Mãng Hoang Kỷ

Chương 186

Kỷ Ninh nhìn xung quanh. Trong vòng hơn một tháng qua, một đám người tu tiên đều tĩnh tu trong những gian nhà đá, nhà gỗ kia. Đối với bọn họtĩnh tu một tháng là một chuyện cực kỳ đơn giản. Cho nên hơn một tháng qua cũng chẳng gặp được mấy người tu tiên ra ngoài! "Một trăm người!" Ánh mắt của Kỷ Ninh đảo qua liền phát hiện ra từng bóng người. Tổng cộng vừa vặn đúng một trăm người. Kỷ Ninh lập tức quay lại nhìn về phía trước mặt. Ở phía trước có ba người đang nhìn về phía Kỷ Ninh cùng gần trăm người đang muốn gia nhập Ứng Long Vệ. Ba người nàyCầm đầu là một lão già tóc bạc áo choàng đen có khí chất nghiêm trang. Ánh mắt của lão vừa quét tới là Kỷ Ninh lập tức cảm nhận được một áp lực vô hình đè xuống. Giống như một con rồng đen nhìn xuống một con kiến vậy. "Tiên nhân!" Kỷ Ninh thầm nghĩ. Nơi nào ánh mắt của lão già tóc bạc áo choàng đen nhìn tới là nơi đấy giống như bị đao kiếm chém qua, làm mọi người thầm cảm thấy kinh hãi, đồng thời lão cũng lạnh lùng mở miệng: "Các ngươi đã đủ một trăm người, bây giờ có thể tới Ngục Sơn Đại Hoang Trạch rồi." Một trăm người nhóm Kỷ Ninh lắng nghe. "Các ngươi bây giờ chưa phải Ứng Long Vệ." Lão già tóc bạc áo choàng đen tiếp tục lạnh lùng nói. "Cho nên các ngươi sẽ phải chờ ở nơi hoang vắng. Đợi tới lúc các ngươi thực sự trở thành Ứng Long Vệthì sẽ được tiến vào lòng dãy núi Xích Long." Nói xong, lão già tóc bạc chỉ tay về phía xa xa, nơi đó là phần khác của dãy núi Xích Long. "Nơi đó mới đúng là nơi của Ứng Long Vệ. Dãy núi Xích Long này không phải nơi chơi đùa nên không náo nhiệt như thành An Thiền kia. Thứ duy nhất tồn tại chính là yên lặng vô tận." Lão già tóc bạc lạnh lùng nói. "Những người an tâm tu luyện thường sẽ kiếm một động phủ trên dãy núi Xích Long để dốc lòng tu luyện. Trên dãy núi Xích Long hiện giờ đã có hơn hai mươi vị tu luyện tới tiên nhân!" Lời vừa nói ra lập tức làm một trăm người đám Kỷ Ninh đều phải run tim. Ứng Long Vệ đúng là không hổ danh một trong hai thế lực lớn nhất quận An Thiền! Hơn hai mươi vị tiên nhân? Cho dù Kỷ Ninh và Mộc Tử Sóc đến từ đệ tử đời thứ ba của Hắc Bạch Học cung nhưng vẫn cảm thấy một loại chênh lệch thực lực cực kỳ lớn. Mặc dù trong Học cung cũng có vài vị tiên nhânnhưng ở Ứng Long Vệ, chỉ riêng tu luyện tại đây đã có tới hơn hai mươi vị. Đó là còn chưa kể tới tiên nhân có thể từ các nơi khác trong vương triều Đại Hạ tới đây trợ giúp nữa. "Thậm chí thỉnh thoảng còn có Thiên Tiên từ vương đô đến Ứng Long Vệ giảng đạo." Lão già tóc bạc đảo ánh mắt qua. "Nếu tính về thực lực thì chi nhánh ở An Thiền có thể so sánh ngang với An Thiền Bắc Sơn tộc. Còn nếu tính về gốc rễ thì Ứng Long Vệ vượt xa An Thiền Bắc Sơn tộc." "Các ngươi chỉ cần vào Ứng Long Vệ thì các loại thần thông, bí thuật, thậm chí là tới vương đô trung tâm của vương triều Đại Hạ, tới trụ sở chính của Ứng Long Vệ để tu luyện học tập đều là những chuyện có khả năng." "Tất cả chuyện này" "Đều phải chờ sau khi các ngươi trở thành Ứng Long Vệ đã!" Lão già tóc bạc áo choàng đen đứng ở đó, thẳng tắp như một ngọn núi, âm thanh hùng hồn chấn động lòng người. "Bây giờ, mỗi người các ngươi khai báo lý lịch, thực lực cho ta. Muốn gia nhập Ứng Long Vệthì nhất định phải vượt qua được yêu cầu thấp nhất. Nếu tới cả yêu cầu thấp nhất còn không đạt được thì cũng chẳng thể đi Ngục Sơn Đại Hoang Trạch trở về được." Vù vù! Lập tức có một tấm gương đồng thau bay lơ lửng trên không trung. "Bọn ngươi mau nói ra lý lịch, thực lực của bản thân. Nếu kẻ nào dám khai láo, giết không tha. Ngươi." Lão già tóc bạc chỉ vào một gã thanh tniên râu đen. Gương đồng thau cũng chiếu xuống hắn. Thanh Niên râu đen liền nói ngay: "Liệt Thiên kiếm phái, luyện khí, Vạn Tượng trung kỳ, Bộ Tử Dương!" "Ừ." Lão già tóc bạc gật đầu. "Kế tiếp." "Đông Hà tộc, luyện khí, Vạn Tượng hậu kỳ, Đông Hà Phi Vân." Một đám người tu tiên bắt đầu thông báo lý lịch của bản thân. Những người này muốn gia nhập Ứng Long Vệ thì dĩ nhiên Ứng Long Vệ phải nắm được những thông tin cơ bản nhất về họ. Đã có tên tuổi, lý lịchthì với hệ thống tình báo của Ứng Long Vệ có thể dễ dàng tra ra ngay tin tức về người đó. Không ai dám nói lung tung. Kẻ nào dám nói lung tung trước Ứng Long Vệ thì đúng là muốn chết. "Ngươi." Lão già tóc bạc chỉ vào Mộc Tử Sóc. Mộc Tử Sóc nói: "Hắc Bạch Học cung, luyện khí. Vạn Tượng trung kỳ, Mộc Tử Sóc." "Là Hắc Bạch Học cung?" "Hắc Bạch Học cung cũng có đệ tử tới đây sao?" Lập tức đám người tu tiên kia liền chú ý tới Mộc Tử Sóc. Tuy bọn họ cũng đều là người đến từ các môn phái hàng đầu, thậm chí là các bộ tộc siêu lớn có cùng cấp độ với Hắc Bạch Học cung. Nhưng những bộ tộc, môn phái này đều có rất nhiều đệ tử. Mà đệ tử Hắc Bạch Học cung thì lại toàn thiên tài tuyệt thế. Không người nào dễ chọc vào. "Ngươi." Lão già tóc bạc chỉ vào Kỷ Ninh. "Hắc Bạch Học cung, kiêm tu luyện thể lẫn luyện khí. Tầng chín Xích Minh Cửu Thiên Đồ, Kỷ Ninh." Kỷ Ninh nói luôn. Lão già tóc bạc kinh ngạc nhìn Kỷ Ninh. Tới cả tiên nhân còn kinh ngạc thì khỏi phải nói ánh mắt những người tu tiên khác thế nào. Muốn gia nhập Ứng Long Vệthì phải vượt qua cánh cửa thấp nhất là Vạn Tượng chân nhân. Đương nhiên nếu tu luyện được pháp môn Thần Ma luyện thể trong truyền thuyết Xích Minh Cửu Thiên Đồ thì lại là ngoại lệ. Chỉ cần cấp độ Tử Phủ là đã qua được rồi. Nhưng loại tình huống này cũng rất hiếm gặp. Không ngờ hôm nay lại có thể gặp được một kẻ có thể tu luyện Xích Minh Cửu Thiên Đồ tới tầng thứ chín. "Tầng thứ chín Xích Minh Cửu Thiên Đồ tương đương với Thần Ma luyện thể Vạn Tượng tiền kỳ bình thường khác. Một khi thi triển thần thông sẽ có uy lực không yếu chút nào. Dù sao đây cũng là người tới từ Hắc Bạch Học cung đó." "Quá lỗ mãng rồi. Dù thế nào cũng chỉ mới tương đương với Vạn Tượng tiền kỳ. Hắn còn chưa nói ra luyện khí thế nào, chắc là vẫn chưa đạt tới cấp độ Vạn Tượng. Luyện khí yếu, luyện thể mới miễn cưỡng qua cửanếu mà bị vây công thì kẻ địch hoàn toàn có thể đánh từ xa để giết chết hắn." Đám tu tiên này thầm nghĩ. Những kẻ dám tới gia nhập Ứng Long Vệ đều có chút tự tin, cũng coi như là tinh anh. "Ừ" Lão già tóc bạc áo choàng đen điều khiển gương đồng thau chiếu xuống Kỷ Ninh. Sau đó lão mới gật đầu nhẹ. "Đúng là tầng thứ chín." "Kế tiếp." Lão già tóc bạc áo choàng đen nhìn về những người còn lại. Đúng lúc này. Trong đầu Kỷ Ninh bỗng nhiên có một âm thanh vang lên: "Ngươi tên là Kỷ Ninh? Xích Minh Cửu Thiên Đồ chính là pháp môn được truyền thuyết công nhận là đứng đầu từ thời đại Thần Ma tới giờ.Nó có không ít những điểm đặc biệt. Đến khi ngươi gia nhập Ứng Long Vệ sẽ biết cách phát huy chiến lực của khối thân thể Thần Ma này. Nhưng ngươi phải sống và từ Ngục Sơn Đại Hoang Trạch trở vềThật ra thì tốt nhất là ngươi đợi tới tầng mười hoặc tầng mười một rồi mới đi Ngục Sơn Đại Hoang Trạch thì sẽ cực kỳ an toàn." Lão già tóc bạc áo đen kia liếc nhìn Kỷ Ninh một cái. Kỷ Ninh hiểu đượclà vị Ứng Long Vệ này vừa truyền âm cho mình. Kỷ Ninh cũng mỉm cười với vị tiên nhân này, nhưng trong lòng vẫn không do dự chút nào. Hiển nhiên là hắn đã hạ quyết tâm từ lâu rồi. "Đặc biệt?" Kỷ Ninh thầm nghĩ. "Khi trước ở Thủy Phủ con gấu lông vàng cũng đã nói thân thể Thần Ma của ta rất hoàn mỹ chân thực. Có thể tu luyện được cả thần thông Trích Tinh Thủ của Tam Thọ đạo nhân. Hơn nữa môn Xích Minh Cửu Thiên Đồ này đã được công nhận là pháp môn đứng đầu từ thời đại Thần Ma tới giờ. Mà lại truyền bá rộng rãi, muốn kiếm cũng rất dễ dàng. Ngay tới cả Kỷ tộc còn có quyển thứ nhất tới tầng thứ chín để tu luyện!" Kỷ Ninh có một cảm giác Hắn là có một thế lực khổng lồ nào đó đứng sau lưng phát triển Xích Minh Cửu Thiên Đồ. Mà pháp môn này đã được công nhận từ rất sớm, trong khi vương triều Đại Hạ lại chỉ mới dựng lên ở cuối thời đại Thần Ma. Pháp môn này chắc chắn có từ trước khi vương triều Đại Hạ xuất hiênvậy mà lại được vương triều Đại Hạ chủ động phát triển. "Chắc chắn còn có nguyên nhân nào đó ẩn giấu đằng sau." Kỷ Ninh thầm nghĩ. "Nhưng có một điều phải công nhận. Tới cả con gấu lông vàng còn phải khen pháp môn này. Thì chắc chắn là pháp môn này không có vấn đề gì. Mà kể cả có vấn đềvới một kẻ nhỏ bé như mình cũng chẳng biết nổi." "Vị tiên nhân Ứng Long Vệ kia nói nó có chút đặc biệt, phải vào Ứng Long Vệ thì mới biết được cách phát huy chiến lực thân thể?" Kỷ Ninh lập tức có chút mong chờ. Ứng Long Vệ vốn là thế lực quân sự mạnh mẽ nhất dưới tay vương triều Đại Hạ. Có những bí thuật đặc biệt cũng là chuyện bình thường. Nếu tính về gốc rễ Ứng Long Vệ dĩ hniên vượt xa Hắc Bạch Học cung không biết bao nhiêu lần, tới cả An Thiền Hầu cũng không cách nào so sánh với Ứng Long Vệ được. **** "Ngươi." Lão già tóc bạc chỉ vào một gã tu tiên cuối cùng. Người tu tiên này mặc áo dài màu vàng lộng lẫy, cung kính nói. "Tuyết Long Sơn, luyện khí, Vạn Tượng viên mãn, Đông Nhất!" Lỗ tai của Kỷ Ninh động đây, hắn quay đầu nhìn. Người tu tiên kia cũng đang nhìn về phía Kỷ Ninh. Hai ánh mắt gặp nhau. "Hắn biết ta." Khi hai ánh mắt vừa chạm nhau là Kỷ Ninh đã lập tức hiểu ra. Kẻ có tên Đông Nhất kia cũng mỉm cười, còn gật đầu một cái với Kỷ Ninh nữa. Nhưng Kỷ Ninh thì lại chỉ thản nhiên liếc mắt một cái không thèm mỉm cười đáp lại. Phụ thân của chính mình, bác trai của chính mình đều bị đệ tử Tuyết Long Sơn giết chết. Kỷ Ninh làm sao có thể tươi cười với đệ tử của Tuyết Long Sơn đây? Kỷ Ninh thầm tính trong lòng: "Tại sao tên Vạn Tượng chân nhân của Tuyết Long Sơn lại có mặt ở đây? Là vô ý gặp ta hay là cố ý đuổi theo?" Khi trước mình luôn ở trong thành An Thiền nên dù Tuyết Long Sơn có muốn trả thù cũng không có cơ hội. Nhưng vừa ra ngoài là đã gặp Tuyết Long Sơn? "Chắc tình báo của bọn chúng cũng không thể nhanh nhạy như thế được." Kỷ Ninh thầm nghĩ. "Hơn nữa ta lại là đệ tử Hắc Bạch Học cung, thậm chí là đệ tử thân truyền của tiên nhân. Tuyết Long Sơn chắc cũng không dám to gan tới vậy. Hẳn là trùng hợp gặp nhau thôi." Rất nhanh, mỗi người đều nói rõ lý lịch và thực lực của mình. Lão già tóc bạc áo choàng đen vung tay lên. Lập tức từng đường sáng bay về phía mỗi người. Kỷ Ninh đưa tay ra đón, đúng là một quả tín phù. "Đây là tín phù." Lão già tóc bạc áo choàng đen nói. "Các ngươi luyện hóa được tín phù thì mới có thể tiến vào trong núi Xích Long. Vượt qua được đại trận ở Ngục Sơn Đại Hoang Trạch là sẽ tới lòng núi. Nếu không luyện hóa được tín phù thì chắc chắn đại trận bảo vệ núi Xích Long sẽ không cho các ngươi bước qua." Đám người Kỷ Ninh không hề do dự luyện hóa tín phù ngay. "Đi thôi." Xung quanh lão già tóc bạc áo choàng đen xuất hiện lượng lớn mây mù. Mây mù cũng nâng cả đám người Kỷ Ninh lên. Nhưng những đại yêu, linh thú mà người tu tiên mang tới thì lại vẫn ở nguyên chỗ cũ. "Muốn vượt qua thử thách gia nhập Ứng Long Vệ thì các ngươi phải dựa vào bản thân. Những linh thú kia không được tiến vào Ngục Sơn Đại Hoang Trạch." Lão già tóc bạc áo choàng đen nói. "Ra lệnh cho đám linh thú tạm thời ở đây. Nếu các ngươi còn sống thì có thể trở lại đón chúng." Kỷ Ninh đứng trên mây mù, quay đầu nhìn về phía Bạch Thủy Trạch ở dưới. "Bạch thúc, chờ ta." Kỷ Ninh dùng tâm linh truyền âm. "Cẩn thận một chút đó." Bạch Thủy Trạch cũng ngẩng đầu lên nhìn Kỷ Ninh. Lão già tóc bạc áo choàng đen lập tức dẫn đám mây mang theo đám người tu tiên bay về phía xa xa. Rất nhanh đã đi sâu vào trong lòng dãy núi Xích Long.