Mạo Bài Đại Anh Hùng
Chương 210
“Bí tịch võ công?” Rắm thối trầm ngâm một chút, bộ dáng rất cao thâm, nói:“Thứ này rất lợi hại đấy, đó vốn là võ công đại toàn do một vị cao nhân từ thời viễn cổ truyền lại!”
Vừa mới được thể nghiệm qua võ học của robot, Điền Hành Kiện nghe thấy thế liền vội vàng hỏi:“Võ công đại toàn, có lợi hại không?”
Hai con mắt của rắm thối đảo qua đảo lại hòng che dấu vẻ đắc ý, nói:“Dĩ nhiên là rất lợi hại! Vị cao nhân ấy lấy dùng trí tuệ vô thượng tổng hợp tất cả tinh hoa trong võ công Võ Đang, Thiếu Lâm cùng tất cả các môn phái dân gian, trải qua thiên chuy bách luyện, cuối cùng sáng tạo nên bảy mươi hai chiêu thức thiên hạ vô địch. Trong nhu có cương, trong cương có nhu, trong dâm đãng hàm chứa vẻ nhu hòa, trong cương mãnh lại có nét phong tao, vô kiên bất tồi, vô khổng bất nhập!”
Mập mạp kinh ngạc tột độ, hỏi:“Lợi hại thế sao, vị cao nhân ấy tên là gì?”
Rắm thối thở dài, nói:“Tên tuổi của vị cao nhân ấy đã biến mất trong dòng chảy của lịch sử rồi, không đề cập tới cũng được!”
Cả hai bất giác nhìn nhau mà cười.
Mập mạp cố nhiên thở dài là vì nghĩ tới phong thái của tiền bối cao nhân mà lại không được biết tên tuổi của người ấy. Còn rắm thối thì đang nghĩ:“***, tên của cao nhân đã bị ngươi sửa thành rắm thối, cái này nên đỡ thế nào đây?”
Quả thực, bộ võ công này chính là do rắm thối mấy ngàn năm nhàn rỗi không có việc gì làm viết ra, lấy cơ sở từ tài liệu nghiên cứu võ thuật cổ đại do quân khu Trung Hoa trực thuộc Liên bang Trái Đất tiến hành thí nghiệm bí mật, chủ yếu dùng cho binh sĩ đặc chủng siêu cấp tiến hành cận chiến.
Võ thuật truyền thống đương nhiên là khác xa những gì được miêu tả trong tiểu thuyết võ hiệp, những tài liệu này mặc dù là tinh túy của võ thuật Trng Quốc, nhưng so với võ công trong những tiểu thuyết rắm thối từng đọc mà nói thì lại quá bình thường. làm sao có thể khiến cho một kẻ đã từng xem đi xem lại “Tiếu Ngạo Giang Hồ”, “Anh Hùng Xạ Điêu”, “Thần Điêu Hiệp Lữ”, “Ỷ Thiên Long Ký”, thấm nhuần [ Càn khôn đại na di ], [ Độc cô cửu kiếm ], [ Cửu dương thần công ], [ Niêm hoa chỉ ], [ Long trảo thủ ], [ Song thủ hỗ bác ], [ Đạn chỉ thần thông ], [ Giáng long thập bát chưởng ], [ Đả cẩu bổng pháp ], [Lục mạch thần kiếm ]...v...v...thỏa mãn chứ.
Trải qua trăm năm không biết lấy gì tiêu khiển, rắm thối cuối cùng quyết định, vận dụng năng lực tính toán siêu cấp của mình, đem những chiêu thức võ công trong tiểu thuyết kết hợp với võ thuật truyền thống.
Vì vậy, rắm thối tiêu tốn vô số thời gian để gạn lọc lấy những gì hợp logic trong tiểu thuyết, kết hợp với những chiêu thức và phương pháp huấn luyện thực tế, cuối cùng lợi dụng tốc độ, sức mạnh và hiệu suất của khoa học tính toán, bắt đầu sáng tạo võ công.
Nói thì dễ, làm mới khó. Những gì được miêu tả trong tiểu thuyết chẳng qua chỉ là bốc phét, nếu muốn từ trong đó tạo ra những chiêu thức hợp logic thực tế thì khó khăn nói đâu cho hết. Hơn nữa rắm thối chỉ là một trí não nhân tạo, lấy đâu ra kinh mạch huyệt vị mà thử nghiệm? Lại còn các loại võ học tư tưởng vốn là bất đồng, thậm chí là mâu thuẫn lẫn nhau, muốn đem Thái Cực quyền kết hợp với Tiểu Lý phi đao, bộ nói là làm được ngay sao?
Cho nên, bản bí tịch võ công được nghiên cứu suốt ba ngàn năm này, trên thực tế chỉ là do rắm thối vận dụng khoa học tính toán và tưởng tượng tổ hợp mà thành, phần lớn trong đó vẫn là do chính nó lấy người máy làm chủ thể, nếu là để cho con người luyện, kết quả đơn giản chỉ có hai loại: Một là tẩu hỏa nhập ma, hai là tinh tẫn nhân vong!
Mập mạp nhìn bốn chữ lớn [ Bí Tịch Võ Công ], trong bụng thở dài:“Vị cao thủ này cũng thật là, sao không đặt cho nó một cái tên hoành tráng một chút chứ, không [ Sát thần chưởng ], [ Đoạt mệnh đao], [ Triêu thiên côn pháp ], [ Kim thương bất đảo], ai lại để bốn chữ cộc lốc nhạt phèo thế này!”
Mở [ Bí Tịch Võ Công ] ra, đọc trang đầu tiên, chiêu thứ nhất - [ Cửu dương thần công ]. Mập mạp khẽ run lên, thiếu chút nữa đã tắc thở, đây mà cũng coi là chiêu thức? Thật là lợi hại!
Đọc tiếp xuống phía dưới, chiêu thứ hai – [ Càn khôn đại na di ]; chiêu thứ ba – [ Lăng ba vi bộ ]; chiêu thứ tư – [ Ảm nhiên tiêu hồn chưởng] ; chiêu thứ năm – [ Độc cô cửu kiếm ]; chiêu thứ sáu – [ Lục mạch thần kiếm ]......... chiêu thứ bảy mươi hai – [ Cửu âm chân kinh ].
Tổng cộng bảy mươi hai chiêu, mỗi một chiêu đều được đặt tên theo những tuyệt đỉnh thần công trong tiểu thuyết.
Nhìn những cái tên chỉ nghe thôi cũng có thể làm cho người ta nhiệt huyết sôi trào này, mập mạp liền hạ quyết tâm - học! Vô luận như thế nào, cũng phải trở thành nhất đại cao thủ!
Mặc dù chiêu thứ bảy mươi – [ Quỳ hoa bảo điển ] không khỏi rất có vấn đề, bất quá dù sao đó cũng chỉ là phần chót của bí tịch, chỉ cần cẩn thận một chút, vừa thấy hai chữ “tự cung” liền lập tức dừng tay, cùng lắm thì tự phế võ công, bảo toàn cái khác quan trọng hơn.
Lướt qua mục lục, chiêu thứ nhất - [ Cửu dương thần công ], bí tịch có viết: cửu âm cửu dương, thục nhược thục cường, âm dương điều hòa, thiên hạ xưng vương. Nếu muốn luyện đến chiêu cuối cùng [ Cửu âm chân kinh ], đạt tới cảnh giới âm dương điều hòa, thiên hạ vô địch, tất phải bắt đầu từ chiêu thứ nhất [ Cửu dương thần công ], tập hợp tất cả võ học chí cương chí liệt mà thành, cường hãn vô cùng, cương liệt chí cực.
Mấy trăm trang kế tiếp, tất cả đều là phân tích giảng giải cho chiêu này, nào là công thức tính toán lực đánh, góc độ, đồ hình bộ pháp, lựa chọn vị trí tấn công, nắm vững thời cơ ...v...v, bét ra cũng hơn mười vạn chữ, chỉ nhìn thôi mà mập mạp đã váng đầu hoa mắt. Trong lòng chỉ cảm thấy vị tiền bối cao nhân này quả thực quá mức lợi hại, đừng nói sáng lập tuyệt học khai tông lập phái, chỉ cần tính bản lĩnh viết ra cái đống khoa học lý luận cũng thừa đủ lấy mấy chục cái bằng tiến sĩ rồi.
Từ trước tới nay, chỉ cần là công phu bảo vệ tính mạng thì mập mạp đều không tiếc công sức mà khổ luyện, bây giờ liền lập tức cắn răng vắt óc lý giải lĩnh hội. Nhưng nhìn tới nhìn lui, mập mạp cuối cùng thở dài, ngẩng lên hỏi rắm thối:“Chú mày nói thật đi, cái đống này là để cho người học thật đấy à?”
Rắm thối ngạc nhiên nói:“Không phải cho người học thì cho cái vẹo gì học ?”
Mập mạp cả giận nói:“Mẹ nó, thế mày đọc cái đoạn này đi! Hắn mạnh mặc hắn mạnh, gió mát thổi qua núi, hắn ác mặc hắn ác, trăng sáng chiếu sông sâu; hắn mạnh hay hắn ác, ta một thân thiết giáp đủ dày. Đây mà là để người luyện à? Ngươi luyện một thân thiết giáp thử xem nào? Lại còn cái mẹ gì nữa đây, khí vận đan điền, chân khí lưu chuyển, da thịt trong nháy mắt tăng cường mật độ, ý đáo khí tới, công suất động cơ tăng lên bảy mươi nghìn vòng, lực quán toàn thân, kim loại chuyển hóa hình thái tăng cường sức phòng ngự cho bộ phận bị tấn công, đây là nói về con người à?”
Rắm thối nhất thời há mồm cứng lưỡi nói không ra lời, người thật và người máy có cái gì khác nhau thì nó vốn cũng biết, chỉ có điều ban đầu lập nên bộ võ học này thì nó lại không hiểu cái gì mà nội lực nội công, khí công ghi trong tài liệu cũng không có được tác dụng thần kỳ như thế, nếu không thì kỷ lục Olympic về nhảy cao sớm đã bị phá tan nát rồi.
Nếu không có gì để tham chiếu, rắm thối đành dựa theo chính mình để thiết lập, ai ngờ mấy ngàn năm sau lại lòi ra một gã mập mạp đòi học võ công, mà bản thân lại không cẩn thận chém gió thành bão, nhất thời khó xử, nhưng ngoài miệng vẫn rất cứng rắn: “Bố ai mà biết được! Tiền bối cao nhân đã viết như vậy, ngươi muốn luyện thì luyện, không muốn luyện thì thôi, liên quan mẹ gì đến ta? Nói không chừng, vị tiền bối cao nhân ấy lại là một người máy đấy!
Mập mạp kinh ngạc suy nghĩ hồi lâu, đột nhiên vỗ đầu rắm thối, vui vẻ nói:“Ta hiểu rồi, đây không phải là bí tịch võ công bình thường, đây là bí tịch võ học robot! Chiêu thứ nhất này quả thực rất thích hợp với robot biến hình của anh mày, chỉ cần đem lý thuyết này áp dụng lên robot thì hoàn toàn không còn vấn đề gì nữa!”
Rắm thối vốn đang chán đời, vừa nghe mập mạp tìm được lý do, vội kêu lên:“Đúng đúng, đây nhất định là bí tịch võ học robot, ngươi xem cho rõ đi!”
Hai người đều tự có đáp án, đều rất đắc ý. Mập mạp thì cứ nghĩ trí não nhân tạo sẽ không nói dối, hơn nữa hắn đang si mê võ học, cẩn thận nghiên cứu bí tịch, càng xem càng cảm thấy mình nghĩ đúng. Rắm thối thì thành công vượt qua kiểm tra, lần đầu tiên lừa gạt người khác, không khỏi tràn trề đắc ý.
Cũng coi như là tự có thiên ý, quỷ thần xui khiến, thứ võ học lôm côm do một gã trí não nhân tạo tiêu phí mấy ngàn năm thời gian tính toán, mô phỏng, tổ hợp mà thành lại đúng là một bộ võ học robot tuyệt đỉnh, bởi vì “sáng tạo giả” rắm thối bản thân là một sinh mạng cơ giới, mà robot cũng không cần kinh mạch huyệt vị, cóc cần nội lực vẫn có thể đem sự tinh diệu của chiêu thức phát huy đến lâm li tẫn trí.
Mặc dù bộ võ học này có yêu cầu đối với robot và người điều khiển rất cao, nhưng bây giờ nó lại đang nằm trong mập mạp, một kẻ xuất thân kỹ sư cơ giới, lại có cả một chiếc robot biến hình.
Chiêu thứ nhất [ Cửu dương thần công ], trên thực tế là do ba chiêu tổ hợp mà thành: đột tiến, cố giáp, phá phòng.
Đột tiến lấy bộ pháp làm chủ đạo, dựa theo bát quái phương vị mà du tẩu công kích, có thể nói là tinh diệu vô cùng, chẳng những có thể che kín đại bộ phận thân thể của mình, chỉ lộ ra những chỗ đã được tiến hành cường hóa, hơn nữa trong nháy mắt đánh ra ba quyền, hai hư một thật, đối phương khó lòng mà phòng bị.
Nhìn kỹ lại lộ tuyến xuất quyền và đồ hình, mập mạp không khỏi vỗ án khen hay, đây đâu phải là [Cửu dương thần công ] mà rõ ràng là một chiêu [ hầu tử thâu đào ] chí cương chí mãnh!
[/RIGHT]
Truyện khác cùng thể loại
16 chương
125 chương
81 chương
23 chương
817 chương
201 chương