Mạt Thế Lạc Hồng Hệ Thống

Chương 53 : Tổ Sinh-Hoá

Huyền Anh vui vẻ hôn chụt một cái lên má Hàn Phong, nói: “Hàn Phong, đây chính là một phát hiện cực kỳ kịp thời và quý giá, em phải ngay lập tức thông báo cho tổ nghiên cứu mới được! Nếu kết luận được điều này, loài người chúng ta sẽ càng có khả năng sinh tồn được trong thời kỳ này, chúng ta cần phải thông báo phát hiện này cho những căn cứ khác càng sớm càng tốt!!!” Huyền Anh lúc này mặc dù đang chìm đắm trong sự vui sướng cũng không có quên mất kế hoạch chính, nàng liền quay ra hỏi: “Em chỉ đi mất có 10 phút thôi, anh hãy đợi em ở đây cho đến khi em quay về rồi cùng em dạo quanh nội thành nhé?” Hàn Phong yêu thương xoa đầu nàng nói: “Anh sẽ cùng em đi đến khu nghiên cứu, sau đó tiện đường đi nội thành luôn.” Hai người liền thẳng một mạch men theo đường tường thành mà đi đến khu nghiên cứu. Hàn Phong lại một lần nữa bị bất ngờ bởi tổ hợp hoàn hảo của khu nghiên cứu. Khu nghiên cứu được chia ra thành 4 tổ, tổ y học, tổ khoa NEDTalA học kỹ thuật, tổ nông nghiệp và tổ sinh-hoá học. Tổ Y học chuyên phụ trách về mảng chế biến thuốc cung câp cho người dân trong căn cứ, từ khi mạt thế nổ ra, có rất nhiều người đã chết và để lại rất nhiều thi thể đang trong quá trình phân huỷ khắp mọi nơi trong cả nước, vậy nên, sẽ có một số dịch bệnh lây lan nên căn cứ rất cần sự có mặt của tổ y học để ngăn chặn dịch bệnh phát tán. Không chỉ như vậy, bọn họ cũng có những chuyên đề nghiên cứu ra các loại thuốc mới cũng như chịu trách nghiệm điều chế thuốc giải để chống lại virus thây ma. Tổ khoa học kỹ thuật cũng là một trong những tổ quan trọng nhất đối với nhân loại trong thời kỳ mạt thế. Họ chịu trách nghiệm sản xuất các loại vũ khí như súng ống, đạn dược, không chỉ dừng lại ở đó, nhiệm vụ hàng đầu của bọn họ đó chính là cố gắng chế tạo ra những loại vũ khí mới, những loại vũ khí tân tiến, có thể gây ra nhiều lực sát thương hơn, đây cũng là thứ quyết định sự sinh tồn cũng như bước tiến của nhân loại trong thời kỳ mạt thế. Tổ nông nghiệp cũng là một trong những tổ quan trọng không thể thiếu trong thời kỳ này. Từ lúc xảy ra sự kiện “Nhật thực” kia thì không hiểu sao, những mẫu đất đai trước đây đùng để trồng rau trông cỏ lại hoàn toàn không thể nào reo trồng được nữa, căn cứ đã từng thử reo hạt mấy lần nhưng hạt giống lại hoàn toàn không có một chút phản ứng nào với đất đai, từ đó, nhiệm vụ của tổ nông nghiệp đó chính là tìm ra cách hồi sinh đất đai để reo trồng các loại thực vật cần thiết cho sinh tồn. Tổ Sinh-Hoá chính là một trong những tổ có trách nghiệm lớn lao nhất, đây cũng chính là chuyên ngành của Huyền Anh. Bọn họ chính là những người điều chế tiến hoá dịch, nghiên cứu về mảng phát triển tiềm lực của con người như là dị năng hay là các cách nâng cao thể chất, đẩy cơ thể con người đến một giới hạn của sức sống. Họ cũng là những người có nhiệm vụ phải nghiên cứu về virus, biến dị hay là sự biến đổi của các giống loài sau sự kiện “Nhật Thực”. Tổ sinh-hoá chính là tổ phụ trách nghiên cứu thi thể của con heo biến dị, và cũng là tổ mà hai người Huyền Anh và Hàn Phong cần gặp để thông báo về tính năng tiềm tàng của thịt heo biến dị. Hàn Phong nắm tay Huyền Anh vượt qua trạm gác cùng lính canh cổng, đi thẳng một đường vào khu thí nghiệm của tổ Sinh Hoá. Trong phòng thí nghiệm Sinh-Hoá lúc này có hơn 50 thân ảnh khoác trên mình một chiếc áo blouse màu trắng, bận rộn đi đi lại lại. Trên mặt bàn của bọn họ lúc này có vô số các tạp tài liệu thí nghiệm nghiên cứu, các loại ống nghiệm, kính hiển vi và các dụng cụ thí nghiệm khác nhau. Càng choáng ngợp hơn đó chính là xung quanh phòng thí nghiệm lại có những bình chứa thuỷ tinh khổng lồ bằng hình ống, trong những bình chứa này chứa các loại sinh vật biến dị và trong mỗi bình chứa đều tràn đầy các loại dung dịch đặc biệt, dùng để bảo quản thi thể của những mẫu thí nghiệm kia. Hàn Phong đang mải cảm khái, đảo mắt nhìn quanh một vòng thì từ xa bỗng có một ông lão lớn tuổi đi đến. Ông ta khoác một chiếc áo blouse màu xanh dương, hoàn toàn tách biệt với những vị tiến sĩ khác. Đầu ông bóng loáng, dâu ria xồm xuề, ông đeo trên mặt một chiếc kính lão to tướng, nhưng chiếc kính cũng không thể nào che đi những nếp nhăn mà năm tháng đã hằn trên khoé mắt của ông. Ông ta bước đi một cách khoan thai, treo trên miệng một nụ cười như có như không, làm cho Hàn Phong cảm thấy người này thật sự không đơn giản, ông ta có một khí chất vững trãi, thể hiện rằng bản thân ông đã trải qua rất nhiều biến cố của cuộc đời, một phong phạm khoan thai, già dặn. Ông lão tiến lại gần phía bọn họ, hiền lành nở một nụ cười nói: “Huyền Anh, cháu đã đến rồi đấy à? Vị này là?” Huyền Anh hi hi ha ha đáp lời: “Gia gia Hân, đây là… người yêu của con ạ.” Nói đến đây, Huyền Anh ngượng ngùng cúi gằm mặt xuống đất Hàn Phong nhìn qua bảng tên treo trước ngực ông rồi lễ phép tiếp lời: “Con chào trưởng khoa Hân, con tên là Nguyễn Hàn Phong, hiện đang hẹn hò với Huyền Anh ạ.” Ông lão trưởng khoa nhìn Hàn Phong rồi gật gù khen ngợi: “Không tệ, không tệ, không hổ là người đã thâu tóm được trái tim của thần đồng trẻ tuổi của tổ sinh-hoá, nhãn lực khá lắm, khí chất khá lắm.” Hàn Phong khiêm tốn đáp lời: “Lão tiền bối ngài quá lời rồi.” Ông lão cũng ậm ừ rồi nói thẳng vào vấn đề chính: “Thế hôm nay hai đứa có việc gì gấp gáp cần thông báo hay sao mà sáng sớm ngày ra đã chạy đến khoa Sinh-Hoá thế này?” “Là thế này thưa gia gia, sáng nay khi bọn con đang dùng điểm tâm, khi nhìn thấy sự nghi hoặc trong mắt của anh ấy, con đã kể với anh về chuyện thịt heo biến dị…” Huyền Anh trưng ra một khuôn mặt đầy hãnh diện nói lại với ông về quá trình suy đoán của Hàn Phong. Ông lão càng về sau càng trở nên ngạc nhiên, cách nhìn nhận về Hàn Phong của ông về Hàn Phong cũng đã có chút biến đổi, trước đó, ông nhìn hắn và đánh giá hắn theo cách nhìn nhận của một trưởng bối đối với một tiểu bối nhỏ tuổi mà ông quen. Hiện tại ông đã nhìn hắn như đã phát hiện ra một bảo tàng quý báu vậy. “Ha ha ha, thật không ngờ cậu bé này lại còn có thiên phú cực cao về mặt sinh hoá như vậy, tốt lắm, thật ra từ tối hôm qua chúng ta đã tìm ra diệu dụng này của thịt heo biến dị rồi, nhưng đấy là phải mất đến 1 ngày một đêm, với công sức của hơn 50 người, chúng ta mới đưa được ra kết luận như vậy.” “Còn ngươi thì mới chỉ thông qua sự tường thuật cùng một số manh mối cơ bản của cuộc thí nghiệm mà đã có thể suy đoán một cách rõ ràng như vậy, hơn nữa, lập luận lại chặt chẽ, hài hoà, làm cho người ta khó có thể bắt bẻ như vậy là rất đáng quý.” Ông lão cảm thán nói một tràng, khiến cho Huyền Anh ở bên cạnh lại càng tự đắc mà vểnh mũi lên trời, người yêu mình được một vị tiền bối đứng đầu ngành khen ngợi thực sự là hãnh diện mà. “Lão tiền bối ngài lại quá lời rồi.” Hàn Phong không kiêu ngạo, không xiểm nịnh, đáp. “Tâm tính cũng thật tốt, người trẻ tuổi mà có thể khiêm tốn như vậy, có thể thấy tiền đồ bất khả lượng.” Ông lão trưởng khoa càng nhìn Hàn Phong thì càng thấy thuận mắt, thao thao bất tuyệt bàn luận với hắn về các chuyện trên trời dưới biển, các kiến thức sinh-hoá của ông cứ tuôn ra như mưa.