Ma Thiên Ký
Chương 800
Dịch giả: Vong Mạng
Ma Thiên Ký - Quyển 5: Kiếm Khí Cửu Tiêu
Người dịch: Kunimi
==========================================================
Thiếu phụ áo xanh sau khi hơi ngẩn ra lại lạnh lùng cười cười, màu sắc hai đồng tử vốn là đỏ đột nhiên đại biến, phát ra ánh sáng chói mắt màu lục.
Liễu Minh liền giống như trông thấy bọ cạp độc, sắc mặt đại biến, vội vàng thu nắm đấm lại, thân hình nhoáng cái bắn ngược về phía sau.
Nhưng trong con mắt thiếu phụ, ánh sáng màu lục chỉ là thình lình tăng lên gấp bội, ánh mắt liền gắt gao nhìn chằm chằm theo Liễu Minh bắn ngược ra xa.
Cùng thời gian đó, Liễu Minh chỉ thấy mắt tối sầm lại, hết thảy xung quanh đều bắt đầu trở nên có phần chút mơ hồ.
Tiếng thác nước vang lên, một dòng sông mênh mông cuồn cuộn màu đen bỗng nhiên hiện ra ở trên không, khí tức Cửu U xuất hiện, mãnh liệt bay thẳng về phía Liễu Minh.
*Cửu U: Địa ngục (9 tầng).
"Minh Hà Chi Thủy!"
Liễu Minh nhìn dòng nước trong con sông màu đen cuộn lên, hai mắt trong nhất thời lại có chút mơ màng, đồng thời vô thức thất thanh hô một câu.
Nhưng sau một khắc, hắn đột nhiên giật mình lắc đầu một cái, hung hăng cắn đầu lưỡi, lúc này mới nhìn rõ ràng tình hình trước mắt.
Chỉ thấy bên trong khói xanh đang quay quẩn nào có cái gì dòng sông màu đen, rõ ràng là một đoàn chi chít, vô số nhưng đốm sáng màu đen dung tốc độ cao, nhanh chóng bay thẳng đến phía ngực hắn.
Đốm sáng màu đen có tốc độ cực nhanh khiến cho Liễu Minh có muốn tránh né hoặc thi triển bí thuật khác để ngăn cản, tự nhiên đã không kịp nữa.
Hắn tuy không biết đốm sáng màu đen này là vật gì nhưng khi đã thanh tỉnh lại thì tự nhiên tuyệt không thể để nó tiếp xúc mình, hắn không cần suy tính, há miệng thổi bùng ra một luồng cuồng phong khiến đốm sáng màu đen đã đến gần trong gang tấc phải khẽ rung động đồng thời thoáng ngưng trệ phân nửa.
"Phốc" một tiếng.
Liễu Minh nhân một thoáng trì hoãn này, trên người liền phát ra ánh sáng bạc chói lòa, tức thì một bộ bì giáp màu bạc liền hiển hiện ra.
*bì giáp: giáp da.
Một hồi những tiếng xì xì vang lên, ngay sau đó những đốm sáng màu đen đồng loạt đánh tới bì giáp, lóe lên rồi biến mất, tiếp đấy một đám sương mù đen đột nhiên bốc lên đồng thời một mùi mục nát chua chua tràn ra.
Cách đó không xa tiếng xé gió vang lên, thình lình là một đoàn đốm sáng màu đen nhanh như chớp đánh úp lại phía hắn.
Lúc này đây, thân hình Liễu Minh thoáng mờ đi rồi liền hóa thành ba ảo ảnh màu xanh dương nhanh chóng tản ra đồng thời rút lui về phía sau.
Phốc phốc hai tiếng.
Hai ảo ảnh màu xanh dương bị đốm sáng màu đen đánh một kích mà tan.
Chân thân Liễu Minh thừa cơ rung tay áo lên, tức thì một thanh tiểu kiếm màu vàng kim vọt ra đồng thời nhoáng cái liền có chằng chịt chi chít những kiếm ảnh màu vàng kim bắn ra rồi lập tức hóa thành một tầng kiếm mạc bảo vệ toàn thân.
Đốm sáng phía sau khi kích lên trên kiếm mạc liền phát ra một tràng liên tục những tiếng vang nhỏ rồi lập tức hóa thành từng sợi khói đen biến mất trong kiếm quang kỳ hàn, cơ bản không mảy may làm gì nổi kiếm mạc.
*kỳ hàn: đặc biệt lạnh lẽo.
Liễu Minh thấy thế bèn cất tiếng thét dài, một tay bấm niệm pháp quyết, tức thì một luồng kiếm khó tả, cực kỳ to lớn từ trên người phóng lên trời, đồng thời kiếm quang tỏa hào quang rực rỡ rồi lập tức hóa thành một mảng hàn quang lớn quay cuồng tỏa ra khắp bốn phía.
Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên!
Vạn trượng kim quang phóng lên trời, trực tiếp oanh kích khiến tầng tầng năng lượng nào đó vây quanh đều bị ép tản ra.
Sau khi tất cả kiếm khí thu lại rồi biến mất, bóng dáng Liễu Minh cầm kiếm lại một lần nữa xuất hiện ở chỗ cũ đồng thời mặt không biểu cảm nhìn thiếu phụ ở đối diện.
Trong tay nữ nhân này thình lình có thêm một cái bút ngọc màu đen như mực, cán bút mơ hồ sinh ra những sợi tơ vàng nhỏ li ti biến thành linh văn, nơi ngòi bút có hào quang màu đen không ngừng lấp lóe, từng đoàn từng đoàn đốm sáng màu đen kia đúng là ngòi bút này rồi bắn ra.
Mà con ngươi màu lục của thiếu phụ có lực lượng có thể mê hoặc tâm thần lại thêm đốm sáng đen có uy lực vô cùng, dưới sự phối hợp của hai thứ thì có thể nói là không chê vào đâu được.
Liễu Minh cúi đầu nhìn áo giáp trước ngực lại có thể bị xuyên thủng tạo thành một vết lớn màu xanh lá, trong lòng cũng hoảng sợ một hồi.
Nếu không phải hắn có tinh thần lực vượt xa tu sĩ cùng cấp, cộng thêm hắn kịp thời điều động Ngự Kiếm thuật để phá vỡ ảo giác do Đồng Thuật kia thì chỉ sợ thực có khả năng trúng phải độc thủ của đối phương.
Thiếu phụ áo xanh không chỉ có được linh đồng biến dị nào đó mà linh khí trong tay còn là pháp bảo sơ hình, phải nói rằng thực lực tổng lại tuyệt đối có thể xếp vào trong mười thứ hạng đầu rồi, xem ra đối phương có lẽ chính là đệ tử áp trục của Hạo Nhiên Thư Viện đưa đi tham gia Thiên Môn hội lần này.
*linh đồng: con mắt tâm linh.
Lúc này thiếu phụ áo xanh, một tay cầm bút, bộ ngực khẽ phập phồng, hiển nhiên mới rồi liên tục điều động linh khí và linh đồng bí thuật khiến tinh thần và pháp lực của nàng này cũng đã tiêu hao thật lớn.
Nàng trông thấy Liễu Minh lại có thể phá Linh Đồng thuật của mình nhanh như thế, trên mặt cũng không khỏi tràn ngập vẻ kinh ngạc.
Liễu Minh cân nhắc thật nhanh xong liền có quyết định, hắn thu phi kiếm màu vàng kim trong tay lại, hai tay bấm niệm pháp quyết, miệng nói lẩm nhẩm một hồi, tức thì sương mù màu đen từ trên người không ngừng tuôn ra.
Một khắc sau, năm con vụ giao màu đen và năm con mãnh hổ màu đen kéo theo khói đen cuồn cuộn từ sau lưng hắn phóng lên trời, giương nanh múa vuốt rồi nhất loạt gào thét lao về phía thiếu phụ áo xanh.
Chỉ có điều khiến người ta không chú ý là trong khói đen cuồn cuồn kia lại còn có kèm một điểm sáng mờ mờ màu lục.
Trong mắt thiếu phụ áo xanh hiện lên một chút hàn ý, một tay nàng bấm niệm pháp quyết, bút ngọc màu đen trong tay thong thả lăng không vung vẩy, từ trong một hồi vung bút vẩy mực khiến người ta hoa mắt kia mấy đoàn đốm sáng màu đen từ những nơi mà ngòi bút của nàng này đi qua liên tục được ngưng hiện ra, đồng thời nghênh đón vụ giao vụ hổ đang đến trước mặt.
Âm thanh “phành” “phành” liên tiếp vang lên.
Mấy con vụ giao và vài con mãnh hổ màu đen mới hơi chạm tới đốm sáng màu đen liền theo tiếng xì xì mà nhanh chóng bị ăn mòn, tán loạn ra hóa thành từng sợi khói đen nồng đậm, lượn lờ trước người nữ nhân này.
Liễu Minh thấy vậy, pháp quyết trong tay lập tức biến đổi lần nữa, trong miệng khẽ hô lên một chữ “Nổ”.
Sau mấy tiếng ầm ầm, mấy con vụ giao, vụ hổ cộng cả những sợi khói đen kia cứ thế nổ tung ra đồng thời hóa thành một mảng ánh sáng màu đen khí thế nghiêng trời lệch đất xoay tròn một vòng, trong chớp mắt liền chụp nữ nhân kia vào bên trong.
Thiếu phụ áo xanh chỉ thấy trước mắt tối sầm đồng thời người đã ở trong một cái không gian quỷ dị màu đen, bốn phía là một màu đen sì, gần như đưa tay trước mặt không thấy rõ năm ngón.
Đúng là thần thông Minh Ngục của Long Hổ Minh Ngục Công!
Thiếu phụ áo xanh gặp phải tình cảnh này, tuy sắc mặt thay đổi nhưng cũng thực sự cũng không quá kinh hoảng mà cầm bút ngọc trong tay che ở trước người, đồng thời thôi động tinh thần lực nhanh chóng quét ra khắp bốn phương tám hướng.
Kết quả sau khi tinh thần lực của nàng ta tiến nhập vào bốn phía lại phảng phất như rơi vào động không đáy, một chút động tĩnh cũng không cách nào dò xét được.
Nội tâm thiếu phụ không khỏi có phần trầm xuống.
Chính vào lúc này, một đoàn ánh sáng màu xanh lá đột nhiên từ một bên hiện ra, lờ mờ có thể thấy được là một bé trai áo xanh trắng trẻo mập mạp, nó vỗ bàn tay nhỏ bé, mặt mũi tràn ngập thần sắc vui tươi mà đến, đúng là Phi Lâu biến thành bé trai.
Thiếu phụ áo xanh tuy không biết lai lịch bé trai trước mắt ra sao, nhưng đã xuất hiện lúc này thì tự nhiên là địch chứ chẳng phải bạn rồi. Lúc này nàng không chút suy nghĩ rung cổ tay lên, một đoàn đốm sáng chói mắt theo đó bắn vọt ra.
Bé trai áo xanh hắc hắc một tiếng, thân hình bay nhanh về sau, lại vẫn không quên quay ngoắt người lại, nhắm đốm sáng màu đen đang úp tới, há miệng lớn phun ra một luồng uế diễm màu xám tỏa mùi hôi.
Âm thanh nổ “Tư tư” vang lên.
*Tra tư tư 兹兹 – không hiểu nó là âm thanh dạng gì.
Đốm sáng màu đen và uế diễm màu xám vừa mới chạm nhau liền giằng co ăn mòn lẫn nhau giữa không trung, ánh sáng màu đen và xám lưu chuyển xong thấy đúng là đốm sáng màu đen vẫn hơn một chút, sau khi ăn mòn uế diễm màu xám đến độ hầu như không còn gì liền tiếp tục bay vọt về phía bé trai áo xanh.
Bé trai áo xanh cười hắc hắc, thân hình nhoáng cái liền ẩn vào trong khói đen ở xung quanh, mà đốm sáng màu đen sau khi lóe lên lại đâm thẳng, xuyên thủng ánh sáng đen ở gần đó để lại một lỗ thủng to bằng nắm đấm nhưng lỗ thủng này lập tức được sương mù đen quanh đó lấp đầy lại.
Thiếu phụ gặp hỏa diễm màu xám có thể ngăn cản đốm sáng đen, nội tâm vốn cả kinh nhưng tiếp đó thấy công kích của mình lại có hiệu quả với cấm chế vây khốn bản thân thì nội tâm lại vui mừng, muốn điều động bút ngọc trong tay, một hơi liên tiếp phá vỡ toàn bộ Minh Ngục.
Nhưng vào lúc này, từ phần ánh sáng đen ở phía hơi chếch phát ra sóng động, bé trai áo xanh “vèo” một tiếng lách mình lao ra đồng thời đột nhiên ở giữa không trung nhắm không gian trên đỉnh đầu thiếu phụ áo xanh, ném ra một chuỗi hạt châu bằng khói xanh mịt mờ.
Viên châu bằng khói xanh lượn một vòng trên không trung liền tản mát ra vô tận những tia sáng màu lục, sau vài âm thanh trầm đục, nó liền biến thành tám bé trai cùng mặc trang phục màu xanh, cùng với bản thể bé trai nhoáng cái lại đột nhiên xuất hiện ở bốn phía quanh thiếu phụ, vây chặt như nêm quanh người nàng này.
Thiếu phụ sầm mặt xuống, một mặt lật tay lấy ra một khỏa đan được màu vàng rồi nuốt vào, một mặt nhanh chóng đưa mắt đảo qua khắp chín bé trai giống như như đúc đang vây quanh người.
Nhưng mà ở bên trong Minh Ngục, ánh sáng đen xung quanh mờ ảo chớp động khiến nàng trong thời gian ngắn không cách nào phân biệt được vị trí chân thân của bé trai này.
Chín đồng tử áo xanh tức thì phát ra tiếng cười quái dị rồi bắt đầu tăng tốc chạy băng băng, xoay tít trước người thiếu phụ đồng thời thỉnh thoảng há mồm phun ra từng đám uế diễm màu xám đập lên phía trên mặt thiếu phụ.
Thiếu phụ chớp động đôi mắt một hồi đoạn nhanh chóng múa bút ngọc trong tay một phen, tức thì chằng chịt chi chít những đốm sáng màu đen so với trước đây thì nhỏ hơn không ít bắn ra, cuối cùng ngăn lại tất cả thế công của uế diễm màu xám lại.
Nhưng mà đang trong lúc giao thủ như thế, chín bé trai áo xanh lại lẳng lặng xiết chặt vòng vây được gần nửa.
“Hắc hắc, động thủ!” Bé trai áo xanh gần thiếu phụ nhất đột nhiên hét lớn một tiếng.
Chín bé trai áo xanh đồng thời thôi động pháp quyết rồi tất cả cùng nhằm thiếu phụ áo xanh bị vây ở giữa mà phun ra từng cột lửa màu xám.
Cột lửa cuồn cuộn màu xám sau khi ngưng tụ lập tức liên kết thành một bức tường lửa cao lớn màu xám, tiếp đấy mọi bé trai điên cuồng phụt lên, bức tường lửa hừng hực ép thẳng xuống thiếu phụ ở chính giữa, khí thế rất kinh người.
Thần sắc thiếu phụ áo xanh đại biến, nàng thuận tay điên cuồng rót pháp lực toàn thân vào bút ngọc trong tay rồi đột nhiên quét ra rồi mạnh mẽ kéo lê một đường trên tường lửa tạo ra một dấu vết rõ ràng có thể thấy được.
“Phốc” một tiếng, dấu vết mờ nhạt còn chưa kịp mở rộng thì lập tức bị một bé trai áo xanh phún ra uế diễm màu xám bổ khuyết.
Thiếu phụ áo xanh trông thấy cảnh này, đồng tử bỗng nhiên co rụt lại đồng thời không dám tiếp tục vậy nữa, miệng quát một tiếng, tức thì bút ngọc trong tay quay tít một vòng rồi một từng đám những sợi tơ đen điên cuồng hiện ra ở không trung cạnh đó đồng thời lập lòe đan vào nhau một hồi liền lập tức biến thành một cái lồng tròn màu đen kín kẽ bao bọc nàng vào bên trong.
"Ầm rầm " một tiếng.
Bức tường lửa màu xám từ cả bốn phương tám hướng đâm lên viên cầu bằng tơ đen, lập tức ánh sáng từ bên trong lóe lên rồi một luồng man lực bắn ngược ra.
Bức tường lửa rung lên rồi lại dùng thế còn nhanh hơn trước đập ngược trở lại.
Một màn ngoài dự kiến như thế khiến chín bé trai dù không lo lắng gì về uế diễm mà mình thả ra nhưng cũng phải rối rít bấm niệm pháp quyết, bắt đầu luống cuống chân tay.
Thiếu phụ nhân cơ hội này, ánh sáng đỏ ở hai đồng tử lóe lên rồi lần nữa chuyển sang màu đỏ lửa đồng thời mơ hồ thấy có hỏa diễm bừng bừng hiện lên.
"Phanh" "Phanh" vài tiếng nổ vang không ngớt.
Chín bé trai ngay khi thấy ánh lửa hiện lên thì thân liền bị bao phủ hoàn toàn trong lửa mạnh cuồn cuộn.
Thiếu phụ áo xanh lại rung bút ngọc trong tay lên, tiếp đó vô số những đốm sáng đen dày đặc lại một lần nữa hiển hiện ra đồng thời bắn vọt ra khắp bốn phương tám hướng.
Truyện khác cùng thể loại
1903 chương
100 chương
34 chương
169 chương
47 chương
69 chương
14 chương