Nó khóc , khóc mãi đến tận khuya , thì ngả đầu dựa vào tường ngủ , tuy đã ngủ nhưng tại sao những giọt nước mắt vẫn lăn chảy dài trên khuôn mặt đó . Nó đang mơ , mơ về những chuỗi ngày hạnh phúc nhất trong cuộc đời của nó . Thế nhưng đùng một cái cả 2 người nó yêu thường đều rời xa nó , nó giật mình tỉnh dậy , những tia nắng sớm chiếu vào mắt nó , nó khẽ cười nhạt . Nó ước gì những điều đó chỉ là giấc mơ thôi , và khi tỉnh dậy nó lại được ở bên họ , được cùng cười , cùng khóc với bà và hắn . Nhưng ông trời đã không thực hiện được điều ước nhỏ nhoi này , nó thầm nghĩ có lẽ ông trời củng ghét bỏ nó , như bà và hắn vậy . ... Lâm đã ngồi ở ngoài cả một đêm , mà không hề chợp mắt tí nào . Lâm ước gì , mình có thể nói ra tất cả để nó không đau buồn như thế này , nhưng vì em gái Lâm lại đành im lặng . - Cậu vẫn còn ở đây àk ???_ tiếng nó từ phía sau vọng lên , làm Lâm giật mình thoát khõi những suy nghĩ . - Àk.......................ừ _ Lâm ậm ự rồi lại gật đầu . - Cậu ở đây làm gì vậy ???_ nó lại hỏi tiếp , chẵng biết sao hôm nay nó lại hỏi nhiều như vậy . - Tôi chờ em _ Lâm quay lại khẽ mỉm cười nói . - Chờ tôi làm gì cơ chứ ???_ nó nhăn mặt hỏi . - Thì ....chờ đi học chứ làm gì _ Lâm đáp nhanh rồi chỉ về phía chiếc xe . Nó bật cười , một nụ cười nhỏ nhoi suốt từ hôm qua đến giờ . Nụ cười khiến tim Lâm đập rộn ràng và cũng phần nào đó bớt đi sự lo lắng . - Không đi sao ?? Đứng ngẩn ngơ gì thế _ nó khó chịu nói khi Lâm cứ thẫn thờ mãi . - Ờ đi chứ _ Lâm gật đầu nhìn cứ ngu ngu làm sao . Lâm lao xe đi , lâm không biết vì sao sáng này , hành động và lời nói của nó khác lạ đến như vậy , có lẽ hình như là nó lại đang tạo nên một lớp bọc cho mình , một lớp bọc mạnh mẽ , chứ không phải là cái lớp mặt nạ trong quá khứ nữa . Nó ôm chặt Lâm , vì Lâm lao xe nhanh quá , mặc dù nhanh nhưng nó vẫn nhìn thấy rằng đây không phải là con đường đến trường . - Này....này....đi....đâu....thế ??_ nó ú ớ hỏi . Không biết vì đi nhanh quá Lâm không nghe , hay là Lâm đã nghe nhưng không trả lời nó . ...... Từ tối qua đến giờ hắn chẵng chợp mắt được tí nào , hắn mãi mê nghĩ xem làm sao thoát khõi được cái vụ đính hôn chết tiệt này . Nếu nói thẳng ra , hắn sợ mẹ hắn sẽ buồn , nhưng biết còn cách nào nữa đây . Thôi nằm nghĩ cũng chẵng ra cái gì , hắn đành , uể oải bước xuống nhà : - Sao con dậy sớm thế ???_ tiếng mẹ hắn vang lên làm hắn giật cả mình . - Dạ ........tại con ngủ không được _ hắn cười gượng trả lời . - Anh Rin _ Lam từ ngoài cỗng bước vào đã kêu to tên hắn . Hắn giật mình quay ra ngoài , rồi thở dài mệt mỏi . - Công chúa bé nhỏ của Bác đến rồi sao _ mẹ hắn niềm nở đón Lam , trong khi hắn cứ thở dài mãi không thôi . - Hôm nay con đến vì muốn đi chơi công viên với anh Rin _ Lam nhanh chóng nói ngay mục tiêu của mình . Hắn đang uống nước , xem sặc ra ngoài , nhưng đành nuốt trọng nhìn Lam . - Ừ vậy 2 đứa lại đây ăn sáng nhanh rồi đi _ mẹ hắn đưa tay ngớac cả 2 người lại . - Nhưng....mẹ àk !! Con cảm thấy hơi mệt _ hắn gãi đầu nói . - Mệt thì phải ra ngoài cho nó mát mẽ , chứ mệt ở trong nhà nó u ám càng mệt thôi con _ mẹ khuyên nhủ hắn . - Nhưng.................._ hắn ngập ngừng nói thì Lam đã xen miệng vào : - Đúng đó anh , mình ăn nhanh rồi đi nào _ Lam kéo ghế ngồi sát hắn . Mẹ hắn và Lam thì ăn sáng ngon lành , trong khi hắn chả muốn ăn tí nào , đang tìm cách nói với mẹ , thì lại phải đi chơi với Lam . Nhưng rồi một suy nghĩ thoáng qua trong đầu hắn Hay là mình nói với Lam luôn trực tiếp , làm vậy thì có hơi quá đáng với cô ấy , nhưng chuyện này không thể kéo dài mãi như vậy được hắn gật gù sau cái suy nghĩ của mình . Sau buổi ăn sáng , hắn và Lam rời đi được một lúc thì ba Lam tới nhà . Có một cuộc nói chuyện đã diễn ra : - Chúng ta sẽ tiến hành tổ chức đám cưới nhanh nhất có thể _ ba Lam uống một ngụm trà rồi nói . - Liệu khi thằng bé nó nhớ ra ký ức của mình thì sao ???_ mẹ hắn lo lắng hỏi . - Khi nào đến lúc đó hãy tính , bây giờ điều quan trọng là việc hợp tác của hai gia đình chúng ta , và cả tính mạng con gái tôi nữa . - Nhưng tôi sợ ............................._ mẹ nó ngập ngừng nói . - Tôi nói không sao đâu mà chị đừng lo lắng như vậy _ ba Lam trấn an mẹ hắn . - Ừ , vậy khi nào thì chúng ta tổ chức đám cưới cho chúng nó _ mẹ hắn lắp bắp nói . - Có thể là tuần sau , đợi anh nhà về rồi chúng ta làm đám cưới luôn thể _ ba lam khẽ một nở một cười đầy vẻ kinh doanh . - Ừ.........vậy cứ theo ý anh là được rồi _ mẹ hắn gượng cười rồi đáp . - Vậy xin phép chị tôi về _ ba Lam đứng lên nói , rồi bỏ đi một mạch . Để lại mẹ hắn trong căn nha , nhìn theo bóng ông ta khuất dần . Liệu khi thằng bé nó nhớ ra mọi chuyện , nó có hận mình không ??? Việc mình làm bây giờ là đúng hay sai mẹ hắn trầm ngâm suy nghĩ . Lâm chỡ nó đi đâu ??? Cuộc đi chơi của hắn với Lam sẽ như thế nào ???