"....Nghe nói, hạm đội của quân viễn chinh Đông Nam số 2 Phỉ Minh vẫn đang một mực dạo quanh Mosky?" Khu vực hút thuốc bên ngoài tòa nhà bộ tác chiến điện tử, một gã trung úy vóc người thấp bé đang hung hăng vứt tàn thuốc lên mặt đất, dùng chân giẫm tắt. "Dạo quanh hử?" Một vị thiếu tá tham mưu đứng bên cạnh tay trung úy nhổ ra điếu thuốc, xoay đầu liếc hắn một cái: "Thật sự muốn dạo quanh đơn giản như vậy thì tốt quá, hai hạm đội của chúng ta đều đã từng tiếp xúc qua với bọn họ!" "A?" Tay trung úy mở to hai mắt ra nhìn, vội nói: "Chuyện là thế nào, đã đánh rồi sao?" "Cái đó thì chưa. Chiến hạm của Phỉ Dương chúng ta không thể trêu vào được, chỉ là giằng co một chút, sau đó chúng ta chủ động rút lui." Khói từ miệng vị thiếu tá tham mưu sáng lên dưới ánh đèn hôn ám của cửa sảnh, lượn lờ bao phủ khuôn mặt có chút lo lắng của hắn: "Chỉ sợ là lai giả bất thiện, xem tình báo biểu hiện ra, bọn họ đã tiếp xúc với Gordon rồi. Hơn nữa, thêm cả cái đám hạ đẳng Tự Do Chiến Tuyến kia, cuộc sống của chúng ta càng ngày càng không tốt." "Ai bảo chúng ta không dựa vào hai bên đó đi!" Tay trung úy bĩu môi, căm giận nói: "Deseyker cùng Reinhardt quan hệ mật thiết, ngay cả Gordon cũng thông đồng cùng với Phỉ Minh rồi. Nhìn lại chúng ta, hơn hai mươi một sư đoàn thiết giáp, gần một trăm sư đoàn bộ binh, tất cả đều già dặn trận mạc cả. Không nghĩ tới khi trở về Gatralan, hiện tại ngay cả tiếp tế hậu cần cung ứng cũng không được, trận này nên đánh thế nào đây? Robot của trung đoàn chúng ta, không phải là đã bị cắt đứt năng lượng cung cấp sao, đến hôm qua mới đưa qua một chút, còn chưa đủ cho sử dung phòng vệ hằng ngày đấy!" "Đừng nói là trung đoàn chúng ta...." Vị thiếu tá tham mưu hừ lạnh một tiếng: "Ngay cả mấy sư đoàn chủ lực hiện tại cung cấp hậu cần cũng không được như bình thường. Ngươi thử ngẫm lại xem, đằng sau thì có đám gia hỏa kia làm nháo, đằng trước thì lại có cái khỉ này đang tiêu hao. Chỉ dựa vào số tài nguyên trong khu khống chế thế này, cung ứng được đủ sao? Chờ vài ngày nữa, xem xem sẽ đánh như thế nào đây!" "Cung ứng không đủ thì cũng không nên ngừng cấp cho trung đoàn chúng ta a!" Tay trung úy có chút tức giận: "Sư đoàn 226 chúng ta rút về từ Lucerne, sau khi sáp nhập thì chỉ còn lại mỗi trung đoàn chúng ta rồi. Hướng đông đi ra chiến khu Tanvir, cái thị trấn Chita mà chúng ta đang đóng này có thể tính là một cánh cửa để di chuyển ra bình nguyên! Nếu như chúng ta xong, người ta có thể trực tiếp đánh tới Franburg!" "Lời này, người hãy đi nói với mấy lão già quý tộc kia đi!" Vị thiếu tá tham mưu mí mắt cũng không giật một cái, đạm đạm nói: "Ngoại trừ Stephen ra, cái đám lão già kia có mấy người là hiểu đánh trận là gì đâu? Hiểu đánh trận chính là phía đối diện chúng ta kia kìa." "Cứ thế này thì sớm muộn cũng xong đời." Tay trung úy nhổ ra một ngụm nước bọt, lại móc ra một điều thuốc rồi châm lửa: "Bất quá, nghe nói cấp trên đang liên lạc với đế quốc Binalter. Cũng không biết là có thành được hay không." "Tây Ước thì có cái gì tốt?" Vị thiếu tá tham mưu đảo cặp mắt trắng dã: "Ngươi cho rằng đế quốc Deseyker không trải qua sự đồng ý của Binalter mà đã đi duy trì Reinhardt sao? Khi đó, nếu như Stephen không cúi đầu trước Phỉ Minh thì chúng ta có thể trở về được sao? Đã phản bội qua một lần, hiện tại lại tìm tới cửa, đó chính là con dế chủ động nhảy vào trong lòng bàn tay người ta, muốn xoay thể nào thì xoay, kêu ngươi cắn ai thì phải cắn người đó. Muốn nói thay thể Reinhardt sao, hừ, tới mà coi đi. Khổ ải còn ở phía trước kìa!" "Đám lão già quý tộc trước đây tại quốc nội không phải đã chơi mấy trò thấy gió đổi chiều kiểu này còn chưa đủ sao." Tay trung úy hèn mọn nói: "Nếu như không có cái dã tâm lớn thế kia, đầu tiên hãy theo Phỉ Minh, hiện tại cũng không đến lượt Gordon càn rỡ." "Không có cái dã tâm lớn kia?" Vị Thiếu tá tham mưu nhìn thoáng qua chung quanh, hạ giọng nói: "Dã tâm không lớn mà dám phát động chính biến sao? Đừng quên rằng bệ hạ còn đang ở trong tay người ta kìa. Lấy sự giảo hoạt của đám chính khách mấy quốc gia Liên Bang này, đến lúc đó cục diện ổn đinh rồi, người ta lại đem bệ hạ thả về, cái ngai hoàng đế ai đến ngồi đây? Đó là vì sao Stephen sớm muộn đều muốn cùng Phỉ Minh nháo trở mặt. Mà cho dù là hắn không muốn, người ta cũng sẽ không để hắn leo lên ngôi hoàng đế, không phải vẫn còn Tự Do Chiến Tuyến kia sao! Đó là điều kiện để Russell gia nhập vào liên minh Leray, nếu không, ông ta hợp tác cùng bên Leray làm cái gì?" "Nói thật cũng là...." Tay trung úy đang muốn nói tiếp, bỗng nhiên thấy một gã binh sĩ thông tin chạy như điên ra khỏi bộ tác chiến điện tử, nhanh chóng leo lên một chiếc xe phi hành, hướng ra ngoài đoàn bộ chạy đi. Đồng thời cũng có thể nghe được, toàn bộ tòa nhà bỗng nhiên truyền đến một hồi ầm ĩ, vài binh sĩ điện tử hoang mang rối loạn khẩn trương chạy ra khỏi tòa nhà. "Đã xảy ra chuyện gì?" Vị thiếu ta tham mưu kéo một binh sĩ lại, hỏi. "Hệ thống thông tin, rada, áp chế và quấy rối điện tử của chúng ta bỗng nhiên bị công kích điện tử với cường độ mạnh phá hủy mất rồi!" Gã binh sĩ đầu đầy mồ hôi, thanh âm đang run rẩy nói lại một câu rồi phi nhanh ra ngoài. "Bị phá hủy trong nháy mắt?" Vị thiếu tá và trung úy hai mặt nhìn nhau, sắc mặt đồng thời trở nên tái nhợt. Ai cũng đều biết đây chính là điềm báo trước khi gặp phải tấn công. Thời gian hệ thống điện tử bị phá hủy càng ngắn, kẻ địch lại càng mạnh mẽ, công kích lại càng mãnh liệt. "Ầm!" Ngay lúc hai người vừa vứt đi tàn thuốc, đang chuẩn bị đứng lên để nhìn xem rốt cuộc thế nào thì một tiếng nổ rung trời truyền đến. Xa xa, một đoàn ánh sáng trắng đột nhiên chiếu rọi toàn bộ bầu trời đêm. Trong làn ánh sáng, một đám mây hình nấm cuồn cuộn bốc lên, lập tức ánh lửa phun lên tận trời. Tòa nhà tác chiến điện tử đều run rẩy trong tiếng nổ kinh thiên động địa này, cửa sổ bằng thủy tinh đều bị chấn động đến vang lên tiếng cạch cạch. Mà mấy thứ này, mới chỉ là sự bắt đầu! Sau một lát, vô số vụ nổ liên tiếp ầm vang trong tiếng gào thét của hỏa lực phòng không, trong ánh sáng lóe lên từ phần đuôi của tên lửa đánh chặn, trong tiếng cảnh báo ấm ĩ inh tai. Toàn bộ Chita, trong nháy mắt liền biến thành địa ngục tràn ngập liệt hỏa! Từ yên lặng sang rầm rĩ, từ nhân gian thành địa ngục, chỉ ở trong nháy mắt tên lửa bao trùm dày đặc này! Vô số tên lửa tuần tra đất đối đất xuất đầu ra trong màu đen của trời đêm, lấy một khí thế không thể ngăn cản mà bay vút xuống, hóa thành từng đoàn ánh sáng kinh thiên động địa. Từng doanh trại, từng mảng kiến trúc trong tiếng sét đánh mà hóa thành tro tàn. Liệt hỏa từ các nơi ùn ùn nổi lên, dưới sự cổ động của gió, đang liếm láp càn cuốn, đang tàn phá bốn bên, dần dần gắn thành một vùng. Trung đoàn 1 sư đoàn 226 do không hề phòng bị, vừa vặn trong làn tên lửa công kích đầu tiên đã gặp phải sự đả kích cực kỳ nghiêm trọng. Thông tin bị áp chế, doanh trại bị phá hủy, bộ đội bị đánh tan. Trung đoàn robot đã bị hạm đội công kích điện tử phá hủy mất phân bộ của hệ thống Thiên Võng, dưới cuộc công kích với ý đồ đánh lén đã đạt đến cực điểm, căn bản là không cách nào tổ chức lại sự chống cự. Hệ thống phòng không và tên lửa đánh chặn bắt đầu nỗ lực liều mạng để chống cự, nhưng do đã mất đi chỉ huy của Thiên Võng, thế nên cũng không làm nổi lên được tác dụng gì. Theo sự công kích bao trùm dày đặc của địch nhân, càng ngày càng nhiều phương tiện phòng ngự bị phá hủy một cách chính xác, điều này làm cho sự chống cự như vậy càng thêm vô lực. Vài phút sau, một đống đông nghịt các máy bay chiến đấu đã quang lâm xuống Chita. Chúng chỉ để lại năm mươi chiếc để tiến hành tấn công chính xác, số còn lại thì một khắc không ngừng liền phóng qua bầu trời Chita, bay về hướng đông. Nửa giờ sau, sư đoàn thiết giáp Phỉ Dương đầu tiên đã như u linh mà xuất hiện tại ngoại vi Chita. *************************************** "Thối thối (thí thí), có phát hiện ra cái gì không?" Mập mạp nằm trong khoang lái mới thiết kế của [Logic], đang gặm một quả táo, trong miệng hỏi thăm một cách hàm hồ. Từ lúc trộm được sơ đồ thiết kế máy móc của [Thần Tứ], độ hài hòa giữa mập mạp và Rắm Thối đã nhanh chóng đề thăng, xưng hô cũng ngọt đến phát ớn. "Không có, beo béo (bàn bàn) à." Rắm Thối cũng không muốn chịu thiệt, đã chơi đểu thì mọi người cùng chơi! Da mặt mập mạp tự nhiên là cực dày, đối với beo béo cái nickname ngọt như mía đường này, hắn như có chút suy nghĩ mà chép chép miệng, nhổ đi hạt táo rồi dùng tay áo lau miệng, lẩm bẩm nói: "Không thích hợp a." "Có cái gì không thích hợp?" Rắm thối ngạc nhiên nói: "Tất cả các số liệu của Thiên Võng đều biểu hiện, trong vòng hai mươi bốn tiếng đồng hồ, công kích của tập đoàn Reinhardt nhằm vào phòng tuyến đường dài trên sườn núi vẫn giống như trước. Thiên Võng cũng không phát hiện ra bọn chúng có dấu hiệu tập kết hay điều động quy mô lớn nào." "Khỏi cần nói ngươi là một thằng nhóc ranh đi! Đồ não cứng!" Mập mạp bĩu môi nói: "Nếu như bình thường mà nói, cái gã ngu ngốc kia chí ít là sẽ đẩy mạnh tiến công để thăm dò hoặc là nhân cơ hội này mà mở rộng khu vực khống chế! Vậy mà bây giờ vẫn còn tấn công không biết đau đớn không biết giữ gìn như vậy, điều đó chỉ chứng minh một việc, bọn chúng đang có ý đồ lớn hơn!" "Dưới mí mắt của ta sao?" Rắm Thối chơi Thiên Võng đã hình thành cảm giác như thượng đế, tàn bạo nói: "Thối đại gia ta sẽ một cái tát chết hắn!" Mập mạp thở dài, chuyện mà hắn lo lắng, không chỉ có Reinhardt mà là toàn bộ Tây Ước! Phải biết rằng, tại đế quốc Binalter vẫn còn có một vị đại tướng. Một nhà quân sự xếp song song hàng đầu trên bảng xếp hàng cùng với Hastings, một vị mà mới tầm mười lăm tuổi đã chỉ huy tác chiến, tinh quanh lấp lánh gần ba mươi năm, mệnh danh là con cáo chiến tranh - Soberl! Con người này, gần như là cơn ác mộng của tất cả các quân nhân Phỉ Minh, là mục tiêu mà mỗi một người Phỉ Minh không tiếc mọi giá để ám sát. Hastings nếu đã quan tâm đến thông đạo Leray, Soberl nhà quân sự giảo hoạt nhất loài người này thế nào lại có thể bỏ mặc cho quân viễn chinh Đông Nam mạnh mẽ vào làm chủ Small Pyreness? Huống hồ, đả thông thông đạo Leray vốn là chiến lược của Tây Ước, mà cái người chế định ra cái chiến lược này, rất có khả năng chính là bản thân Soberl. Hiện tại, kế hoạch tăng binh lần thứ năm của Deseyker đang được thực thi. Cho dù phải đối mặt với áp lực tiến công liên hợp của Tartanya cùng Pudituoke tại tinh hệ Athena bản thổ, bọn họ cũng vẫn không ngừng nghỉ mà vận chuyển binh lực hướng về Small Pyreness. Cái hướng này, lẽ nào không có bóng dáng của Soberl sao? Nhằm vào thế cục của Small Pyreness, cho dù Soberl không nhúng tay vào chiến thuật cụ thể thực thi của bộ chỉ huy chiến khu Đông Nam, thế nhưng, lấy trình độ của ông ta, một câu nói ra phương hướng liền nặng hơn vạn quân! Ông ta thực sự chỉ phái ra hạm đội liên hợp tăng viện cho đế quốc Deseyker để gãi ngứa sao? Sẽ không có chiêu số khác sao? Thế cục chiến tranh toàn bộ vũ trụ hiện tại, giống như là bàn chơi cờ giữa Soberl cùng Hastings. Ngoại trừ cuộc chiến khơi mào của thế cục Đông Nam ra, ở địa phương khác, đều là bố cục giấu diếm sát cơ. Bố cục cờ này làm cho mập mạp chút chút xem không rõ. Hắn bỗng nhiên phát hiện ra, mình tại phương diện này vẫn còn kém rất xa, thậm chí ngay cả mạch suy nghĩ của người khác cũng không nắm được cái đuôi. Thế nhưng, có một điều có thể khẳng định được. Địch nhân không phát động thì thôi, một khi phát động, nhất định sẽ là thế lôi đình như Thái Sơn áp đỉnh. (Phần cuối là tác giả tự sướng, tiểu ma quái không cần để ý đến ta, cao trào gì đó, vân vân..)