Trong khi Bá Lỗ Tác trầm ngâm, chuẩn bị hỏi cho rõ ràng tình huống thì một một gã Tô Mỹ Nhĩ đầu có bốn cái lông chim đi nhanh tới, kéo Bá Lỗ Tác sang một bên rồi nói nhỏ vài câu. Thần sắc hắn trở lên hoảng hốt, ngoài ý muốn, đi nhanh về phía Dương Lăng: "Vưu Lý đại nhân, nhà tiên tri trong tộc chúng ta có lời mời, mời ngươi đi đến Thần miếu một chuyến" Tiên tri? Đối với một ít bộ lạc bản xứ mà nói, tiên tri mặc dù không có thực quyền, cung là người có uy vọng cao nhất trong bộ lạc. Thường thường ở các bộ lạc từ xa xưa, nếu không có chuyện gì thì tuyệt đối sẽ không tùy tiện gặp người ngoài. Dương Lăng không thể nào hiểu được, mình vừa mới vào Thạch đầu thành đã bị đối phương mời. Chẳng lẽ, vừa rồi vô ý hấp thu một ít năng lượng của hắc đà thạch đã khiến cho đối phương chú ý? Nhìn mấy bức tường cổ quái xung quanh, Dương Lăng trong lòng vừa động, trầm ngâm một lát rồi không hề do dự đi theo Bá Lỗ Tác. Bước qua một rừng cây nhỏ, rất nhanh ba người đi đến một sơn cốc được canh phòng cẩn mật. Móc ra một tấm lệnh bài màu vàng, Bá Lỗ Tác dẫn theo Dương Lăng và Vưu Na đi nhanh vào trong, dọc theo đường đi, thì thoảng nhìn thấy nhiều bức thạch điêu cổ quái. Có cầm trọng phủ trong tay, có người mất đi một cánh tay, còn có người mất đi cả đầu, không biết tại sao lại có ở trên đường, vừa nhìn vô cùng quỷ dị. Nắm pháp trượng rồi ngâm nhỏ vài câu, một lát sau thừa lúc Bá Lỗ Tác không để ý, Vưu Na lặng lẽ thi triển một đạo Mau lẹ thuật cho Dương Lăng, nhỏ giọng nói: "Dương đại ca, bên trong sơn cốc có một cỗ năng lượng khổng lồ không rõ, lát nữa cần phải cẩn thận đó" "Không có gì đâu, yên tâm đi, lát nữa cho dù phát sinh bất kỳ chuyện gì, cũng không thể rời khỏi ta quá xa" Vừa vào trong sơn cốc, Dương Lăng đã cảm giác được năng lượng tràn ngập trong này, cảm giác này có điểm giống như ma pháp nguyên tố hệ hỏa, lại có điểm giống như năng lượng bên trong hắc đà thạch. Tuy nhiên, mặc dù không rõ tiên tri của người Tô Mỹ Nhĩ tìm mình có việc gì. Nhưng hắn cũng không khẩn trương lo lắng như Vưu Na. Đối phương không có xung đột về lợi ích gì với mình, vậy sẽ không có khả năng sử dụng âm mưu quỷ kế gì đối với mình. Ngoài ra, hắn cảm giác gần đây vu lực có tiến bộ, chỉ còn một chút ít như mảnh giấy là có thể đột phá đến Trung cấp địa vu. Nếu có cái gì không đúng, tệ nhất cũng có thể nhanh chóng thu Vưu Na vào trong không gian vu tháp, rồi mình sẽ dựa vào thổ độn pháp thuật thuấn di ra ngoài. Cuối sơn cốc, là một căn nhà đá khổng lồ, do các khối hắc đà thạch hình chữ nhật tạo thành. Nhưng khác với bên ngoài, mỗi khối hắc đà thạch ở đây không chỉ lớn gấp hơn mười lần, hơn nữa khắp trên bề mặt còn khắc một bức hình vẽ. Có thảo nguyên rộng lớn, có vô số ma thú, còn có một đám tín đồ quỳ trước mặt tế tự… "Vưu Lý đại nhân, đây là thần miến của chúng ta. Truyền thuyết thì đã có hơn 8000 năm lịch sử" Thấy Dương Lăng và Vưu Na tò mò nhìn thần miếu khổng lồ, Bá Lỗ Tác tự hào giới thiệu. Thì ra, từ xưa tới nay, người Tô Mỹ Nhĩ đã sinh sống ở trên sa mạc Tây Bá Lợi Á, đã định cư ở Thạch đầu thành mấy ngàn năm, lưu lại một tòa thần miếu từ xa xưa. Bộ lạc có 8000 năm lịch sử, thần miếu 8000 năm, không biết ở đây có tìm được đầu mối về Thượng cổ Vu sư hay không, có cái gì mình cần thiết cho mình hay không? Biết được người Tô Mỹ Nhĩ có lịch sử rất lâu đời, Dương Lăng trong lòng vừa động nghĩ nhanh đến Thượng cổ Vu sư đã mất tích mấy ngàn năm nay. Bộ lạc càng từ xa xưa, càng có cuộc sống cách xa thế giới loài người, và bọn họ cũng có thể giữ lại một ít sách từ thời viễn cổ. Dẫn hai người đến ngoài cửa thần miếu, Bá Lỗ Tác nói vài câu với một tên trên đầu có năm chiếc lông chim, hắn gật gật đầu, không nói một tiếng, đi nhanh vào bên trong, đi được vài bước thì quay đầu lại ra hiệu cho Dương Lăng và Vưu Na đi theo. Vốn, nhìn thấy thần miếu tất cả đều là do hắc đà thạch tạo thành, Dương Lăng còn nghĩ rằng bên trong cũng như các căn nhà đá bên ngoài đều là đông ấm, hè mát. Không nhờ, vừa mới đi vào mới phát hiện không phải như vậy. Ngoại trừ không có tuyết, thì độ ấm không thấp hơn so với bên ngoài sơn cốc bao nhiêu, thậm chí càng đi càng lạnh, không biết năng lượng trong hắc đà thạch đi đâu mất. Bên trong thần miếu, trên mặt đất không có một vật gì, nhưng trên nóc nhà lại có một bức rèm xám, ngoại trừ có hình của tên mãnh thú, thì mặt trên còn viết một ít chữ nhỏ. Vừa nhìn thì thấy hơi giống chữ Tiểu triện của Trung Quốc, nhưng nhìn kỹ lại có cảm giác không giống. Năng lượng ba động xung quanh, tấm rèm xung quanh, lạnh đến thấu xương… Càng đi về phía trước, Dương Lăng càng cảm giác chuyến đi này không tầm thường. Vì đề phòng bất trắc, tay trái hắn cầm một tấm vu phù, tay phải bắt một dấu tay chuẩn bị lúc nào cũng có thể gọi ma thú đại quân ra. Hô … Sau một trận gió lạnh thổi qua, tấm rèm trong thần miếu bay pháp phới, hình vẽ ma thú trên đó như ẩn như hiện. Loáng thoáng, còn truyền đến tiếng rít gào của ma thú, dường như ma thú bên trong tấm rèm sắp sửa lao ra. Có một khoảng khắc, Dương Lăng cảm giác được ấn ký hình tháp ở giữa trán nhảy lên kịch liệt, vu lực hộ thể tự động vận chuyển, dường như gặp phải công kích vô hình nào đó. Đi qua tấm rèm cửa, Hắc y nhân dừng lại ở một mảnh đất trống, ánh sáng xung quanh rất yếu. Dương Lăng chú ý quan sát, chỉ thấy ở cách đó không xa có một lão già áo đen trên đầu có chín chiếc lông chim, trước mặt có một pho tượng cụt tay kỳ lạ. "Người khác từ phương xa đến, ở trên người của ngươi ta cảm giác được hơi thở của tộc nhân từ xa xưa, không cần phải sợ hãi, ngồi bên cạnh ta này" Lão già áo đen vừa nói vừa xoay người, vừa nhìn thấy hình dạng của lão, Vưu Na không kìm hãm được mà hoảng sợ kêu lên một tiếng, mà Dương Lăng cũng phải hít vào vài hơi thật sâu. Lão già tóc xám trắng, mặt gầy nhom chỉ có toàn xương, nếu nói là một lão già thì không bằng nói đó là một bộ xương khô từ dưới đất chui lên. Ngoài ra, hai hốc mắt trống rỗng, dường như là một người mù bẩm sinh, hoặc bị người ta móc mắt, mặc dù giống như người mù không nhìn thấy vật gì, nhưng không biết vì sao, hắn dường như thấy hết mọi cử động của Dương Lăng và Vưu Na. "Ngươi.. ngươi chính là nhà tiên tri của bộ lạc Tô Mỹ Nhĩ?" Hít vào vài hơi thật sâu, Dương Lăng đã biết nhưng vẫn còn hỏi, cố gắng lấy lại bình tĩnh. "Đũng vậy, ta là nhà tiên tri đời thứ 38 của bộ lạc Tô Mỹ Nhĩ, lại đây, không phải sợ, ngồi cạnh ta" lão già áo đen cười hiền lành, nhưng nụ cười của lão trong mắt hai người còn kinh khủng hơn mặt quỷ. Hít vào một hơi thật sâu, Dương Lăng đi tới, khoanh chân ngồi xuống đối diện với lão già. Vưu Na thấy thế, cũng chỉ có thể cố gắng ngồi cạnh Dương Lăng. "Tốt lắm, trong mấy trăm năm qua, các ngươi là người ngoài duy nhất tiến vào thần miếu của chúng ta" Nhà tiên tri của người Tô Mỹ Nhĩ gật đầu tán thưởng, lập tức giới thiệu qua về lịch sử của người Tô Mỹ Nhĩ và thần miếu. Lão già nói rất chậm, nhưng nói rất rõ ràng, được hắn giải thích, hai người nhanh chóng từ từ hiểu được lịch sử của người Tô Mỹ Nhĩ. Thì ra, người Tô Mỹ Nhĩ đã từ thời viễn cổ định cư ở đây, lưu truyền được hơn 8000 năm,, dưới sự cố gắng của rất nhiều đời, đã xây dựng được một tòa thần miếu khổng lồ ở cuối sơn cốc. Ngoại trừ lịch sử của bộ lạc, lão già áo đen cũng không hề ngần ngại nói ra khả năng của tộc nhân. Hóa ra, bọn họ trời sinh có khả năng liên lạc với dã thú, sau khi sinh ra còn có thể thông qua rèn luyện để đề cao bản lĩnh liên lạc với dã thú. "vừa mới bắt đầu, chúng ta chỉ có thể liên lạc với một ít dã thú ôn hòa, nhưng sau khi tu luyện đến mức nhất định thì bản thân sẽ có dã thú chi linh. Không chỉ có khả năng tăng cường liên lạc với dã thú, còn có thể gọi về một con ma thú cường đại làm chiến sủng, qua đó lực chiến đấu được tăng lên rất nhiều" Có lẽ hơi mệt mỏi, lão già áo đen vừa nói xong liền hít vào một hơi thật sâu. Dã thú chi linh, và năng lực liên lạc với dã thú? Vừa nghe lão già áo đen nói như vậy, Dương Lăng hiểu ra, rốt cuộc hiểu vì sao đám người Bá Lỗ Tác có thể thông qua chiếc tù và để chỉ huy chó săn và vân báo. Nhưng sau đó, hắn lại có rất nhiều nghi ngờ, không thể hiểu tại sao lão già áo đen lại nói ra bí mật của tộc nhân cho mình biết. Chẳng lẽ, lão già này tưởng mình là một nhánh của bộ lặc hắn, hay là tộc nhân thất lạc nhiều năm? Nhớ tới lời nói lúc trước của lão già áo đen, hắn trong lòng vừa động, tìm được một sự giải thích hợp lý, lập tức tính toán thế nào để lợi dụng mà thu được lợi ích lớn nhất, Khẩu quyết liên lạc với dã thú của người Tô Mỹ Nhĩ không thể bỏ qua, hơn nữa nếu có thể kiếm được một nhóm người đàn ông trẻ tuổi khẻo mạnh, thành lập một đội quân dã thú đông đảo, tin tưởng sẽ là một chủ ý rất tốt. Đương nhiên, nếu thuyết phục được người Tô Mỹ Nhĩ chuyển vào định cư ở Duy Sâm Trấn vậy càng tuyệt vời hơn. "Rất lâu trước kia, Tô Mỹ Nhĩ chúng ta đã có cả đại lục, sáng tạo văn minh tuần thú rất huy hoàng." Dừng lại một chút, lão già áo đen nói tiếp: "Khi ấy, mỗi tộc nhân ngoại trừ năng lực liên lạc với dã thú, còn có khả năng khác. Có thể trực tiếp hấp thu năng lượng ẩn chứa bên trong hắc đà thạch, rất nhanh tiến cấp để tăng cường lực chiến đấu của mình. Đáng tiếc, phương pháp hấp thu năng lượng đã sớm thất truyền" Trực tiếp hấp thu năng lượng trong hắc đà thạch? Thấy lão già áo đen vừa nói vừa nhìn vào mình, mỉm cười đầy ý nghĩ, Dương Lăng trong lòng vừa động, nhanh chóng nghĩ tới khả năng kia. Mình thăm dò bí mật của hắc đà thạch thì vô ý hấp thu rất nhiều năng lượng và phát ra một vòng ánh sáng đỏ, có thể nói dối đám dong binh kém cỏi không có kinh nghiệm, nhưng tuyệt đối không thể gạt được người Tô Mỹ Nhĩ tiếp xúc với hắc đà thạch quanh năm. Chẳng lẽ, đây là lý do khiến lão già này nghĩ mình là tộc nhân bị thất lạc từ thời viễn cổ của bọn họ? Cẩn thận suy đoán, Dương Lăng càng lúc càng dám chắc vào suy nghĩ của mình. Không nghĩ đến là vì tò mò phát ra vòng ánh sáng đỏ, lại càng không thể nghĩ ra lại khiến cho người Tô Mỹ Nhĩ chú ý. Phương pháp hấp thu năng lượng trong hắc đà thạch đã thất truyền? Chẳng lẽ, lão già này nói nhiều như vậy, mục đích chủ yếu của lão là hy vọng mình giao gia cách hấp thu năng lượng? Lắc lắc đầu, hắn trong lòng vừa động, đột nhiên nghĩ tới mục đích chính thức của đối phương. Trong thời gian ngắn, không biết được bị đối phương cho là tộc nhân bị thất lạc là phúc hay là họa. Ma Thú Lĩnh Chủ. Hôm nay trở đi sẽ có hàng nhiều cho mọi người. Thanks all đã theo dõi MTLC. (Tự chúc mừng sinh nhật vậy. Hehe)