Mạo Bài Đại Anh Hùng
Chương 170
Nhưng lòng hiếu kỳ của Trộm và Bác sĩ đồng thời cũng cứu bọn họ một mạng, bởi vì tấm thẻ đã bị phá mã, thế nên cơ quan an ninh không thể xác định thông tin trong đó đã bị phát tán hay chưa, giết hai người rồi, nếu như sau này xuất hiện vấn đề thì những người phụ trách nhất định sẽ phải chịu tội để lộ bí mật. Cho nên, hai gã xui xẻo này cuối cùng cũng bảo toàn được tính mạng, chỉ bị tống vào Abnosker vĩnh viễn không thể tiếp xúc với thế giới bên ngoài. Trước khi vào tù, có người từng nói cho bọn họ biết, vô luận là phía ngoài hay là bên trong, chỉ cần bí mật trong thẻ bị tiết lộ, bọn họ sẽ bị phán tử hình, lập tức hành quyết.
Mỗi lần nói tới đây, mập mạp đều phát hiện Bác sĩ có chút tâm thần không yên, mặc dù hắn vẫn luôn phủ nhận việc mình đã từng đọc qua bản tài liệu ví mật ấy, nhưng từ thần sắc của hắn, mập mạp có thể khẳng định người này tuyệt đối đã biết được chuyện gì đó.
Những người khác cũng có một đoạn kinh nghiệm đau thương, mặc dù không giống nhau nhưng đều có một điểm chung, đó chính là cả bọn đều là một đám xui xẻo tột độ. Kể cả Rex cũng vậy, trong một vụ hỗn chiến đường phố, hắn lỡ tay đánh chết người, lại bị bắt ngay tại hiện trường, ăn một bản án bốn mươi năm tù giam, vốn là được đưa đến một cái nhà tù bình thường thôi, nhưng đúng lúc đó cái nhà tù ấy lại phát sinh bạo động, thế là Rex liền được quăng “tạm” sang Abnosker, cho tới bây giờ cũng không có chuyển đi, thậm chí đã mọc rể ở đây mất rồi.
Mập mạp cảm thấy rất vui mừng, thì ra trong cái nhà tù này có hàng đống kẻ xui xẻo hơn hắn rất nhiều. Những người này có cả trăm lý do để không phải vào Abnosker, thế nhưng vẫn bị sao quả tạ chiếu mạng mà phải vào cái nhà tù khủng khiếp này. Thế nên, mỗi khi ngồi nói chuyện, chủ đề được yêu thích nhất vẫn luôn là tự do.
Cái đề tài này vẫn thường xuyên được thảo luận, đối với Trộm và Rex thì là hoài niệm những năm tháng tung tẩy ung dung; còn Bác sĩ và Tiểu linh thông lại là ước mơ, chờ mong có một ngày Đế quốc Gatralan hoàn toàn chiến thắng, sau đó hoàng đế tuyên bố đại xá; người bi quan nhất chính là Đại phi cơ, trong đầu của cái gã vào tù do gây tai nạn giao thông làm chết một quý tộc này,trước khi Liên bang Leray chiếm lĩnh được Tanvir, mọi tù nhân sẽ bị lôi ra xử tử, đạt được tự do tuyệt đối.
Tuy nhiên rất nhiều tù nhân lại một loại suy nghĩ khác, phương thức để có được tự do chỉ có một, đó là vượt ngục.
Vượt ngục, đối với đám phạm nhân mà nói, đây cũng không phải là đề tài cấm kỵ gì cả, mà ngược lại còn là đề tài được thảo luận máu chiến nhất, mỗi người đều cố mà phun ra được một vài ý kiến kỹ thuật của mình. Dù sao thì từ khí được xây dựng tới nay, vẫn chưa có một gã tù nào có thể chạy thoát thành công khỏi Abnosker, nếu là có thể trở thành người đầu tiên vượt ngục thành công thì dẫu có bị bắn nát xác đi nữa thì vẫn cứ là được lưu danh muôn thuở, đây quả thực là một miếng mồi hấp dẫn với một dàn tù nhân có mức án trung bình lên tới tám mươi năm này.
Cứ khoảng hai ba năm, Abnosker sẽ lại có người sử dụng phương pháp mới để thử vượt ngục, người thành công nhất là một gã lính công binh. Hắn lợi dụng kỹ thuật chuyên nghiệp của mình, bắt đầu từ dưới sàn nhà vệ sinh đào được một đường hầm dài đến hơn một km, công trình vừa khổng lồ vừa tinh tế, có thể nói là một kiệt tác trong lịch sử đào đất của loài người! Hơn một ngàn mét khối đất được hắn dùng nước làm mềm rồi từ từ ép chặt sang bốn phía, tạo ra một đường hầm vừa vừa chắc chắn lại vừa đẹp mắt. Có điều, khi hắn cùng ba gã bạn tù cùng phòng chui đến cuối, lên đến mặt đất thì lại phát hiện ra nhà tù vừa mới lắp đặt thêm một lớp lưới điện, vị trí vừa vặn chắn ngay phía trước.
Hơn nữa trên lớp lưới điện này còn được trang bị rada sinh vật, cho nên, gã lính công binh xui xẻo này cuối cùng vẫn không thể sáng tạo nên lịch sử. Thế là, trước khi đội cảnh vệ kịp chạy tới, hắn đã nổi điên lao thẳng vào lưới điện, đem mình thiêu thành than đen. Mặc dù thế, khối than đên ấy vẫn là kẻ đến gần với thành công nhất, cho nên, trên bảng xếp hạng thành tích vượt ngục hắn vẫn luôn ổn định ở vị trí thứ nhất.
Còn kẻ xếp ở dưới chót của cái bảng xếp hạng này là một tên khao khát tự do quá độ, khao khát đến nỗi khi thấy cổng chính nhà tù mở ra cho đoàn xe vận tải chở hàng đi qua, hắn liền vận hết mười hai thành công lực vào chân mà phóng tới. Đáng tiếc, vừa mới lướt qua vạch cảnh giới, hắn đã bị bắn thành cái sàng. Tóm lại thì hắn chính là kẻ dũng cảm nhất, nhưng cũng là ngu nhất trong số những kẻ vượt ngục.
Tù nhân ở Abnosker đều là những kẻ có chết già vài kiếp cũng không có cơ hội ra tù, thế nên cho dù không thể thật sự vượt ngục, trong miệng nói một chút, thảo luận một tẹo cũng là một chuyện rất sảng khoái. Cũng giống như giải một bài toán số học có vô số phương thức giải đáp vậy, kết quả cũng không quan trọng, quá trình suy nghĩ mới là sự hưởng thụ. Ngay cả Andre, lúc rỗi rãi cũng phải chém gió vài câu mới chịu được.
Thế nhưng, không ai biết được rằng, trong khi bọn họ đang cà chớn với nhau thì có một đám người, dưới sự chỉ huy của một gã mập mạp nửa điên nửa ngu, đang lặng yên tiến hành một cuộc vượt ngục vô tiền khoáng hậu.
Nhà tù Abnosker là một nhà tù được tự động hóa cao độ, bất quá, dù sao đây cũng là một côg trình kiểu cũ được xây dựng từ sáu trăm năm trước. Mặc dù bởi vì vị trí địa lý mà được lựa chọn làm nhà tù đặc cấp do hoàng gia quản lý, nhưng kết cấu cũng không có thay đổi gì đáng kể, chẳng qua xung quanh được xây thêm một lượng lớn tháp canh và các xưởng gia công, bố trí bên trong căn bản vẫn y hệt như lúc thiết kế, ngoài ra thì được nâng cấp thêm hệ thống khống chế, giám thị và vũ khí tuần tra tự động.
Ở Tự Do Chiến Tuyến, mập mạp đã nghiên cứu đến nát bét ra những bản thiết kế của Abnosker, hắn đã phải vắt óc thiết kế mấy bộ phương án, hiện tại đang tiến hành chính là phương án số 1, cũng là phương án chắc chắn nhất. Nội dung của phương án này chủ yếu là tìm cách khống chế được hệ thống tự động của nhà tù, bao gồm cửa tự động, thiết bị cảm ứng, giám thị, vũ khí tuần tra tự động, hệ thống chiếu sáng, báo động, nhận dạng cùng với thông tin liên lạc.
Dựa hết vào mập mạp một mình khống chế những thứ này, hiển nhiên là khó khăn quá cỡ, cho nên trng quá trình chuẩn bị trước lúc vào tù, mập mạp đã cùng các nhân viên kỹ thuật của Tự Do Chiến Tuyến tiến hành vô số lần cuộc diễn luyện công kích. Lượng thiết bị và phương pháp công kích trừ số cây nhà lá vườn của Tự Do Chiến Tuyến ra còn được tăng cường thêm hệ thống công kích điện tử mini loại dành cho chiến hạm tiên tiến bậc nhất của Liên bang Leray do Mễ Lan lắp đặt trên [ Logic ]. Theo như kế hoạch, Tự Do Chiến Tuyến phát động bốn lần tập kích gây rối, sau đó mập mạp sẽ nhân lúc hỗn loạn tiến hành công kích điện tử chân chính từ bên trong, đạt được kết quả hoàn hảo.
Có Tự Do Chiến Tuyến phối hợp, việc vượt ngục của mập mạp cũng không còn là đơn thương độc mã nữa. Là một người lấy việc bảo vệ tính mạng làm nguyên tắc tối thượng, mập mạp cuối cùng đã biến kế hoạch vượt ngục thành một hành động tập kích quy mô lớn, đem mức độ nguy hiểm đối với bản thân hạ đến mức thấp nhất.
Tổng thể kế hoạch vượt ngục thật sự đều nằm trong đầu Điền Hành Kiện, trừ hắn ra, không ai biết được trình tự hành động cụ thể, vô luận là Tự Do Chiến Tuyến, hay là những chiến sĩ mật phục trong nhà tù, tất cả đều chỉ phụ trách những công việc cụ thể riêng lẻ. Ba mươi ba Tự Do chiến sĩ thông qua đủ loại phương thức tiến nhập vào Abnosker lực lượng chuẩn bị cho các hoạt động vũ lực, còn đám quý tộc và sĩ quan thì được yêu cầu giữ im lặng và bình tĩnh, đông thời thông qua những mối liên hệ đặc thù của bọn họ với bên ngoài, thu thập và tuồn những thiết bị cần thiết vào trong.
Nhưng thứ mà mập mạp cần thì có thể nói là thiên kỳ bách quái, nào là các loại thiết bị điện tử gia dụng, một cái tay cầm trò chơi, một cuộn dây điện thoại cùng với thiết bị truyền tin vô tuyến, lò xo cường lực, mũi khoan, ống đồng, các loại bánh răng lớn nhỏ, cao su cách âm, vài mảnh kim loại cùng một ít công cụ, thực không ai biết mập mạp muốn dùng những thứ này để làm cái gì nữa.
Gần đây mập mạp không được ngủ lấy một giấc cho ra hồn, hàng đêm chỉ ngủ được có hai ba tiếng đồng hồ, còn lại hầu hết thời gian đều dành cho công việc. Công việc ở đây chính là đào hang, đào một cái hang đủ cho một con luôn béo mũm mĩm chui vào.
Kể từ sau vụ bị cảnh vệ nhắc nhở, mập mạp đã chiếm luôn cái giường nằm ở khuất trong góc buồng giam của Bác sĩ, nguyên nhân là vì từ vị trí này đào xuống khoảng hai mươi cm là có thể chạm được đến đường dây của hệ thống báo cháy. Những đường dây này chính là mục tiêu của mập mạp, bởi vì ngoài việc điều khiển việc báo cháy và dập lửa ra, nó còn kiêm luôn cả điều khiến cửa tự động.
*********************************
Thời gian vẫn đang dần trôi, trong lúc Điền Hành Kiện đang khẩn trương chuẩn bị cho việc vượt ngục thì kế hoạch ám sát hoàng đế James tại Đại hội giác đấu Abnosker, cuối cùng cũng đã thành hình.
Cái thế giới này luôn là một thế giới tràn ngập những điều bất ngờ, có khi là bất ngờ về thời gian, có khí là hành động gặp chuyện bất ngờ, nhưng đags sợ nhất là những bất ngờ trong lòng mỗi người. Trên thế giới này, sâu nhất, không phải biển rộng, mà là lòng người.
“Tháng 12 năm 2061, đây là một giai đoạn đầy sóng gió đây!” Reinhardt nhìn bản báo cáo trong tay, khẽ mỉm cười, rồi liếc mắt sang tấm bản đồ nhà tù Abnosker.
Truyện khác cùng thể loại
16 chương
125 chương
81 chương
23 chương
817 chương
201 chương