“Ắt xì!” Lão tam mặc một thân nhẹ nhàng tâng tâng bóng trong sân, dạo này Mẫu Đơn mami không cho bé đá bóng, liên tục muốn đem bé tới nhà trẻ học chữ, bé cảm thấy thực ưu thương hu hu… Nửa đêm khá là lạnh, nhưng chỉ lúc này bé mới có thời gian thỏa thích đá bóng thôi, tương lai bé sẽ làm tuyển thủ quốc gia nha! Chỉ là bé là người của quốc gia nào a, thực rối rắm… “Đing đang~” Lão tam đột nhiên nghe thấy được từng tiếng chuông gió truyền vào tai, cảm giác vô cùng thích thú, ôm bóng mò ra bên ngoài len lén nhìn. Oa, bên kia của thành phố thực là sáng, bọn họ đang đốt lửa trại sao? Lão tam rối rắm nhìn một hồi, cuối cùng lòng hiếu kỹ vẫn đè chết voi, đè chết luôn cả nỗi sợ với mami đại nhân, ôm bóng, lấy xe đạp điện từ leo lên phóng thẳng tới nơi kia. Bé luôn cảm thấy nơi đó giống như cái sân vận động đá bóng nha, đã luôn muốn thử tới một lần! Hơn nữa ở nơi đó có khí tức của người nào rất thân thiết nha, giống như chú A Bạch dạy bé đá bóng đó, có lẽ nào ở đó đang tổ chức thi đấu bóng đá mà chú A Bạch đang làm cầu thủ a OvO thật là háo hức nè! “Rẹt!!!” “Agh!!!!” Tên cảnh quan co quắp ngã xuống, cũng ở khu vực xung quanh, các cảnh quan khác cũng co rút mà ngã xuống, đám tù nhân hăm he cầm chiếc kìm điện trên tay mà cười gằn. Bạch Nhâm Tịnh hé mắt nhìn đám tù nhân đang gầm rú như một lũ động dục, không hiểu rõ lắm tại sao bọn chúng lại vui vẻ như vậy, dù sao nhà tù này cần phải có điều khiển từ phòng kỹ thuật của đám cảnh quan mới có thể mở ra được, bọn chúng đánh ngất cảnh quan canh tù cũng đâu có tác dụng gì? “Két két, ầm!” Giống như trả lời lại câu hỏi của Bạch Nhâm Tịnh, những cảnh cửa tù nhanh chóng được mở ra sau một tiếng bíp, đám tù nhân ăn mừng hú hú gào lên, cầm lên vũ khí trên người của cảnh ngục mà hằm hè đi ra bên ngoài. Hỗn loạn đã tới rồi! === Đọc xong đừng quên like, comment và bỏ phiếu đề cử cho Cá nha QAQ