“O… Oe……Oe…” Theo tiếng khóc ré lên đó, mọi người hoan hô rợp trời, hạnh phúc nắm tay nhau nhảy cẫng lên, Bỉ Ngạn trực tiếp mừng tới bật khóc, gào thét đòi vào trong xem em bé, ngay lập tức bị mọi người níu lại “Hả? Hắn đâu rồi?” Bạch Liên lúc này nhìn lại vị trí đứng của Hy Tử Kỳ liền giật mình hỏi Mọi người xung quanh cũng nhìn nhau lắc đầu Bên trong, Lye run run dùng khăn bao lấy đứa trẻ còn đỏ hỏn từ tay của Cẩm Nhuệ, Cẩm Nhuệ lấy khăn lau sơ mồ hôi cho Mẫu Đơn, sau đó thúc giục nhẹ nhàng: “Cố lên, Mẫu Đơn, 4 đứa còn lại tất cả đều đang đợi cô Ở lại cơ thể mẹ càng lâu thì tỷ lệ nguy hiểm của chúng sẽ càng lớn, đến lúc đó có thể tôi sẽ phải tiến hành phẫu thuật để lấy đứa bé ra, chúng ta đang ít dần thời gian!” Lye nghe tiếng rên rỉ đau đớn của Mẫu Đơn, cố gắng kiềm chế bàn tay run rẩy của mình, lấy khăn lau nhẹ đứa bé trên tay, máu tươi cùng nhau thai được nàng tẩy sạch theo hướng dẫn lúc đầu của Cẩm Nhuệ “Là một tiểu tử sao…” Lye mỉm cười, sau khi lau sơ máu liền lấy khăn hơi ẩm nước ấm lau trên người bé Đứa trẻ này thật kì lạ nha, sau khi khóc tiếng khóc đầu đời liền vô cùng yên tĩnh, đôi mắt và đôi môi bé xíu nhắm nghiền, thi thoảng môi đỏ mọng mới khẽ hé ra nhè nhẹ Lye cảm thấy mình sắp bị manh chết rồi! Đang mải mê quấn khăn cho bé, đột ngột xung quanh tối lại, Lye ngơ ngác ngẩng đầu lên nhìn, liền bị một khuôn mặt điển trai khiến cho đứng hình Hy Tử Kỳ vô cùng ngạc nhiên nhìn chằm chằm sinh vật bé nhỏ trên tay Lye, không chút ý thức được liền ôm lấy bé trong ánh mắt ngơ ngác của cô, ngón tay của hắn nhẹ chạm lên chiếc mũi nho nhỏ Lye thét lên: “Ngươi là ai, bỏ đứa bé xuống!” Ngay lập tức, tất cả mọi người ở trong và ngoài phòng giật mình, Cẩm Nhuệ quay lại nhìn về Hy Tử Kỳ, Mẫu Đơn cũng gắng gượng quay sang, ngỡ ngàng nhìn đứa bé đang nằm trong tay Hy Tử Kỳ! === Khi bạn đói bụng mà nhóm chat đang khoe đồ ăn TT Like và commnet cho Cá sau khi đọc xong nhé