Ma tôn tại đô thị huyền huyễn
Chương 445 : Thiên Trọng Vực
~ Ngươi có thể nói cho ta biết những thế lực lớn của Thần giới này không?
Thiên Long chăm chú nhìn thẳng Liễu Liên Nhi, lúc trước hắn quên không hỏi Phá Bá, mà Phá Bá cũng tưởng Thiên Long biết, vì thế chuyện cứ như vậy lãng quên, đến nay Thiên Long đột nhiên phát hiện có vô cùng nhiều môn phái lớn khi trước cổng Huyễn không gian, khi đó có nhiều thế lực mà ngay cả Dương Nam tông môn cũng e dè không dám chọc.
~ Được, 1 vạn lam tinh một câu!
Liễu Liên Nhi vừa ăn đùi chim vừa nhìn Thiên Long cười xấu xa, khi nãy Thiên Long cũng như thế bóp một bút nàng một cái nhỏ cả máu, bây giờ có cơ hội không tranh thủ một chút đúng thật có lỗi với bản thân, nếu để cho người thân cận với Liễu Liên Nhi biết nàng như vậy, nhất định sẽ trợn mắt ngoác mồm, chưa ai có thể thấy Liễu Liên Nhi có tính trẻ con như thế.
Càng hơn thế Thiên Long lại chả biết Liễu Liên Nhi là ai, cho nên hắn cũng méo quan tâm, hắn chỉ biết, Liễu Liên Nhi là một nữ nhân ăn miếng trả miếng thô bạo đánh hắn.
~ Ngươi cũng quá vô liêm sỉ đi, dù sao những thứ kiến thức đó ai ai cũng biết, đi ra ngoài ta chỉ cần vài lạng bạc cũng biết.
Thiên Long khuôn mặt hết sức khó coi, hắn không nghĩ đến bản thân cuối cùng cũng bị hố lại, hố vô cùng trắng trợn.
Nói xong câu đó Thiên Long cũng cảm thấy bản thân có chút vô lại thật, bởi vì Liễu Liên Nhi cũng chỉ cần ra được bên ngoài quyết sẽ không thèm thịt của hắn.
Nhìn Liễu Liên Nhi đá cho một ánh mắt khinh bỉ, Thiên Long cố gắng nén một bụng hỏa hầu, biết bản thân hố người ta trước, chỉ là không nghĩ đến quả báo đến có chút hơi nhanh, vẫn chưa tiếp thu kịp.
~ Trả ngươi…
Thiên Long cắn răng ném lại cho Liễu Liên Nhi túi trữ vật lúc nãy nàng đưa, bên trên vẫn còn chút mùi hương của nàng, cái này cũng là điều làm Thiên Long tiếc hận.
~ hihihahaa….
Liễu Liên Nhi cười vô cùng sảng khoái, đối với nàng 10 vạn lam tinh không là gì, một hạt cát trong xa mạc mà thôi, nhưng là chơi chết Thiên Long một cái cũng làm nàng phi thường cao hứng.
~ Thần giới trong lời các ngươi đến từ hạ giới có chút phóng đại, thế giới này tên Thiên Trọng vực, là một khối đại lục khá to trôi nổi trong vũ trụ bạt ngàn…
Thiên Long im lặng lắng nghe Liễu Liên Nhi tường thuật, hắn cũng đại khái nắm rõ thế lực to nhỏ trong Thiên Trọng vực này, ở nơi đây có Tứ Tông Nhất các,Nhị Đảo Nhị Điện, mà hai cái Nhị Điện có chút thần bí, thứ này nghe nói ở một văn minh cao cấp hơn đưa đến một chi nhánh, vì vậy rất ít người dám chọc giận hai cái điện này, mỗi một tông môn đều là phân chia rõ ràng, một cái là chủ tu cường lực năng lượng, lấy lực lượng chân khí làm chủ tu, một tông thứ hai lấy đan dược mà ngạo khí, còn lại tông môn lấy luyện khí làm chủ tu, ba cái tông môn này mỗi cái phái ra đệ tử đi lịch luyện đều sẽ gây ra phong ba bão táp, những người vào được tam tông đều sẽ nhận được kính ngưỡng của mọi người trên toàn Thiên Trọng Vực.
Còn một tông còn lại, Thanh Niên Tông, Tông môn này xác thực rất mạnh, có người nói Thanh Niên Tông là một cái thần bí tông môn, bên ngoài là dạy dỗ đệ tử bình thường như những tông môn khác, nhưng nếu là Hạch Tâm đệ tử, sẽ có thực lực lịch luyện ở một nơi thần bí khác, nơi thần bí này rất có thể là một tầng vực cao hơn nữa, đây đều là mơ ước của hàng vạn tu sĩ.
Dương Nam là môn phái lấy đan dược làm chủ tu, cũng là môn phái đầu tiên cũng như lớn nhất Thiên Long chọc vào, một tổ ong khoái khủng bố mà độc tôn, có người nói, thà trêu chọc hai tông môn còn lại chứ quyết không nên chọc Dương Nam tông.
Bởi vì sao? Đương nhiên bởi vì lệnh triệu hiệu của Đan sư khủng khiếp đáng sợ, chọc một tên cuồng chiến háo sát như ma cũng được, chứ không nên chọc một tên Dược sư, bởi vì tên dược sư có thể treo giá ngươi lên truy nã, phần thưởng là đan dược hay hoặc là ân tình, một tên Đan sư có thế hiệu triệu cả vực truy nã một mình một người, điều này đáng sợ cỡ nào a, chỉ cần điều kiện treo giải đủ thuyết phục, cho dù Thiên Long có chui tận xuống lòng đất, muốn trốn là phi thường khổ sở.
Hiển nhiên bây giờ thì được rồi, cái không nên chọc nhất thì cũng đã chọc rồi, thân thể dược sư khá yếu, bất quá dược đan sư bọn họ tăng thực lực như thổi, như cá gặp nước thỏa sức tung tăng, họ có thể luyện chế ra đan của họ cho họ dùng, của nhà có thì nhà dùng, điều này làm đám Luyện dược sư thực lực cao đến đáng sợ.
Thiên Long âm thầm lau mồ hôi lạnh, trước tiên là đối địch với Đan sư toàn vực rồi đấy, còn cái gì luyện khí sư kia phải tìm hiểu kỹ mới được, gặp được bọn chúng thì cố nhịn một chút, ôm một tý hi vọng không đối địch a…
Như thấy được ý nghĩ của Thiên Long, Liễu Liên Nhi cười khúc khích lên, nàng kiều mị liếc Thiên Long một cái nhắc nhẹ:
~ Không cần phải lo, Luyện khí tông môn sẽ không đánh chủ ý với ngươi, như vậy có được chưa?
~ Ngươi quản được?
Thiên Long nhíu nhíu mày hỏi lại, bởi hắn biết, cái số của hắn nó rắm thúi lắm, tai họa nó đổ lên đầu hắn lúc nào cũng không hay đâu.
~ Đương nhiên ta là ai, là Liễu Liên Nhi đấy!
Liễu Liên Nhi ưỡn bộ ngực cao vút đã phát triển đẫy đà của nàng lên, đắc ý cười cười nhìn Thiên Long, đã nói rõ ràng, nàng ở trong luyện khí tông môn đó địa vị cao vút, lời nói của nàng rất có trọng lượng.
Nhìn bộ ngực phập phồng kia Thiên Long thở thôi cũng khó, hắn đã rất lâu không có tiếp xúc nữ nhân, phải quyết tâm lắm hắn mới thở ra một hơi quay qua hướng khác, trong lòng không khỏi sợ hãi than thở, đúng là yêu tinh.
~ ngươi không lẽ là cái gì thánh nữ hay đệ tử trưởng giáo hay lão yêu bà cổ tổ sống nhiều năm ở luyện khí tông môn?
~ ngươi….
Nghe Thiên Long nói làm Liễu Liên Nhi chợt cứng ngắc lại nụ cười, trong lòng giận dữ đùng đùng, nghĩ lại cũng thấy Thiên Long nói có lý, chỉ có mấy cái đó trong lời Thiên Long mới có sức ảnh hưởng, nhưng vẫn rất là bất bình, cái gì là yêu bà sống lâu, nàng đang còn rất trẻ, nữ nhân mà, đụng đến vấn đề nhan sắc hay tuổi tác, đều là nổi giận không ngớt.
Thấy bộ dáng Liễu Liên Nhi Thiên Long mới là không thèm để ý, theo Thiên Long đánh giá, Liễu Liên Nhi đẹp thì đẹp thật, đúng là mỹ nhân trong tiên giới, bất quá cũng chỉ là thế, quyền lực chưa chắc đi cùng cái đẹp nha.
~ ngươi tại sao lôi thôi lếch thếch vậy, từ xa nhìn người không ra người ma không ra ma, trên người còn nồng nặc mùi máu, thật khó chịu, sát khí quá nặng, ngươi đã giết bao nhiêu sinh linh rồi vậy?
Liễu Liên Nhi tỏ ra bất bình với Thiên Long, những người như Thiên Long đem theo lệ khí quá nồng, không khác dã thú là bao, đem cho người cảm giác chán ghét cùng xa lánh.
~ Còn không phải do đám tham lam Thiên Trọng vực đác ngươi sao, ngay cả việc đi tắm ta còn không dám buông lỏng đây.
Thiên Long mới càng là phẫn nộ, hắn cũng là một người theo đuổi căn bệnh sạch sẽ, bất quá nhiều lần đang tắm đều bị mấy gia hỏa nhảy ra hú hòa, hù hắn xuýt đem mạng đưa cho ma giới mấy lần, thời gian tắm rửa đều là thời gian con người buông lỏng nhất, cũng là thời gian nguy hiểm nhất, đây là kết quả đúc ra sau nhiều lần bị ám hại, nếu không phải quá mức cần thiết, Thiên Long hắn mới không thèm để ý.
~ Ai kêu ngươi không chịu tu dưỡng cho thật mạnh rồi phi thăng lên đây…
Liễu Liên Nhi còn chưa nói hết, Thiên Long đã bất bình mắng to:
~ Ta nhổ vào, còn không phải ta bị bắt lên đây, còn lâu ta mới thèm để ý cái chỗ này.
May mắn ta thoát được trong tay kẻ địch, không có bây giờ ta đã là hồn du cửu thiên
Liễu Liên Nhi sắc mặt có chút khó coi, nàng là lần đầu bị người mắng thẳng mặt như thế, nàng biết nếu là nói ra thân phận của mình Thiên Long còn không thèm để ý mắng tốt hơn nữa, bởi ngay cả cái tông môn của nàng Thiên Long còn chả thèm để ý quan tâm, thân phận của nàng có cao quý ra sao đi nữa, nếu là Thiên Long biết hắn chửi còn đã mồm hơn, Liễu Liên Nhi hiểu được nha.
~ Thôi được rồi, ăn xong rồi ngươi đi đi, ta còn phải đi tầm bảo.
Thiên Long thấy con chim đã ăn xong, mắng cũng mắng xong, hả giận một tý liền ra lệnh trục khách rất thẳng thắn, Thiên Long hắn tự nhận hắn cũng chả phải người tốt đẹp gì, ở cạnh một cái khí phách nữ nhân, có đôi khi ôn nhu như nước này, hắn sợ kiềm chế không được mà làm cho chút việc không được hay ho, đương nhiên, với thiên hạ thanh danh của Thiên Long được kẻ địch bôi đen đại khái rồi, nhưng là Thiên Long hắn cảm giác bản thân hắn thanh danh vô cùng tốt, hắn hiểu vậy là đủ rồi.
~ không, ta muốn đi cùng ngươi, ngươi không biết sao, người vào đây không có một vạn thì cùng là vài ngàn, ta là nữ nhân đó ah, ta thân cô thế cô, nỡ bị bắt lạt rồi sao?
Liễu Liên Nhi tỏ ra vô cùng đáng thương hai tay đan trước ngực ánh mắt long lanh chờ mong nhìn Thiên Long, bộ dáng hết sức khả ái, ngay cả Liễu Liên Nhi cũng vô cùng khinh bỉ bản thân, vậy mà cũng rở được cái thủ đoạn này, nhưng là nàng muốn vậy, muốn trong khoảng thời gian này làm một nữ hài tử đúng nghĩa.
Thiên Long bĩu môi quăng cho Liễu Liên Nhi một ánh mắt khinh thường, ngươi nghĩ ta lại ngốc quá mức đi, khẳng định ngươi tuy không có thực lực như bên ngoài, nhưng bảo khí bảo vật phòng thân không ít, chỉ là nhìn bộ dáng kia đã làm xương cốt Thiên Long như muốn nhũn ra, hắn thầm ám mắng bản thân một cái, thế nhưng là sức chống cự nữ nhân của hắn nó lại quá mức kém cỏi.
~ gọi Thiên ca, đi cùng dĩ nhiên là được.
Thiên Long cười hắc hắc ánh mắt nóng bỏng nhìn Liễu Liên Nhi, hắn đã biết chút ít, thân thể Liễu Liên Nhi vô cùng cường đại, cường đại hơn hắn nhiều, bên ngoài cũng là một cái Độ Kiếp một cái cường giả, nhận thức một biểu muội như vậy làm Thiên Long có cảm giác vô cùng thành tựu
~ ngươi muốn chiếm tiện nghi của ta nha, không được, làm biểu đệ của ta còn tạm chấp nhận được.
Liễu Liên Nhi trực tiếp bác bỏ ý kiến, làm gì có chuyện dễ dàng như thế, nàng đường đường cũng là nhất lưu cao thủ, không có chuyện lỗ vốn.
~ tùy thôi.
Thiên Long đứng lên vặn mình một cái, trực tiếp nhảy khỏi nơi này, trong đêm tối tiếp tục di chuyển, hắn không biết bí cảnh này mở đến bao giờ, hiện tại nên nắm bắt thời gian một chút là cách tốt nhất.
Nếu ở hạ giới Thiên Long còn có ý niệm thu phục một cái nữ nhân, ví dụ như Tuyết Băng Băng cùng Hư Huyễn, hai tiểu nha đầu đơn thuần, tâm cảnh trắng như tuyết, là hai cái ngốc nha đầu bị hắn lừa về một nhà, còn ở cái Thiên Trọng vực này Thiên Long không có ý định thu phục nữ nhân, thời gian của hắn muốn chuyên tâm với truy cầu bảo vật, có đủ thực lực chữa bệnh cho Tĩnh Như.
Truyện khác cùng thể loại
61 chương
10 chương
1442 chương
207 chương
69 chương
54 chương