựa vào kỹ thuật này, Diêm Tân dẫn dắt tiểu đội nhanh chóng có một chân tại căn cứ, thu về tinh hạch. Đồng thời, cũng không ngừng phái người trong nhà ra ngoài đánh tang thi. Đương nhiên, bọn họ đi ra ngoài không chỉ muốn đánh tang thi, đào tinh hạch, quan trọng hơn là – thăng cấp, không ngừng tăng cao cấp bậc dị năng của bọn họ.
Truyện khác cùng thể loại
43 chương
68 chương