RẦM . Tiếng đập cửa mạnh mẽ vang lên , Song Tử giật mình tỉnh giấc , phi ngay ra phòng khách xem tên khốn khiếp nào dám phá cửa căn hộ yêu quý của anh . Trên người Song Tử nhà ta chỉ có chiếc quần nhỏ để lộ toàn bộ cơ thể hoàn mỹ của chàng zai trẻ . " Dram , mặc đồ tử tế vào dùm tôi . Không cần quyến rũ tôi , tôi chỉ thích phụ nữ . Loại tiểu thụ như cậu tôi ko cần " " Thiên Yết , mới sáng sớm ông đã làm cái quái gì ở nhà tôi thế này hả ?" Song Tử tức giận quát lớn . Thủ phạm phá cửa nhà anh thì đang nhàn hạ ngồi thưởng thức caffee trên sô pha , mắt vẫn nhìn thẳng theo dõi tin tức trên TV . Hắn vốn không để anh vào mắt mà . Rốt cuộc đây là nhà của ai , của ai ?? " Anh hai à , anh để cho tôi binh yên tý đi. Không biết hôm nay anh có vụ gì bất mãn mà đến phá hoại nhà tôi . Nhưng mà tôi không phải tiểu thụ nhá . Bố mày thẳng nha con " Mặc xác Song Tử có gào thét cái gì thì Thiên Yết vẫn bỏ ngoài tai . Lười biếng lên tiếng : " Tôi đã nhấn chuông , gọi điện . Tốn 15 phút quý giá của cuộc đời để đợi cậu ra mở cửa . Cậu còn trách tôi ?" " Hay , hay lắm tôi không thèm cai tay đôi với cậu ." Thiên Yết đứng dậy ném cho kẻ đang tức giận một chiếc thẻ và chìa khoá ô tô . " Đi ăn mặc tử tế vào cho tôi . Tiền sửa cửa tính vào thẻ của tôi còn nữa ...." " Sao ? Nói đi ba dài dòng mệt mỏi quá "- Song Tử cầm cốc caffee trên bàn của Thiên Yết uống. " Mẹ tôi bắt tôi đi xem mắt . Tôi chán ghét . Giả làm tôi đi đi " " What ? Đại ca anh chán ghét người ta sao lại đổ cho tôi . Anh biết tôi vốn không gần nữ sắc mà ." Thiên Yết khinh bỉ lườm kẻ vô liêm sỉ kia . Cáo già còn bày đặt giả làm thỏ con . Mất hình tượng . " Ehem thì trước kia tôi cũng có ừ hứ nhưng mà bây giờ cải tổ hoàn lương rồi . Không giúp anh hai được . Thật đáng tiếc "