Editor: Ken Le Beta: Rosaline Nhìn kiến trúc bên ngoài căn cứ càng thêm cũ nát, trong lòng mọi người vừa thấp thỏm vừa chờ mong, đều muốn nhanh chóng chạy về chỉnh đốn một chút. Nhưng đồng dạng cũng có người phát giác mấy đoàn xe gặp được dọc theo đường đi, những người đó nhìn đoàn xe nhà mình rất cảnh giác cùng kiêng kị. … Mới đi có mấy tháng, sao cảm giác về căn cứ lại có chút xa lạ… “Đoàn xe? Còn đều là xe quân đội?” “Mau, phái người đi qua xem xem.” “Có phải là ai trở về hay không?” “Không thể nào… Lúc trước những người chạy đi không phải phần lớn đã… Còn có thể sống sót trở về sao?” “Vạn nhất thì sao? Ai đoán được chứ.” “Xe quân đội? Có phải là thế lực căn cứ khác hay không?” “Vậy bọn họ đến căn cứ A thị để làm gì? Hợp tác? Hợp nhất? Nương tựa?” “Không thể! Trong căn cứ hôm nay đã đủ rối loạn, không thể giúp đỡ những người khác được!” “Em luôn có cảm giác, không khí không tốt lắm…” Phương Hách kéo ra một góc vải, nói khẽ với Hạ Tử Trọng. Hạ Tử Trọng khẽ gật đầu: “Nơi này khẳng định là đã có chuyện xảy ra.” Cho nên đoàn xe vừa mới đến cổng lớn, liền có không ít người từ trong căn cứ đuổi tới đây. “Anh nói xem, nhà chúng ta có còn hay không? Sẽ không bị người khác chiếm chứ?” Yên Nhạc kéo kéo tay áo của Quách Binh đang bên cạnh ôm hắn. Quách Binh sờ cằm, trong mắt lóe qua một tia tàn nhẫn: “Ai dám chiếm? Đá ra ngoài!” Quách Binh nói chuyện cũng không phải quá mức cuồng vọng tự đại, thật sự là tiểu đội của bọn họ hôm nay trừ một số ít thành viên ra, những người còn lại tất cả đều lên tới cấp ba. Bọn họ tới trước cửa lớn của căn cứ A thị thì gặp được người trong căn cứ, tất cả đều là dị năng giả thấp hơn cấp ba. Bọn họ xác thật có thực lực để nói mấy lời này. Đoàn xe của bọn Hạ Tử Trọng còn chưa chính thức tiến vào căn cứ liền phát hiện bầu không khí bên trong không đúng, cho đến khi tiến vào trong, khi chuẩn bị trải qua kiểm tra để chính thức trở lại căn cứ, cơ hồ tất cả mọi người đều phát hiện bên trong này không thích hợp. Cùng lúc đó, nhân viên phụ trách kiểm tra cũng phát hiện chuyện làm cho bọn họ khiếp sợ. Một đám người cầm điện thoại lên, thông báo với thủ trưởng nhà mình, hoặc là người ngày thường đưa tiền đút lót cho họ. “Cái gì? Tất cả đều là dị năng giả cấp ba?” “Đúng vậy, mấy người này… Trong mắt đều có tia sáng!” “Có khi nào bọn họ nhìn lầm hay không?” “Người lên cấp ba chưa chắc trong mắt có tia sáng đi?” “Mau! Mau! Thêm người qua, nhất định phải hỏi thăm rõ ràng bọn họ là loại người nào!” Trong căn cứ đột nhiên xuất hiện một đoàn xe trang bị tinh xảo, võ trang cường đại, đã gợi ra sự chú ý của các thế lực trong căn cứ, huống chi còn nghe nói hình như tất cả người trên đoàn xe này đều là dị năng giả cấp ba? Với lại vô luận là võ trang bên ngoài hay thực lực của đoàn xe đều khiến mấy nhóm lớn nhỏ mắt thèm tâm động, hận không thể một ngụm nuốt vào mới tốt. Tiếc là, khi bọn hắn đang thông báo cho các tổ chức, những người phụ trách điều tra tình huống nhìn thấy quy mô của đoàn xe, cùng với tận mắt nhìn thấy tùy tiện vài người từ trên xe xuống trong mắt ai cũng có tia sáng lóe lên, không ai lại không tin tưởng. Vừa vào cửa, liền bị vây xem. Diêm Tân tỏ vẻ trước khi trở về hắn đã dự đoán được tình huống này, hôm nay cần chính là – trước tiên biết rõ sau khi hắn rời đi căn cứ đến cùng đã từng xảy ra chuyện gì? Còn muốn tìm lại một vài thân tín mình lưu lại trước khi rời đi căn cứ, cùng với mau chóng hỏi thăm rõ ràng tình huống cụ thể của Tống gia. Bọn Quách Binh cùng Hạ Tử Trọng như trước ở trên xe tải không nhúc nhích, bên ngoài hiển nhiên có chút hỗn loạn, bọn họ ở lại trên xe, cùng ở với đồng bạn đi một đường dù sao cũng dễ chịu hơn hiện tại đi xuống bị người coi thành bia ngắm. Không bao lâu sau phía trước truyền đến một trận ồn ào, người vây xem bên đường chỉ trỏ, bọn Hạ Tử Trọng mơ hồ nghe thấy ven đường có người nói cái gì mà đệ nhất cao thủ của căn cứ đến… Được rồi, cái danh căn cứ đệ nhất cao thủ này lúc trước bọn họ đã thấy qua một lần ở căn cứ ngục giam, không nghĩ tới căn cứ A thị cũng lưu hành xưng hô này. Không qua vài phút, bộ đàm trong xe vang lên, như trước là tiếng của Diêm Tân truyền ra – đoàn xe tạm thời không ngừng xe, thống nhất đi về hướng khu biệt thự, cùng căn cứ bàn bạc sau đó mới quyết định. Mỗi người sau khi nghe xong tâm như bị treo lên, lo lắng có phải xảy ra chuyện gì rồi không. Chung quy, bọn họ cũng không phải mới đến, lúc trước rời đi từ căn cứ A thị, nhiệm vụ quân đội cần người thì cũng trợ giúp, nhưng hôm nay tình huống bên ngoài rõ ràng là không đúng. Chiếc xe theo thứ tự đi vào khu biệt thự nhưng không dừng ở khu giữa biệt thự, mà là chạy đến một thương trường thành lập ở trung tâm khu biệt thự. Thương trường căn bản còn chưa xây xong, trước tận thế thì trống không, sau khi tận thế thì bị căn cứ biến thành kho hàng, hôm nay những thứ bên trong tiêu hao hơn phân nửa, bây giờ không đi chỗ này thì đoàn xe của bọn Hạ Tử Trọng không có chỗ để. Cửa của thương trường có chút nhỏ, bất quá sau khi tận thế vì xe hàng ra vào nhiều nên có cải biến qua, bây giờ xe tải ra ra vào vào rất dễ. Sau khi đoàn xe dừng lại, Diêm Tân liền triệu những người phụ trách đến, nói với họ chờ hắn một lát, phân phó vài người lát nữa đi theo hắn đi gặp mặt những người trong căn cứ. Mấy người cùng đi ngoại trừ vài người là phó quan của Diêm Tân ra thì còn có Duẫn Đông, Quách Binh, cộng thêm hai người Hạ Tử Trọng, cùng với vài nhân viên có thực lực làm đội trưởng lãnh đạo. Duẫn Đông thì không cần phải nói, hắn là dị năng giả trí lực, nói theo phương diện nào đó thì hắn rất thích hợp làm quân sư. Quách Binh cũng vậy, hơn phân nửa người cường hãn trong đoàn xe ngày hôm nay đều là thủ hạ của hắn, mà năng lực lãnh đạo cùng thực lực chiến đấu của hắn đều rất cao. Còn hai người Hạ Tử Trọng… Cá nhân hắn cho rằng, mang theo bọn họ là vì muốn hai người làm bảo tiêu, phòng ngừa nếu gặp tính huống xấu, để hai người họ ra hù dọa một chút… Được rồi, không cần nói đến Phương Hách, một mình Hạ Tử Trọng cũng có lực sát thương cùng năng lực chỉ cần phóng ra là đủ để hù dọa một đống người. Sau khi hai người Hạ Tử Trọng đi cùng Diêm Tân ra trước cửa thương trường, nhìn thấy mấy người đang chờ sau cánh cửa mới nhướm mày – khó trách căn cứ gọi người đó là người mạnh nhất căn cứ, thì ra trong căn cứ cũng có dị năng giả cấp ba. Vị dị năng giả cấp ba kia là một dị năng giả hệ hỏa, trong mắt mang theo lưu quang màu đỏ, cả người toát ra ngạo khí. Đương nhiên, loại ngạo khí này chỉ sợ là hắn sau khi lên tới cấp ba mới hình thành, dù sao sau khi đám người Diêm Tân đến trước cửa thương trường, hắn nhìn thấy trong mắt đoàn người ai cũng có lưu quang màu sắc khác nhau, mặt hắn lúc xanh lúc trắng, rất là phấn khích. Tuy rằng đã sớm nghe nói mấy người trên đoàn xe phần lớn đều là dị năng giả cấp ba, nhưng nghe tin đồn dù sao cũng không bằng gặp mặt, mấy thế lực lớn nhỏ trong căn cứ hôm nay đều lóe sáng hai mắt nhìn chằm chằm cánh cửa đen kia(trong thương trường vì tiết kiệm điện nên không bật đèn), hận không thể lập tức hợp tác với bọn họ để giữ thể diện. Cũng chia làm hai bên, một bên ở lại trông coi đoàn xe, thiết bị dụng cụ, vũ khí này nọ. Nhưng thực tế sau khi biết được“Không gian” của Quách Binh có thể chứa đồ số lượng lớn, Diêm Tân để hắn lấy ra hai thiết bị chế biến thực phẩm, thay vào đó là số vũ khí của bọn họ. Bọn họ dọc theo đường đi trải qua nhiều trận chiến lớn nhỏ, đại đa số tình huống bọn họ đều sử dụng dị năng để đối phó, rất ít khi vận dụng đến đạn dược, cho dù có cũng là binh khí đặc thù, hầu như không dùng qua binh khí khác. Bởi vậy bọn họ lúc đi được nửa đường bọn họ chỉ để lại vài thứ, còn lại hơn phân nửa đều êm đẹp nằm trong ngọc không gian của Quách Binh. Bởi vậy cho dù lần này bọn họ tách ra hành động bên nào có xảy ra chuyện gì, thì toàn quân cũng không bị diệt. Hai người Hạ Tử Trọng đi theo đội ngũ, lâu lâu quan sát con đường xung quanh. Trong khu biệt thự im ắng, có vẻ như không có người trong đó, nhưng hai người lại phát hiện không ít biệt thự ven đường có người đứng ở cửa sổ vụng trộm nhìn quanh. Bạch cầu lúc này đang bay giữa không trung, từ trên cao nhìn xuống tình huống trong căn cứ – sau hai ngày nó cuối cùng cũng đem tất cả tinh hạch của cây thực vật kia ăn không còn một mảnh, lúc này mới có chút còn chưa thỏa mãn trở lại bên cạnh hai người. Khiến hai người cảm giác có chút ngoài ý muốn là – xe trong căn cứ có vẻ không nhiều như lúc trước. Trải qua lần trước tang thi vây thành, không ít người trong lúc chạy trốn đã lấy xe đi. Chiếc xe thành mục tiêu khá lớn, không thiếu chiếc bị đám tang thi “Không kích” đập nát nhừ. Bởi vậy hôm nay trong căn cứ tuy rằng vẫn còn xe, nhưng số lượng lại không nhiều như trước. Cùng mọi người đến một căn phòng chuyên dùng cho bàn họp, hai người Hạ Tử Trọng còn chưa rõ tác dụng của nơi này, Diêm Tân lại rất hiểu – nơi này trước lúc hắn rời đi chuyên dùng cho các tổ chức lớn nhỏ hội nghị. Lúc trước hắn và những người này chưa từng gặp qua, thậm chí ngay cả gương mặt quen thuộc cũng không đến vài người, những người quen mắt kia cũng chưa từng giao thiệp qua, chỉ là có chút quen mắt, càng không gặp người của Tống gia, cho dù lúc trước trong căn cứ cũng chưa từng thấy nhóm người Phương lão đại cùng hạ nhân. Những người đó hắn tuy rằng không biết, nhưng cũng sẽ có chút quen mặt, nhưng hiện tại hắn lại không thấy người của quân đội, này nói lên điều gì? Nói không chừng căn cứ A thị từng xảy ra tình huống như căn cứ SH thị. Cảm giác mất mát trong lòng không quá lớn, Diêm Tân rất rõ ràng, tình huống căn cứ A thị hôm nay coi như không tồi, bản thân căn cứ không bị phá, chỉ có lãnh đạo là biến hóa, cho dù lát nữa không hỏi thăm ra được tình huống cụ thể, sau khi chuyện này kết thúc cũng có thể hỏi thăm từ người trong căn cứ. Bởi vậy không hề có áp lực đi theo đối phương vào nơi đó, chuẩn bị xem tình huống thế nào để còn định đoạt. Đoàn người tiến vào liền phát hiện, có một số người biết được tin tức nhưng chưa kịp ra ngoài cướp người, nhưng lại biết được hành trình của bọn họ mà đến đây trước tiên. Chờ bọn hắn đến rồi lại có không ít người sau khi biết tin cũng lục tục đuổi tới. Một trận hỗn loạn, còn có không ít người mang theo hỏa dược bộ dáng đó khiến bọn Hạ Tử Trọng càng thêm giật mình – quả nhiên chính sách của căn cứ A thị có vấn đề.