Ma tôn tại đô thị huyền huyễn
Chương 224 : rượu vào tri kỷ ra
Nơi Hắc Long bang được tặng là bán thượng lưu, tức là cầm cái thẻ bán thượng lưu này giao nộp cho người kiểm tra vị trí hay phòng kiểm vé, nếu như nộp thẻ bán thượng lưu lấy một gian trung lưu, sẽ được đãi ngộ như ở tầng thượng lưu, còn lấy phòng thượng lưu thì phải bỏ ra một số tiền cũng kha khá là chát cùng với ít bảo bối gì đó hiếm có, bởi bang Hắc Long là một Bang có uy danh khủng khiếp rồi, thâu tóm cả một tỉnh là hiểu độ uy hiếp cùng danh tiếng của bang ra sao, nhưng cũng không thể vượt quá sức, ban tổ chức vẫn còn xem nhẹ, vì thế được một thẻ bán thượng lưu là vậy, không hơn không kém, tầm trung thôi.
Và cũng hiển nhiên với cái độ cao ngạo của Tuyết Hàn Mặc hắn liền đã chọn một phòng thượng lưu, phải nói không gian phòng thượng lưu to lớn đến biến thái, nhìn một cái là quan sát chiến trường không chừa góc chết, quả là nơi đẹp, trong phòng rộng ba trăm mét vuông, có thể chứa cả vài chục người cùng một lúc, trang trí phong cách cổ điển, có hoa có quả, trái cây ngập mồm hết lại có người hầu đem đến, dàn mỹ nữ bưng bê đồ ăn phục vụ 24/24, phòng Vip có khác, hiển nhiên mấy khâu mát xa hay cạo lông nách cũng có cả, phục vụ tới từng cọng lông rốn. Trận pháp cùng Cửu Linh Khí bên trong phòng thượng lưu cũng nồng đậm không thôi
Tuyết Hàn Mặc chưa thể tới, công việc còn quá bộn bề, cần phải xử lý cấp tốc, đám Tuấn đến đây dọn dẹp cùng chờ Thiên Long đến trước, nói đến đám Tuấn hiện tại ngoài Tuấn ra đã phục hồi thần tốc bắt đầu tu luyện, còn đột phá được cả Hóa Thần Nhị trọng trung giai, còn lại đều chống nạn đi không nổi, Thiên Thần Tử tưởng đã quy tiên nhưng lão lại đột phá Hóa Thần sơ giai cùng đã gần khỏi nội thương, nhưng cũng đều không thể dự đại hội.
~ cho hỏi nơi đây có ai không ạ?
Một giọng nói lanh lảnh nghe mà ấm hết cả lòng, nghe âm thanh là biết gái xinh mỹ nữ có thừa rồi, Tuấn đang thiu thiu ngủ thì bật dậy lao ra ngoài còn muốn nhanh hơn Độ kiếp thần tọa độ thiên kiếp. Làm đám Cô Độc, Kinh Kong, Hắc Lang và Thiên Thần Tử nghẹn họng trân trối.
Nhìn thấy một cô bé xinh gái hết phần thiên hạ, má hồng xinh đẹp Tuấn chớp chớp mâu quang che đi vài phần dại gái hỏi:
~ đương nhiên là có a, cô nương là ai vậy? Đến đây làm gì?
Còn ai khác ngoài Phạm La La, thấy trước gian thượng lưu hai chữ bang Hắc Long nó to thùng phá sảnh, cô nàng thấy mọi người đang cởi trần quạt tay nằm nè lưỡi than thở làm hai má nàng đỏ bừng lên.
~ không biết Hắc Long bang chủ đã đến chưa ạ?
Tuấn nhíu mày vê cằm, cô nàng này nói vậy là có ý gì? Ta đẹp trai phong độ ngút cần đứng đây lại đi hỏi cái thằng đầu ở Nhật Bản đuôi ở Mê-Hi-Cô là sao?
~ hắn hiện tại chưa tới đâu a!
Tuấn cũng thẳng thắn nói luôn, việc Thiên Long là bang chủ Hắc Long bang cũng chả giấu được lâu, cùng lắm vài tuần cũng chả làm ăn được gì, liền nói luôn.
~ ò… vậy thôi…
Thấy cô nàng thất vọng rời đi, Tuấn trong lòng đau xót như đứt từng đoạn ruột gan, dễ thương quá a…
~ huynh đệ, dù sao lão đại cũng chưa đến, chúng ta làm vài chum tửu xem sao?
Lang Khắc Hàn đứng dưới không kiên nhẫn được,khinh công lao lên nơi thượng lưu Hắc Long bang, thấy Tuấn lưng hùm eo gấu liền tỏ ra tri kỷ đời này, liền vỗ vai làm quen.
~ các ngươi kiếm mồi đi, ta đi tìm rượu, đang chán đời đây!
Tuấn lại chả ngán bố con thằng nào, quay về sau hét lớn:
~ mọi người ngưng tính toán đi, mau nào, nhậu cái rồi tính tiếp!
~ yoo….
Rất nhanh tất cả mọi người đã quây lại ngồi vào vị trí, hò hét nhậu vang trời vừa làm vài ly vừa kể chuyện, Tuấn nghe đám Lang Khắc Hàn kể chuyện đi tầm bảo cùng Thiên Long mà rửa tai lắng nghe, cùng với vô vàn kiến thức, hai thằng được cái giống nhau là chỉ cần kiến thức quan trọng liền rửa tai lắng nghe.
Rượu ngấm vào người ai cũng ôm nhau khóc lóc như điên đấm nhau cười vang, càng uống lại càng hợp, cuối cùng khoảng cách người xa lạ tan biến, đám Lang Khắc Hàn biết Tuấn là bạn thân Thiên Long cũng nể tới chín thành.
Cái đầu tiên đám Lang Khắc Hàn nhận biết đó là chỉ cần người chơi được với Thiên Long đều là kẻ rộng lượng, phóng khoáng kẻ nào cũng không thèm nhìn địa vị mình mà hò hét bất chấp thiên hạ đại loạn, chỉ cần dưới trướng Thiên Long, ai cũng không cần lo về cấp bậc địa vị của mình có cao hay thấp, chỉ cần nói chuyện hợp gu một cái là vào vấn đề ngay, cảm nhận mọi người ai cũng ấm áp chán so với cái dòng người chen chúc lạnh lẽo.
Ngay cả thuộc hạ cũng ngồi vào bàn nhậu mà cụng li với chủ là hiểu, nơi đây cấp bậc vứt đi.
~ phành phành…
~ Ầm Ầm Ầm Ầm…
~ Hoa Lạp Lạp… m thanh chiến đấu bên trong chiến trường vang dội, sau ba ngày ba đêm say vật cổ chó ra, đám Tuấn và Lang Khắc Hàn nhào vào chiến trường chiến trước solo với nhau, đương nhiên phải nộp phí để vào tập luyện chiến đấu, luôn là tiền đi trước sẽ có tất cả.
~ thiệc là chán quá a…
Nhị nữ Phạm La La và Hỏa Linh Nhi buồn thối ruột, hai cô nàng liền long nhong đi tìm đồng bạn chơi.
~ Grào…..
~ Gầm Gầm…
…
Bầu trời cùng mặt đất yêu thú hay gọi là sủng thú gào rít ô nhiễm âm thanh thôi rồi, đám công tử gia cùng với mấy tên đại gia không thể tu luyện, hay các vị đại năng thực lực cao thâm, ai cũng sắm cho bản thân một con sủng thú, yêu thú còn non sẽ bị bắt về nuôi dưỡng từ nhỏ, nếu không lớn quá có thể ký khế ước linh hồn, khế ước linh hồn lại có hai loại, một loại là khế ước vĩnh viễn hai là khế ước hợp đồng quy phục theo năm tháng, thử nghĩ có một đầu yêu thú đi bên người thử xem, riêng võ giả cùng cấp độ yêu thú vậy không khác gì yêu thú giành phần thắng là cái chắc, bởi yêu thú sức chiến đấu chưa nói đến nói đến giáp thôi, trâu chó vượt cấp độ.
À nhân đây cũng nói luôn, trong luật chơi cũng được phép đưa yêu thú vào chiến đấu, chỉ cần yêu thú đó đã ký khế ước linh hồn với người chiến đấu, vậy cũng coi như đó là một phần thực lực của thí sinh đến chiến đấu, đều được chấp nhận, quy tắc này nhận được khá nhiều sự phản đối kịch liệt từ nhiều phía, bởi những kẻ có yêu thú bên cạnh không khác gì thực lực vô địch trong vài cấp độ, quá là không công bằng, nhưng luật đã ban ra nào dễ thu lại, sân chơi này đã không công bằng từ khi ngươi chào đời, vì thế hãy tập chấp nhận sự thật, bất quá cũng có chút ưu ái cho kẻ không có sủng thú solo với kẻ có sủng thú, không thể áp bức người ta quá, chiến đấu với kẻ có sủng thú, người không có sủng thú liền được ban tặng số linh dược hay tiền bạc khá động tâm mỗi khi kết thúc chiến đấu mỗi khi thắng hay thua, tuy không bù đắp được phần nào, nhưng cức chó còn có hơn không mà.
~ haha…
~ ta nói ngươi nghe…
~ oa… thích thế…
…
Tuy là sa mạc nhưng những ngày gần đây, nơi chiến trường tiếp nhận số lượng lớn cao thủ cùng mỹ nữ đến một cách đồng đều, khắp nơi nhộn nhịp, bên ngoài phù văn là khán đài mọi người nô nước cười đùa ăn uống nhậu nhẹt trong phạm vi của mình, bên trong chiến trường thì mọi người chiến đấu nhộn nhịp lành mạnh, bây giờ là thời gian vàng, phải tập luyện cho gân cốt dẻo dai chút, hoặc nghỉ ngơi lấy thể lực mái mốt chiến cho hăng.
Truyện khác cùng thể loại
522 chương
10 chương
112 chương
30 chương