Chiếc mặt nạ rơi xuống cạch một âm thanh như làm ngừng động cả thời gian . Mái tóc cuả nó rũ xuống , nhưng không thể nào che được cái thứ ánh sáng kỳ lạ đang không ngừng phát ra , cái giây phút chiếc mặt nạ rơi xuống , những người có mặt ở đó , lúc này trong mắt họ , dường như là có một thiên thần với thứ ánh sáng kỳ là đang xuất hiện . Một thiên thần với mái tóc màu đen dài đang xõa xuống , một gương mặt hoàn hảo đến mức kinh ngạc , một làn da trắng trẻo và mịn màng như da em bé , đôi môi cherry đỏ mọng , chiếc mũi vừa không cao lắm nhưng nó mang một vẻ gì đó rất là quý phái , và đặc biệt nhất là đôi mắt của nó , đôi mắt mà ít có ai để ý khi nó còn đeo mắt nạ , đôi mắt sáng long lanh lạ thường . Dường như thời gian đang dừng lại , những con người đứng trước nó đều đang bất động , để có tận hưỡng hết vẻ đẹp khó thấy này , dường như đôi mắt họ chẵng thể nào dứt ra được nữa . Tên đang giữ chặt 2 tay nó thì bần thần buông ra , nó mệt mõi nên đã ngả khụy xuống , lúc này đây , hắn mới giật mình thoát khỏi sức hút kinh ngạc của gương mặt nó , vôi chạy lại , bế nó lên đưa đi , trước khi đi hắn không quên để lại một cái nhìn sắc bén cho cái lũ đó . Sau khi hắn đi , cả đám mới bần thần thức tỉnh , những tên to con lực lưỡng lúc nãy , bây giờ đây dường như chẵng còn tí sức sống nào cả . Còn Trinh thì như không tin vào mắt mình nữa , cứ lẫm bẫm như để phủ nhận sự thật này . Ngoài ra còn có My , My nhìn trân trân nó từ đầu đến cuối , Không ngờ trên đời này , lại có 1 người giống mẹ đến như vậy , chị ấy không chỉ là đôi mắt mà cả chiếc mũi bé xinh ấy cũng giống của mẹ . Trước đây , mình cứ lầm tưỡng mình quá xinh đẹp rồi , nhưng không ngờ bây giờ mình lại bị che lấp bởi ánh sáng của chính chị gái của mình , người mà mình đã từng khinh bỉ My nở một nụ cười nhạt nhưng chưa đầy chua xót , rồi đứng dậy phủi tay bỏ đi . ... Hắn bế nó về , nhưng suốt dọc đường đôi mắt hắn không thể nào thoát ra khõi gương mặt nó được , gương mặt hoàn hảo đang chiềm vào một giấc ngủ say . Hắn nhẹ nhàng bước đi vì sợ có thể đánh thức giấc ngủ của nó bất cứ lúc nào , nhìn nó quá mong manh , bất chợt hắn nhớ ra những vết thương trên lưng nó , nghĩ tới đây tim hắn như bị ai đó xé nát ra , giá như hắn đến sớm hơn thì nó sẽ không bị đánh đập như thế này , hắn tự trách mình . Về đến nhà , bà và 2 bé đang ngồi tại bàn ăn , thấy hắn bước vào bà đưa mắt nhìn thì bất ngờ vì thấy chiếc mặt nạ đã biến mất , bé Ti há to miệng định nói gì ấy , thì bé Bin đã nhanh tay bịt miệng lại . Hắn nhẹ nhàng bước vào phòng nó , đặt nhẹ nó xuống giường , phũ tấm chăn đấp lên mình nó , nhìn nó lần cuối rồi bước ra khõi phòng , đóng nhẹ cửa , hắn tiến lại chỗ bà và 2 bé : - Có chuyện gì vậy Rin ???_ thấy hắn bước lại bà liền hỏi nhanh . - Dạ chuyện là như vậy ...................................._ Hắn từ từ giải thích cho bà hiểu . - Cái gì ??? Con gái của cô ta đã làm cho Hy ra nông nổi này ư ??_ bà tức giận hét toáng lên . - Dạ.. cũng không hẳn vậy ạ !!Có lẽ vì cô bé ấy đã mất mát quá nhiều tình thương nên chuyện này mới xảy ra _ hắn từ tốn nói . - Cái gì ?? Con bé đó nó đã được ở bên cạnh cô ta suốt mười mấy năm còn gì , trong khi Hy như vậy mà không gọi là mất mát ư ???_ một lần nữa bà không kiềm chế được nổi tức giận mà hét lên . - Suỵt !! Hy đang ngủ mà bà . Cô ấy vì quá yêu thương Hy mà đã phớt lờ bỏ mặc My nên mọi chuyện mới xảy ra như vậy _ hắn ra dấu im lặng rồi tiếp tục nói . - Tất cả cũng vì cô ta mà thôi _ bà lạnh lùng nói . - Không hẳn là vậy đâu bà ạ !! Cô ấy cũng có nổi khổ riêng mà , và trong thân tâm bà cũng biết chuyện cha của Hy , cô ấy hoàn toàn không cố ý mà _ hắn nhẹ nhàng nói cho bà hiểu . - Có lẽ vậy . Hy thì sau khi chứng kiến chuyện đó , nó đã bị một vết thương lòng nghiêm trọng và vì người ta thường xuyên nói , nó giống mẹ nên nó mới đeo chiếc mặt nạ trên mặt , giờ chiếc mặt nạ ấy đã rơi xuống không biết chuyện gì sẽ xảy ra đây _ bà lo lắng nói . - Vậy phải làm sao đây hả bà ???_ hắn lo lắng hỏi . - Hay là chúng ta kiếm cái khác đeo lại cho con bé là được rồi , chắc lúc nãy nó ngất đi nên không biết chuyện chiếc mặt nạ bị rớt ra đâu _ bà suy nghĩ một lúc rồi nói . - Không cần đâu bà ạ !! _ nó mở cửa , mệt mõi bước ra . - Cháu .....cháu ....đã nghe hết rồi àk ???_ bà giật mình nói làm hắn cũng quay lại nhìn . - Vâng ạ !!_ nó khẽ đáp rồi tiến lại chỗ bà . - Cháu không sao cả , cũng đã đến lúc cháu nên đối diện với quá khứ rồi bà ạ . Cháu không muốn suốt đời phải trốn tránh sau chiếc mặt nạ ấy_ nó nhẹ nhàng nói nhưng có vẻ giọng nó đang yếu ớt . - Vậy còn mẹ cháu ???_ bà bâng khuâng hỏi . - Cháu muốn tìm gặp bà ấy để có thể chữa lành cái vết thương này _ nó nói rồi lấy tay đặt lên trên tim . Cả bà và hắn đều nhìn nó và trong thân tâm có lẽ hai người đã đỡ lo lắng hơn phần nào khi nghe được những lời nó nói . Bé Ti không hiểu chuyện gì , từ suốt nãy giờ bé Bin vẫn bịt miệng bé Ti , còn tai thì lắng nghe hết mọi thứ và đã hiểu ra tất cả mọi chuyện . Bé Ti giật mạnh tay Bin ra chạy lại chỗ nó ; - Chị có phải là thiên thần không ạ ???_ bé Ti tròn xoe mắt vừa nói vừa sờ lên mặt nó . - Hả ???_ nó cũng tròn xoe mắt nhìn bé Ti hỏi lại . - Thấy chưa Ti đã nói rồi mà , chị xinh đẹp lắm , giống Ti sau này vậy á !!_ bé Ti nghênh mặt nói . Nó mỉm cười nhẹ xoa đầu bé Ti , hắn và bà cũng mỉm cười nhìn bé Ti . Tối hôm đó trước khi ngủ , nó đã ngắm nhìn gương mặt của mình qua gương , gương mặt mà nó đã lãng quên . Liệu mọi chuyện có tốt đẹp ???