Edit: Thanh Thạch Tình huống trước mắt có chút quỷ dị…. Lăng Thanh Vân nói xong mới phát hiện mình vừa thốt ra lời đấy, cũng phát hiện hình như tiến triển quá nhanh rồi… Tuy rằng sớm đã mơ ước Trang Thành, nhưng mình nói vậy liệu Trang Thành có nghĩ mình dê xồm không? Lăng Thanh Vân bỗng thấy lo lắng vấn đề hình tượng. Áo mưa cái gì, thật sự hắn chỉ băn khoăn mà thôi… Nếu làm một lần xong mình cũng biến thành tang thi thì hắn oan chết! Nhìn Trang Thành nhảy cao như vậy, đụng đầu vào tường rồi ngã xuống bất động, Lăng Thanh Vân cuối cùng cũng an ổn lại tâm tình rối bời: “Thành Thành, Thành Thành, em không sao chứ?” Trang Thành nằm úp dưới đất bất động, giống hệt như lúc vừa mới thăng cấp nhớ lại chuyện ngày xưa. Thời điểm không thể đào hố mà chui xuống, chỉ có thể như vậy. Nhưng cho dù có nằm úp dưới đất, nghĩ đến chiếc nhẫn và đóa hoa hồng trong tay, Trang Thành rất muốn cười to một hồi rồi lại khóc lớn một trận. Chính cậu cũng không hiểu được sao mình lại yêu Lăng Thanh Vân, tại sao ánh mắt vẫn luôn dõi theo hắn… Nhưng bởi vì tình cảm này, cậu cố gắng tiếp cận Lăng Thanh Vân, trở thành người quan trọng nhất trong sinh mệnh Lăng Thanh Vân, cho dù chỉ là tình nghĩa anh em cũng đã cảm thấy mỹ mãn! Trước khi biến thành tang thi, trốn mấy ngày trong căn phòng kia, đã vô số lần cậu muốn thổ lộ, cuối cùng lại bởi vì không muốn trước khi chết nhìn thấy vẻ mặt khinh thường của Lăng Thanh Vân mà từ bỏ. Biến thành tang thi liền vô tri vô giác, cậu vừa mới thanh tỉnh được hai ngày, thế mà Lăng Thanh Vân lại tỏ tình với cậu? Không chỉ tỏ tình, ngay cả nhẫn cũng đã đeo cho cậu rồi còn nói cái gì mà…. áo mưa! Loại cảm giác này như thế nào? Mặc cho ai yêu thầm người khác mười năm, cố gắng vô số lần, kết quả đến khi nghĩ đối phương sẽ không yêu mình, đột nhiên lại được tỏ tình thì đều sẽ bị đả kích! Lúc trước cho Lăng Thanh Vân xem Brokeback mountain sao hắn không có phản ứng? Lúc trước khi nói về gay với Lăng Thanh Vân sao hắn lại tỏ ra khinh thường? Lúc trước mình ám chỉ lên ám chỉ xuống sao Lăng Thanh Vân lại cảm thấy chỉ là anh em nói đùa? Trang Thành biết, phản ứng lúc đó của Lăng Thanh Vân không phải giả vờ, chẳng lẽ thế giới thay đổi, Lăng Thanh Vân cũng thay đổi? Là áy náy với mình hay là gì khác? Nhưng liền tính Lăng Thanh Vân vì áy náy mới có cảm giác như vậy, người đàn ông mình yêu thầm nhiều năm như vậy giờ tỏ tình với mình, cậu tuyệt đối sẽ không dễ dàng buông tay! Suy nghĩ rất nhiều nhưng kỳ thật cũng chỉ là trong nháy mắt, Trang Thành còn đang nghĩ xem nên đối mặt với Lăng Thanh Vân thế nào thì đã thấy mặt hắn chình ình trước mắt. Khuôn mặt kia hiện lên xấu hổ và lo lắng, thẳng tắp nhìn mình. Thì ra đã bị lật lại rồi… Trang Thành biết, nếu là mình trước kia, khẳng định đã sớm đỏ bừng mặt, nhưng nay khuôn mặt này hoàn toàn không có biểu tình, ngược lại giống như cậu đeo một chiếc mặt nạ, cậu liền không sợ nữa! “Thanh Vân.” Trang Thành mặt không đổi sắc ngồi xuống, nhìn về phía người đối diện, áp chế xấu hổ trong lòng vì hành vi mất mặt vừa rồi. “Thành Thành…” Lăng Thanh Vân cũng rất xấu hổ vì câu nói mất mặt vừa rồi. Trang Thành nhìn chằm chằm đối phương một lúc, sau đó cầm chiếc nhẫn còn lại trên bàn, nắm tay Lăng Thanh Vân đeo lên. Cũng không biết Lăng Thanh Vân thật sự biết kích thước ngón tay mình hay là mèo mù vớ cá rán, cái nhẫn kia vừa khít, mà chiếc nhẫn còn lại cũng vừa in tay Lăng Thanh Vân. Đeo nhẫn xong, Trang Thành ngẩng đầu liền thấy khuôn mặt cười toe toét của Lăng Thanh Vân. “Thành Thành, anh thích em lắm…. Đợi sau này anh giúp em trở lại làm người, chúng ta liền mua nhà, sau đó sống cùng nhau được không? Không phải em nói nước ngoài đã cho phép người đồng tính đăng ký kết hôn sao? Chúng ta có thể…” Lăng Thanh Vân bắt đầu vò tóc, cười cười, đột nhiên nhớ tới hiện tại thế giới đã hỗn loạn: “Anh sẽ cố gắng, đợi giết hết tang thi, có lẽ chúng ta có thể khiến chính phủ nước Z cũng ban hành pháp lệnh này!” Ở cùng Lăng Thanh Vân lâu như vậy, Trang Thành tin tưởng mình tuyệt đối là người hiểu rõ Lăng Thanh Vân nhất. Chân thành trong mắt đối phương không phải giả, cậu gật đầu, sau đó lấy giấy bút trên bàn, viết bốn chữ: “Em cũng yêu anh.” Sao cậu không luyện nói mấy chữ này trước nhỉ? Trước kia cậu thầm niệm ba chữ “Em yêu anh” bao nhiêu lần cơ mà? Sao bây giờ lại không luyện nói mấy chữ này trước chứ? Trang Thành duy trì mặt than, trong lòng thì hối hận không chịu được, nhưng khuôn mặt này quả thật giúp cậu ở thời điểm này dám nhìn thẳng Lăng Thanh Vân! Lăng Thanh Vân nhận tờ giấy kia, hưng phấn đến tay cũng run, tuy rằng không thể chính tai nghe thấy mà có chút tiếc nuối, nhưng tờ giấy này có thể lưu giữ, không phải sao? Hắn vội vàng nhét tờ giấy vào không gian, để vào chỗ đặt mấy viên tinh hạch mà hắn nhất quyết không cho Tiểu Công đụng vào, sau đó vỗ vỗ cái mặt đang cười ngây ngô của mình. Vừa rồi còn lo lắng, nhìn đến mấy chữ này xong liền hoàn toàn biến mất, Trang Thành cũng thích hắn, hắn còn cần lo lắng cái gì? Nếu là trước kia, hắn khẳng định lập tức bổ nhào vào người Trang Thành làm chút chuyện không hài hòa! Hiện tại sao…. “Thành Thành, anh hôn em một cái được không? Hôn mặt thôi!” Tang thi… Tới cấp bậc này của Trang Thành đã hoàn toàn có thể xưng là ma tu, kỳ thật hôn một cái cũng không sao đúng không? Căn cứ nghiên cứu của các nhà khoa học, chỉ có móng vuốt và răng nanh của tang thi có độc, trước mình chạm vào người Trang Thành cũng không có việc gì. Một khi đã như vậy, hôn mặt cũng không có vấn đề gì nhỉ? “Không được!” Trang Thành giật mình xé luôn quyển vở trên tay, ngẩng đầu nhìn đến biểu tình ảm đạm của Lăng Thanh Vân, bồi thêm một câu: “Nếu có nguy hiểm thì sao? Ý tưởng lúc trước của anh cũng không được, cho dù có đeo… cái kia… thì vẫn có tiếp xúc tứ chi! Trong thân thể tang thi hẳn là cũng có độc, không cẩn thận…” Lăng Thanh Vân rất muốn làm động tác – che mặt. Vừa rồi thật sự hắn chỉ nhất thời lên cơn mới nói vậy… Lúc này Trang Thành khẳng định không có cảm giác, làm sao hắn có thể thật sự làm gì cậu? Cứ như chơi búp bê tình dục ý, khẳng định sẽ chẳng thấy vui vẻ gì! “Thành Thành, anh không nghĩ như vậy, anh chỉ muốn hôn em thôi, cùng lắm thì lập tức đi rửa mồm là được!” Lăng Thanh Vân sờ lên mặt Trang Thành, xúc cảm lạnh lẽo nhưng trơn láng mịn màng, ngay cả dính ít bụi bẩn vì vừa rồi cậu có lẽ hưng phấn quá mà đụng đầu vào tường, trong mắt Lăng Thanh Vân cũng rất đáng yêu. Thật ra, trước kia tuy da Trang Thành đẹp hơn da hắn, nhưng dù sao cũng là đàn ông, lỗ chân lông to với mọc mụn đều rất bình thường, nhưng hiện tại làn da Trang Thành lại vô cùng nhẵn nhụi, hoàn toàn không nhìn thấy lỗ chân lông luôn! Tang thi thăng cấp làm da Trang Thành mềm mịn như da em bé, thế sao mình thăng cấp cả người phát sáng xong vẫn còn một đống lông chân? Lăng Thanh Vân lại thất thần. “Anh nghĩ gì thế?” Trang Thành viết lên giấy rồi vung vẩy trước mặt Lăng Thanh Vân, hôn một cái gì đó… kỳ thật lúc trước khi Lăng Thanh Vân ngủ cậu cũng hôn trộm rồi, đặc biệt là lúc mình đến phòng trọ của hắn ngủ lại. Lúc ấy, Lăng Thanh Vân làm việc ở siêu thị đã mêt chết rồi, người này mà mệt đến tối ngủ thể nào cũng ngáy, tiếng ngáy không vang, hơn nữa chỉ cần bóp mũi một cái là dừng, mỗi lần cậu đều đợi đối phương ngáy ngủ liền ngồi dậy vụng trộm hôn hôn sờ sờ… Khụ khụ, có đôi khi manh động quá khiến Lăng Thanh Vân tỉnh dậy, liền nắm mũi hắn ác nhân cáo trạng trước nói hắn ngáy… Cái loại cảm giác khiến tim đập mạnh, vừa sợ hãi vừa hạnh phúc này chính là niềm an ủi duy nhất của cậu trong mấy năm qua. Những chuyện cũ đó cứ giấu trong lòng là được… Nhớ tới lúc ấy mình cố ý dán sát vào kết quả Lăng Thanh Vân lần nào cũng phải nằm sát mép giường… Khụ khụ, may mắn giờ mình mặt than, bằng không khẳng định không giữ được khuôn mặt bình tĩnh, còn có thể hai mắt tỏa sáng! Lăng Thanh Vân không biết trước kia Trang Thành làm mấy chuyện như vậy, càng không thấy được biểu tình chân chính của đối phương, hắn hồi thần nói: “Da em thật thích!” Làn da… Trên mặt lại bị Lăng Thanh Vân nhéo nhéo, hành động như vậy mà là người khác làm thì sớm đã nhận lại răng nanh với móng vuốt của cậu, nhưng nếu là Lăng Thanh Vân, Trang Thành hận không thể rướn mặt qua cọ cọ thêm mấy cái! Thiên tân vạn khổ rốt cuộc chờ được tình cảm này, nếu không phải lúc này khác chủng tộc, Trang Thành cảm thấy mình sẽ rất thích ý phác lên áp đảo đối phương hoặc là bị áp đảo! Nhìn chằm chằm Lăng Thanh Vân một lúc, đợi hắn buông tay xuống, Trang Thành mới cúi đầu viết: “Nếu anh muốn hôn… Có thể hôn một cái…” Lăng Thanh Vân đâu phải mới sờ mặt mình lần đầu, vậy mà vẫn chưa sao, hôn một cái chắc cũng không vấn đề nhỉ? “Được!” Lăng Thanh Vân hưng phấn nhào tới. Trang Thành đang chờ được hôn, đột nhiên nhìn đến tay Lăng Thanh Vân… Cậu lại nhảy dựng lên, may mắn, lúc này không quá dùng sức mà cụng đầu lần nữa. Tránh khỏi Lăng Thanh Vân, Trang Thành lập tức vào phòng WC, quả nhiên nhìn thấy mặt mình đầy bụi bẩn trong gương – mặc cho ai dùng đầu mình để đâm tường thành cái lỗ thì mặt cũng sẽ bẩn như vậy! Mặt như thế mà Lăng Thanh Vân còn thâm tình chân thành muốn hôn một cái? Chỗ vừa rồi được Lăng Thanh Vân sờ thì sạch sẽ, nhớ tới ngón tay hắn đầy bụi, Trang Thành xấu hổ vô cùng. Rốt cuộc là vừa rồi làm sao mà cậu có thể dùng cái mặt bẩn thỉu, mái tóc đầy đất cát để đối diện Lăng Thanh Vân, còn giả vờ bình tĩnh như vậy? Làm tang thi có điểm đấy là không tốt! Đâm đầu vào tường, đến độ tạo thành cái lỗ rồi mà cũng không thấy đau, đã thế nhất thời còn quên mình đụng đầu vào tường! Nếu không phải sợ lại đập vỡ tường, cậu thật sự rất muốn đập đầu vào tường để thanh tỉnh lại. Mở cửa sổ WC, Trang Thành nhẹ nhàng trèo lên tầng trên, phá cửa sổ mà vào. Không ngoài dự đoán, chỗ này cũng là phòng WC, đáng tiếc ở đây lại không có bồn tắm lớn! Thật là, tuy tắm vòi sen tốt cho sức khỏe, tuy bồn tắm rất là phiền phức nhưng có bồn để tắm uyên ương không phải rất tốt sao! Nguyện vọng lúc trước của cậu là có một bồn tắm lớn để ngâm mình với Lăng Thanh Vân có được không! Tuy nhà này không có nửa bồn tắm nước khiến Trang Thành rất bực mình, nhưng rất nhanh cậu đã tìm được nửa chậu nước trong phòng khách. Chắc là đủ để gội đầu và rửa mặt nhỉ? Trang Thành lấy sữa rửa mặt với dầu gội trong phòng tắm nhà người ta ra dùng. Vịt nấu chín rồi còn bay mất? Nghẹn lâu như vậy chỉ mới nắm được cái tay, vất vả lắm mới được cho hôn, kết quả người lại không thấy đâu, Lăng Thanh Vân thật buồn bực, đương nhiên cũng lập tức đi theo, từ cửa sổ nhà WC nhìn vào liền thấy… Mình có nên tắm một phát không nhỉ? Đến khu an toàn, bởi vì điều kiện hữu hạn nên vẫn chưa tắm rửa! Đã lâu không tắm táp gì Lăng Thanh Vân khẳng định hiện tại mình vừa hôi vừa bẩn, nói không chừng răng toàn bựa? Lúc hôn mà bị ghét thì rất không ổn! Lăng Thanh Vân nhìn Trang Thành một lúc, liền leo lên tầng trên, bên trong có một tang thi ngửi được mùi vị của hắn mà hưng phấn…. Bỏ qua, leo tiếp. Trang Thành biết Lăng Thanh Vân trèo lên, nhưng không nghĩ rằng mình gội xong rồi, chờ mãi vẫn không thấy hắn đâu. Đã hẹn nhau thuê phòng, một người cởi hết rồi, người kia lại vẫn trong phòng tắm mãi không ra là rất không có đạo đức, lúc này đương nhiên cũng thế! Trang Thành không chút do dự trèo lên tầng trên, ra chỗ cửa sổ xem đàn ông tắm rửa. Trước kia sao mình lại thẹn thùng vì nhìn Lăng Thanh Vân đi WC nhỉ? Này có gì mà thẹn thùng? Giống như hiện tại, cậu đã có thể bình tĩnh nhìn Lăng Thanh Vân tắm, cho dù có thẹn thùng thì cũng là Lăng Thanh Vân thẹn thùng mới đúng! Ỷ vào cái mặt người chết của mình, Trang Thành rõ ràng không biết xấu hổ. Mà Lăng Thanh Vân cũng không thẹn thùng. Trước kia hai người còn chưa nói rõ nên mới ngượng, giờ sao, có lẽ giống đực đều thích triển lãm dáng người của mình? Hắn rõ ràng quay mặt về phía Trang Thành mà tắm! Nếu không sợ Trang Thành chán ghét, hắn thậm chí muốn vung “voi” nhảy thoát y cơ. Trang Thành mặt không chút thay đổi leo xuống, cậu chỉ sợ mình không cẩn thận sẽ ăn Lăng Thanh Vân mà thôi, tuyệt đối không phải bởi vì ngại ngùng! Tuyệt đối không phải! Trang Thành vốn tưởng không cần đóng giả thằn lằn nữa, nhưng Lăng Thanh Vân trên lầu đột nhiên thê lương kêu một tiếng “Thành Thành”, cậu liền dùng tốc độ nhanh nhất leo lên. Lăng Thanh Vân cả người vẫn ướt nước chỉ chỉ đống quần áo bẩn đến không còn nhìn ra màu thật: “Thành Thành, ở đây không có khăn mặt, còn không có quần áo nữa!” Tang thi có trí tuệ bị thương không dậy nổi! Thế mà còn phải giúp người đi tìm quần áo? Trang Thành nhận mệnh đi xuống, vào cửa hàng quần áo gần đó tìm đồ. Ừ, Lăng Thanh Vân mặc cái này hợp…. Quần lót phải lấy cỡ này…. Đeo găng tay chọn quần áo cho Lăng Thanh Vân, Trang Thành lại leo tường đi lên, đến chỗ cửa sổ rồi mới đột nhiên nghi hoặc, rõ ràng mình có thể đi cầu thang, sao lại phải leo tường nhỉ? Khẳng định là do cái người kia khoe dáng chói mù mắt mới khiến đầu óc mình cũng mơ hồ theo… Bởi vì có chút khó chịu, Trang Thành rõ ràng ghé vào cửa sổ nhìn chằm chằm Lăng Thanh Vân, lần này Lăng Thanh Vân bại lui…. Quay lưng về phía Trang Thành, mặc quần áo, Lăng Thanh Vân cùng Trang Thành bò về phòng vừa rồi. “Muốn hôn một cái cũng phiền toái.” Đều đã tính đến đoạn mua kẹo cao su để ăn, Lăng Thanh Vân nhìn ngoài cửa trời đã tối đen, không khỏi cảm thán. Trang Thành gật mạnh đầu. Trời tối rồi, nhưng Lăng Thanh Vân vẫn có thể nhìn thấy khuôn mặt cứng ngắc của Trang Thành. Trước kia Trang Thành đối diện hắn vẫn luôn là tươi cười, nhưng hiện tại…. Hai tay nắm lấy vai Trang Thành, Lăng Thanh Vân nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên má cậu, cảm xúc trên môi tuy lạnh lẽo nhưng hắn lại cảm thấy cả người ấm áp. Trang Thành không nhắm mắt lại, khi Lăng Thanh Vân tới gần, cả người cậu căng thẳng, kìm nén không cho để mình cắn Lăng Thanh Vân. Nhưng khi Lăng Thanh Vân thật sự hôn lên mặt cậu, cái loại cảm giác này thật một giống như một cái lông chim nho nhỏ cọ cọ trong lòng. Dịu nhẹ, ngưa ngứa, nhịn không được muốn cười thật lớn, nhịn không được muốn hô to mấy câu biểu đạt sự hưng phấn của mình, nhịn không được muốn ôm chặt Lăng Thanh Vân hung hăng hôn một cái… Cuối cùng, cậu chỉ cúi đầu, thì thầm kêu một tiếng: “Thanh Vân.” “Thành Thành, anh yêu em.” “Em ung eu anh!” Em cũng yêu anh! Lăng Thanh Vân nghe lời tỏ tình kỳ quái này, lại nhìn khuôn mặt nghiêm túc của Trang Thành, nhịn không được… bật cười. Trang Thành rất muốn dùng móng vuốt chụp một phát lên mặt Lăng Thanh Vân, kết quả còn chưa động, cậu lại bị một câu của Lăng Thanh Vân làm cho sững sờ. “Thành Thành, không thể bên nặng bên nhẹ được, anh hôn má bên kia một cái được không?” Kỳ thật, mặt dày mày dạn tử triền lạn đánh đều là kỹ năng rất tốt, đặc biệt là đối với người mình yêu, vì thế Lăng Thanh Vân đạt được mong muốn… Đợi Lăng Thanh Vân cảm thấy mỹ mãn, thừa dịp đêm tối trở lại khu an toàn, thiếu chút nữa thì quên lấy đồ trong không gian bỏ vào xe tải. Trang Thành thì vuốt mặt đi ra khỏi căn phòng kia, cậu phải giết thêm nhiều tang thi, đỡ cho Lăng Thanh Vân không thoát thân ra được để cùng mình đi tỉnh Z, thuận tiện còn có thể điền bụng, không phải sao? Giờ ánh mắt cậu cao lắm, tang thi không có tinh hạch trong óc, tuyệt đối là chướng mắt! “Anh Lăng, cuối cùng anh cũng trở lại!” Cố Gia Bảo chờ trăng chờ sao cuối cùng cũng chờ được Lăng Thanh Vân quay về, lập tức dán tới, hai mắt tỏa sáng nhìn Lăng Thanh Vân. Lăng Thanh Vân chỉ chỉ ô tô, bảo hắn cầm hoa hồng đưa cho Cố Gia Bảo là tuyệt đối không có khả năng, đời này hắn cũng chỉ cầm hoa hồng tặng Trang Thành thôi. Cho nên người anh em, cậu tự đi mà tìm trong đống rau dưa… Rốt cuộc cũng tìm được hoa hồng, còn chưa kịp ảo tưởng vẻ hưng phấn của Kim Tường khi nhận được hoa hồng, Cố Gia Bảo bỗng chú ý tới Lăng Thanh Vân có được đặc điểm mà chỉ thượng tầng khu an toàn mới có – sạch sẽ! “Anh Lăng, anh ra ngoài một chuyến mà sao biến thành sạch sẽ như vậy?” “Vợ anh thích!” Lăng Thanh Vân đắc ý đáp, nhịn không được vuốt vuốt mái tóc đã hơi dài của mình. Rốt cuộc Cố Gia Bảo dưới ánh đèn của khu an toàn cũng nhìn thấy được cái nhẫn kia nhưng cậu vội về tìm Kim Tường cải thiện cuộc sống ban đêm nên cũng chẳng để ý. Lăng Thanh Vân chỉ có thể tự nhìn mấy lần, sau đó lên tường thành giết tang thi. Cho dù có yêu đương thì cũng không thể quên công việc nha! Đương nhiên, công việc rất nhiều, đôi khi nhớ tới người yêu cũng được…. Vì sao hắn bỗng cảm thấy Trang Thành mặt than cũng rất đáng yêu nhỉ? Lăng Thanh Vân bật cười với tang thi ngoài thành. Cũng may, có thể nhìn thấy tươi cười của hắn cũng chỉ có đàn tang thi tre già măng mọc chạy tới hiến công đức mà thôi….