Mami, Các Papa Lại Đánh Đến Cửa Rồi!
Chương 146 : Chờ đợi tử vong
Sau đó chuyện trong bữa tiệc kia liền xảy ra, con ác ma âm hiểm tự mình khởi động khế ước đi tới bữa tiệc, tàn sát hết toàn bộ nhân loại ở đây, lại rút ngắt một nửa tuổi thọ của Kim Linh Nhi lần nữa, trực tiếp đẩy khế ước tới điểm cuối cùng của sự sống Kim Linh Nhi
Trước khi nó rời đi liền mỉm cười kiêu ngạo, dùng ngón tay dính máu nhẹ nhàng niết cằm của nàng nói: “Tình yêu nhỏ, hẹn gặp em trong lồng ngực của ta, ta ở bảo tọa ma giới chờ em!”
Kim Linh Nhi sững sờ nhìn ác ma biến mất, sau đó phía sau lưng liền đau xót, khế ước mở rộng ăn mòn toàn bộ, cơ thể nhanh chóng bị ma khí xâm chiếm
Hiện tại đang ngồi trước mặt Bạch Liên chính là một Kim Linh Nhi như thế, vết nứt màu đen đã lan tới trên mặt, ma khí thoát từ cơ thể tới ngất trời, trận pháp đã hoàn toàn vô dụng, không thể làm nên tác dụng gì, 4 vị ma pháp sư cấp 8 cũng đã ngừng vận chuyển, im lặng trấn giữ 4 phía
“Ah…” Bạch Liên bị ma khí khiến cho đau xót, thế nhưng vẫn cố gắng mím môi, ôm lấy cơ thể lạnh ngắt sắp sụp đổ của Kim Linh Nhi, nước mắt lạnh lẽo chảy xuống gò má
Nàng muốn cứu Linh Nhi của nàng…
Ông trời ơi… Nàng sẵn sàng làm bất cứ điều gì, chỉ cần Linh Nhi của nàng không chết!
Bạch Liên nhớ tới con người kiêu ngạo, một thân khí chất đầy khiêu khích, như một đóa hoa hồng màu đen, quyến rũ mê người Lại nhớ tới vẻ mặt thất lạc của Kim Linh Nhu khi say rượu, khi nói về sự sống của bản thân với một nụ cười buồn
Đã từng, Kim Linh Nhi hỏi nàng: “Ta sống có ý nghĩa gì?”
Khi sự sống chỉ ngắn ngủi như một đốm lửa sắp tàn, cháy hết liền vụt tắt, không thể nắm tay cùng người mình yêu cùng sinh cùng tử, khi nàng đã đầu bạc, mà người nàng yêu vẫn một đầu 3000 sợi tóc xanh?
Đó là số phận chung của những người thừa kế Kim gia hay sao? Sinh ra, chỉ để chờ đợi bản thân chết đi?
===
Khi bản thân tỏ ra mình rất ổn, để rồi ba mẹ lại chỉ để ý tới nhận xét của người ngoài về mình
Muốn giữ mối quan hệ tốt với ba mẹ mà sao khó quá
Truyện khác cùng thể loại
135 chương
98 chương
23 chương
72 chương
8 chương
7 chương