Mãng Hoang Kỷ
Chương 1675
Xa xa mặt ngoài của tòa Dị Vũ Trụ kia, chấn động mênh mông mà quỷ bí.
Nữ Oa một mình tiến vào, cơ hồ một cái hô hấp, Dị Vũ Trụ bắt đầu phát sinh biến hóa, khí tức mặt ngoài của nó bắt đầu thu liễm, chấn động cũng hoàn toàn thu liễm, đồng thời mặt ngoài hiện ra một tia màu xanh lá tràn ngập sinh cơ.
- Tòa Dị Vũ Trụ này giống như có sinh mạng rồi.
Tô Vưu Cơ sợ hãi thán phục nhìn, nhịn không được nói.
- Là có sinh mạng rồi.
Ách Khổng Chí Tôn lạnh nhạt nói.
- Bên trong Dị Vũ Trụ vô chủ hết thảy vận chuyển đều là men theo bản năng, cũng không có ý chí chính thức! Mà bây giờ Nữ Oa đã luyện hóa được nó, như vậy ý chí của Nữ Oa, là ý chí của cả Dị Vũ Trụ. Tánh mạng của nàng và Dị Vũ Trụ cơ hồ dung cùng một chỗ, tựa như nhất thể. Dị Vũ Trụ, liền phảng phất như một hóa thân của Nữ Oa.
Một lát sau.
Dị Vũ Trụ kịch liệt thu nhỏ lại, rất nhanh thu nhỏ lại thành Tiểu Bất Điểm, thân ảnh của Nữ Oa cũng hiện ra, Dị Vũ Trụ kia thì tiến nhập trong cơ thể Nữ Oa.
- Đồ nhi, ngươi ý định an trí Dị Vũ Trụ này ở đâu?
Phong Đồng lão tổ hỏi.
- Địa phương tới gần quê quán a.
Nữ Oa nói.
- Những sinh linh ở quê nhà ta kia, tương lai cũng có thể vào Dị Vũ Trụ này sinh hoạt.
Trong lòng Kỷ Ninh đồng ý.
Một khi an trí Dị Vũ Trụ, liền phảng phất như mọc rể. Mà ở Dị Vũ Trụ còn có rất nhiều tác dụng, ví dụ như mượn nhờ Dị Vũ Trụ Chi Lực xé rách thời không tiến lên, đó là đủ để so sánh Vực Giới Phi Thuyền. Hơn nữa có thể cùng ngoại giới thành lập thời không thông đạo cố định! Bất quá khoảng cách càng xa, thành lập thông đạo lại càng khó. Dị Vũ Trụ của Nữ Oa nhất định là cùng với Tam Giới thành lập một thông đạo cố định, tự nhiên không thể cách Viêm Long Vực giới quá xa.
Bởi vậy cũng có thể nhìn ra, lúc trước Kỷ Ninh ở Thế Giới cảnh đi tòa Dị Vũ Trụ kia, vị Dị Vũ Trụ Chi Chủ Hủy Diệt Thần Đình chi chủ kia cùng Mang Nhai Chúa Tể nhất định là có chút giao tình!
Một gã Dị Vũ Trụ Chi Chủ là tuyệt đối khống chế Dị Vũ Trụ của mình, phảng phất như một phân thân, không có khả năng để cho Mang Nhai Chúa Tể lén lút mở thông đạo.
Lúc trước Mang Nhai Chúa Tể nói như vậy, là vì để cho Kỷ Ninh, Thiên Hỏa Mang Nhai… cảm thấy nguy hiểm, không dám xem thường, lúc này mới có hiệu quả ma luyện. Kỷ Ninh xem chừng, lúc trước mấy người bọn hắn chết thì cũng thôi, nếu Thiên Hỏa Mang Nhai gặp đến nguy hiểm tử vong, chỉ sợ Mang Nhai Chúa Tể hoặc là Hủy Diệt Thần Đình chi chủ liền sẽ ra tay!
Cho nên cái kia căn bản chính là một con đường không có nguy hiểm, chỉ là vì ma luyện Thiên Hỏa Mang Nhai.
Mấy người Kỷ Ninh xem như bồi bạn.
Tuy không có nguy hiểm, lại không thể để cho Thiên Hỏa Mang Nhai biết rõ! Cũng có thể thấy Mang Nhai Chúa Tể dụng tâm lương khổ, vì hắn tộc đàn, hoàn toàn chính xác hao tốn rất nhiều tâm tư.
- Đi thôi, về Viêm Long Vực giới.
Kỷ Ninh nói.
Ách Khổng Chí Tôn, đám người Kỷ Ninh cưỡi lấy Vực Giới Phi Thuyền, xé rách thời không bước lên hành trình phản hồi Viêm Long Vực giới.
Ở nửa đường, Khúc Lương Chúa Tể, Phong Đồng lão tổ, Ngọc Hồng Đế Tôn cả đám đều đi ra. Dù sao Kỷ Ninh không có khả năng một mực mang bọn hắn. Nữ Oa thì cùng sư phụ mình tạm biệt, Nữ Oa cuối cùng là phải trở về gia hương.
*******
Một đường tiến lên.
Tốc độ trở lại, so với lúc trước thì nhanh hơn nhiều.
Phi Thuyền không ngừng siêu viễn cự ly xuyên thẳng qua thời không, thời không chung quanh đều vặn vẹo lên hóa thành thông đạo màu sắc rực rỡ.
- Bắc Minh.
Ách Khổng Chí Tôn cùng Kỷ Ninh đều khoanh chân ngồi, uống rượu nói chuyện phiếm. Đám người Tô Vưu Cơ, Thanh Ma cũng không dám tùy tiện lẫn vào.
- Lần này trở về, sau khi hủy diệt Âm Dương Sinh Tử Luân kia, kế tiếp ngươi có tính toán gì không?
Ách Khổng Chí Tôn hỏi.
- Có thể có tính toán gì? Ha ha, thừa dịp còn sống, hảo hảo ở Hỗn Độn Vũ Trụ đi dạo một vòng a.
Kỷ Ninh nói.
- Đương nhiên còn phải cân nhắc những pháp môn kia của Tây Tư tộc, nói không chừng ta có thể sáng tạo ra pháp môn hoàn hảo, có thể tránh được một kiếp đấy. Đến lúc đó ta là có thể sống, thậm chí tương lai có hi vọng dùng Chung Cực Chi Đạo thành Chí Tôn, ha ha... Thật đẹp. Ta cũng không dám suy nghĩ.
- Nói không chừng có thể thành.
Ách Khổng Chí Tôn cũng cười nói.
Kỳ thật hai người bọn họ đều tinh tường.
Quá khó khăn.
Khi nhìn đến pháp môn hoàn mỹ huyền diệu của Tây Tư tộc, Chí Tôn cũng tuyệt vọng, Kỷ Ninh cũng có ý niệm tuyệt vọng trong đầu. Chính hắn ở trong tối tăm cũng minh bạch, để cho mình thật sự vùi đầu cân nhắc. Có lẽ thực có hi vọng tìm ra một con đường sống, nhưng cái kia hao phí thời gian, chỉ sợ là ngàn vạn Hỗn Độn kỷ nguyên thậm chí hơn trăm triệu Hỗn Độn kỷ nguyên.
Tuổi thọ ngắn ngủn của mình, là không đủ để mình làm được một bước kia.
Các Chí Tôn đều làm không được! Lúc trước Khải Chí Tôn ở trên này không chịu thua nhất, hao phí tâm huyết cũng tối đa, nhưng cuối cùng như trước thất bại.
- Mới vừa rồi là nói giỡn, bất quá mặc dù muốn thân tử đạo tiêu, ta còn sẽ tiếp tục tiến lên.
Kỷ Ninh nói.
- Lần này năm vị, còn có pháp môn của Mô Cốc Chí Tôn, Thương Cốt Chí Tôn, tất cả đều tặng ta. Ta cũng sẽ hành tẩu tứ phương, hảo hảo tìm hiểu, để cho mình có thể có chỗ đột phá. Mặc dù chết, cũng là chết ở trên con đường này.
Lúc Kỷ Ninh lưu lại pháp môn Vĩnh Hằng Chung Cực Chi Đạo, các Chí Tôn cũng tặng pháp môn thành đạo của mình cho Kỷ Ninh, hy vọng có thể để cho Kỷ Ninh có chỗ xúc động. Đương nhiên, Kỷ Ninh cũng sẽ không truyền ra bên ngoài, chỉ có mình tham chiếu mà thôi.
Ở Sí Dương Vực, Kỷ Ninh hấp thu Thủy hành ảo diệu, hình thành Thủy hành Kiếm đạo, để cho mình đạt được không ít chỗ tốt.
Kỷ Ninh cũng có ý định, tiếp tục đi con đường này, trước tăng lên đạo ảo diệu khác, đạt tới Chúa Tể cấp. Về sau lại từng cái dung nhập Vĩnh Hằng Chung Cực Kiếm đạo, con đường đi thông Chí Tôn lộ này cần thời gian rất lâu. Kỷ Ninh thời gian là không đủ, nhưng hắn sẽ một đi thẳng về phía trước.
- Ha ha, kỳ thật ta cũng là nhàm chán, không ngộ đạo, ta làm gì nữa chứ?
Kỷ Ninh chế nhạo nói.
- Lời này nói rất hay, năm tháng dằng dặc, ngộ đạo có thể tiêu hao thời gian nhất a, đến, uống.
Ách Khổng Chí Tôn giơ chén rượu lên.
...
Truyện khác cùng thể loại
66 chương
35 chương
1251 chương
12 chương
20 chương