Ma Vực Liệp Diễm Sử Thi

Chương 200 : Phượng Hoàng Linh Trì

Cái gọi là Phượng Hoàng Linh Trì chính là một loại tiên trì giúp cải tổ thân thể của đạo sĩ tu luyện, rèn luyện căn cốt, da thịt, cải tổ thân thể, tác dụng với đạo sĩ tu luyện vô cùng lớn. Ngoài ra còn có tỉ lệ tiếp nhận được phượng hồn trú ngụ, đạt được cơ duyên cực lớn, nhưng cái tỉ lệ kia thấp đến đáng thương. Tuy Phượng Hoàng Linh Trì rất có tác dụng, nhưng với Dạ Khinh Ưu thì vô dụng, hắn đã tiến vào Tố Đạo Cảnh, dù có dùng cả biển Phượng Hoàng Linh Dịch cũng không có mấy ích lợi nữa. Tuy nhiên Thiên Tôn hay Chí Tôn thì này vẫn rất có tác dụng, Dạ Khinh Ưu nhàm chán cũng không quá hứng thú, chợt nhớ tới Hỏa Linh Nhi lần trước bế quan vẫn còn chưa có động tĩnh, chắc hẳn thiếu hỏa liệu quan trọng. Dù sao Phượng Hoàng Linh Trì cũng hàm chứa hỏa khí nồng đậm, tinh thuần, đối với Hỏa Linh Nhi rất có ích. Nhớ tới, hắn liền kêu Hỏa Linh Nhi ra ngoài, vừa xuất hiện hai mắt nguyệt nha của nàng chớp chớp, nhìn thấy hắn, liền lập tức xà vào trong lòng hắn. " Tướng công, có chuyện gì sao. Linh Nhi đang sắp tiến Thánh Linh rồi. " Dạ Khinh Ưu khẽ cười, vuốt ve mái tóc mềm mượt của nàng, chợt chỉ tay vào trong Phượng Hoàng Linh Trì, nói. " Nhìn xem, thứ kia đối với nàng rất tốt. " " Oa, là Phượng Hoàng Linh Trì... Tốt quá, có nó đột phá sẽ nhanh hơn. " Ánh mắt Hỏa Linh Nhi sáng như sao, nhìn xuống hỏa trì không nỡ dời mắt, Dạ Khinh Ưu gật đầu, bảo nàng mau xuống. Hỏa Linh Nhi nghe lời, nhanh chóng nhảy xuống dưới, chôn vùi vào bên trong hỏa trì, không chút sợ hãi hỏa khí mãnh liệt từ trong đó phát ra. " Nhiều như vậy, một mình Hỏa Linh Nhi cũng không tiêu thụ hết. " Dạ Khinh Ưu lẩm bẩm, sau đó bắt đầu thông tri cho người của Phượng Hoàng Yêu Tộc, vừa nghe tin Phượng Ngọc Khanh tức tốc xuất hiện, ngay sau đó đã cho đệ tử xuống rèn luyện. Đệ tử ưu tú trong Phượng Hoàng Yêu Tộc đều là nữ nhân, mà bọn họ đúng là đối với Phượng Hoàng Linh Trì là đối tượng tốt nhất để hưởng dụng hết công dụng của nó. " Lại phải đa tạ công tử rồi. " Phượng Ngọc Khanh cười khổ, nàng không ngờ Dạ Khinh Ưu có thể dễ dàng phát hiện ra một mật huyệt chứa Phượng Hoàng Linh Trì như vậy, hoàn toàn là năng lực thần thức xuyên thấu đáng sợ. Dạ Khinh Ưu chỉ cười đáp, hắn cũng không quá để ý, dù sao nơi này cũng là mộ địa của Phượng Hoàng Yêu Tộc, thông tri các nàng cũng chả có gì. " Như vậy, ta xin phép xuống tu luyện. " Phượng Ngọc Khanh cười khúc khích, tuy rằng tuổi tác của nàng rất cao, nhưng Phượng Hoàng Yêu Tộc đặc trưng là giữ vẻ đẹp dừng tại trước tuổi thục phụ cho đến khi chết vẫn giữ hình dáng như vậy. Cho nên trong tộc toàn mỹ nữ, không có thấy lão bà nào xuất hiện, mà đặc điểm này cũng là nguyên nhân khiến nhiều nam nhân thích nữ nhân Phượng Hoàng Yêu Tộc như vậy. Sau khi nói xong, Phượng Ngọc Khanh quay đầu chần chừ, cuối cùng cũng cởi sạch y phục nhảy xuống Phượng Hoàng Linh Trì, thứ này đối với cấp bậc như Dạ Khinh Ưu không có tác dụng, nhưng đối với Phượng Ngọc Khanh vai trò vô cùng lớn. Có nó sẽ giúp cho nàng sớm tấn cấp Thần Tôn Cửu Giai. Mà Dạ Khinh Ưu giật mình, không ngờ nữ tử bên trong Phượng Hoàng Yêu Tộc toàn bộ đều thoát y, ngâm mình bên trong. Dù sao cởi bỏ y phục, trực tiếp hấp thu qua da thịt là cách hấp thu Phượng Hoàng Linh Dịch hiệu quả nhất. Cũng nhờ vậy, Dạ Khinh Ưu được no mắt nhìn mấy mỹ nữ trần truồng bên trong, cũng may mỹ nữ cạnh hắn đều là tuyệt sắc, cho nên hắn cũng không có hứng thú chiếm tiện nghi mấy nàng, liền rời đi. Đồ tốt như vậy, đối với Phượng Cửu Nhi ắt hẳn cũng có tác dụng, ngay cả đám Cổ Tiểu Yêu kia tác dụng cũng không nhỏ. Để mấy nàng hưởng lợi cũng không có gì sai, dù sao các nàng hiện tại cũng đi theo hắn. " Tưởng ngươi quên bọn ta rồi chứ. " Ma Điểu Linh thấy Dạ Khinh Ưu xuất hiện, cười châm chọc, các nàng đuổi theo hắn, lại mắc kẹt hỏa trận bên ngoài không cách nào tiến vào, cho nên mãi vẫn ở bên ngoài. Dạ Khinh Ưu không chút nào thấy không phải, sợ dẫn theo đám nữ nhân này cũng chả có mấy tác dụng. " Đi theo ta. " Dạ Khinh Ưu ánh mắt chuyển sang Phượng Cửu Nhi liền nói, thiếu nữ thấy nam tử nói xong rồi bước đi, liền nhanh chóng đuổi theo. Ma Điểu Linh thấy Phượng Cửu Nhi vậy mà nam nhân nói một câu đã vội đi theo, chu môi thầm bực. " Mê trai bỏ bạn. " Mà Cơ Ngọc Nữ vừa đuổi đến, thấy đoàn người Phượng Hoàng Yêu Tộc đi theo thành đoàn, không chút chần chừ đuổi theo, Lâm Di Ảnh vẫn ở bên cạnh. Sau một khoảng thời gian, biển lửa kia đã biến mất, chính thức bước vào bên trong đúng chân chính là Hỏa Phượng Sơn Mạch, hỏa khí lan tràn, bầu không khí như một cái lò khổng lồ. Dạ Khinh Ưu dẫn đám người kia đến một bên khác của Phượng Hoàng Linh Trì, tránh cho Phượng Hoàng Linh Trì một vị trí tiêu hao quá nhanh. Phượng Cửu Nhi đuổi đến, còn định nói gì với hắn thì chợt nhận ra hỏa trì bên dưới, kinh ngạc. " Phượng Hoàng Linh Trì! " " Ừm. " Dạ Khinh Ưu gật đầu xác nhận, Phượng Cửu Nhi hít một hơi lạnh, sau đó liền quay qua hắn nói lời cảm ơn, Dạ Khinh Ưu khoát tay, lời cảm tạ hắn nhận nhiều cũng chán rồi. Sau khi Ma Điểu Linh đuổi kịp, cũng nhìn thấy, đồng dạng kinh hãi mừng rỡ. " Nhanh chóng đi, đừng khiến cho Phượng Hoàng Chi Linh biến mất, như vậy khi đó sẽ không còn nhiều tác dụng. " " Được. " Phượng Cửu Nhi gật đầu, hiện tại tỷ tỷ của nàng đang hấp thu Phượng Hoàng Chi Linh để tiến cấp, còn một khoảng thời gian, cho đến khi đó hiệu quả của Phượng Hoàng Linh Trì là tốt nhất. Đương nàng còn muốn đi xuống, chợt nhớ tới gì đó, xấu hổ đỏ mặt nói. " Tỷ phu, có thể tránh đi một lát sao... " " À, được. " Dạ Khinh Ưu biết nàng giống như mấy nữ tử kia đều muốn cởi trần để dễ tiếp thu hiệu quả của hỏa trì tốt nhất, chắc hẳn là ngại hắn. Dạ Khinh Ưu quay lưng, bước đi, Ma Điểu Linh nhìn hắn, cười ma mãnh. " Hóa ra đây là mục đích của sắc lang huynh, muốn nhìn thân thể ngọc ngà của Cửu Nhi nhà ta. " " Điểu Linh, đừng nói bậy. " Phượng Cửu Nhi giật mình, đánh nhẹ lên người Ma Điểu Linh, lúc này khuôn mặt của nàng đã đỏ hồng, tránh né ánh mắt của nam tử kia. Ma Điểu Linh bĩu môi, giả bộ ủy khuất vuốt ve chỗ bị đánh, lộ ra bộ mặt đáng thương. " Cửu Nhi, muội vì hắn mà đánh ta. Ta tủi thân… " Ma Điểu Linh giả vờ thật giống, Dạ Khinh Ưu cảm thấy cái nữ tử này thật ranh ma, Phượng Cửu Nhi có thể cùng nữ tử này thành một đôi hảo hữu cũng thật khó hiểu. Dạ Khinh Ưu mặc kệ nữ tử kia ủy khuất, quay lưng liền đi mất, Ma Điểu Linh thấy nam nhân kia đi rồi, nhìn theo cười như có ý đồ gì đó. Đám người Phượng Hoàng Yêu Tộc đuổi đến cũng nhận được tin, sau khi được Dạ Khinh Ưu chấp thuận, bọn họ cảm tạ, rồi mỗi người đều chọn chỗ ngồi xuống. Cho đến khi bốn nữ tử đuổi đến nơi, thấy Dạ Khinh Ưu, lại nhận ra bên dưới có hỏa trì, trong lòng rung động nhưng không dám quá tùy tiện. Dạ Khinh Ưu phất tay bảo bốn nàng mau chóng đi xuống, sớm đạt hiệu quả bên trong. Cổ Tiểu Yêu không chút khách khí nhảy xuống, mà Cổ Phù Dung cũng theo sau. Còn lại Cơ Ngọc Nữ đột nhiên không có ý muốn với Phượng Hoàng Linh Trì, mà lại đi đến chỗ hắn, mang theo mùi hương mê hoặc, nói. " Chủ nhân, ta không cần hỏa trì. Ta chỉ cần chủ nhân. " Lời nói hai tiếng Chủ nhân ngọt ngào dễ nghe, lời kích thích thật mạnh, khiến cho Dạ Khinh Ưu cũng chợt ngơ ngác, nhíu mày. " Đừng gọi ta như vậy. " " Cơ Ngọc Nữ này nói lời đều giữ lấy lời, ngươi đã thả cho Tử Thiên Lâu một con đường. Ta cũng sẽ tuân thủ theo hiệp ước, từ giờ Cơ Ngọc Nữ này thuộc về ngươi. Chủ nhân… " Nàng nói xong, xiêm y trên người cũng trễ xuống, dây thắt lưng rơi trên đất, y bào bên ngoài rơi ra, từng mảnh y phục rơi xuống, cơ thể mê người dụ nhân của Cơ Ngọc Nữ hiện ra trước mắt, hai ngọn ngọc phong câu hồn, đỉnh anh đào nhô ra ngọt ngào như kẹo dẻo, làn da tinh tế trắng như cốt dừa, mùi hương càng là mê mẩn thiên địa, hơn xa kỳ hoa dị thảo. Cặp chân dài thon thả bại lộ, hai chân khép chặt che đi tiên động thần bí mê hoặc. Cảnh tượng này chắc chỉ có mình nam tử trước mắt mới có phúc hưởng. Mà khi Cơ Ngọc Nữ vừa cởi y phục xuống, Lâm Di Ảnh đằng sau hai má cũng đỏ bừng, thẹn thùng cũng cởi xuống thanh y, da thịt bạch nộn lộ ra, tuy không được như Cơ Ngọc Nữ như vậy hoàn mỹ vô khuyết, nhưng thanh thuần xanh tươi hương vị thiếu nữ thanh xuân, cũng không hề thua kém Cơ Ngọc Nữ bao nhiêu. Hai đại mỹ nữ chủ động thoát y, ý tứ câu dẫn rõ ràng, làm cho Dạ Khinh Ưu giật mình, suy nghĩ một lát vẫn ném hai đại mỹ nữ xuống dưới Phượng Hoàng Linh Trì, nói. " Cơ duyên không biết nắm bắt, ngu ngốc vừa thôi… " Nói xong hắn cũng quay lưng, trong sự ngơ ngác của hai đại mỹ nữ.