Edit: FAFOEVER. Giang Mộng Chi rất giữ lời hứa, đêm đó liền đem kịch bản cùng cảnh quay sẽ diễn vào ngày hôm đó gửi đến, dặn Tang Tri Tửu chuẩn bị. Ngày thứ hai, dưới sự giám sát của hai vị mẫu thân, sau khi hoàn thành xong một loạt kiểm tra của các chuyên gia nước ngoài, Tang Tri Tửu trở lại khách sạn, bắt đầu nghiên cứu kịch bản. Nàng than thở với Lận Gia Hòa: "Những bài kiểm tra này lúc ta ở trong bệnh viện không phải đều từng làm sao? Cảm giác không có cái gì đặc biệt a." Lận Gia Hòa an ủi: "Chúng ta chỉ cần an tâm chờ kết quả kiểm tra là được. "Chuyện này có thể khiến cho hai vị a di an tâm, cũng đáng giá rồi." Tang Tri Tửu chợt cảm thấy có lý, tán thành gật đầu. Lận Gia Hòa lúc này mới xách túi mình lên: "Ngươi không cần phân tâm, kết quả kiểm tra cùng a di bên kia để ta đi nhìn, mấy ngày này ngươi nghiêm túc nghiên cứu kịch bản là được. "À, đúng rồi, ta đã liên lạc qua công ty mời lão sư biểu diễn cho ngươi, khoảng hai buổi học, đến giờ A Khang sẽ lái xe mang ngươi tới." Tang Tri Tửu gật đầu: "Ừm, ta biết rồi. "Gia Hòa, vất vả cho ngươi rồi." Lận Gia Hòa vung vung tay: "Không cần nói như vậy. "Được rồi, ta đi trước." Nhìn quản lý rời đi, Tang Tri Tửu đem sự chú ý một lần nữa trở lại trên kịch bản. Kịch bản tên là 《 Hơn cả tình yêu 》, đại khái là kể về một cô gái Omega ngoan ngoãn vai nữ chính - Trần Duyệt, một ngày nọ tình cờ gặp được một ca sĩ chính của một dàn nhạc, cũng chính là một nhân vật chính khác, Alpha - Mộ Nhất Ninh. Trong hành trình cuộc đời gần hai mươi năm của Trần Duyệt, cô chưa từng thấy ai sống một cách tùy ý lại cao ngạo như vậy, thế nên chỉ cần nhìn thoáng qua, nàng liền bị đối phương hấp dẫn. Nàng bắt đầu trốn học, học cách thích nghi tại quán bar cũng như cách hòa âm (là học nhạc đó), cầm đàn violon của mình đi theo sau Mộ Nhất Ninh, mong muốn gia nhập các nàng. Nhưng Mộ Nhất Ninh đã sớm nhìn ra, Trần Duyệt cũng không phải yêu thích cô. Thay vì nói là yêu thích cô, không bằng nói Trần Duyệt là yêu thích cách sống của cô. Cô rất không thích đứa trẻ ngây thơ như này, thế là vừa bắt đầu liền giả bộ đồng ý, muốn để Trần Duyệt thấy thế giới này tàn khốc như thế nào, làm cho nàng kịp thời trở về tổ ấm nhỏ của mình. Nhưng ngoài dự đoán của cô, Trần Duyệt lại vẫn tiếp tục kiên trì. Thế là cô bắt đầu hối hận về quyết định của chính mình, kìm nén lại ý định muốn đem Trần Duyệt đuổi đi. Hai người cứ như vậy lôi kéo ra một đoạn tình cảm, cuối cùng tại ánh hoàng hôn tựa vào nhau, đưa ra một kết thúc mở (OE-Open Ending). Hai nhân vật chính có mỗi tính cách riêng, trong kịch bản các chi tiết nhỏ cũng rất thực tế và cảm động, nếu như đạo diễn cùng diễn viên thực sự có thể đem kịch bản diễn ra được cuộc đấu tranh xen lẫn bất lực trước vận mệnh của cuộc đời đầy xiềng xích, như vậy thì trong giải liên hoan phim điện ảnh, có cơ hội nắm giải cực kỳ cao! Tang Tri Tửu trong lúc nhất thời liền tràn đầy tự tin —— Giải liên hoan phim vào năm tới, đối thủ cạnh tranh lớn nhất của bộ phim này, chính là hạng mục trước đây nàng tham gia – bộ phim của Quan đạo diễn. Thế nhưng trước đó nàng xem qua kịch bản của Quan đạo diễn, căn bản là không sánh được với bộ《 Hơn cả tình yêu》này. "Nhưng như vậy. . . Nếu như mình thật sự được chọn vào Omega nhân vật chính này. . . thì không phải mình cùng Phàn Vụ phải đóng vai người yêu ư? !" Σ (° ロ °) Tang Tri Tửu đột nhiên phát hiện mức độ nghiêm trọng của sự việc, nàng cắn môi dưới, bắt đầu bước qua bước lại ở trong phòng. Một mặt là phải cùng kẻ mình ghét đóng vai tình nhân, mặt khác lại là liên quan đến nửa đời sau của mình, Tang Tri Tửu cũng không có xoắn xuýt quá lâu. "Coi như là lịch kiếp [1] đi, ai mà không có cái thời điểm “người ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu” đâu? (っ ˘̩╭╮˘̩) っ [1]lịch kiếp: nôm na là kiếp nạn của bản thân. Bạn nào mà hay đọc về tiên hiệp hay liên quan đến thần giới, tiên giới gì đó thì sẽ biết rõ hơn về mấy cái này. "Hơn nữa. . . Trước mắt xem ra cũng không nhất định có thể được chọn đâu. . ." Tang Tri Tửu nâng mặt, cố gắng tìm kiếm cảm giác diễn. Cũng phải nói đến, nàng cùng Trần Duyệt, tại một góc độ nào đó mà nói thì thật sự có chút tương tự. Nàng từ nhỏ đến lớn chính là “Con nhà người ta” trong mắt mọi người, tất cả mọi mặt đều rất ưu tú, nhưng nếu nói là một "Cô gái ngoan ngoãn" thì rất không phù hợp, đại khái chính là nàng từ nhỏ đã được sủng ái, tính tình nuông chiều, có chút tính cách của một “Tiểu công chúa”. Một đường lên đến đại học, vốn là nàng nên lấy thành tích xuất sắc để tốt nghiệp, sau đó về nhà tiếp quản chuỗi khách sạn của gia tộc, không nghĩ tới nửa đường gặp gỡ tinh tham[*], không hiểu sao ra trường liền đi làm diễn viên. [*] ý của câu này đại loại như giữa đường thì bắt gặp được điều gì đó, xong giác ngộ ra chân lí mới.(ta là tự mình lý giải, sai thì cũng đừng ném đá, tội ta (つ ω`。)) Nhưng một lần này, lại làm cho nàng chân chính phát hiện ra đam mê của mình, sau đó mới xuất hiện sự việc nàng chống đối với hai vị mẫu thân. Cho tới cái kịch bản này, quan trọng nhất là cảnh diễn tình cảm. . . Dù sao lúc trước khi nàng còn trẻ lại chưa trải sự đời, xác thực đã từng rất sùng bái Phàn Vụ tên cầm thú này, còn đem người ta lên làm thần tượng của mình. Loại tình cảm này so với Trần Duyệt đối với Mộ Nhất Ninh, nghĩ đến cũng không kém bao nhiêu. Vừa nghĩ đến như thế, Tang Tri Tửu nhất thời liền tràn đầy tự tin. Thời điểm bản thân nàng đang xem xét kịch bản thì, những chuyên gia nước ngoài kia cũng đã cho ra kết quả kiểm tra. Việt Thư Ý nhìn báo cáo giống như kết quả của bệnh viện trong nước thì cuối cùng cũng thở phào một hơi. Xác định được thân thể cùng tâm lý của Tang Tri Tửu đều không có vấn đề lớn gì, nàng cùng Tang Hạ Thanh cấp tốc thu thập hành trang, chân thành rời đi. Tang Tri Tửu cố ý dành ra chút thời gian đến sân bay tiễn các nàng rời đi. Việt Thư Ý giúp nàng đem bên đoạn tóc đang tung bay kéo đến sau tai, một giọng nói ấm áp hiếm khi thấy được: "Mommy cùng ta ở nhà chờ ngươi, sang năm ngươi trở về, văn phòng bên trong khách sạn của ngươi liền đã sửa sang xong. "Gia Hòa cũng là đứa trẻ tốt, các ngươi không phải là bạn bè thân thiết sao? Nàng nếu như nguyện ý, ngươi có thể để nàng tới đây làm cùng." Tang Tri Tửu chu chu mỏ (`ε´): "Không cần đâu mẫu thân." Nàng nói: "Nếu như ta về nhà thăm hai người, trực tiếp tại khách sạn chọn một căn phòng là được, ở xong mấy ngày còn phải quay về đây." Việt Thư Ý vờ tức giận trừng nàng một chút, hai mẹ con không ai phục ai, thẳng thắn không nói một lời nào. Một lát sau, hai người Tang Hạ Thanh cùng A khang vừa đi gửi hành lý đồng thời quay trở về. Tang Hạ Thanh thái dương có giọt mồ hôi nhỏ, Tang Tri Tửu vội vã từ trong túi đưa một cái khăn giấy tới: "Làm sao lại mệt mỏi thành như vậy?" Tang Hạ Thanh một bên lau mồ hôi vừa nói: "Còn không phải là bởi vì hành lý có chút nặng sao, nhưng cũng may là có tiểu trợ lý của ngươi hỗ trợ cùng." Tang Tri Tửu nghi hoặc: "Hai người mang theo rất nhiều thứ sao?" Việt Thư Ý nói : "Lúc đến đây cũng không có bao nhiêu đồ, chỉ có điều. . . Ngươi đưa những thứ đó, đặc biệt là mấy quyển sách bỏ đi kia, nên mới chiếm thêm diện tích." Vài cuốn sách là Phàn Vụ đặc biệt chọn lễ vật, dù tất cả đều là bản bìa cứng, nhưng sao lại chiếm thêm diện tích chứ? Nhắc đến chuyện này, Tang Tri Tửu sắc mặt lại đỏ lên. Tức giận nha! Tang Hạ Thanh nửa điểm cũng không nhìn ra nữ nhi nhà mình tức giận, phất tay một cái nói: "Được rồi, máy bay sẽ lập tức cất cánh, ta cùng mẫu thân của ngươi đi trước. "Bảo bảo, cho ta cảm ơn Phàn Vụ đã tặng mấy cuốn sách kia nha." Cảm ơn cái rắm! Tang Tri Tửu âm thầm ở trong lòng oán thầm, trên mặt vẫn là bưng lên một khuôn mặt ngoan ngoãn tươi cười, vẫy tay từ biệt: "Ừm, ta biết rồi. "Mommy đi đường cẩn thận, về đến nhà gửi cho ta một cái tin nhắn." Chờ hai người đi xa, A Khang phía sau Tang Tri Tửu nhắc nhở: "Tri Tửu tỷ, gần đến giờ học biểu diễn mà Gia Hòa tỷ sắp xếp cho tỷ rồi. "Chúng ta hiện tại đi đến công ty chứ?" Tang Tri Tửu đeo khẩu trang lên, gật đầu nói: "Ừm, đi thôi." Bởi vì bọn họ sớm ra ngoài tiễn Tang Hạ Thanh cùng Việt Thư Ý đi, nên khi tới công ty thời gian có chút sớm, lão sư dạy học còn chưa tới. Tang Tri Tửu ở phòng học ngồi mấy phút, phát hiện tín hiệu có chút kém, liền rời khỏi phòng đến hành lang, chuẩn bị dùng điện thoại gửi cho Lận Gia Hòa cái tin nhắn. Nói đến thì cũng thật trùng hợp, nàng đi dạo ngang qua bên cạnh một căn phòng biểu diễn, đột nhiên nghe được hai đạo âm thanh quen thuộc. Quanh đây không có ai, Tang Tri Tửu lại không kiềm được lòng hiếu kỳ, đến gần liếc nhìn, quả nhiên thấy bên trong gian phòng, Phàn Vụ cùng người mới trong công ty vừa vặn đang nói chuyện. Người mới là Phục Tân Yên, căn cứ vào thông tin mà Lận Gia Hòa mấy ngày nay hỏi thăm được, nàng chính là một trong ba ứng cử viên tiến vào trận chung kết, là đối thủ cạnh tranh mạnh mẽ với Tang Tri Tửu. Phàn Vụ đây là. . . lấy thân phận giám khảo kiêm diễn viên chính, ngấm ngầm giúp đỡ cho một trong các ứng cử viên sao? Tang Tri Tửu cơ hội để được chọn vốn là có chút xa vời, lúc này nhìn thấy cảnh tượng này, gấp đến độ cắn cả răng. Phàn Vụ rất nhạy cảm nhận ra ánh mắt nhìn từ ngoài cửa vào. Cô nghiêng đầu, liếc nhìn ra thì thấy đứng ở ngoài cửa chính là Tang Tri Tửu, thế là căn dặn Phục Tân Yên tự mình xem kịch bản, lấy cớ ra ngoài hít thở không khí một chút.Vừa mới nắm lấy vặn cửa của hành lang, cô nhìn thấy Tang Tri Tửu đang rón rén chuẩn bị chạy trốn. Đối phương xuất hiện ở đây, Phàn Vụ gần như là đoán được mục đích của nàng. "Ngươi cũng tới học khóa biểu diễn sao?" Tang Tri Tửu ngoài cười nhưng trong không cười: "Ai cần ngươi lo!" Phàn Vụ cười cười, đi tới bên người nàng, nhìn chằm chằm bạn nhỏ: "Xem ra Tang lão sư đối với kịch bản lần này rất coi trọng nha. "Là một giám khảo, bản thân ta cảm thấy thật vinh hạnh." Tang Tri Tửu cắn răng, rốt cục không cam lòng nói: "Ngươi âm thầm giáo dục người thi tuyển, đây là gian lận!" Phàn Vụ giải thích: "Vừa vặn rảnh rỗi, lúc đến công ty, nàng chủ động tới thỉnh cầu ta, liền chỉ điểm cho nàng vài câu." Nói xong, cô lại đùa nói: "Kỳ thực, lấy quan hệ của ta cùng Tang lão sư đây, nếu như Tang lão sư mở miệng, ta cũng rất tình nguyện giúp Tang lão sư đối diễn." "Ngươi cùng ta có quan hệ gì?" Tang Tri Tửu nhất thời bùng nổ. Nàng lùi lại hai bước: "Ngươi đừng, đừng cho là chút chuyện bất ngờ buổi tối ngày hôm ấy, ta, ta sẽ đối với ngươi khuất phục!" ヽ (‵ ﹏´) ノ Bạn nhỏ trạng thái có chút kỳ lạ. Phàn Vụ nhíu mày (ಠ_ಠ): "Buổi tối ngày hôm đó? Bất ngờ cái gì cơ?".