Ma tôn tại đô thị huyền huyễn
Chương 328 : vong tiễn thương điền
~ Ừm… làm tốt lắm… Trận pháp này nếu ngay từ đầu hai ngươi đồng tâm hiệp lực thì cũng không mất bao nhiêu sức lực đã có thể hóa giải, bởi vì trận pháp đều dựa vào thực lực hiện có của các ngươi để căn đo hợp tình hợp lý, chứ đâu có khổ như hiện tại.
~ Nhưng mà như vậy là quá được rồi, tốt hơn 80% người vào đây qua được cửa ải đó.
Vuốt râu nhàn nhã, đầu yêu tôn rất đề cao sự hợp tác của Thiên Long và Đàn Càn Hòa Thượng, xem ra thiên tài luôn có con đường riêng của thiên tài, đến phá trận cũng dùng cách không ai ngờ đến.
Thiên Long và Đàn Càn Hòa Thượng rớt từ trên cao xuống bịch dưới đất, ma pháp tử sắc biến mất, mọi người nằm bệt ra đất thở hổn hển mệt mỏi, tuy là trận pháp kinh hãi, nhưng cũng không bằng nếu bị đem về Ngạo thị gia tộc.
Réo Réo…
Thiên Long ngồi dậy muốn điều khí, không ngờ một ma pháp màu hoàng kim khác rộng năm trượng bao quanh họ, ma pháp bay lên không trung để lại đường đi năm cái ảo ảnh, đây rõ ràng là trận pháp đang khởi động.
Thiên Long ánh mắt thơ thẩn chậm chậm nhìn thẳng mặt Đàn Càn Hòa Thượng, mà Đàn Càn Hòa Thượng khuôn mặt nghệt ra, mồm há ra cằm dưới chỉ thiếu chưa chạm đất, hai mắt đờ đẫn ngao ngáo chưa thể chấp nhận được sự thật.
Bịch…
Một cơn gió thổi nhẹ qua, đẩy Đàn Càn Hòa Thượng đổ ập xuống như một pho tượng đất nung, đây gọi là gì? Đây gọi là sợ hãi cái sự may mắn của Thiên Long đem lại, chỉ là giúp Thiên Long đi lên Thần giới chơi vài ba bữa, ấy vậy mà hết bị Thiên Long chơi không chết là cũng là xuýt, và giờ là chết thật, đây đúng với câu nói, ta chơi chết ngươi.
Trận pháp này gọi là Vong Tiễn Thương Điền, từ trên không trung có cả trăm cả tỉ mũi tên xé rách hư không lao xuống, cho dù dùng quyền hay chưởng lực để phá thì cũng khá rợn, đương nhiên sát thương cũng không kém cạnh.
~ Trận này mắt trận là cái gì đây?
Thiên Long túm cổ Đàn Càn Hòa Thượng lên lắc qua lắc lại gấp gáp, giống như lửa đã cháy tới mông, làm Đàn Càn Hòa Thượng hoa dung thất sắc đom đóm đầy đầu.
~ Cút Cút cút…
Đẩy Thiên Long ra Đàn Càn Hòa Thượng nhìn lên trời, nơi đang có vô tận tiễn lực lao xuống, họ có thời gian chưa tới một ngụm trà để suy nghĩ cách phá trận.
~ Trước tiên né đạn rồi tính tiếp!
Chưa biết địch ta chưa sát lực chưa biết nội ngoại thế nào, khó mà tìm ra được cách phá trận, với kiến thức thâm sâu về tìm hiểu trận pháp của Đàn Càn cũng chịu thua, phải cảm nhận quá trình hoạt động của trận pháp mới biết được nơi đâu là nơi yếu hại.
Sụt… Sụt.. Sụt…
Từng mũi tên lao vào Thiên Long như thiên tinh đoái thủy, với cơ thể cường hãn của Thiên Long vậy mà vẫn bị mũi tên đâm cả li, phải viết rằng Động Hư nhất cấp toàn lực ra chưởng với Thiên Long, cũng không làm Thiên Long mất một cọng lông mao, ấy vậy mà mũi tên đâm vào được cả li thì mỗi mũi tên nơi đây ít nhất là sức mạnh của một Động Hư nhất cấp cao giai.
Một cục pin của máy chơi game không thể nào mãi mãi giúp máy chơi game luôn chạy ổn định, mà nó cần được sạc, được nạp năng lượng, mà nơi đây một khi trận pháp được khởi động sẽ lấy lực lượng thiên địa để duy trì, có vào thì phải có ra, mức năng lượng thải ra ít hoặc ngang bằng với năng lượng nhận vào mới duy trì được máy chơi game, nếu như không cho năng lượng thoát ra hoặc dồn thêm năng lượng vào thì sẽ ra sao đây?
Đàn Càn Hòa Thượng vắt óc suy nghĩ, lão tham khảo về trận pháp rất chuyên sâu, vừa nhìn một chút đã biết trận pháp này thuộc thể loại gì hệ thống duy trì ra sao.
Hắn ta né tiễn tiện tay cầm lấy một thanh tiễn, cơ tay gồng lên thấy cả gân xanh hắn phi ngược mũi tên lại.
Bủm…
Mũi tên đâm thẳng lên trời biến mất trong hư vô, ánh mắt Đàn Càn Hòa Thượng sáng rực lên hướng Thiên Long hét lớn.
~ Hắc Long… Ngươi và ta cùng nhau dội lại toàn bộ tiễn lên không trung, không cần lo sẽ không thể trả lại, dồn thật mạnh thật hăng cho ta.
~ Ok…
Thiên Long lao xuống đất nơi mũi tên đã kín cả đại địa, ít nhất cũng phải vài trăm tỉ mũi tên.
Ào… Ào…
Đứng trên không trung hai tay Thiên Long tạo thế ôm lại, lực lượng Ma khí bạo phát nhấc cả một thiên địa mũi tên dưới đất bay lên, những mũi tên lơ lửng trên không trung được lực lượng ma khí nhấc bổng, Thiên Long nghiến răng lao xuống bên dưới toàn bộ mũi tên vừa nhấc, diện tích phải cả năm mươi héc đất
Vù… vù…
Sào… Sào…
Bàn tay vê quyền nắm lại, từ những rãnh ngón tay bắn ra tử sắc tráng lệ, cả tỉ mũi tên rung rung đột nhiên cùng nhau quay ngược lại, mũi tên đang cắm hướng dưới đất đồng thời quay ngược hết lên trời.
~ A…
Nạt lớn Thiên Long cưỡi vân lao thẳng lên trời, ôm toàn bộ một núi mũi tên cắm thẳng lên trời, của thiên trả thiên không hề giữ lại.
Sụt… Sụt… Sụt…
Dồn toàn bộ sức lực hất văng cả tỉ mũi tên lên trời, Thiên Long hai mắt nổi cả tia máu lao xuống dưới, trong miệng lẩm bẩm:
~ Đù mẹ Nặng… Rút kinh nghiệm vác một phần ba thôi, hết cơm rồi.
Mới đầu sung sức hất được cả triệu cân sắt vứt lại đại thiên, khi nãy chơi ngu nhấc lên thì dễ, để mà đẩy lên cao Thiên Long không chịu nổi.
~ A… a….
Nhìn qua Đàn Càn Hòa Thượng, lão ta đang như một con hổ sung sức, ôm cả triệu mũi tên vứt lên không trung hai mắt đỏ lừ tia máu, không biết hắn lấy đây ra sức mà hăng vậy, tuy vứt ít hơn Thiên Long, nhưng bù lại mỗi giây Đàn Càn Hòa Thượng dội lại cả triệu mũi tên, tuy ít nhưng mà nhanh.
~ Ta ném… Ta Ném….
Long nhong dưới đất, Đàn Càn Hòa Thượng chạy như bị chó rượt, hắn ôm vào người cả ôm mũi tên, dồn lực lượng vào tay ném lên liên tục liên hồi không biết mệt, sức của trâu bò nó phải khác.
~ A… Đau… Đau…
Thiên Long một lưng toàn mũi tên găm vào, đến bây giờ hắn mới nghi ngờ kế sách của Đàn Càn Hòa Thượng, ném lên trên bao nhiêu, trên đó ném xuống gấp nhiều lần, còn dày đặc hơn cả mưa rào mũi tên, đến nỗi không còn một đường chạy, chỉ có thể nhận sát thương.
~ Tin ta đi, đã đến nước này thì chỉ có liều…
Thấy ánh mắt nghi hoặc Thiên Long lướt qua, Đàn Càn Hòa Thượng tức giận hét lên, khi nãy ta cũng chưa chắc chắn, nhưng đã ăn khổ nãy giờ thì không thể không theo thuyền, liều thôi.
~ A…
Thiên Long đỏ mắt ôm mũi tên ném lên đại thiên, liều thôi, càng lười không muốn bạo nổ thực lực thì càng ăn đau khổ nhiều, đằng nào cũng chỉ có mỗi việc đó, lỡ ôm thì ôm tất, nghiến răng Thiên Long đem theo gấp đôi lần đầu lao thẳng lên đại thiên, ném từng đợt từng đợt cuồng bạo, ý chỉ ngươi đâm chúng ta, chúng ta cũng đâm chết ngươi.
~ Sắp được rồi…
Ánh mắt Đàn Càn Hòa Thượng ngưng thần tĩnh khí quan sát, màng trướng đại thiên không còn vô sắc hư hư ảo ảo nữa, bây giờ nó đã ửng đỏ dần lên, đã có thể thấy thiên địa trong trận pháp đỏ lên theo thời gian, năng lượng hiện tại chắc chắn là đang quá tải.
Truyện khác cùng thể loại
17 chương
53 chương
32 chương
48 chương
91 chương
33 chương