“Chúng đâu rồi?” Mẫu Đơn cố gắng ngồi dậy, tìm kiếm xung quanh trong vô thức Cẩm Nhuệ bật dậy cản lại, gắt gỏng nói: “Cô làm gì vậy? Cô bây giờ chưa xuống giường được đâu!” “Nhưng… tôi muốn thấy…” Mẫu Đơn đưa mắt tìm kiếm xung quanh Tại sao mình sinh ra, lại chưa được chạm vào những đứa con của mình? “Được rồi, để tôi kêu hắn mang tới…” Cẩm Nhuệ thần sắc kì quái nói, Mẫu Đơn cũng không quá để ý gật gật đầu Một lát sau, Mẫu Đơn trợn mắt nhìn người mà Rye mang tới, trên cơ thể cao lớn là sáu đứa nhỏ quấn tã được buộc trên người hắn, say mê ngủ như heo con “…” Trẻ con sau khi sinh liền có thể hành hạ như vậy hay sao? “Trả lại con cho ta!” Mẫu Đơn nổi gân xanh hét lên, xông tới muốn đoạt lại đám trẻ, lại suýt ngã xuống giường, Cẩm Nhuệ vội vàng chạy lại đỡ rồi răn dạy một trận! Mẫu Đơn vẫn trừng trừng mắt nhìn Hy Tử Kỳ, thế nhưng sau đó Rye đi tới, nói nhỏ: “Không sao, hắn không làm hại bọn trẻ, cũng không đánh người giết người lung tung nữa” Nàng nghi hoặc nhìn Rye, Rye gật gật lại đầu xác nhận Hy Tử Kỳ hoàn toàn chỉ đặt mắt vào những đứa bé, hắn chớp chớp mắt vuốt ve mấy đứa bé trước ngực, sau đó thỉnh thoảng lại lấy ra một chiếc cọ, trêu đùa chúng Mẫu Đơn: “…” Khoan đã, tư thái này có phải hay không có chút sai sai… “Hắn không cho chúng tôi động vào lũ trẻ, tự mình chăm sóc, thay tã cho chúng, mớm sữa mẹ nhân tạo, rồi vân vân… Chỉ cần chúng tôi muốn tiến lại gần, hắn liền sẽ dùng ánh mắt như muốn giết người, tia thẳng tới chúng tôi…” Mẫu Đơn cau mày, sau đó nhìn tới Hy Tử Kỳ nói: “Ta muốn con của ta!” === Chúc mừng top 1 nhé mọi người~ mọi người rất cừ đó biết không ^^/ yêu yêu nhìu lắm Ngày mai mình sẽ ăn mừng với 15 chương nha Hôm nay thì là 3/12 rồi nhá 33 Đọc xong like và commnet nha~