Ma tôn tại đô thị huyền huyễn
Chương 239 : chiến đấu đỉnh cao 1b
Lôi đâu ra một khúc gậy gỗ, Mai Thái Cổ vận khí vào thanh gỗ, lao lên không trung tư thế phi điểu lao xuống nạt lớn:
~ Gatka…
Gatka là môn võ học cổ truyền của Ấn Độ, có sức uy lực hủy diệt không để đo lường, trọng tâm chủ yếu dồn toàn bộ vào khúc gỗ trong tay Mai Thái Cổ.
~ Réo…
Liệt Diễm múa kiếm nhanh tới mức, tàn ảnh kiếm tạo ra lực xung kích mạnh mẽ, kiếm đâm thẳng vào khúc gỗ trên tay Mai Thái Cổ.
~ Ầm…
Bật cả hai hướng, chính giữa nơi họ vừa xung kích tạo ra một cái hố năm trượng, làm phá hủy không ít nơi chiến đài.
Mai Thái Cổ hừ lạnh lại lao lên, khúc gỗ trong tay hắn được làm từ thứ gì thì hắn không biết, nhưng hắn biết nó còn rắn chắc cứng hơn cả thần bình là có, vì thế hắn rất tự tin vào bản thân.
~ Rít…
Bay lên không trung, Liệt Diễm đầm thẳng liệt kiếm lên trời, Cửu Linh Lực bạo phát, một đầu Liệt Hổ hư ảnh hình thành, nó gào rống lao xuống, phá nát một phương thiên địa.
~ Phành Phành…
Bụi mù tản đi, đầu hư ảnh liệt hổ tán khí vào không trung, không có gì xảy ra thì cả hai đều trọng thương, võ kỹ Mai Thái Cổ đơn sơ giản dị, thế nhưng lại đánh thẳng vào nơi yếu hại, toàn tử huyệt.
~ ngươi chết chắc rồi.
Liệt Diễm điều động Cửu Linh Lực, liệt kiếm bùng nổ hỏa mù, lưỡi kiếm lóa lên ánh sáng trắng, thân kiếm phập phồng ánh lửa chói chang, một con cự hổ dần được tạo thành, đầu cự hổ này to gấp năm lần đầu liệt hổ lần đầu, răng nanh dài cả mét, mồm máu nó rống lớn lao lên.
~ Grào…..
~ Tới…
Mai Thái Cổ lại không ngán quyền phong rít gào một Tróc Quyền vận lên, đâm thẳng trán cự hổ lao tới, cứng đối cứng không ngán một ai.
Khám đài mọi người căng mắt xem cao thủ đối chiêu không dám chớp mắt.
~ Ầm...
~ Rắc Rắc…
Trán Cự hổ kêu rắc một tiếng, cả cánh tay phải Mai Thái Cổ cũng rắc rắc gãy vụn, trong lúc đau đớn, Cự Hổ phất đuôi tốc độ siêu thanh, vụt thẳng ngực Mai Thái Cổ, chấn nát bảo giáp linh khí của Mai Thái Cổ, làm hắn bay ầm ầm ra khỏi chiến đài.
Từ không trung rơi xuống, Liệt Diễm trán nhỏ máu đen, tinh ý có thể thấy xương trán của hắn đã nứt toạc, một chiêu đồng quy vu tận.
~ Liệt Diễm thắng trận này!
Ầm…
Nghe trong tài công bố chiến thắng, Liệt Diễm liền đổ ầm xuống đất bất tỉnh, nhanh chóng được cứu hộ khiêng đem vào phòng dưỡng thương.
~ nếu không phải có phù văn, nhà chúng ta đã bị nấp bởi bê tông thiết thạch.
Thiên Long gật gù kinh sợ, sức chiến đấu bọn này không phải người nữa, bưu hãn thực sự.
Trận thứ 8, Thủy Y Y với Hồ Mộng Giao, trận này Thủy Y Y thắng, nàng ta dùng roi tróc nã vụt cho Hồ Mộng Dao ngu hết cả người, đánh cho không biết đường mà tấn công, khi theo kịp tốc độ dõi tróc nã, Thủy Y Y phất trần đánh một chiêu hình thành một lốc xoáy, đứng một bên điều khiển cơn lốc hút bay Hồ Mộng Dao xuống đài.
Thủy Y Y là Thánh nữ Tinh Túc Môn, Hồ Mộng Dao là thánh nữ Phiêu Diêu Môn, cả hai đều là thiên tài, mỗi người một thể chất bá đạo.
Trận thứ 9, là Ninh Hinh Nhi, đấu với Mạc Chi Thuấn, trận này Ninh Hinh Nhi thắng, một chiêu đả bại đối thủ, nàng ta đánh thắng tên Mạc Chi Thuần liền ung dung ra về. Ninh Hinh Nhi là tân thánh nữ mới của Thiết Giáp Môn sau Tuyết Băng Băng.
Trận thứ 10 là Thiên Long và Sát Thủ Tokuda, vừa vào trận chiến, đột nhiên tên sát thủ hắc y này liền tèo tèo biến mất, vô hình trong không khí.
Thiên Long đánh bừa vào không trung, cảm giác vô lực ập tới, chợt nhìn xuống ngực đã có một con dao găm ngay ngực, lạnh nhạt rút dao, Thiên Long cười khẩy vứt dao đi, quét mắt một vòng.
~ Rầm…
Thiên Long nhắm mắt, khinh vân vận lên, lôi điện quanh chân, lộn thẳng về sau một vòng, đấm thẳng vào không trung một cái rầm, không gian bạo liệt, không khí nứt ra như kính, phành phành… quyền phong càng phóng càng to.
~ Oa…
Một tiếng kiêu thất thanh, Tokuda bay ra ngực nhỏ máu khuôn mặt thì be bét huyết nhục, Thiên Long là dùng Đấu Chuyển Tinh Di, phát hiện mùi máu liền không ngần ngại dồn toàn lực vào một đấm, khi trước Thiên Long cũng đã ngó tên này chiến đấu, nghĩ ra cả trăm kế phá chiêu ẩn thân này của Tokuda. Mà hầu như kế nào cũng phải ăn chút thiệt thòi.
Trận này Thiên Long thắng nhẹ nhàng, Thiên Long hắn nào biết, vì uất hận quá, không thể chấp nhận được công pháp thành danh bao năm bị phá hủy, Tokuda đã dẫn thân vào con đường tà đạo, hắn quyết dùng công pháp thành danh của hắn đi hãm hiếp con gái nhà người ta, mà sau này Thiên Long chỉ có thể thấy hắn trên phim ảnh chứ tuyệt không thể thấy mặt hắn nữa… haiz… một thân võ học lại bị đi đóng phim, Thiên Long quả thực quá là ác ôn không còn tính người mà….
Trận thứ 11 là Mạnh Thất, đấu với Lạp Nhi Tư, trận này Mạnh Thất ăn luôn không cần luộc hay hầm, Lạp Nhi Tư trận trước là ăn hên, ngang tài ngang sức với đối thủ, cuối cùng cả hai đồng quy vu tận, may sao kỳ tích xảy ra nên Lạp Nhi Tư lọt vòng, vào tới trận này nội thương còn đó cộng với thực lực thua xa Mạnh Thất, liền đã đầu hàng.
Trận thứ 12 là của Sở Tiêu và Lăng Hàn, trận này Sở Tiêu lọt vòng, trước kia Lăng hàn từng đội ơn nợ Sở Tiêu một ân tình, bây giờ liền trả luôn cho nhanh gọn, có qua có lại mới toại lòng nhau.
Trận thứ 13 là của Tuyết Sa Kha với một tên Tây, sau khi ăn chút thiệt thòi Tuyết Sa Kha đã hạ được tên Tây đó, Tuyết Tinh Thần cường thế mất dạy chèn ép được của một nước nhỏ một khỏa linh dược và một giọt huyết dịch Độ kiếp thần tọa, sau khi dùng thuốc cùng máu Huyết đã giúp Tuyết Sa Kha như vịt hóa thiên nga như giao long hóa rồng, tuổi 35 đã đạt tới Hóa Thần bát trọng trung giai, là niềm vinh dự lớn nhất của Hoàng thất, cùng với được thăng lên làm đệ tử hạch tâm của Thiết Giáp Môn.
Từ đây có thể thấy, Thiết Giáp Môn là cái tựa vững chắc mà Hoàng Thất dựa vào, con gái thì làm thánh nữ, con trai thì không phải hạch tâm đệ tử cũng là nội môn đệ tự ưu tú, một môn một thất che trở lẫn nhau cùng tịnh cùng tiến.
Trận thứ 14: trận này là trận đấu hi hữu nhất, làm khán đài cùng nhiều thế lực cao cao tại thượng tiếc cho một đời tuổi trẻ, Thanh Ngọc Diệp thần nữ Ma giới, đấu với Kim Khanh Tú, trận mày Kim Khanh Tú trực tiếp đầu hàng, bởi vì không ăn lại, nếu Kim Khanh Tú may mắn hắn bốc phải số khác, vậy thì bên trong vòng sau sẽ có hắn, nhưng rất xui cho hắn là thần may mắn không mỉm cười với hắn, gặp phải Thanh Ngọc Diệp đầu hàng vô điều kiện, cái này làm nhiều người vô cùng tiếc nuối, một kiêu tài lại không thể vùng vẫy tỏa sáng một lần.
Trận cuối cùng là Phá Thương đấu với Vũ Mạc, trận này Vũ Mạc thắng, Phá Thương không đủ thực lực chơi với Vũ Mạc.
Nơi chiến trường này, kẻ nào cũng là Hóa Thần Ngũ cấp trở lên đến Bán Động Hư, chỉ cách nhau 5 cái cấp bậc, thế nhưng cũng không thể nhàn nhã ăn nhau, cách một cái cấp bậc thôi cũng đủ làm thay đổi cục diện rồi.
Trận đấu kết thúc cũng là lúc ánh trăng treo trên đỉnh đầu, tuy trời tối nhưng khán đài không một ai chịu rời đi trước, phải xem cho tới phút chót, gây cấn quá mà.
Khi mọi người đang tấp nập làm mồi để chiến xuyên đêm, Thiên Long lên trên đại sảnh ngồi suy diễn lại những trận chiến hôm nay, theo Thiên Long, trong tổng 14 tên còn lại trừ hắn, có tới năm kẻ có sủng thú, Ngạo Tà Vân không nói, Thanh Ngọc Diệp không nói, tên Vũ Mạc là thứ ba, thứ tư là cái Sở Tiêu, và cuối cùng là tên Nhạc Minh Tùng, tên Nhạc Minh Tùng này nghi lắm chứ không phải không đâu, một thân bảo khí thế nào cũng có một đầu yêu thú, còn tên Sở Tiêu và Vũ Mạc, hai tên này ẩn dấu thực lực cả, đánh chết Thiên Long cũng không tin đối thủ của Sở Tiêu vì ân mà đầu hàng, có mà không ăn lại nói vậy cho đỡ ngại, còn tên Vũ Mạc, tên này ánh mắt lươn không nhìn nổi, nhất định có âm mưu.
Thiên Long ngồi suy diễm nếu bọn chúng dùng yêu thú chiến đấu, vậy ta làm gì để phá?
Truyện khác cùng thể loại
20 chương
12 chương
10 chương
58 chương
1 chương
141 chương
19 chương