Mãng Hoang Kỷ

Chương 1594

Đạt Phong Lĩnh Chủ nhíu mày nói: - Ngươi thật sự định đi? Toàn là hiểm địa, tuy ta biết nhưng cũng không dám tùy ý đi, thường một số bằng hữu tốt cùng nhau đi vào. Kỷ Ninh kinh ngạc hỏi: - Hiểm địa? Đạt Phong Lĩnh Chủ nói: - Vũ trụ hỗn độn rất thần kỳ, có nhiều nơi cực kỳ nguy hiểm. Vũ trụ mênh mông quá lớn, không biết vị trí chính xác rất khó tìm ra. Nơi mọc ra Hợp Đạo Hỏa Vân Hoa dĩ nhiên không có trong vực giới, dị vũ trụ bình thường. Vùng đất thần kỳ trong vũ trụ hỗn độn hội tụ vô số tinh hoa mới sinh ra một chút kỳ trân ghê gớm. Những nơi này có căn nguyên vũ trụ hỗn độn bảo vệ nghiêm ngặt. lúc trước Tây Tư tộc điên cuồng xâm nhập những chỗ này muốn cưỡng ép cướp đi, nhưng Tây Tư tộc đã phải tử thương rất nhiều. Kỷ Ninh hỏi: - Nơi đó có nguy hiểm gì? Đạt Phong Lĩnh Chủ nói: - Có một loại tồn tại tên là Nguyên Hành Giả. Nói vậy đi, trong hỗn độn bình thường dựng dục ra hai loại sinh mệnh cực kỳ hoàn mỹ, một loại là thần thú hỗn độn, loại thứ hai là cổ tu hành giả. Kỷ Ninh nhẹ gật đầu. Hoàng tộc Mang Nhai quốc là thần thú hỗn độn, như Cửu Trần thuộc tộc cổ tu hành giả. Sinh ra đã là Thế Giới cảnh, thần thể rất hoàn mỹ. Đạt Phong Lĩnh Chủ nói: - Ngộ tính của thần thú hỗn độn hơi thấp, cổ tu hành giả khi thành hình người thì ngộ tính cao hơn nhiều. Kỷ Ninh cười. Hoàng tộc Mang Nhai quốc đến nay chỉ có một hợp đạo thành công đó là Mang Nhai Chúa Tể. Tộc thần thú hỗn độn rất khó hợp đạo thành công, như Thanh Ma Chúa Tể, Lam Hạo Chúa Tể đều là thần thú hỗn độn thế nhưng ở quê bọn họ chỉ có một mình họ là thành Chúa Tể, không có một ai khác nữa. Họ không cách nào giống Mang Nhai Chúa Tể hy sinh mãi mãi chăm sóc cho những thần thú hỗn độn nhỏ yếu, vì vậy họ cô đơn lang bạt, từ khi sinh ra họ đã thói quen cô độc. Trí tuệ của tộc cổ tu hành giả cao hơn nhiều, có nhiều Vĩnh Hằng Đế Quân. Đạt Phong Lĩnh Chủ nói: - Trong các vực giới hầu như đều có thần thú hỗn độn, cổ tu hành giả, rất nhiều. Trong căn nguyên vũ trụ hỗn độn cũng dựng dục ra hai loại sinh mệnh càng cao. Một loại thì trí tuệ hơi thấp, gọi là hỗn độn nguyên thú. Loại thứ hai là sinh vật hình người trí tuệ hơi cao, gọi là Hỗn Độn Nguyên Hành Giả hay gọi tắt là Nguyên Hành Giả. Đạt Phong Lĩnh Chủ giải thích: - Hỗn độn nguyên thú, Nguyên Hành Giả xuất thân cao quý hơn thần thú hỗn độn, cổ tu hành giả nhiều. Nhưng cũng đi hướng cực đoan hơn. Trí tuệ của hỗn độn nguyên thú như con nít phàm tục, bẩm sinh có thân thể gần như bất diệt. Trí tuệ của Nguyên Hành Giả rất cao, ngộ tính siêu cao. Nguyên Hành Giả vô cùng cao ngạo, không thích chỗ bình thường, bọn họ thích cư tại bảo địa hội tụ vô số tinh hoa, xem nơi đó là lãnh địa của mình. Đạt Phong Lĩnh Chủ lắc đầu nói: - Không giống hỗn độn nguyên thú có khả năng bị thuần phục, ngộ tính của Nguyên Hành Giả quá mạnh, không thể nào thuần phục. Ngươi muốn đi một số bảo địa hái Hợp Đạo Hỏa Vân Hoa tương tương với cướp của trong lãnh địa của Nguyên Hành Giả, sẽ chọc giận Nguyên Hành Giả. Kỷ Ninh suy tư, hắn không sợ chút nào. Tuy rằng lần đầu tiên nghe đến sinh mệnh tên Nguyên Hành Giả, nhưng Kỷ Ninh từng nghe về sinh mệnh kỳ dị sánh bằng Chí Tôn, loại sinh mệnh ngang ngửa hỗn độn nguyên thú chẳng là gì. Đạt Phong Lĩnh Chủ giải thích rằng: - Trí tuệ, ngộ tính của Nguyên Hành Giả rất cao nên cũng có điểm yếu. Thân hình của họ không bất diệt như hỗn độn nguyên thú, thực lực bẩm sinh yếu ớt nhiều, nhưng có thể tu hành theo thời gian. Cho nên Nguyên Hành Giả có mạnh có yếu, yếu thì cỡ Chúa Tể, mạnh nhất nghe nói bằng Tôn Chủ của Tây Tư tộc, có thể chớp mắt giết chúng ta. Kỷ Ninh thở phào. Mạnh nhất chỉ cỡ bằng Tôn Chủ của Tây Tư tộc, so với Chí Tôn vẫn kém nhiều. Nên biết Cầm Hỏa Thần bị ba Tôn Chủ của Tây Tư tộc bắt giữ, một Tôn Chủ không bắt được nó. Hơn nữa chắc Kỷ Ninh không xui đến nỗi đụng phải Nguyên Hành Giả mạnh nhất. Đạt Phong Lĩnh Chủ nói: - Năm xưa Tây Tư tộc điên cuồng cướp bóc các bảo địa, bởi vì quá điên cuồng đã chọc giận căn nguyên vũ trụ hỗn độn, cho những Nguyên Hành Giả mượn dùng lực lượng bảo địa tăng thực lực lên nhiều khiến Tây Tư tộc chịu thiệt lớn. Nếu ngươi đi thì phải cẩn thận. Đạt Phong Lĩnh Chủ lật tay lại lấy ra một quyển ngọc giản, đưa thần niệm vào ghi lại nhiều tin tức. Đạt Phong Lĩnh Chủ vừa nói vừa đưa ngọc giản cho Kỷ Ninh: - Chỗ này cách một hiểm địa khá gần, ngươi điều khiển vực giới phi chu chắc đi mấy chục vạn năm là tới nơi. Ta nhớ chỗ đó có Hợp Đạo Hỏa Vân Hoa, nơi này ghi lại tất cả tin tức một hiểm địa mà ta biết. Nhớ kỹ, thứ ta có thể nói cho ngươi chỉ là đa số tình huống, vì ta cũng không thăm dò hết được. Ngươi hãy cẩn thận. Kỷ Ninh nhận lấy: - Tạ Đạt Phong Lĩnh Chủ. Sau khi được tình báo mình muốn, ngay hôm đó Kỷ Ninh từ biệt Đạt Phong Lĩnh Chủ, đi trở về. Kỷ Ninh phải khử Mai Lạc Ba Đại Đế trước, thu mười đệ tử rồi mới yên tâm đi mạo hiểm, dù sao đi ra ngoài mạo hiểm không có xảy ra bất cứ chuyện gì, không chừng buộc phải hợp đạo ở bên ngoài. Kỷ Ninh lại mất hơn sáu vạn năm từ Bí Ma vực giới về quê hương Viêm Long vực giới, hắn đi gặp Mang Nhai Chúa Tể ngay. Vèo! Nhóm Kỷ Ninh mới vào Mang Nhai quốc là Mang Nhai Chúa Tể phát hiện ngay, lão xuất hiện trên một đỉnh núi cao, mở tiệc chào đón. Mang Nhai Chúa Tể cao giọng cào: - Bắc Minh! Nhóm Kỷ Ninh từ xa thấy liền bay qua đáp xuống, ngồi xuống. Cầm Hỏa bắt đầu hưng phấn ăn uống. Mang Nhai Chúa Tể uống hai ly rồi sờ râu bạc, lắc đầu nói: - Nói ra thật xấu hổ, lúc trước ta tưởng trong mười vạn năm sẽ tìm được Mai Lạc Ba Đại Đế, không ngờ Đế Quân tộc Vĩnh Hằng này thật gian xảo. Ta âm thầm điều tra tìm kiếm nhưng vẫn không tìm thấy chân thân của hắn. Cuối cùng nhờ Minh Lan giúp đỡ, hai chúng ta bắt tay nhau mất hơn vạn năm, vừa rồi vừa kịp tìm được Mai Lạc Ba Đại Đế. Nghe nói đã tìm được người thì Kỷ Ninh thở phào. Kỷ Ninh nói: - Phải đa tạ Minh Lan Chúa Tể. Mang Nhai Chúa Tể cười nói: - Chuyện nhỏ, ba Chúa Tể chúng ta đều rảnh rỗi mọc mốc. Nói đến thì Mai Lạc Ba Đại Đế trốn tránh rất cẩn thận, hắn vì ăn chút Tứ Bộ Đạo Quân, e sợ bị Đạo Minh diệt trừ nên cực kỳ cẩn trọng, nội bộ tộc Vĩnh Hằng cũng không biết tung tích của hắn. Kỷ Ninh hỏi: - Nếu thật sự muốn tránh né phải làm người phe mình cũng không biết, vậy mới càng an toàn. À mà Mai Lạc Ba Đại Đế giờ đang ở đâu?