Phụ mẫu của Phàn gia hôn nhân hạnh phúc, dưới gối AO song toàn, ai nhìn đều ngưỡng mộ một gia đình hạnh phúc.
Nhưng chỉ có Phàn Vụ biết, mình đối với chuyện này của phụ mẫu có bao nhiêu không đáng tin cậy.
Bởi hai người thường xuyên bỏ rơi hài tử nhà mình rồi đi tới thế giới của hai người, Phàn Vũ hầu như là được một tay Phàn Vụ nuôi lớn.
Thời kỳ học sinh còn trẻ và ngông cuồng, Phàn Vụ sau khi tan học sẽ ghé qua sát vách đón em gái mình, tiện tay "thanh lý" những Omega cả nam lẫn nữ vòng quanh bản thân.
Đại khái cũng là bắt đầu từ lúc đó, nàng rơi vào một "nguồn bệnh", gặp ai cũng giống như nhìn thấy ‘lợn rừng’ gặm ‘rau cải trắng’ nhà mình.
Có một ngày, ‘rau cải trắng’ nói với cô, nàng coi trọng một con khác so với tất cả các con ‘lợn rừng’, sau khi lớn lên nhất định phải gả cho nàng.
Lúc đó, Phàn Vụ từ lâu đã rút đi sự lỗ mãng của tuổi trẻ, lớn lên trở thành một Alpha ôn nhu săn sóc trong mộng của tất cả mọi người.
Khi nghe được câu này, cô vẫn là suýt chút nữa cắn nát răng bạc của mình.
«tâm lí chị kiểu: hu hu hu, tự dưng có heo gặm mất cải trắng nhà mình (o ・ _ ・)»
Mà con ‘lợn rừng’ này chính là Tang Tri Tửu.
Hai người lần đầu tiên đứng chung sân khấu, Tang Tri Tửu chỉ mới là một tiểu hoa mới vào nghề, đối với Phàn Vụ thường nương tay với người mới cực kỳ kính trọng.
Nàng nào có thể nghĩ đến, Phàn đại ảnh hậu-người được biết đến là đối với người mới thân thiết nhất căn bản không có xem nàng như đàn em, ánh mắt của cô nhìn nàng tràn ngập dò xét như nhìn em dâu tương lai.
Tiện thể cũng phải nhắc đến, kỳ ‘sát hạch’ đầu tiên, Tang Tri Tửu ngoại trừ mặt, thì cái gì cũng không có.
Sau đó, một cách tình cờ, công ty chủ quản của Tang Tri Tửu bị giải trí Nam Lộ thu mua, hai người ở cùng một công ty, số lần gặp mặt càng ngày càng nhiều, trình độ bắt nạt của Phàn Vụ cũng là càng thuận buồm xuôi gió.
Ngoại giới lan truyền tin đồn Tang Tri Tửu kiêu ngạo thất thường hay oán giận người, nhưng trong chuyện này Phàn Vụ phải có ít nhất năm phần mười công lao.
Sau khi xác nhận được tin tức Tang Tri Tửu phân hoá lần hai trở thành Omega, nguy cơ ‘rau cải trắng’ nhà mình bị gặm cũng được giải trừ, vô lại như Phàn Vụ đây, lại bắt đầu suy nghĩ ở trong lòng là bản thân những năm này có phải là đối với nàng có hơi quá đáng hay không.
Giang Mộng Chi âm thầm liếc mắt một cái, thể hiện ra tình thương hơn người: "Chí ít thì em cũng giúp nàng tăng cao sự cảnh giác, làm cho nàng sớm hiểu rõ sự tàn khốc của giới giải trí."
Phàn Vụ suy nghĩ một chút, tự mình cảm thấy hài lòng, gật đầu: "Lời này tuy nói vậy.
.
.
Nhưng sau này vẫn là tìm mấy cái cơ hội bồi thường bạn nhỏ một chút đi."
Giang Mộng Chi trầm mặc hai giây: "Chị đoán, "bồi thường" mà Tang Tri Tửu muốn nhất, có lẽ chính là em cách xa nàng một chút."
Phàn Vụ một tay nâng mặt, nói: "Mộng tỷ, chuyện này không buồn cười chút nào cả."
Giang Mộng Chi liếc mắt nhìn quanh, nói sang chuyện khác: "Thắt dây an toàn, chúng ta xuất phát đi bệnh viện."
Hai người đều đang ở phim trường, đi tới vị trí bệnh viện Tang Tri Tửu khám phải mất gần nửa giờ, Giang Mộng Chi không muốn lãng phí thời gian.
Xe mới vừa chạy tới bên ngoài, Phàn Vụ bị một bóng người hấp dẫn lấy tầm mắt, khẽ nhíu mày.
Đó là một cô gái trẻ, lúc này đang quấn lấy một người đàn ông trung niên, tựa hồ đang năn nỉ gì đó.
Phàn Vụ đối với người đàn ông trung niên tựa hồ có ấn tượng, là phó đạo diễn của đoàn phim nào đó.
Cô gọi Giang Mộng Chi, thấp giọng dặn hai câu.
Giang Mộng Chi hơi nghi hoặc một chút, nhưng vẫn xoay người lái xe đậu đến bên cạnh hai người, mở cửa xuống xe, dăm ba câu giúp cô gái giải vây.
Cô là đại thần có tiếng trong giới, phó đạo diễn đối với cô vô cùng cung kính, cúi đầu khom lưng nhìn cô rời đi.
Mãi đến tận khi không nhìn thấy xe nữa, phó đạo diễn mới thu hồi ánh mắt, liếc mắt nhìn Chiêm Nguyệt Nhu: "Ngươi được đấy, lúc nào lại giao thiệp được với Nam Lộ rồi?"
Chiêm Nguyệt Nhu đăm chiêu đứng tại chỗ, nghe vậy cũng không nói gì, chỉ có thể lấy lòng cười cười.
Phó đạo diễn khịt mũi một cái: "Cùng lên đi.
"
"Ta cảnh cáo ngươi, ngươi lần sau còn dám bỏ bê công việc hai, ba ngày.
.
.
A, trừ phi Phàn Vụ tự mình tới đây bảo đảm cho ngươi, bằng không đừng nghĩ rằng ta lại để ngươi tiến tổ."
Chiêm Nguyệt Nhu vội vã đi bộ theo sau: "Cảm ơn Lý ca, ta bảo đảm sẽ không tái phạm nữa!"
Lúc này, ở trong bệnh viện.
Lận Gia Hòa ra ngoài đến sân bay đón hai vị mẫu thân của Tang Tri Tửu, phòng bệnh chỉ còn dư lại Tang Tri Tửu một thân một mình.
Bác sĩ đến kiểm tra phòng, thuận tiện quan sát tình huống của Tang Tri Tửu.
Cơn sốt đã sớm biến mất, sáng nay dậy, Tang Tri Tửu cảm giác thân thể cùng bình thường không khác là mấy.
Nhưng tinh thần của nàng tựa hồ có chút uể oải, tựa ở đầu giường mệt mỏi trả lời từng vấn đề của bác sĩ.
Bác sĩ nhìn bệnh án với vẻ mặt hơi kinh ngạc: "Tốc độ khôi phục của cô rất nhanh, khả năng là do được một Alpha cường hãn tiêu ký* lúc phân hóa có quan hệ."
Lời này chứa thông tin thực sự quá nhiều, Tang Tri Tửu "sượt" một hồi rồi ngồi thẳng người.
Nàng liếm môi dưới đã khô cằn của mình, rụt rè hỏi: ".
.
.Có quan hệ với chuyện này sao?"
"Đương nhiên." Bác sĩ bắt đầu ghi chép: "Chu kỳ nhiệt sẽ phát sinh ngay sau khi bị phân hóa, ách.
.
.
Trước kia tuy cô là Beta, nhưng chắc cũng đã học về khóa sinh lý của Omega chứ?”
"Omega xuất hiện chu kỳ nhiệt, phóng thích pheromone-tin tức tố ra, sẽ dẫn dụ Alpha phụ cận sản sinh phản ứng.
Nếu như vừa bắt đầu không chú ý, rất có thể sẽ gây ra sự cố nơi công cộng."
Tang Tri Tửu lòng vẫn còn sợ hãi, nuốt từng ngụm nước bọt.
Nàng ngẩng đầu hỏi: "Bác sĩ.
.
.
Chuyện như vậy sẽ không bị truyền đi chứ?"
Bác sĩ an ủi: "Yên tâm, bệnh án trên nội dung thuộc về việc riêng tư của bệnh nhân, trừ phi cô nguyện ý, bằng không những người khác cũng không thể biết được.”
"Tôi xem tình huống này của cô cũng không cần quan sát đến một tuần, nếu cô nguyện ý liền ở thêm hai ngày, còn nếu không muốn ở lại, chiều nay liền có thể làm thủ tục xuất viện."
Nói xong, hắn thu hồi bệnh án, chuẩn bị đi tới một phòng bệnh khác.
Trước khi ra tới cửa, hắn quay đầu lại nhắc nhở: "Đúng rồi, nếu như cô không muốn mang thai.
.
.
Sau khi xuất viện nhớ mua một ít thuốc về uống."
Tang Tri Tửu sững sờ chốc lát, lập tức gò má bắt đầu nóng lên.
(„• – •„)
Sau khi bác sĩ rời đi, nàng đem mình chôn vào chăn bông, xấu hổ đến lăn lộn một lúc.
・ ゚ ・ (。> ω.
Truyện khác cùng thể loại
159 chương
94 chương
86 chương
84 chương
71 chương
120 chương
111 chương
35 chương
87 chương