Mạo Bài Đại Anh Hùng
Chương 966
Cánh cửa xuyên toa mở ra, Phương Hương đi xuống cầu thang.
Mập mạp đi ở phía sau Phương Hương, nữ nhân trước người đi lại thướt tha, cằm nhẹ nâng, cái cổ thon dài ưu mỹ như thiên nga. Mặc dù chỉ nhìn bóng lưng, cũng là muôn vàn xinh đẹp phong tình vạn chủng. Tầm mắt vượt qua đỉnh đầu Phương Hương, đoàn người phía trước chờ trên bến tàu đã là mỗi người con mắt đăm đăm.
Nhất là Landes đứng ở trước nhất, mặc dù đầy mặt tươi cười, trong ánh mắt cũng dục vọng tham lam khó nhịn.
“Phương Hương, em rốt cục đã trở về!”.
Landes đi nhanh chào đón, giang hai tay muốn cho Phương Hương một cái ôm. Cũng không nghĩ rằng Phương Hương giành trước nghiêm cúi chào, khuôn mặt tươi cười dịu dàng kêu lên: “Landes thượng tướng!”.
Landes giấu diếm vết tích thay đổi tư thế hoàn lễ, nhiệt tình giới thiệu quan quân Salerga phía sau cho Phương Hương. Khi nhìn thấy Phương Hương vừa cúi chào nắm tay với các quân quan, vừa cho mình một ánh mắt oán trách thì, cười đè thấp âm thanh nói: “Chúng ta gặp mặt còn cần chính thức như thế sao?”.
“Tướng quân, anh đáp ứng tôi xuất binh Leray còn không có động tĩnh, lại khiến cho tôi về trước, tôi đều theo anh, anh còn muốn thế nào nữa?” Phương Hương cắn cắn môi, nhẹ nhàng trợn mắt liếc hắn, thấp giọng nói. Âm thanh của cô ấy lúc đầu đã mềm mại êm tai, lúc này một tiếng hờn dỗi, nhất thời làm cho người ta đầu khớp xương đều thấy ngứa. Đừng nói Landes vẫn thèm nhỏ dãi ba thước đối với Phương Hương hồn bay trên trời, ngay cả mập mạp phía sau đều cảm thấy có chút chịu không nổi.
Phải biết rằng, trong bình thường Phương Hương bởi vì tuổi tác lớn hơn so với mập mạp Anlei bọn họ, lại thân cư chức vị quan trọng, vẫn giữ vẻ bề ngoài bình tĩnh thong dong thành thục của quan chỉ huy. Nhưng cô ấy dù sao vừa mới ba mươi tuổi, chính là thời điểm thành thục về thân thể lẫn tư tưởng của phụ nữ, là thời gian giở tay nhấc chân đầy phong tình vạn chủng nhất.
Tuy rằng bình thường cùng một chỗ với mập mạp, cô ấy thỉnh thoảng cũng sẽ lộ ra biểu tình của một cô gái nhỏ, nhất là lúc bị mập mạp khinh bạc, con mắt đầy vụ khí, cặp môi thơm thở ra làn hơi nóng, trên mặt ngượng ngùng ửng đỏ và bộ ngực sữa phập phồng no đủ, càng là làm cho người ta có suy nghĩ kỳ quái khó có thể tự giữ. Nhưng dù sao chưa từng có như vậy qua ở bên ngoài.
Lúc này cô ấy mặc một thân quân phục Salerga hợp thể, đường cong lồi lõm thân thể đầy hứng thú, cả khuôn mặt cười mỹ lệ mê người điên đảo chúng sinh, cho dù là chỉ mân mê miệng không nói lời nào, sóng mắt lưu động hay một nụ cười đều có thể làm cho người ta tim đập nhanh thần hồn điên đảo, huống chi thời khắc này ý lại làm nũng.
Mẹ nó! Mập mạp hổn hển mắng một câu ở trong lòng.
Lỗ lớn rồi! Lần này căn bản là không nên gọi Hương tỷ tới, cùng lắm thì tự mình dịch dung thành hình dạng của Hương tỷ, khiến cho mấy con mắt đăm đăm phía trước chiếm chút tiện nghi được rồi! Loại việc làm nũng này, mập mạp đại gia chơi cũng rất thành thạo! Mị nhãn ném đi, đến trên người của một kẻ như Landes mười người hết tám người ngã là hoàn toàn không thành vấn đề.
“Tốt tốt,” Landes tâm ngứa khó nhịn, nhấc tay đầu hàng, cười nói: “Em nói tôi làm sao dám không nghe. Đi thôi, đi phòng làm việc của tôi, về chuyện xuất binh, tôi đang muốn đơn độc trao đổi một chút ý kiến với em”.
Đơn độc? Mập mạp lỗ tai khẽ động, lập tức bắt được cái từ này. Trong lòng thoáng cái cảnh giác lên.
Trước mắt Landes tuy rằng biểu tình tự nhiên ôn hòa, nhưng mập mạp có thể tinh thông tâm lý học và kỹ xảo lừa đảo vẫn là liếc mắt thì có thể nhìn ra nụ cười trên mặt hắn tương phản với ánh mắt. Cái này chính là điển hình ngoài cười nhưng trong không cười. Người có chứa loại nụ cười này, thông thường trong lòng cũng không có ý tốt gì cả.
“Không được đâu,” Phương Hương dùng ngôn ngữ trong lời nói rất tự nhiên mà dẫn dắt Salerga, cô ấy nhìn mập mạp phía sau, giới thiệu cho Landes nói: “Thế cục đông nam rất khẩn trương, quân đồng minh tình cảnh gian nan. Vị Phùng thiếu tá này là đại biểu đặc phái của Điền Hành Kiện tướng quân Phỉ Quân, có cơ mật muốn thương lượng với ngài”.
Landes nhìn mập mạp vẻ mặt mờ mịt, ánh mắt chớp động, mỉm cười nói: “Không quan hệ, nếu là người Điền tướng quân phái tới, vậy tôi trước hết cùng hắn nói chuyện”.
Nói xong, Landes đầy mặt tươi cười dẫn Phương Hương và đám người mập mạp đi đến hướng phòng làm việc.
Từ cảng nội bộ đến hạm kiều, cần đi thang máy huyền phù cũng đi qua thông đạo thật dài. Dọc theo đường đi, quan binh nhìn thấy Phương Hương đều không hẹn mà cùng nghiêm cúi chào. Con mắt mỗi người tỏa ánh sáng, hưng phấn vui sướng không lời biểu đạt.
Có vài một binh sĩ cùng Phương Hương ánh mắt đụng phải, được cô ấy mỉm cười gật đầu, đều là vẻ mặt đỏ bừng chân tay luống cuống, mãi đến khi đám người Phương Hương đi ra rất xa còn đứng đờ ra tại chỗ. Landes đi ở bên cạnh Phương Hương càng là thần thái bay lên. Ngay cả lưng cũng thẳng hơn rất nhiều so với lúc xưa.
Thấy cảnh này trên màn hình, Vương Nam Hú và các tướng lĩnh Salerga đều là một trận thổn thức. Tuy rằng tập đoàn hạm đội đệ nhất bị Landes nắm trong tay, thế nhưng, những quan binh Salerga trong hạm đội vẫn như cũ với các quân nhân Salerga khác, đối với Phương Hương có sùng bái và ái mộ gần như thành kính.
Trong bất tri bất giác, bông hoa hải quân được các quân nhân nhiều lần đề cập, đã trở thành nữ thần của quốc gia này. Bản thân có địa vị hiện tại, ngoại trừ cô ấy trời sinh mỹ lệ ra, còn bởi vì trên người nàng, ký thác tất cả tôn nghiêm và vinh quang của quân nhân Salerga khuất nhục trong thời kì “Trung lập”.
Mà Landes, chính là lợi dụng hình tượng của Phương Hương trong cảm nhận của quan quân trẻ tuổi, vì mình thiếp vàng trên mặt.
Đại biểu quan quân trẻ tuổi tham dự hội nghị đều là sắc mặt tái xanh. Nếu như không phải Phương Hương đúng lúc trở về, nếu như không phải cô ấy vạch trần lời nói dối của Landes, như vậy, có thể đoàn thể quan quân trẻ tuổi vì khôi phục vinh quang của quân nhân Salerga mà trở thành người đồng lõa đem Landes lên làm kẻ độc tài Salerga.
Chỉ cần để hắn củng cố quyền lực địa vị, sẽ không có thể đơn giản giải quyết như bây giờ.
Đến lúc đó, muốn bình định, có thể Salerga sẽ bạo phát nội chiến, ngàn vạn dân chúng chết vào chiến hỏa!
Thế nhưng, Landes thật là cái loại người như Phương Hương và mập mạp nói này sao?
Máy quay mini lắp đặt trên người mập mạp, loạng choạng rất nhỏ theo bước đi. Sau một lát, đoàn người đã đi qua ba cánh cửa phòng ngừa bạo lực rất nặng, tới cửa khu làm việc trung ương lầu ba hạm kiều.
Làm mẫu hạm vũ trụ, cũng là khu làm việc trung tâm của kỳ hạm tập đoàn hạm đội đệ nhất thủ đô, Mộng Tưởng khi thiết kế đã tăng mạnh đối với bộ phận phòng ngự này. Đi thông khu làm việc trung tâm, không chỉ cần trải qua bốn đạo cơ giáp phòng chuyên môn ngự, ngay cả cửa tự động mà pháo chủ khu trục hạm oanh tới cũng rất khó phá vỡ, còn có vòng bảo hộ năng lượng thiết kế nội bộ trong khu làm việc, cơ giáp thủ vệ và khoang thuyền cứu sinh chuyên dụng.
Đi qua thông đạo phòng làm việc quan chỉ huy, là gia tăng thêm ba cánh cửa đồng dạng phòng ngừa bạo lực. Dùng phòng thủ kiên cố để hình dung, một chút cũng không khoa trương.
Thấy tất cả cái này trước mắt, các tướng lĩnh Salerga đều lo sợ.
Loại hệ thống phòng ngự này trong khu làm việc của mẫu hạm vũ trụ, đối với quan chỉ huy mà nói, đây là bảo đảm sinh mệnh và chỉ huy hệ thống, đối với những người khác tiến vào bên trong mà nói, cái này không khác một cái lồng căn bản không cách nào thoát được. Mập mạp và Phương Hương tiến vào đây, trước khi bọn họ đi ra, hạm đội mai phục của Phỉ Quân sợ chuyện gì cũng không dám làm. Mà chỉ cần Landes có hành động dị thường gì, hậu quả không thể lường được.
Mập mạp và Phương Hương, rốt cục muốn sao làm? Kế hoạch của Phỉ Quân rốt cục là thế nào?
Vì chứng minh cho các quan quân trẻ tuổi, vì không cho Salerga bị lọt vào hỗn loạn và nội chiến, bọn họ mạo hiểm như vậy đáng giá sao?
“Ngươi cùng các chiến sĩ đến khu sinh hoạt nghỉ ngơi đi, đến nơi đây, mọi người như về đến nhà rồi, đừng câu thúc.” Trên màn ảnh, Landes dặn dò sĩ quan phụ tá bên cạnh, lại gật đầu với vài tên binh sĩ cảnh vệ của Phỉ Quân phía sau Phương Hương và mập mạp, sau đó mở cửa tự động ra, nói với mập mạp và Phương Hương: “Đi thôi, chúng ta đi vào bên trong nói”.
Phương Hương mặt mang nụ cười, mập mạp vẻ mặt không sao cả, đều tự nhiên theo sát phía sau Landes. Lại qua vài cửa tự động, ba người tới phòng làm việc Landes. Vừa vào phòng làm việc, Landes cười ha ha đi tới trước tủ rượu, rót một ly rượu, cho mập mạp và Phương Hương một ly, tự mình uống một hơi cạn sạch.
“Nói đi, Điền tướng quân các người, có cái gì nói muốn nói với tôi?” Nụ cười trên mặt Landes, sau khi buông ly rượu đồng thời biến mất không còn thấy bóng dáng.
Hắn lạnh lùng nhìn mập mạp. Cửa tự động trong phòng làm việc hoạt động. Từ trong phòng nghỉ một bên, Ulrik và hai gã vệ binh chậm rãi đi ra, nhìn mập mạp và Phương Hương.
Họng súng tối om chỉ về mập mạp và Phương Hương, khiến cho bầu không khí đột nhiên khẩn trương hẳn lên... ------
Truyện khác cùng thể loại
16 chương
125 chương
81 chương
23 chương
817 chương
201 chương