Ngày 1 tháng 12 năm 2061, sau khi Bộ chỉ huy tiền phương được chuyển đến Lucerne được ba ngày, giai đoạn ba của chiến dịch cuối cùng cũng được phát động. Núi Lạc Phong ở phòng tuyến Rocky vẫn bị Liên bang quân mãnh công không ngừng, còn lực lượng phòng ngự ở Rotrask đã rút lui vào nội thị, dựa vào công sự chắc chắn để tiếp tục chống cự.. Đế quốc quân một lần nữa thành lập thêm vài phòng tuyến, điều động đại quân tập trung vào bình nguyên Lawos, động thái như chuẩn bị cho một trận quyết chiến cấp quân đoàn. Hiện tại, thực lực của hai bên chênh lệch cũng không lớn, ít nhất thì Lieb Scott vẫn chưa tung ra hết lực lượng, trong giai đoạn hai ngay cả các đơn vị robot cũng không được điều động với quân số quá lớn. Ở đông bộ, lục quân Leray hội hợp với lực lượng mới được tăng viện từ tinh hệ Newton, sau đó chia thành hai tập đoàn đoàn quân, Tập đoàn quân số 1 công kích chính diện East Valley phòng ngự nghiêm mật, Tập đoàn quân số 2 vu hồi tới phía sau bao vây East Valley. Còn Tập đoàn quân số 5 mới được thành lập thì như một ngọn roi dài đung đưa tiến sâu vào bình nguyên Lawos, mở đường tiến cho Tập đoàn quân số 1 và 2 sau khi đã đánh hạ được East Valley. Cùng với trận chiến này, sự giằng co giữa hai liên minh ngày càng khẩn trương. Tây Ước do Đé quốc Binalter cầm đầu đồng loạt yêu cầu Liên bang lập tức đình chỉ mọi hành động quân sự, song phương lấy giới tuyến quân sự hiện tại làm ranh giới đàm phán, yêu cầu càng ngày càng kịch liệt, phát biểu càng ngày càng cứng rắn, Tây Ước không hề không đề cập tới vấn đề xâm lược hay ai đúng ai sai, há mồm ngậm miệng đều là giết chóc, là sát hại thường dân, cứ như thể Liên bang Leray đang vung đồ đao lên với dân chúng của chính mình vậy. Phỉ Minh do Cộng hòa Phỉ Dương cầm đầu cũng biểu lộ thái độ, tỏ rõ lập trường ủng hộ Liên bang Leray sử dụng hành động quân sự để đoạt lại lãnh thổ. Hai bên sử dụng nước bọt quyết đấu ngay giữa Hội nghị Liên hợp tối cao, nhưng ai cũng biết, cuộc tranh luận này chẳng qua chỉ là đang diễn trò mà thôi! Chỉ khi nào có một bên thực sự xuất binh tham gia chiến tranh đích, lúc đó đại chiến nước bọt mới có thể dừng lại. Theo đó, cả hai phe đều tự gia tăng công tác chuẩn bị, bắt đầu vạch kế hoạch tác chiến đối với cái ngòi nổ đầy tiềm năng là Gatralan và Leray. Sáu quốc gia lớn nhỏ xung quanh thậm chí đã truyền đạt kế hoạch tới các đơn vị, đề cao cấp độ chuẩn bị chiến tranh. Công tác ngoại giao của Gatralan và Leray lại càng khẩn trương, đặc sứ hai nước đảo khắp các quốc gia, cố gắng giành được sự ủng hộ và cam kết. Giai đoạn ba của chiến dịch Lucerne chẳng những quan hệ đến cán cân quân sự ở tinh hệ Galileo mà còn quan hệ đến việc liệu hai phe phái có thể vứt bỏ mặt nạ thân thiện mà khai chiến hay không. Ngoàira, trận chiến này trong mắt các “cao nhân” còn có một ý nghĩa vi diệu hơn: Đây giai đoạn trung gian chuyển biến tình hình các mối mâu thuẫn từ sóng yên bể lặng sang bão giật cấp 17! Đầu tiên là sự đối đầu giữa Lieb Scott và Russell, song phương đều nắm trong tay một quân chủ bài mà người khác không biết, và cuộc chiến trên bình nguyên Lawos là một cuộc đọ sức về năng lực chỉ huy tổng hợp của bọn họ. Vũ trụ, hậu cần, không quân mặt đất, lục quân, sĩ quan chỉ huy, phán đoán thế cục, sắp đặt chiến lược, lựa chọn phương hướng chủ công, điều động binh lực. Những thứ này, ai phạm phải sai lầm, người đó sẽ phải nhận lấy một bài học đắt giá bằng máu trên bình nguyên Lawos! Lấy chính binh mà chống đỡ, dùng kì binh để thủ thắng, đây là một trận chiến mà không ai biết lưỡi dao bén nhọn chân chính của đối phương đang ở chỗ nào. Tiếp theo là biểu hiện của giới quý tộc Gatralan, trận chiến này tỏ rõ việc tranh đoạt quyền thừa kế ngôi vị hoàng đế đã tới giai đoạn quyết định, ba vị hoàng tử không ai ngồi không, trong tay bọn họ đều có rất nhiều thế lực, hoàn toàn có thể đẩy Gatralan vào cảnh nội chiến đẫm máu. Sự thắng bại ở Lucerne cũng tác động tới việc liệu James có thể lập tức phát động đại thanh tẩy, bắt đầu lần thứ hai đích thân cầm quân từ khi có được ngội vị hoàng đế hay không. Ở trong đầu vị hoàng đế này có quá nhiều điều khiến cho thường nhân không thể nào hiểu nổi, không ai biết ông ta sẽ làm gì, không ai biết vị quân vương lãnh khốc này quan tâm đến cái gì, và cũng không ai biết Gatralan dưới sự dẫn dắt của ông ta sẽ đi về đâu! Còn Liên bang Leray cũng đang sắp gặp phải một loại nguy cơ. Quốc gia này hòa bình đã quá lâu, thế nên ngoại trừ một số rất ít các tướng quân ra, đại đa số mọi người đều chưa được chuẩn bị tư tưởng cho một cuộc chiến tranh trường kì và gian khổ. Chiến tranh với Gatralan là vì tự bảo vệ, là vị bị ép buộc , nếu như để cho bọn họ lựa chọn mà nói, bọn họ tuyệt không muốn phải trải qua bất cứ một cuộc chiến nào. Dân ý như thế, chính phủ chỉ có thể dùng tất cả phương pháp để dẫn dắt và đánh lạc hướng dư luận, yếm chiến đích tâm tình vẫn tồn tại. Thế nhưng, cho dù là khi tiền tuyến giành được thắng lợi thì vẫn có người nhảy ra lớn tiếng phê phán chiến tranh. Những người này không hiểu một điều, chiến tranh không vì ý muốn của một người mà dừng lại, khi nó đã tới thì không ai có thể ngăn cản nó! Và ở tương lai không xa, rất có thể sẽ xuất hiện một trường chiến tranh siêu cấp làm đảo lộn cả xã hội loài người, liệu ai có thể thoát khỏi cái vòng xoáy khổng lồ này? Cả thế giới đều rất khẩn trương, hai đại trận doanh ra sức tăng cường chiến bị. Các tướng lĩnh Gatralan và Leray đang từng bước xác định và áp dụng kế hoạch tác chiến, Lieb Scott và Russell cũng đang điều khiển hai đội quân vốn không thuộc về mình mà quyết đấu. Giới quý tộc Gatralan thì cuống quýt liên lạc, thương lượng, quan sát và phán đoán tình thế, những quý tộc có lập trường chưa rõ ràng cũng bắt đầu phải lựa chọn, bọn họ phải lựa chọn cho mình một vị hoàng tử, đây là một sự lựa chọn rất tàn khốc, bởi vì sau khi mây mù tan đi sẽ có một loạt thế gia quý tộc phải ngã xuống, thay vào đó là một lớp quý tộc mới. Các đảng phái đối lập ở Liên bang cũng bắt đầu hoạt động, càng là quốc gia dân chủ thì lại càng có nhiều tiếng nói khác nhau, nhất là bây giờ khắp nơi đều vang lên những thanh âm đòi hòa bình và trung lập! Khi cả thế giới đang dõi theo cuộc giao tranh hỗn loạn và kịch liệt ở bình nguyên Lawos thì cũng là lúc mập mạp bắt đầu kiếp sống tù tội của mình. Đúng như dự tính, Cục Điều tra Hoàng gia dưới quyền của Bruce đã lấy ra được từ không khí một bản báo cáo điều tra cực kỳ đáng sợ, đủ để ném mập mào nhà tù Abnosker, nơi mà nếu không có phán quyết của Tòa án Tối cao Hoàng gia hoặc lệnh đặc xá do chính tay James ký thì đừng mong có thể sống sót rời khỏi. Việc bắt giữ được tiến hành vào ban đêm, cả một đoàn vệ binh hoàng gia mặc đồng phục Cục Điều tra Hoàng gia bao vây trụ sở Công ty Thánh Kỵ Sĩ. hai nhân viên của Cục Điều tra tuyên bố lệnh bắt đối với mập mạp xong liền áp giải hắnlên xe, mập mạp chỉ ở Cục Điều tra chưa tới hai thì đã bị định tội xong, sau đó dùng một tốc độ cực nhanh đưa tới nhà tù Abnosker. Chuỗi hành động liên hoàn này đã dẫn phát một hồi hỗn loạn. Reinhardt vì việc của Tự Do Chiến Tuyến mà đang phải bôn ba bên ngoài, thế nên Thần Thoại quân đoàn không thể là phía có phản ứng đầu tiên. Christina vừa nhận được tin mập mạp bị bắt liền lập tức gọi cho George. Thế nhưng trong vòng hai giờ sau đó, George không hề có động tác gì, chỉ đến khi mập mạp đã bị tống vào tù, gã mới bắt đầu hành động. Đầu tiên hắn tìm tới chỗ Bruce, yêu cầu lập tức phóng thích mập mạp, sau đó các thẩm phán của Tòa án Tối cao Hoàng gia, cục trưởng Cục điều tra, hai trung đoàn trưởng còn ở lại Tanvir của Thần Thoại quân đoàn cũng đều nhận được điện thoại của hắn. Cả giới quý tộc Gatralan trong đêm này đã bị chấn động, một tiểu nhân vật bị bắt giam lại trở thành mồi lửa châm ngòi mở màn cho cuộc chiến huynh đệ tương tàn. Còn cách làm việc của Stephen lại càng trực tiếp hơn, hắn công khai tuyên bố khiển trách hành vi của Bruce, tỏ rõ sự nghi ngờ đối với kết quả điều tra của Cục Điều tra Hoàng gia, Cục tình báo dưới quyền hắn cũng tổ chức điều tra lại. Hắn thậm chí còn gọi điện thoại cho Reinhardt trước cả George, cho biết sự kinh ngạc và vô can của mình. Ngày thứ hai, Stephen tức giận xông tới phòng làm việc của Bruce, hai anh em cùng cha cùng mẹ này đại náo một trận, công khai quyết liệt. Việc nghiên cứu và chế tạo robot của Thần Thoại quân đoàn đã đến giai đoạn khẩn yếu, lúc này hành động của Bruce hiển nhiên là xỉa cho Reinhardt một đao, và một đao này đồng thời cũng cắm lên người Stephen. Trước tình cảnh này, người cao hứng nhất dĩ nhiên là George, người vẫn luôn cố gắng lôi kéo Thần Thoại quân đoàn về phía mình. Reinhardt sau khi biết tin vẫn giữ im lặng. Một hoàng tử trung lập động thủ với một gã kỹ sư, vô luận là tài liệu hay báo cáo điều tra đều cho thấy mập mạp có tội phản quốc. Theo đó, kỹ sư Trương Nguyên bị Liên bang Leray mua chuộc trở thành kẻ phản bội, hắn đã được tiếp nhận huấn luyện gián điệp quân sự, hơn nữa còn từng thực hiện vài nhiệm vụ, là một gián điệp có cỡ, bề ngoài ngây ngô của hắn chỉ là vỏ bọc che đậy một trái tim ma quỷ. Hắn cố gắng lọt vào Thần Thoại quân đoàn, ý đồ bán rẻ tổ quốc để đổi lấy vinh hoa phú quý. Việc hắn bị bại lộ là do ba năm trước đây Cục Điều tra từng có một hành động gián điệp nhằm vào Leray, lần đó Trương Nguyên dùng thủ đoạn lấy được sự tín nhiệm của tổ điệp báo Đế quốc, sau đó liền bán đứng bọn họ cho Cục Tình báo Leray. Nhưng trong tổ điệp báo ấy có một người may mắn thoát nạn, một thời gian trước tình cờ nhận ra Trương Nguyên. Thế là Cục Điều tra liền lập tức triển khai các hoạt động điều tra kỹ lưỡng, cuối cùng cũng nắm được cái đuôi cáo của hắn. Trương Nguyên, ắt sẽ phải nhận lấy sự trừng phạt của Đế quốc! Việc sắp đặt kế hoạch và chuẩn bị tài liệu của Bruce đều rất chu đáo, trong thời gian ngắn căn bản không thể nào tẩy sạch tội danh cho mập mạp được. Mà Reinhardt cũng không phải kẻ ngu, hắn hiểu rất rõ vị trí lúc này của Thần Thoại quân đoàn, mặc dù hắn luôn che chở cấp dưới, nhưng hắn cũng không phải là người dễ bị kích động. Cho nên, trong mắt mọi người, dường như Reinhardt tiếp nhận sự thật rất nhẹ nhàng, vô luận hai vị hoàng tử làm gì, vô luận Bruce nói thế nào, hắn cũng vẫn giữ im lặng, tựa như chuyện này không hề liên quan đến hắn vậy. ********************************* Mập mạp bị lột sạch quần áo rồi tống vào một phòng giam tạm thời, đến lúc được lôi ra thì đã nửa chết nửa sống. Thế nhưng, dưới sự kích thích của dùi cui điện, mập mạp vẫn có thể nhanh nhẹn mặc áo tù rồi lết theo mấy gã cai ngục về buồng giam của mình. Mập mạp đích thực được tống vào nhà tù Abnosker, buồng giam D2. Buồng giam không lớn, chỉ rộng hai mươi mét vuông, trong đó đang giam giữ năm phạm nhân, mập mạp là người thứ sáu. Thấy có tù nhân mới đến, đám phạm nhân đều có chút hưng phấn. Khi bị gã cai ngục đá đít vào trong buồng giam rồi đóng sập cửa lại thì mập mạp biết ngay rằng mình sắp phải chịu chút đau khổ rồi. Quả nhiên, gã đô con nhất buồng giam liền bước lại gần túm cổ nhấc bổng mập mạp lên, hắn một câu còn chưa kịp hỏi thì mập mạp đã khóc rống lên, bộ dạng oan ức tới cực điểm. “Bốp!” Một cái bạt tai giáng vào mặt mập mạp, nửa bên mặt lập tức tựu sưng vù lên, gã đô con cười lạnh nói:“Thằng béo này, nếu tao còn nghe thấy mày rêmn rỉ một tiếng, tao sẽ đập chết mày đấy!” Mập mạp thức thời liền lập tức im bặt, nhưng ánh mắt đau thương mọng nước lại cứ ngước lên nhìn gã đo con xưng vương xứng bá kia, bộ dạng thực khiến cho ai có chút cảm xúc cũng phải thấy chua xót trong lòng, tại sao một kẻ đáng thương như vậy lại phải vào tù chứ? Đạo lý ở đâu, chính nghĩa ở đâu? Gã đô con sờ sờ cái đầu trọc lóc của mình, tay phải dùng sức một chút ném mập mạp xuống đất rồi quay về ngồi xuống giường của mình, hai con mắt âm ngoan nhìn chằm chằm vào người gã tù mới đang run rẩy, một lát sau mới chậm rãi hỏi:“Nói đi, sao lại phải vào đây?” Nhắc tới chuyện này, nước mắt của mập mạp lại giống như hồng thủy vỡ đê, khóc lóc thảm thiết:“Tôi bị oan mà, oan uổng quá! Van xin các người, tôi thật sự là bị oan uổng mà, xin hãy thả tôi ra đi mà!” Tiện nhân kia một bộ làm như không hiểu tình hình, chọc cho đám tù nổi cáu. Gã đô con kia liền đá cho mập mạp một cái, tức giận nói:“Thằng ôn này, đình giỡn mặt ông đây à?”