Mạt Thế Chi Trọng Sinh
Chương 14
Bây giờ là buổi chiều 2 giờ, lúc này vẫn còn nóng, nếu hiện tại ra khỏi S thị, đường xá thuận lợi, thậm chí có khả năng tới N thị trước buổi tối, cũng không biết N thị đã thành lập căn cứ người sống sót chưa? Hẳn là không có a, làm sao có thể xây xong trong một ngày?
Kỳ thật, Dịch Nhiên vẫn muốn đến N thị nhìn căn cứ người sống sót một chút…
Cỗ xe Hummer còn ở cửa sau, Dịch Nhiên cầm mấy thứ trên xe đẩy toàn bộ chuyển trở ra, ném lên xe, Vu Đồng và Dương Minh cũng học theo.
“Dịch ca, xe này bao nhiêu tiền a?” Dương Minh vuốt ghế da trên xe, thiếu chút nữa thì chảy nước miếng.
Dịch Nhiên không có để ý đến hắn, chỉ là đưa mắt nhìn khu mua sắm được bao phủ bởi ánh mặt trời, rốt cuộc là cái gì? Làm cho mình sinh lòng sợ hãi.
Quên đi, tại tận thế lòng hiếu kỳ là không nên có nhất.
Hỏi Dương Minh, “Cậu đi đâu?” Nếu như Dương Minh trả lời không tiện đường, cậu không ngại ném hắn.
Dương Minh nhìn Dịch Nhiên, không rõ thiếu niên trước kia bảnh bao hoa tâm sao lại trở nên lạnh lùng như vậy, bất quá vấn đề cần suy nghĩ không phải là sở trường của Dương Minh, vì vậy Dương Minh gãi gãi đầu, “Tôi hiện tại ở phố Phúc Tân, số 47.”
Vu Đồng cảm thấy tên này có vẻ quen, suy nghĩ, “Phố đó không phải muốn phá bỏ và dời đi nơi khác sao?”
Dương Minh gật gật đầu, “Có nhà bạn học ở đó, chúng tôi tạm thời ở đó.”
Phố Phúc Tân a, vậy cũng tiện đường, Dịch Nhiên khởi động xe chạy về hướng phố Phúc Tân.
Dựa theo lời Dương Minh nói, tình hình trong trường học tương đối nghiêm trọng, do hiện tại có mặt trời, cho nên những tang thi kia còn có chút sợ ánh sáng nên không chạy ra khỏi trường học.
Lúc ấy, Dương Minh, lớp trưởng Triệu Bộ Vũ, ủy viên tuyên truyền Lý Điềm Điềm, ba người đang tại căn tin vừa ăn cơm vừa thảo luận hội liên hoan kế tiếp lớp bọn họ nên trình diễn tiết mục gì.
“Tôi cảm thấy vẫn là tiết mục ca hát đi, dù sao cũng lấy không được giải nhất, cố sức như vậy làm gì?” Lý Điềm Điềm đã sớm nghe nói giải nhất lần này đã định cho hệ văn học rồi.
Triệu Bộ Vũ không đồng ý, “Bạn Lý, sao bạn lại có suy nghĩ tiêu cực như vậy? Tham gia hội liên hoan quan trọng là vui vẻ mà không phải vì giải thưởng.”
“Ôi chao, lớp trưởng, ngày hôm qua không phải lớp trưởng mới nói với tôi là lần này nhất định phải giành được giải nhất sao?” Dương Minh cùng lớp trưởng ở chung một ký túc xá, Dương Minh là hội trưởng hội sinh viên thể dục, lần này đem Dương Minh kéo tới cũng là vì muốn thám thính ý tưởng của hội học sinh bên kia.
Bị Dương Minh vạch trần, Triệu Bộ Vũ hung hăng trừng Dương Minh, một tên đại ngốc! Hắng giọng, đang muốn nói gì thì…
“A! Có tang thi! Chạy mau! Có tang thi!!”
Vườn trường yên tĩnh đột nhiên truyền đến tiếng kêu thảm thiết, sinh viên ở trong căn tin đang ăn cơm đều chạy ra nhìn.
“A! Cứu mạng! Cứu cứu tôi!!”
Một sinh viên chạy đến trước căn tin đột nhiên té xuống.
Triệu Bộ Vũ đi đến bên người nam sinh té xỉu trên mặt đất, “Dương Minh cùng tôi đưa bạn này đến phòng y tế đi.”
Dương Minh gật gật đầu, đang lúc muốn nâng nam sinh kia, Lý Điềm Điềm đột nhiên nghi ngờ nói, “Đây là cái gì?”
Nhìn theo vị trí ngón tay Lý Điềm Điềm chỉ, cánh tay nam sinh có một vết thương rất lớn, dấu răng rõ ràng, miệng vết thương rất sâu, thậm chí có thể thấy xương trắng bên trong, chảy rất nhiều máu, miệng vết thương vừa đen vừa vàng, còn tản ra một mùi khó chịu.
“Đừng kinh hãi.” Triệu Bộ Vũ bất mãn nói, “Còn không mau đưa đi phòng y tế.”
Dương Minh nghe lời nâng nam sinh lên, hai người vịn nam sinh đi đến phòng y tế, Lý Điềm Điềm cũng vội vàng đi theo.
Đi được một lúc.
“A! Dương Minh, cẩn thận!” Lý Điềm Điềm nhắc nhở.
Dương Minh đặc biệt có sở trường thể dục, mấy cái gì đó đều được huấn luyện qua, trước khi được Lý Điềm Điềm nhắc nhở hắn cũng cảm giác được nam sinh này toàn thân cứng ngắc, lại cảm thấy một hồi co rút, lúc này vừa nghe Lý Điềm Điềm nói như vậy, vội vàng nghiêng đầu, chỉ thấy nam sinh kia há to mồm quay mặt hướng về chính mình cắn tới, Dương Minh quýnh lên, quét chân đá nam sinh kia.
“Cậu có bệnh a! Dìu người sao lại thành đá người? Đá chết làm sao bây giờ?” Triệu Bộ Vũ bất mãn nói, còn muốn đi xem nam sinh bị Dương Minh đá, lại bị Dương Minh kéo lại, “Lớp trưởng, tôi cảm thấy có cổ quái.” Hắn lúc nãy có cảm giác giống như đá trúng thiết bản, xương người không thể có độ cứng như vậy.
“Cổ quái cái đầu của cậu, bị hội kỷ luật thấy cậu chẳng những không cứu người còn đá người, cậu nghĩ lớp chúng ta có được danh hiệu tiên tiến sao?” Đang lúc Triệu Bộ Vũ mắng Dương Minh, có nam sinh khác đến đây.
“Minh Tử, sao cậu lại ngủ trên mặt đất?” Xem ra nam sinh kia nhận thức người bị bệnh kia.
Nam sinh tiến lên sờ đầu Minh Tử, Minh Tử một phát bắt được hắn, mở ra hàm răng cắn lên cổ nam sinh.
“A!!” Nam sinh kêu thảm thiết đánh thức ba người chưa kịp phản ứng, Lý Điềm Điềm và Triệu Bộ Vũ lui về phía sau một bước, Dương Minh tiến lên một bước, đá Minh Tử một cước nữa, nhưng lần này lại không như ý, ngược lại làm cho Minh Tử buông nam sinh kia nhìn về phía Dương Minh.
Lúc thấy rõ tướng mại Minh Tử, ba người hít một hơi lạnh, đây là người sao?
Sắc mặt xanh trắng, con mắt lòi ra, miệng lệch, còn có nước bọt chán ghét, mắt thường có thể nhìn thấy vết thương trên cánh tay đang bắt đầu hư thối, có thể thấy rõ ràng mấy thớ thịt dưới da.
Nam sinh bị cắn cổ té trên mặt đất, chỉ biết nam sinh này cứu không được, Lý Điềm Điềm chân như nhũn ra, trong nội tâm liều mạng kêu chạy mau chạy mau, nhưng như thế nào cũng bước không nổi.
Triệu Bộ Vũ nhìn Minh Tử lê thân thể cứng ngắc chậm rãi đi tới chỗ bọn họ, kéo hai người Dương Minh và Lý Điềm Điềm, “Chạy mau.” Nói xong, chính mình thì quay mặt về cửa trường học chạy tới.
Lý Điềm Điềm chân còn đang như nhũn ra, Dương Minh vừa chạy một bước phát hiện Lý Điềm Điềm còn ngốc ngốc đứng tại chỗ, ôm lấy Lý Điềm Điềm cũng hướng phía cửa chạy, khá tốt là Dương Minh, nếu như như là loại nam sinh như Triệu Vũ, phỏng chừng ôm người chạy không được vài bước đã thở hồng hộc.
Chờ đến cửa trường học mới biết được vườn trường hỗn loạn đến cỡ nào, cửa trường học đầy ấp người, không có bảo vệ! Buổi trưa đã trôi qua, cửa trường đóng lại, hiện tại là giam giữ!
Có người nhanh chóng chạy vào phòng bảo vệ tìm máy kiểm soát cửa trường học, nhưng đi vào lại lập tức kinh hoảng chạy ra, “Bảo vệ, bảo vệ biến thành tang thi!”
Đứng ở cửa trường học nhìn qua bên trong, ký túc xá, phòng học, thí nghiệm đều có bóng người lắc lư bên trong, có bóng người chật vật trốn tránh, cũng có bóng thi thể cứng ngắc chậm chạp di chuyển.
Có lẽ là cửa trường học tụ tập quá nhiều người sống, phòng học gần nhất đã bắt đầu có tang thi chậm rãi đi ra, chậm rãi hướng bọn họ đi tới…
Sinh viên chắn ở cửa trường học hai chân run run, liều mạng chen chúc.
“Chúng ta nhiều người như vậy, còn sợ bảo vệ kia, sợ bảo vệ tang thi sao? Chúng ta đi giết hắn!” Lúc này một người cao giọng đề nghị, trong đám người đầu tiên là yên lặng, sau đó lập tức được đại đa số người đồng ý, Dương Minh cũng là một trong số đó.
Dương Minh từ bảng thông báo bên cạnh gỡ xuống một cây gỗ, hắn sẽ không quên nam sinh gọi tên Minh Tử là bị cắn mới biến thành tang thi, cho nên hắn nhất định phải chú ý.
Bên cạnh có người thấy Dương Minh như thế, cũng đi theo gỡ cây gỗ xuống.
Có vũ khí trong tay, lo lắng cũng vơi không ít, vài nam sinh ngừng thở vào phòng bảo vệ nhỏ hẹp.
Dương Minh đi tuốt ở đàng trước, trên thi thể bảo vệ tang thi không có vết thương khác, nhưng khi thấy nước bọt màu vàng, khuôn mặt tái nhợt, thì không ai dám xem hắn là người.
Một người hung ác đánh xuống, bảo vệ tang thi quơ quơ, giống như thấy vô số mỹ vị, tay hướng bọn họ vung.
“Đầu! Đánh đầu của hắn!” Nam sinh đằng sau kêu lên.
“Cmn! Ta cho ngươi bắt ta!” Một nam sinh bị nắm lấy, miệng vết thương tinh tế, Dương Minh vội vàng liếc mắt, nhìn ra không phải là bị cắn cũng yên lòng, hắn chỉ biết là bị cắn thì sẽ biến thành tang thi!
Nam sinh bị bắt kia ra tay ác hơn, nhưng bởi vì tang thi có khung xương cứng rắn, cho nên tang thi không bị thương tổn nhiều.
Ngược lại là Dương Minh, sau lần thứ nhất, hắn cảm thấy mình càng ngày càng có sức lực.
Bị mấy người vây công, tang thi có cứng rắn cũng vô dụng, năm nam sinh cùng một chỗ hướng đầu tang thi đánh tới, tang thi ngã xuống đất.
Dương Minh cầm máy kiểm soát cửa trường, nhấn nút một cái, cửa mở lớn, mọi người vội vàng chạy ra ngoài.
Ra bên ngoài mới phát hiện bên ngoài so với trong trường học quả thực chính là thiên đường, tuy cũng có tang thi, nhưng mấy cái tang thi rải rác này có thể giết người?
Bọn họ chính là tận mắt thấy trong hành lang, sau cửa sổ có vô số bóng người cứng ngắc, cũng không có thiếu sinh viên bởi vì ngủ trưa mà bị nhốt trong phòng ngủ, nếu như chính phủ ZG (Trung Quốc) cứu trợ kịp thời, phỏng chừng còn có thể không có việc gì, nếu như không kịp, vậy chỉ có dữ nhiều lành ít.
Dương Minh là người tốt, nhưng không phải quá tốt, cho nên hắn không có nghĩ tới sẽ đi cứu người.
Đoán chừng là do Dương Minh lúc nãy giết tang thi rất dũng mãnh, cho nên Triệu Bộ Vũ và Lý Điềm Điềm đều ở cửa ra vào chờ hắn.
“Các người có tính toán gì không?” Triệu Bộ Vũ vốn có nhà ở đây, mà nhà Lý Điềm Điềm ở N thị, nhà Dương Minh ở nông thôn.
“Cái này…” Lý Điềm Điềm trên người không mang nhiều tiền, mà thẻ ATM gì đó đều ở trong kí túc xá, hiện tại nàng cũng không dám đi lên lấy.
Dương Minh cũng không có cách nào, tuy trên người hắn có mang theo thẻ ATM, nhưng mỗi một tháng gia đình cũng không có gửi cho hắn nhiều tiền, hiện tại lại là cuối tháng, đúng là ‘đã nghèo còn mắc cái eo’.
“Không bằng đi nhà của tôi a?” Kính mắt Triệu Bộ Vũ lóe lên ánh sáng, dù sao hắn cũng là lớp trưởng, nếu như tai nạn qua, bị người biết lúc xảy ra tai nạn giờ không giúp những bạn học khác đối với hắn ảnh hưởng không tốt, hơn nữa, hắn vẫn không thể cam đoan người trong nhà hắn đều an toàn, nếu người nhà hắn cũng có người trở thành quỷ gì đó, một mình hắn không phải rất nguy hiểm sao? Cho nên, Dương Minh dám giết tang thi trở thành bùa hộ mệnh của hắn.
Dương Minh và Lý Điềm Điềm không có chỗ đi thấy như vậy cũng tốt, vừa đi hai bước, một giọng nữ ở cửa gọi Dương Minh, “Dương Minh, chờ tôi một chút.”
Đó là Nhan Diễm, nàng ở trong đám người vội vàng chạy ra, nàng bình thường nhân duyên không tốt, cho nên ở S thị nàng cũng không có chỗ đi.
Vừa rồi nàng đã gọi điện thoại, kết quả bởi vì sân bay, nhà ga bộc phát rất nhiều tang thi, cho nên không có cách nào ngồi máy bay hoặc xe lửa trở lại B thị, mà bạn trai nàng mới quen, gọi điện thoại cũng không tiếp.
Đang lúc nàng hoang mang lo sợ, thấy được Dương Minh, người hầu Dịch Nhiên.
Đoạn thời gian nàng cùng Dịch Nhiên kết giao, Dương Minh đều gọi nàng là chị dâu, hơn nữa hiện tại nàng còn treo danh hiệu bạn gái Dịch Nhiên, Dịch Nhiên hôm qua mới phát hiện nàng chân đứng hai thuyền, phỏng chừng còn chưa có cùng Dương Minh nói a.
Tốt nhất là Dịch Nhiên cũng trở thành tang thi, như vậy sẽ không có người biết chuyện nàng đã cùng Dịch Nhiên chia tay, mà người cao ngựa lớn như Dương Minh thật sự là một bảo tiêu tốt.
Quả nhiên, Dương Minh vừa thấy Nhan Diễm, cũng không đi mà mong chờ nhìn về phía Triệu Bộ Vũ.
Triệu Bộ Vũ bất đắc dĩ gật đầu, nữ nhân Nhan Diễm này hắn vẫn có chút suy nghĩ, dù sao, đều là nam nhân, đều thích thứ xinh đẹp, hơn nữa nghe nói nhà Nhan Diễm ở B thị có chút thế lực, nếu có thể trèo lên cái cây này thì tốt rồi.
Nhưng lại nghe nói Nhan Diễm đang cùng Dịch Nhiên kết giao, điều này làm cho trong lòng của hắn có chút vướng mắc.
Lý Điềm Điềm không phát biểu câu nào, tin tức giữa nữ nhân với nhau đều truyền cực kỳ nhanh, cho nên Nhan Diễm là ai nàng cũng biết, bất quá những nam nhân ngu ngốc kia tự nguyện nàng cũng không có biện pháp gì, nam nhân ngốc nhất là bạn học Dịch Nhiên của nàng, tiền của ba mẹ đều đưa lên, bây giờ Dương Minh cũng bị lợi dụng, bất quá xem tình huống hiện tại, 1 chống 2, nàng không có quyền phản bác.
“Chị dâu, Dịch ca không cùng với chị một chỗ sao?” Dương Minh nhìn sau lưng Nhan Diễm, không thấy Dịch Nhiên, lông mày kiên cường nhăn lại.
Quả nhiên Dương Minh còn chưa biết chuyện nàng cùng Dịch Nhiên chia tay, Nhan Diễm thở phào nhẹ nhõm, “Nguyên ngày hôm nay tôi chưa gặp được anh ấy, buổi sáng hôm nay nghe nói có bệnh truyền nhiễm, vốn đang tính toán sẽ đi gặp anh ấy, kết quả không nghĩ tới…”
Khuôn mặt Nhan Diễm thoáng chốc trắng không còn chút máu, đây không phải diễn trò, nàng là thực sự bị hù đến, ngày hôm qua cùng nam nhân kia lăn lộn trên giường, buổi sáng 11 giờ nàng mới trở lại trường học, trên đường đi thì thấy vài tang thi, vốn nghĩ tới trường học sẽ an toàn, kết quả trường học càng không an toàn.
Bất quá, hiện tại hoàn hảo, gặp được thằng ngốc Dương Minh này, Dịch Nhiên cứu Dương Minh một mạng, mà nàng bây giờ là bạn gái Dịch Nhiên, cho nên Dương Minh vô luận như thế nào cũng sẽ bảo vệ nàng, nàng rất có tự tin này, bởi vì Dương Minh xác thực là một cái ngu ngốc, chỉ cần Dương Minh không cùng Dịch Nhiên gặp mặt, nàng sẽ luôn luôn an toàn, bất quá, kẻ ngốc Dịch Nhiên kia hiện tại lại không có tin tức, phỏng chừng là đã biến thành tang thi, bất quá thật đúng là đáng tiếc a, còn có nhiều thứ nàng thích còn chưa kịp mua.
Hết chương 14.
Truyện khác cùng thể loại
7 chương