Sau khi tỉnh táo lại, An Ny mặc dù vừa nhớ lại đầu Hắc Mạn Ba cự mãng kinh khủng thì đã nổi da gà, nhưng vẫn kiên quyết không chịu trở về. Bất đắc dĩ Bối Cách Nhĩ trưởng lão không thể làm gì khác hơn đành cùng lưu lại. Ma lực càng mạnh, khoảng cách truyền tin ma pháp lại càng xa, mặc dù sắp tiến giai tới thánh giai ma pháp sư, nhưng khoảng cách cực hạn mà Bối Cách Nhĩ trưởng lão có thể truyền tin cũng chỉ có mấy ngàn dặm. Đang ở trên đại dương mênh mông, không cách nào trực tiếp liên lạc Đại trưởng lão nên lão chỉ có thể thông qua ma pháp truyền tin báo cho mấy tên thủ hạ ở lại Ma thú lĩnh, để cho bọn họ đem tin tức chuyển cáo với Đại trưởng lão. Căn cứ quân do thám hối báo, từ Tát lôi nặc cảng khẩu một đường vãng nam, tới gần biển Mã Lý Á Nạp có một quần đảo. Nơi đó, có một nhóm hải tặc thường dừng chân. Nếu không đoán sai, cứ điểm của nhóm hải tặc đó chắc chắn là một trong các hòn đảo của Mã Lý Á Nạp quần đảo. Phá hủy điểm này không chỉ có thể tiêu diệt bớt lực lượng của hải tặc, tiêu diệt hải tặc thuộc phạm vi của Ma thú lĩnh mà còn có thể từng bước dò tìm tung tích của Độc Nhãn Long. Một ngày chưa giết được cha của tên Y Thước Á tâm ngoan thủ lạt kia thì sự an toàn của lãnh địa vẫn còn bị đe dọa. Sau khi ra lệnh thuyền đội tiếp tục đi tới, phân phó mọi người không quấy rầy rồi Dương Lăng khoanh chân ngồi trên sàn thuyền tu luyện. Một trận hải phong thổi qua, hắn cảm giác một cổ bàng bạc năng lượng nhập vào cơ thể, luyện thể pháp thuật tự động vận chuyển. Dưới sự rèn luyện của năng lượng cơ thể cùng các khớp xương không ngừng mạnh hơn …… Trên đại dương mênh mông, thủy nguyên tố nồng đậm chưa từng thấy. Một gã thủy hệ ma pháp sư tu luyện trên biển một ngày, có lẽ còn hơn hai ngày trên lục địa, cho nên rất nhiều thủy hệ ma pháp sư đều ở gần biển, bên hồ hoặc là bờ sông tu luyện. Vốn, các hòn đảo trên đại dương thủy nguyên tố càng thêm nồng đậm; đáng tiếc bởi vì mối thù với Hải tộc nên không ai dám mạo hiểm ra khơi. Chỉ có những người đã đường cùng như đám hải tặc mới dám lưu lãng trên biển. Đối với người khác mà nói, trên biển chỉ có thủy nguyên tố là không chỗ nào không có, nhưng đối với Dương Lăng đây cũng chỉ là một loại đặc thù hình thức của thiên địa linh khí mà thôi. Sau khi bố trí một tụ linh trận đơn giản, hắn đã có thể cảm giác được thiên địa linh khí bàng bạc đang nhập vào cơ thể rồi chuyển hóa thành vu lực. Từ sau khi hấp thu một tia năng lượng bổn nguyên từ vong linh vị diện cùng thần lực trong người thánh nữ An Kỳ Nhi, vu lực trong cơ thể hắn chợt biến thành đen trắng hai màu. Cho dù hấp thu bao nhiêu thiên địa linh khí cùng tinh mang năng lượng, màu sắc cũng không hề thay đổi gì. Thế nhưng, màu sắc vu lực mặc dù trở nên cổ quái nhưng ẩn chứa năng lượng càng ngày càng khổng lồ. Trong khoảng thời gian này tới nay mặc dù chưa đột phá trung cấp thần vu cảnh giới, nhưng Dương Lăng vẫn đang cảm giác được thực lực tiến bộ rõ ràng. Khi sử dụng một chút cao cấp cấm chế cùng vu thuật thì không hề còn cảm giác cố hết sức nữa. Sau khi hấp thu đại lượng năng lượng, hắn cảm giác tiến bộ rất nhanh, ngày tiến giai đến cao cấp thần vu càng ngày càng gần. Trước kia, phạm vi cực hạn của Băng phong lĩnh vực chỉ có một bước nhỏ, thời gian sử dụng cũng chỉ vài giây ngắn ngủn. Bây giờ, phạm vi đã phát triển ra nửa thước, thời gian sử dụng cũng được mười giây. Càng lạ hơn là Dương Lăng phát hiện chỉ cần tinh thần lực tập trung cũng có thể ngưng tụ ra một mũi tên hoặc một mũi trường mâu giống như Thi vu vương. Gai góc tấn công gần, cường đại Băng phong lĩnh vực sau khi ngưng tụ đại lượng năng lượng con có thể công kích từ xa bằng quang tiễn …… Hết thảy đã khiến Dương Lăng tự tin cho dù không có ma thú đại quân trợ chiến cũng có thể chém giết lĩnh vực cường giả bình thường. Chỉ cần cố gắng tu luyện, từng bước hiểu được những huyền bí của Băng phong vương tọa thì một ngày nào đó hoàn toàn có thể trực diện đối kháng Đại trưởng lão Pháp Ân cùng Nhã Khố Tỳ trưởng lão những lĩnh vực đỉnh cường giả. Bị sóng biển lay chuyển, hay là sắp có chuyện xảy ra ? Mặc dù đang hấp thu năng lượng, nhưng Dương Lăng luôn giữ tinh thần thanh tỉnh, bản năng hắn chợt cảm giác được một mối nguy hiểm cận kề nên khó có thể hoàn toàn tiến vào cảnh giới vong ngã. Sau vài ngày, theo khoảng cách tới Mã Lý Á Nạp quần đảo càng ngày càng gần thì cảm giác nguy hiểm càng ngày càng mạnh liệt; tốc độ tu luyện càng ngày càng chậm, thậm chí thỉnh thoảng bị một trận áp lực không rõ cắt đứt. Sau khi hít sâu một hơi, Dương Lăng chậm rãi mở hai mắt. Vốn định đi lại một chút thì A Tư Na Ma đã đi tới "Đại nhân, ba ngày qua năm tên oa nhân ( người ếch ) do thám của chúng ta đã biến mất, tình huống tựa hồ ……" Năm tên oa nhân do thám mất tích ? Nhìn sắc mặt ngưng trọng của A Tư Na Ma, Dương Lăng khẽ chấn động. Do thám là bộ phận đi trước tìm hiểu tình hình, mặc dù đại dương mênh mông khắp nơi nguy hiểm nhưng liên tục năm tên oa nhân do thám mất tích, hiển nhiên có chuyện bất thường. Bị hải tặc phục kích, hay là ……? Trong lúc tĩnh tu nếu không ai quấy rầy, đừng nói ba ngày ba đêm, dù là mười ngày nửa tháng cũng rất bình thường. Vốn, hắn còn có điểm hoài nghi trong lúc tu luyện nghi thần nghi quỷ, bây giờ xem ra, tình huống quả nhiên bất thường ! "A Tư Na Ma, ra lệnh bọn lính tăng mạnh phòng bị, không thể có sơ suất !" Lấy Hải dương chi tâm ra rồi Dương Lăng trầm giọng hạ lệnh. Vì là lần đầu tiên xuất hải nên hầu như mọi chỗ đều là một mảnh đen nhánh, chỉ có mấy chỗ thuyền đội vừa qua thì hiện rõ lên. Có thể chỉ huy đại quân ma thú ra ngoài dò đường kịp thời báo lại địa hình giống như trong sâm lâm hay không? Nhớ tới lần cầm Hải dương chi tâm chỉ huy ma thú đại quân thăm dò Tô Hoắc Nạp sơn cốc cùng Hắc ám sâm lâm, Dương Lăng nhanh chóng triệu hơn mười đầu Phi long đến, phân phó Phi long vương Sắc Lôi Tư dẫn tộc nhân lấy thuyền đội làm trung tâm tìm hiểu động tĩnh trong phương viên hơn mười dặm xung quanh. Giác phong thú tốc độ bay nhanh, hình thể bé nhỏ, dễ dàng tránh thoát ám tiếu (điểm mai phục) của địch nhân. Trên lục địa chúng nó là đội quân do thám tốt nhất; nhưng trên đại dương mênh mông, quan trọng nhất cần khả năng bay cao và sức khỏe tốt để có thể tìm hiểu tình báo. So giữa Giác phong thú thì cường hãn Phi long là lựa chọn tốt nhất bây giờ không thể nghi ngờ. Thông qua Phi long tốc độ bay nhanh, trong đầu Dương Lăng nhanh chóng hiện lên địa hình chung quanh, trên Hải dương chi tâm cũng hiện ra. Thế nhưng, cho dù chỉ huy đông đảo Phi long bay lên trên cao cũng không phát hiện chung quanh thuyền đội có gì khác thường. Chẳng lẽ, tất cả đều chỉ là tưởng tượng ? Sau khi không tìm được điểm gì khác thường, Dương Lăng vẫn nhíu mày. Ngoài khơi gió êm sóng lặng không có một điểm khả nghi, không có đảo, không có đại hình hải thú, thậm chí, ngay cả ám tiếu cũng không có. Trong khoảng thời gian ngắn, hắn không thể đoán được nguy hiểm tới cùng sẽ từ đâu mà đến. Hừ, binh lai tướng đáng, thủy lai thổ yểm ! (Binh tới tướng chặn, nước lên đắp đất.) Phân phó A Tư Na Ma tăng mạnh đề phòng rồi Dương Lăng tiến vào bên trong thuyền. Tĩnh tu vài ngày nay hắn đã khá thèm Kê vĩ tửu do Tác Phỉ Á điều phối cùng những thứ An Na tinh tâm chế tác. "Dương đại ca, bên này, nhanh lên một chút, thức ăn đã chuẩn bị rồi, nhanh lên một chút !" Sau khi biết Dương Lăng đã tỉnh lại An Na hưng phấn ra lệnh cho mọi người chuẩn bị một bữa tiệc lớn. Tác Phỉ Á thì đang pha rượu ở một bên, sống trong tửu quán một thời gian dài thứ khác thì không nói chứ tay nghề pha rượu của nàng dù điều tửu sư Ứớc Hàn của cung đình cũng phải than thở không thôi. "Ân, đại thúc, ngươi vừa tới đã có nhiều món ăn ngon như vậy, Tác Phỉ Á cùng Vưu Na tỷ tỷ các nàng thật sự là quá thiên vị mà !" Tiểu ma nữ làm mặt xấu cùng Dương Lăng rồi lập tức mở miệng nhấm nháp những món mỹ thực trên bàn. Người khác thì lịch sự đợi Dương Lăng ngồi xuống mới động thủ nhưng nàng mặc kệ, loại mỹ thực nào cũng thử một tí. Gọi chính mình là đại thúc còn Tác Phỉ Á cùng Vưu Na là tỷ tỷ ? Sách sách, quan hệ này loạn mất! Nhìn An Ny hoạt bát một cách tinh quái, Dương Lăng lắc đầu. Ngoài con Hắc Mạn Ba cự mãng khổng lồ sợ rằng không còn thứ gì có thể chấn nhiếp tiểu quỷ này. "Ân, món cá này cũng không tệ lắm, so với thứ trong nhà ta ngon hơn nhiều, mềm ngọt lại còn không có xương nữa!" "Mà vị của rượu bồ đào cũng rất ngon, nếu ta không đoán sai, hẳn là loại được làm từ một trăm tám mươi năm trước !"…… Tiểu ma nữ An Ny vừa ăn vừa nhận xét vài câu còn tranh với Thi vu vương những món mọi người vừa bưng lên. Lúc ở Ba Khắc Lỗ tòa thành mặc dù cũng được mọi người khoản đãi các loại mỹ vị giai hào; nhưng chẳng biết vì sao, nàng vẫn cảm giác không có ăn ngon như bây giờ. An Ny miệng không lớn, nhưng tốc độ ăn so với Trư Bát Giới còn nhanh hơn, nháy mắt đã đem món Tây Bá Lợi Á thúy hoa sanh mà Vưu Na đặc biệt làm vì Dương Lăng tống vào trong miệng. Vừa ăn vừa nhòm ngó trái phải nhìn xem mọi người còn món gì ngon bưng lên hay không. "A ……" Uống cạn một chén bồ đào tửu thấy dưới bàn còn đặt vài bình Lãng mỗ tửu, An Ny bưng chén rượu bước tới vừa định rót một chén đột nhiên, cảm giác ngoài cửa sổ có một vật gì đó. Định thần nhìn lại, rõ ràng là một cái đầu rắn kinh khủng liền kêu lớn một tiếng, sợ đến cả người như nhũn ra. "A ……, mãng xà, đều là mãng xà !" "Bắn tên, Mau, bắn tên !"…… Đúng lúc An Ny cất tiếng thét chói tai thì trên sàn thuyền cũng truyền đến tiếng kinh hô cùng kêu thảm thiết của bọn lính, mọi người vừa lao ra nhìn liền cứng đờ toàn thân. Ngoài khơi, chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện vô số những chiếc đầu rắn, có con dài hơn mười thước, thậm chí hơn trăm thước Hắc Mạn Ba cự mãng đã vây kín xung quanh chiếc thuyền. Quỷ dị là, bất luận là oa nhân do thám hay là Phi long vẫn đang tuần tra qua lại đều cũng không hề phát hiện dấu hiệu nào của cự mãng này sẽ xuất hiện. Thâm hải cự mãng? Nhìn đông đảo Hắc Mạn Ba cự mãng ngoài khơi, Dương Lăng trong lòng càng ngày càng trầm, đối phương đột nhiên xuất hiện mà không bị oa nhân do thám dưới nước cùng đàn Phi long bay trên cao phát hiện chỉ có thể là vì chúng lặn sâu dưới biển, vô thanh vô tức bao vây cả chiếc thuyền !