Ma Thiên Ký

Chương 741

Dịch giả: nila32 Theo hai đạo Kim Lôi rạch trời rơi xuống, mây đen vốn phủ kín bầu trời bắt đầu tiêu tán. Cảnh tượng trời xanh mấy trắng dần được chậm rãi khôi phục. Từ trên người hai Linh thú của Liễu Minh, có thể cảm giác được cả hai đã gần đạt đến giới hạn cao nhất, phát ra khí tức cường đại, giống như hai tòa núi lửa sẵn sàng bộc phát bất cứ lúc nào. Sau thời gian nửa chén trà nhỏ, màu vàng lôi bên ngoài thạch cầu cùng huyết kén rốt cuộc hoàn toàn biến mất, hai tiếng nổ mạnh vang lên, hai cột sáng lớn khác màu từ thạch cầu và huyết kén cùng phóng lên trời. Bên trong cột sáng do thạch cầu phát ra, có thể thấy lờ mờ bảy mươi hai hạt đậu màu tím đan xen, lơ lửng. Còn trong cột sáng của huyết kén có ba mươi sáu khối tinh viên màu tím liên tục chuyển động quay tròn. Mặt ngoài những tinh viên này có Linh văn thật nhỏ, liên tục chớp động. Cũng từ đó, khí tức cực kỳ tinh thuần liên tục phát tán ra. Những tinh viên này sau một hồi chớp nháy, ngay khi hai cột sáng kia biến mất, liền điên cuồng chui trở lại vào bên trong huyết kén cùng thạch cầu. Cùng lúc đó hai người bên trong cột sáng truyền ra tiếng nổ vang như pháo, liền đó hai cỗ khí tức cường đại truyền ra, so với trước càng mạnh mẽ hơn nhiều lần. Cốt hạt và Phi Lâu bất ngờ đồng thời tiến nhập Hóa Tinh sơ kỳ. Liêu Minh đương nhiên mừng đến phát điên, nhưng một màn tiếp theo lại làm cho hắn khẽ biến sắc mặt, trong nội tâm có chút lo lắng. Cột Hạt cùng Phi Lâu sau khi đột phát Hóa Tinh sơ kỳ, khí tức không lập tức ổn định mà không ngừng tăng vọt. Liễu Minh sau một hồi suy nghĩ, liền rõ ràng chuyện gì đang xảy ra, trong nội tâm không khỏi thầm than chính mình vẫn quá coi thường hiệu quả của Thiên Yêu tinh huyết đối với hai đầu Linh sủng. Bên trên ngọn núi cách đó không xa, thanh niên áo bào trắng thấy vậy, hai mắt tràn đầy sự ngạc nhiên, nhìn chằm chằm về phía hai linh sủng đang phát sinh dị tượng. Bằng vào tu vi Chân Đan cảnh của hắn, tự nhiên nhận ra hai Linh thú này đang tiến giai mạnh mẽ, nội tâm không khỏi một phen cuồng hỉ, nhưng vẫn mạnh mẽ dằn xuống, tiếp tục quan sát tình hình bên dưới. Kết quả qua thời gian một bữa cơm, khí tức phát ra từ thạch đầu cùng huyết kén mạnh mẽ vượt qua Hóa Tinh trung kỳ, đột phát cảnh giới hậu kỳ, chỉ cách tu vi Giả Đan nửa bước, lúc này mới miễn cưỡng dừng lại. Ngay tại lúc Liễu Minh nhíu hai mắt, một tiếng "Phanh" giòn vang truyền đến! Thạch cầu màu xám trước tiên vỡ nát, từ đó một đoàn khí đen bay cuộn ra, bên trong mơ hồ có thể thấy một đầu Hạt Tử óng ánh, chừng vài tấc. "Chủ nhân..." Bên tai Liễu Minh cũng truyền đến thanh âm nữ tử trong trẻo nhưng lạnh lùng. Tiếp theo phịch một tiếng, óng ánh Hạt Tử lại hóa một đoàn khí đen cuồn cuộn. Đợi khi khí đen hoàn toàn tiêu tán, tại chỗ xuất hiện một thiếu nữ trang phục lụa đen, quanh thân hắc khí lượn lờ. Thiếu nữ trông bộ dạng chừng mười sáu mười bảy tuổi, tóc dài bạc rũ xuống, lộ ra khuôn mặt vô cùng xinh đẹp, nhưng kì lạ là hai hàng lông mày trông có vài phần tương tự Diệp Thiên Mi. "Ngươi...?" Liễu Minh khẽ động thần sắc, mở miệng muốn nói gì. Thiếu nữ nhoẻn cười, lại uốn éo eo thon, trực tiếp chui xuống đất mất dạng. Sau một khắc, mặt đất bên cạnh Liễu Minh bỗng lóe lên, thiếu nữ lăng không chui ra, cánh tay như củ sen khẽ động, níu lấy một góc trường bào của Liễu Minh, đồng thời dùng gương mặt thân mật cọ cọ không ngừng vào ngực Liễu Minh. Cử động này của Linh sủng cũng khiến cho Liễu Minh cười khổ, lời định nói liền nuốt trở lại vào bụng, tay hắn vỗ nhẹ lên đầu thiếu nữ, khiến nàng có chút không tình nguyện rời khỏi ngực hắn. "Oanh" một tiếng. Đúng lúc này, huyết kén cách đó không xa cũng lập tức chấn nát mà tách ra, khói xanh cuồn cuộn trong không trung, một bé trai tám chín tuổi ngay tại đó xuất hiện. Bé trai cao chưa tới ba thước, thân hình bụ bẫm trắng trẻo, vô cùng đáng yêu, mình vận áo ngắn mà xanh lá, đỉnh đầu chỏm tóc màu xanh lá, trên cổ lại đeo tám viên ngọc óng ánh có chút không cân xứng với thân hình. Mặt ngoài viên ngọc mơ hồ in hình gần giống với khuôn mặt thằng bé. Thằng nhóc sau khi xuất hiện, khuôn mặt vốn đang ngơ ngác, duỗi hai bàn tay nhỏ bé nhìn về sau, liền trở nên vô cùng mừng rỡ, nhìn chằm chằm về phía Liễu Minh bên này. Thanh âm như trẻ con đang bú, kêu một tiếng "Chủ nhân", rồi vung vẩy hai chân nhỏ xíu, lạch bạch chạy về phía Liễu Minh. "Phanh" một tiếng. Cậu nhóc áo xanh tây chân có chút không cân đối, vấp phải viên đá nhỏ, liền lảo đảo mà bổ nhào vào lòng Liễu Minh. Liễu Minh cánh tay khẽ động, năm ngón tay đỡ lấy đầu vai của nam đồng, làm cho nó lập tức đứng tại chỗ cũ. Thế nhưng pháp lực của hắn theo đó có lại chút hỗn loạn. Liễu Minh cả kinh, vội vàng thúc giục pháp quyết, đem pháp lực đang cuồn cuộn trong cơ thể lập tức bình ổn lại, trên mặt lại tràn đầy thần sắc vừa mừng vừa sợ. Phi Lâu sau khi đạt cảnh giới Hóa Tinh biến thành hình người, mức độ mạnh mẽ của thân thể cũng là vượt xa lúc trước. Mà nam đồng vừa thấy mình được Liễu Minh đỡ lấy, lúc này cười ngây ngô, đứng thẳng dậy, dụi dụi vào người Liễu Minh. Thiếu nữ áo đen thấy thế, môi hồng cong lên, bỗng nhiên một tay ôm lấy nam hài áo xanh, thân hình lóe lên, đã xuất hiện cách đó hơn mười trượng. "Chủ nhân hiện đang ở thời điểm trùng kích bình cảnh, không được làm phiền hắn, phải bảo hộ cho chủ nhân thật tốt." Thiếu nữ đem bé trai đặt lên mặt đất, nghiêm mặt nói. "Ngươi không phải cũng chạy tới sao, ta chỉ vừa hóa hình, cơ thể có chút không được tự nhiên. Ngươi nhìn lại mình xem, cả ngày chui rúc trong đất, bẩn thật đấy." Nam đồng bộ dạng không phục, bĩu môi nói. "Ngươi, ngươi.... Còn dám chê ta bẩn sao, xem ta làm cách nào dạy bảo người!" Thiếu nữ áo đen trừng mắt, vung tay ra vẻ thật sự muốn đánh nam đồng. Nam đồng áo xanh hướng về phía thiếu nữ làm mặt xấu, thân hình theo đó lắc lư hóa thành mấy đạo tàn ảnh, vượt qua thiếu nữ, đi về phía Liễu Minh. Cô gái kia thấy vậy, lại lần nữa chui vào lòng đất, trong chớp mắt đã chắn trước người nam đồng. Hai người thế mà đùa náo loạn lên. Liễu Minh thấy vậy mỉm cười, đang muốn nói gì, xa xa lại truyền đến tiếng cười hắc hắc. Ngọn núi bên cạnh, bạch quang lóe lên, một đạo cầu vồng trắng phá không mà đến, một cỗ Linh áp đồng thời hướng ba người đánh tới. "Ồ? Là kẻ nào không biết tốt xấu!" Nam đồng áo xanh ngẩng đầu nhìn cầu vồng trắng, không lưỡng lự há miệng phóng ra ngọn lửa huyết sắc, miễn cưỡng chống đỡ bạch quang đang lao tới. Một tiếng "Oanh" truyền đến! Độn quang màu trắng liền đổi phương hướng, nhanh chóng tránh né ngọn lửa huyết sắc đang hừng hực tiến đến. "Oanh", cây đại thụ khổng lồ cách đó không xa lập tức bị ngọn lửa vây lấy, sau chừng một lần hô hấp, liền bị liệt hỏa hừng hực thiêu đốt, đốt thành tro bụi. Ánh lửa sau khi thu lại, gốc cây vốn sừng sững giờ chỉ còn mảnh hồng rực. "Rất tốt, ngươi quả nhiên không phải là Linh sủng bình thường, huyết diễm này uy lực không nhỏ, có thể uy hiếp được tu sĩ Giả Đan bình thường. Đáng tiếc chủ nhân của các ngươi vỏn vẹn là một gã Hóa Tinh Kỳ không thể so sánh với tồn tại Chân Đan kỳ như bổn tọa, không bằng các người cân nhắc trở thành môn hạ của ta, thế nào?" Bạch quang vụt tắt hiện ra một thanh niên áo bào trắng, hắn cười to vài tiếng, dùng ánh mắt tham lam không ngừng đánh giá đồng tử cùng thiếu nữ áo đen. Chính là tên Chân Đan sơ kỳ rình rập thời gian qua, hắn lần đầu tiên gặp được hai linh thú chẳng những tiến giai Hóa Tinh hậu kỳ, thậm chí đều có thể biến ảo thành hình người, liền mừng đến phát điên, không thể kiềm chế mà xông đến. "Tên khốn kiếp này từ đâu đến, lại muốn chúng ta đi theo ngươi? Thật sự là buồn cười!" Thiếu nữ không tiếp tục đùa giỡn cùng nam đồng, ngẩng đầu lạnh lùng nhìn nam tử áo trắng, lời nói không chút khách khí. "Đúng quá đúng quá, như ngươi mà cũng xứng sao... Cạc cạc..." Nam đồng áo xanh nhảy nhót tại chỗ phụ họa. "Hừ, không thức thời!" Nam tử áo trắng vẻ mặt vốn tươi cười, sau khi nghe hai người trả lời, sắc mắt liền tái xanh, đột nhiên một tay thúc giục pháp quyết, trên người ngưng kết một tầng sương trắng, trực tiếp hóa thành hư ảnh cự chưởng bằng sương mù lớn hơn mười trượng, đánh về phía thiếu nữ. Nàng lạnh lùng cười nhạt, eo cong khẽ nhướng, hai tay vỗ xuống đất, lập tức vô số đá vụng cùng bùn đất xoay tròn tụ lại, ngưng kết thành bao lớp tường đá chừng hai ba xích chắn trước mắt, trên mặt tường còn có hào quang vàng nhạt chớp động. "Oanh long long", tiếng nổ mạnh liên tiếp truyền đến! Ba lớp tường đá sau khi tiếp nhận uy lực của cự chưởng màu trắng liền kịch liệt run rẩy, lần nữa hóa thành đá vụn rơi lả tả trên đất. Tại thời điểm tường đá hoàn toàn vỡ vụn, chưởng ảnh màu trắng theo đó tản mát, làm nên một hồi bụi đất tung bay. Đúng lúc này, một ngọn lửa màu xám lớn bằng nắm đấm xuyên qua cát bụi đánh tới nam tử áo trắng. Một kích này là do đồng tử áo xanh đột nhiên há miệng phóng ra. Nắm đấm lửa đón gió, trong nháy mắt bành trướng thành Hỏa đoàn cực lớn, đường kính chừng vài trượng. Nam tử áo trắng liền trở nên tập trung, chỉ thấy một cỗ mùi tanh cổ quái mạnh mẽ ập đến, hư không xung quanh lại như dưới tác dụng của hỏa diễm trở nên hư ảo mơ hồ. Phát hiện này khiến sắc mặt nam tử hơi đổi. Hắn liền lấy một miếng cốt phiên hơn tấc, hơi thô. Cốt phiên biến dài hơn một trượng rồi được ném đi. Pháp quyết trên tay nam tử áo trắng biến đổi liên tục. Cốt phiên màu xanh lượn vòng trong không khí, lập tức một cơn cuồng phong màu xanh nổi lên, nghênh chiến ngọn lửa xám. "Vù vù" vài tiếng qua đi! Ngọn lửa màu xám lại bị thổi tan không còn một mảnh. Tại lúc này, lụa đen thiếu nữ trong đôi mắt một hồi màu vàng tinh quang lưu chuyển, hai tay tức thì bay nhanh ở trước ngực bấm niệm pháp quyết. "Oanh long long" một hồi nổ mạnh Cả ngọn núi ngoại trừ nơi Liễu Minh đang ngồi, những nơi khác mặt đều bị chấn nát. Những hòn đá đủ mọi kích cỡ bay tung tóe, lớn thì chừng mấy trượng, nhỏ cũng cỡ chậu rửa mặt. Ngân quang lóe lên, run rẩy không thôi. "Đi." Thiếu nữ áo đen lạnh giọng quát, những tảng đá lớn nhỏ này, qua vài tiếng "Sưu sưu", đổ ập xuống người nam tử áo bào trắng.