"Lão Thẩm, ngươi phải biết rõ rằng. Qua khỏi lần này, nếu các ngươi nghĩ muốn hợp tác, thì chỉ sợ cũng sẽ không có được điều kiện hậu đãi như vậy đâu.". Vẻ mặt lão Miller âm u tức giận. Hắn hận không thể đem người đầu tiên từ chối hiệp nghị là Thẩm gia lão gia tử cắn chết hoàn toàn. Gambhir vốn muốn dùng kế sách tiêu diệt từng bộ phận, gọi điện thoại đến đây, là để tìm lão Kelly. Nhưng mà ai biết, Thẩm gia lão gia tử lại có thể đang ở nhà Kelly, hơn nữa, còn dẫn đầu xung đột. Có lão Đấu Cẩu này ở đó, thì cho dù gia tộc khác có suy nghĩ hợp tác, thì lúc này cũng sẽ không còn nữa! "Vẫn nên chú ý về tình huống của các ngươi đi." Đối mặt lão Miller, Thẩm lão gia tử gió nhẹ mây bay mà nói: "Bắt không được người, thì ngươi không có tư cách nói chuyện hợp tác với ta. Cho dù bắt được, thì cùng lắm ta không thèm chơi với các ngươi. Thẩm gia của lão tử tiền nhiều như nước, cho dù ta có phá sản, thì cũng không thua mất phần của con cháu ra!". Giọng hắn mỉa mai, cầm trượng chọc chọc về phía lão Miller nói: "Ngươi thì sao, bị Hastings đè ép cả đời, xem ra còn không thông minh hơn một chút nào. Đừng thấy hiện tại các ngươi có thể uy phong như vậy mà ngon, dám động tới Margaret, lão gia hỏa kia có thể đánh tan xương cốt của các ngươi! Đừng tưởng rằng hắn cố kỵ thanh danh cùng đại cục nên không dám làm!". Lão gia tử ngồi xuống, nâng chén trà lên rồi thổi thổi cho bớt nóng, liếc xéo lão Miller cùng những người khác rồi nói: "Ba mươi năm trước, tên kia so với các ngươi thì độc ác hơn nhiều!". Khuôn mặt lão Miller cùng đám người Boolean lúc trắng lúc xanh. Tuy Hastings đã không còn sống được bao lâu nữa, tuy rằng loại tình huống này đã được bọn họ tính toán suy nghĩ nhiều lần, thậm chí Lý Phật cùng bộ tham mưu đại bản doanh của hắn đã suy diễn cùng chuẩn bị dựa theo các điều kiện có thể xảy ra trong loại tình huống này, thế nhưng, dù sao Hastings cũng vẫn là Hastings! Dù có kế hoạch ổn thỏa đến cỡ nào, thì khi nghe người khác nhắc tới khả năng này, bọn họ vẫn phát lạnh như cảm thấy một con rắn hổ mang dựng thẳng người lên tới ngực đang nhìn thẳng bọn họ như cũ! Điều quan trọng hơn là, cho dù bọn họ không sợ, cho dù một khi Hastings ra tay thì sẽ bị gán tội danh phản loạn cùng phát động nội chiến, thế nhưng, điều này cũng không có nghĩa đám gia tộc trung lập này không sợ. Một câu này của Thẩm lão hồ ly, quả thật so với nọc độc của rắn độc còn độc hơn. Trên màn hình vệ tinh theo dõi, tiểu đội Phỉ Quân đã tiến vào khu công nghiệp. Hơn một trăm chiếc cơ giáp Payon, giống như không muốn sống nữa, một đợt tiếp nối một đợt nhào lên, nỗ lực kéo chậm bước chân của bọn họ. Đây là đoàn thứ nhất chiến sư vương bài đặc biệt của tập đoàn quân 5. Là đoàn công huân siêu cấp được xưng là anh hùng đoàn Kalamata. Tập đoàn quân 5, vốn chính là chủ lực của quân khu Heidfeld, mà đội chiến sư đặc biệt thứ nhất ở dưới trướng của thiếu tướng Archie Lahr, lại tinh nhuệ trong tinh nhuệ. Ở trong thời đại chiến tranh này, một sĩ quan thanh niên làm thần tượng, một chi bộ đội cấp đặc biệt có kỷ luật nghiêm minh, tác chiến dũng cảm, được tôn sùng là vũ lực trấn quốc của Payon, vốn chính là tiêu điểm chú ý của cả giới truyền thông, là ngôi sao trong suy nghĩ của tất cả dân chúng! Anh hùng đoàn Kalamata so với bộ đội song đầu ưng thì không chỉ không hề thua kém chút nào, thậm chí còn có vẻ có nội tình hơn. Phải biết rằng, khi đoàn này trở thành đoàn công huân, nhận được đãi ngộ cho bộ đội đặc biệt. Thì bộ đội song đầu ưng, còn chưa có thành lập nữa. Bình thường thì thành viên đoàn Kalamata, nhìn xem binh lính của bộ đội song đầu ưng, đều giống như xem nhà giàu mới nổi. Hai bên cạnh tranh khắp nơi, đều muốn thắng đối phương một chút. Đem cái này đoàn điều động ra, chấp hành nhiệm vụ ngăn chặn Phỉ Quân. Có thể thấy được sự tin tưởng cùng quyết tâm của Archie Lahr! Thế nhưng, chẳng ai ngờ rằng, đoàn Kalamata luôn luôn chiếm lấy vị trí số một ở trong các đợt diễn tập cùng luận võ cả tập đoàn quân, luôn cứng rắn cao ngạo khi cạnh tranh với bộ đội song đầu ưng, cũng tại trước mặt Phỉ Quân điên cuồng hơn, cũng mạnh mẽ hơn, bị đánh cho dập nát! Hai liên, hơn hai trăm chiếc cơ giáp Payon, lại ngăn không được hai mươi chiếc Hoành Hành Phỉ Quân xung phong. Ở trên con đường cao tốc kia, từng chiếc cơ giáp Payon, hóa thành một đoàn nối tiếp một đoàn hỏa cầu, ở trong chiến đấu nở rộ, ở trong quá trình truy đuổi, bị ném đến phía sau. Cảm giác thất bại suy sụp này, đủ để cho ánh mắt mỗi người thuộc đoàn Kalamata đỏ lên. Bọn họ không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, cũng không biết ai đúng ai sai. Bọn họ chỉ là quân nhân. Chỉ biết phục tùng mệnh lệnh, đem đối thủ cản lại, kéo chậm bước chân, chống đỡ! Thế nhưng, bọn họ tung dây thừng ra, không phải bắt lấy một đàn ngựa hoang, mà là một đoàn tàu nhanh như điện chớp. Ở trong quân doanh, mỗi ngày bọn họ đều khắc khổ huấn luyện. Ở dưới mệnh lệnh của quan trên, hoàn thành những bài huấn luyện tăng lên gấp đôi so với cơ sĩ của bộ đội bọc thép bình thường. Bọn họ đã yêu cầu bản thân một cách nghiêm khắc, không hề uống rượu, không đi dạo phố, trải qua cuộc sống giống như khổ hạnh tăng. Khi bọn hắn phạm phải sai lầm, khi bọn hắn không thành nhiệm vụ huấn luyện, thì bọn họ phải nhận lấy sự trừng phạt nghiêm khắc nhất. Đồng bạn ở bên cạnh, lần lượt bị loại bỏ rồi. Những người thanh niên này, sinh hoạt ở bên trong đoàn này dài nhất là một năm, ngắn nhất chỉ có hai ngày, thì không gặp phải tử vong, chính là tinh thần hỏng mất. Khi đó bọn hắn đã sớm quên tên của mình, chỉ nhớ rõ đánh số của bản thân. Khi đó bọn hắn đã mài đi cá tính của bạn thân, dựa theo yêu cầu của quan trên, biến mình cùng đồng bạn thành một loại người giống nhau. Khi bọn hắn luận võ ở tập đoàn quân, bọn hắn lạnh lùng nhìn thời gian. Khi bọn hắn chiến thắng đối thủ, thì sắc mặt lạnh lùng xem thời gian chiến thắng. Bọn họ rất mạnh. Giống như một chiếc xe tăng lạnh như băng, bọn họ tin tưởng rằng không có một thân thể bằng huyết nhục nào có thể chống cự bọn họ nghiền ép. Kết quả khi ngăn trở ở trước mặt chi đội ngũ này, vĩnh viễn đều chỉ có một, thì phải là trở thành một bãi bùn máu! Mà tối nay, bọn họ cùng đối thủ của bọn họ, trong nháy mắt khi bọn hắn tiến vào chiến đấu, liền thay đổi vị trí. Không thể ngăn cản là kia hai mươi chiếc cơ giáp ma quỷ khủng bố kia. Thậm chí bọn họ không có biện pháp nào tiến tới gần chiếc xe phi hành vẫn không hề giảm tốc độ lao nhanh về phía trước kia! Loại đả kích này, tới quá đột ngột, làm cho Archie Lahr cùng mỗi một chiến sĩ thuộc anh hùng đoàn Kalamata nghĩ mãi mà không rõ. Bọn họ không thể nhận thất bại như vậy, khi bộ đội phía sau đã sắp đuổi tới tiếp viện. Khi thấy tiểu đội cơ giáp Phỉ Quân sắp vọt vào một khu công nghiệp nhìn liếc mắt không thấy bờ, thì điều duy nhất bọn họ có thể làm, cũng chỉ có liều mạng! Bất kể như thế nào, cũng phải giữ lại hai mươi chiếc cơ giáp ma quỷ này. Vinh dự của anh hùng đoàn Kalamata, là tín ngưỡng của bọn họ, là một ngọn núi nguy nga, chắc chắn cần ngưỡng mộ. Thế nhưng, thứ càng to lớn như vậy, một khi sụp đổ, lại càng trí mạng. Đám chiến sĩ này dùng điều này làm mục tiêu sống, nên khi nó sụp đổ thì bọn hắn có thể hoàn toàn hỏng mất! Những chiến sĩ cơ giáp còn có thể đuổi kịp Phỉ Quân, đều điên cuồng xông lên. Theo trên màn ảnh, tựa như một đoàn bươm bướm nhào vào lửa! Trên đường lớn thẳng tắp, dưới ánh đèn đường chiếu sáng, vô số cơ giáp đánh về phía trung tâm, lại bị tiểu đội cơ giáp Phỉ Quân đâm thủng hoặc quăng ra ngoài. Lần giao chiến khi đang đột tiến với tốc độ cao kia, giống như là một ảo ảnh. Tiếng động cơ gầm rú, tiếng sắt thép va chạm khi cơ giáp đánh nhau vang lên điếc tai nhức óc Từng đoàn từng đoàn ánh lửa kia, giống như là đốm lửa do tên lửa phóng lên không trung, nở rộ ra từng chùm sáng trong đêm đen, sau đó rơi xa xa ở phía sau, trong giây lát liền biến mất ở ngoài màn hình. Trong đại sảnh tiếp khách yên tĩnh, Thẩm lão gia tử, lão Kelly cùng tộc trưởng các đại gia tộc cùng với một đám người trẻ tuổi, đều nhìn màn hình vệ tinh theo dõi không chớp mắt. Mà ở bên trong quầng sáng thông tin, lão Miller cùng đám người Gambhir, cũng cười lạnh nhìn về phía màn hình vệ tinh. Hai bên không nói gì thêm. Nhưng cũng có vẻ không có ý định chặt đứt thông tin liên lạc. Bọn họ chỉ lẳng lặng nhìn màn ảnh, lẳng lặng để cho đối phương tồn tại ở bên trong ánh mắt của bản thân, làm cho không khí trở nên càng ngày càng khẩn trương theo quá trình phá vây của Phỉ Quân, cảm xúc đối lập cũng trở nên càng ngày càng bén nhọn hơn. Đây là một loại đánh giá không tiếng động! Khi bốn mươi chiếc cơ giáp màu tím kia, đã tiến tới cách Phỉ Quân không đến 50m, khi tiểu đội Phỉ Quân còn cách khu khống chế của bọc thép đoàn song đầu ưng, không đến mười lăm km, thì hai bên đánh bạc, đều đang im lặng đợi kết quả cuối cùng! Trên màn ảnh, chiếc xe phi hành kia cùng cơ giáp Phỉ Quân ở xung quanh, vọt vào khu công nghiệp. Hơn trăm chiếc cơ giáp Payon, liền vây ở bên cạnh bọn họ, không ngừng nhào tới, công kích, xông tới chặn trước. Hai bên không hề giảm tốc độ khi đi qua ngã tư đường, trực tiếp đánh vỡ một biển quảng cáo điện tử của xưởng sản xuất thiết bị, sau đó đánh vỡ tường bao, tiến thẳng vào nhà xưởng. Từ trên không trung nhìn xuống, vô số gạch đá bụi đất bay lên cao, biển quảng cáo rách nát liền giống như bị cơ quan pháo bắn qua, các tấm nhựa, mảnh thép, cùng vụn gỗ bay đầy trời như mưa, tường bao đổ sụp xuống từng đoạn một, các bộ phận bằng thủy tinh của nhà xưởng đột nhiên nổ tung, những mảnh nhỏ rơi thẳng xuống giống như thác nước. Nóc nhà lõm xuống. Hiện ra hai con đường kéo dài song song về phía trước, lập tức kéo theo nóc nhà chung quanh ầm ầm sụp xuống. Trong bụi đất đầy trời, bốn mươi chiếc cơ giáp màu tím, theo sát ở phía sau. Bọn họ xếp thành một thàng, tựa như bốn mươi chiếc tàu hỏa chạy vào đường hầm, không hề tạm dừng chút nào, trực tiếp xông vào bên trong đám bụi bậm mịt mù này. Một gian nối tiếp một gian nhà xưởng, kho hàng bị đám người xông tới một cách điên cuồng làm sụp đổ tan nát. Bụi đất bay múa lăn lộn tràn ngập ở dưới ánh đèn trong bóng đêm. Tất cả các cơ giáp, cũng đã biến mất không thấy thân ảnh. Chỉ có đường sụp đổ không ngừng kéo dài về phía trước kia, chỉ có những thân ảnh nhanh chóng lướt qua giữa những nhà xưởng, kho hàng trong nháy mắt, mới có thể cho thấy quá trình chiến đấu kịch liệt đến cỡ nào. Trái tim mỗi người, đều dâng cao lên. Nếu như nói cơ giáp tiến vào nhà xưởng khu công nghiệp, đột tiến như thế vẫn không bị ngăn trở thì còn là việc bình thường, như vậy, chiếc xe phi hành kia xông đi vào như vậy, rõ ràng đã vượt ra khỏi khả năng suy nghĩ của mọi người rồi. Cho dù là xe bọc thép chống đạn có tính chất đặc biệt, cho dù có động cơ không thua gì cơ giáp, cho dù phía trước có cơ giáp hỗ trợ mở đường, thì cũng không có khả năng làm được chuyện đó! Phải biết rằng, ở bên trong đám nhà xưởng kia, còn có vô số dây chuyền sản xuất, máy móc cùng thiết bị. Dướii tình huống không có từ lực kim loại tuyến, xe phi hành phải buông bánh xe, dùng tốc độ như vậy để di chuyển, thì có lẽ chỉ cần một viên gạch nhỏ, cũng đã có thể làm cho toàn bộ chiếc xe bay lên trên không trung rồi xoay tròn bảy trăm hai mươi độ rồi. Thế nhưng, điều không thể là sự thật, cũng đang diễn ra trước mắt. Đối với tên mập mạp điên cuồng kia, hình như vĩnh viễn không thể dùng định lý cùng thưởng thức khoa học để hiểu được hắn. "Không thấy! Không thấy xe phi hành!". Trong máy bộ đàm, trước màn hình vệ tinh theo dõi, gần như đồng thời vang lên âm thanh thất kinh. Bất kể là bên phía lão Miller, hai là bên phía Thẩm lão, đều mở to hai mắt nhìn, không biết đã xảy ra chuyện gì. Nóc nhà sụp đổ kéo dài tới trước, đã dần dần biến mất, đám cơ giáp Phỉ Quân đang điên cuồng di chuyển, tựa như một đám ngựa hoang, ở dưới nóc nhà liên tục chạy vòng quanh. Bụi mù, đang tràn ngập. Đột nhiên, một ánh sáng chói lòa, từ bên trong sương khói phóng lên cao. Oanh! Một chiếc cơ giáp màu tím thất tha thất thểu chạy ra khỏi vách tường nhà xưởng, đụng vỡ một đám hàng hóa chất ở giữa đất trống, rồi ngã nhào lên mặt đất. Tất cả mọi người hít một hơi lạnh. Thân thể cơ giáp màu tím vừa xông ra đã bị đánh cho nát bét, ngọn lửa đang hừng hực thiêu đốt, trong bóng đêm, giống như mắt ánh của tử thần đang sáng lên. Chiếc thứ nhất!