Ma Thiên Ký
Chương 628
Dịch giả: Mr Củ Cà Rốt, Vong Mạng
Nhìn thấy cảnh này, Huyết Đế Tử lập tức xuất hiện một tia dị sắc trong mắt, hai tay gã cùng giơ lên hướng về phía trước, vùng Huyết Hải trước mặt lập tức cuồn cuộn ngưng tụ hình thành nên từng đạo huyết chưởng với sức mạnh long trời lở đất ầm ầm công kích thẳng về phía hai đạo hư ảnh Liễu Minh.
Sau khi biến hóa ra hai đạo hư ảnh, thân hình Liễu Minh sử dụng một loại bộ pháp rất quỷ dị di chuyển linh hoạt nên đã tránh được hơn nửa số huyết chưởng. Ngay sau đó một trong hai đạo hư ảnh bỗng nhiên phát nổ tung tạo thành một đám khói đậm đặc màu đen, đám khói tạo ra một vòi rồng lốc xoáy cuốn hết toàn bộ số huyết chưởng còn lại tiêu tan hết bên trong.
Đạo hư ảnh còn lại thì thừa dịp lao thẳng tới chỗ đám mây huyết cuồn cuộn ở ngay trước mặt Huyết Đế Tử, trong tích tắc đạo hư ảnh biến mất làm hiện ra bản thể Liễu Minh. Hắn vung tay lên tạo thành một đạo kiếm khí xoáy trôn ốc to cỡ cái bát ăn cơm, đạo kiếm khí rời khỏi ngón tay Liễu Minh rồi lập tức lao thẳng về phía ngực Huyết Đế Tử.
Đạo kiếm khí chưa tới nơi mà kình phong nó tạo ra đã đánh bay toàn bộ đám mây huyết dày đặc chắn phía trước dạt sang hai bên, thân hình Huyết Đế Tử đã lộ ra trước mắt, tuy nhiên lúc này gã lại không hề tỏ ra bối rối, ngược lại còn nhếch mép buông ra một nụ cười lạnh!
Sau một khắc, một cảnh tượng quỷ dị đang xảy ra!
Một tiếng "phốc" vang lên! Kiếm khí xoáy trôn ốc sau khi ập vào ngực Huyết Đế Tử liền biến mất không còn tung tích, dường như nó đã bị hấp thu toàn bộ!
Chứng kiến cảnh tượng này, trong mắt Liễu Minh hiện lên vẻ ngạc nhiên vô cùng, hắn lập tức thay đổi kiếm quyết.
"Ầm!" Một tiếng động lớn vang lên!
Một đạo huyết khí xoáy trôn ốc đột nhiên vọt lên từ ngực Huyết Đế Tử, thân hình gã lập tức như đang tách ra làm năm bảy mảnh và bay tứ tung khắp nơi.
"Không ổn!" Thấy cảnh này, trong lòng Liễu Minh lập tức có một cảm giác vô cùng bất an.
Đúng lúc này, Liễu Minh bỗng cảm thấy một luồng kình phong đang ập tới, hắn thoáng giật mình nhưng cũng tự biết không thể tránh kịp nữa rồi, chỉ còn cách thúc giục pháp lực nội thể, một luồng khói đen lập tức bay lên cuồn cuộn, kèm theo đó mấy tầng vảy Lân màu lửa cũng xuất hiện tạo ra một tấm lưng da dày thịt béo!
Trong nháy mắt, hai tiếng động lớn ầm ầm vang lên bên tai hắn, một cỗ man lực khủng bố ập thẳng vào lưng, huyết khí trong cơ thể nhộn nhạo vô cùng, cả cơ thể Liễu Minh như muốn chúi về phía trước.
Trong Huyết Hải ở phía sau lưng Liễu Minh không xa hiện ra thân hình Huyết Đế Tử, gã đang từ từ thu tay lại. Lúc này khí tức phát ra từ trên người gã cũng đã suy yếu một chút, ánh mắt gã nhìn chằm chằm vào lưng Liễu Minh với một vẻ lo lắng hiện rõ.
Liễu Minh không hề biết sự thật là do Huyết Đế Tử tu luyện môn tà tu, thường ngày phải không ngừng hút tinh huyết của kẻ khác biến thành tinh huyết bản thân, vì vậy khi phát động Huyết Hải thì trong Huyết Hải đó cũng ẩn chứa vô số tinh huyết của những kẻ khác, mặt khác gã lại có khả năng câu thông tinh thần với đám tinh huyết đó, chính vì vậy gã có được khả năng Thuấn di ở bên trong Huyết Hải!
Chỉ có điều để thực hiện chiêu này thì gã cũng bị tiêu hao một phần Pháp lực và Tinh thần lực không hề nhỏ!
Liễu Minh đương nhiên cũng không phải hạng người muốn bị vây nhốt trong cái Huyết Hải quỷ dị này, hắn lập tức há miệng phun ra một tấm khiên nhỏ màu đen sì, một tay hắn cùng đồng thời giơ lên bắn ra mấy đạo Pháp quyết vào trong tấm khiên.
Tấm khiên nhỏ đen sì kia đương nhiên chính là món pháp bảo sơ hình Cửu Nghi Khô Lâu Thuẫn, sau khi nhận được mấy đạo pháp quyết, nó lập tức phình to ra mấy trượng, chín cái sọ đầu lâu ma đầu trên bề mặt tấm khiên bỗng nhiên trở nên rất sống động, từng đạo ánh sáng đen kịt đang ngày càng đại thịnh rồi biến thành một cái miệng khổng lồ bắt đầu nuốt đám Huyết hải trước mặt.
Liễu Minh cũng tranh thủ tận dụng ngay thời cơ trước mắt, hai chân hắn đạp mạnh vào Cửu Nghi Khô Lâu Thuẫn, mượn nhờ lực phản chấn và tranh thủ lúc Huyết hải đang trở nên mong manh nhất liền vọt thật lẹ ra ngoài phạm vi Huyết Hải.
Một đám khói đen cuốn ra, thân hình Liễu Minh cũng xuất hiện, hắn lập tức lấy ra một viên Kim Nguyên Đan nuốt vào trong bụng rồi quay đầu nhìn lại sau lưng mình: Một dấu huyết chưởng in đậm trên đám vảy Lân ở sau lưng!
Đúng lúc này, một tiếng cười âm độc truyền ra từ bên trong Huyết hải, ngay sau đó đám Huyết Hải rộng lớn kia lập tức thu lại thành một đám mây máu cuồn cuộn chui vào trong cơ thể Huyết Đế Tử.
Liễu Minh thấy vậy liền vung tay áo lên, bốn viên châu màu vàng rơi ra mặt đất, bốn đạo ánh sáng vàng chói hiện lên rồi hóa thành bốn con giáp sĩ Khôi Lỗi màu vàng.
Nếu lúc trước đám Huyết hải mênh mông vẫn còn thì việc tế ra bốn con Khôi lỗi sẽ không mang lại hiệu quả. Nhưng hiện nay thấy Huyết Đế Tử đã thu hồi Huyết Hải nên Liễu Minh đoán rằng bí thuật Huyết Hải đã làm hao tổn rất nhiều pháp lực của Huyết Đế Tử, chắc chắn gã đã cảm thấy rõ không nắm chắc được phần thắng nên không thể duy trì Huyết Hải quá lâu được.
Sau khi nhìn thấy bốn con Khôi Lỗi, Huyết Đế Tử chỉ khẽ nhướng mày chứ không có hành động gì cụ thể, gã chỉ đang nhìn chằm chằm vào Liễu Minh.
Hàn quang trong mắt Liễu Minh lóe lên, hắn lập tức chỉ một ngón tay lên, miệng lẩm bẩm chú ngữ.
Ngón tay Liễu Minh khẽ run lên, một đạo ánh sáng màu vàng lóe lên từ đầu ngón tay, hắn điểm tới một chỉ: Bốn đạo Phù văn màu vàng lóe lên rồi chui thẳng vào giữa trán bốn con Khôi Lỗi.
Sau một khắc, trên nguời bốn con Khôi Lỗi phát ra kim quang đại thịnh, Linh áp cực đại lập tức phát ra tứ phía, bốn đạo kim quang phóng thẳng lên trời: Bốn con Khôi Lỗi đã bắt đầu triển khai hành động!
"Rầm!" "Rầm!" mấy tiếng động vang lên, bốn thân hình màu vàng sau khi bay lên cao giờ đã hạ xuống bao vây bốn phía quanh người Huyết Đế Tử.
Huyết Đế Tử vẫn giữ nguyên vẻ thản nhiên như trước, mấy tia máu trong mắt gã đang nhấp nháy không ngừng, gã đột nhiên vung tay ra, một đạo huyết quang lóe lên rồi ngưng đọng thành một ngưới tí hon bằng máu cao chừng nửa xích. Gương mặt của người tí hon bằng máu kia giống y hệt Huyết Đế Tử!
Ở giữa mặt người tí hon bằng máu kia bỗng chớp động vài cái, khí tức trên người Huyết Đế Tử vốn đang suy yếu đôi chút nay bỗng nhiên hồi phục lại với tốc độ kinh người, huyết khí trên người gã lại lập tức xông lên cuồn cuộn.
Hai mắt Liễu Minh hiện lên một vẻ quyết liệt, đồng thời hắn dùng tâm niệm điều động Tinh thần lực của Hóa Thức Trùng cấp tốc bổ sung, pháp quyết trên hai tay liền biến đổi, bốn đạo Tinh Thần Lực y chang nhau liền vụt bay ra từ giữa trán hắn rồi chui thẳng vào giữa trán bốn con Khôi Lỗi.
Hai mắt bốn con Khôi Lỗi liền phát ra kim quang cực thịnh, từ trên người chúng đột nhiên phát ra bốn đạo ánh sáng màu vàng, ẩn bên trong bốn đạo ảnh sáng đó có thấy nhìn thấy mờ mờ hư ảnh của Thanh Long, Bạch Hổ, Huyền Vũ, Chu Tước.
"Chỉ là Tứ Tượng trận thôi mà! Làm sao có thể gây khó dễ cho ta!" Sau khi buông ra một câu nói, hai mắt Huyết Đế Tử hiện lên một vẻ ngưng trọng, gã thu hồi người tí hon bằng máu đang cầm trong tay lại. Đám khí huyết cuồn cuộn tuôn ra khỏi cơ thể gã rồi tràn ngập xuống dưới như muốn bao trọn hư ảnh Tứ Tượng.
"Ngưng!"
Lúc này ánh mắt Liễu Minh hiện lên một vẻ tàn khốc vô cùng, hắn quát to một tiếng đồng thời hai tay khởi lên một pháp quyết vô cùng cố quái.
Nếu để cho Huyết Đế Tử thêm một lần nữa phát động Huyết Hải thì chuyện thắng bại chắc chắn phải lâu dài mới phân định được. Mà tình hình trước mắt Liễu Minh chỉ muốn nhanh chóng hấp thụ Chân Ma chi khí, vì vậy trong lòng hắn chỉ thoáng chần chừ một chút rồi lập tức quyết định phải tung ra át chủ bài mạnh mẽ nhất!
Sau đó một khắc, hư ảnh Tứ Tượng bỗng trở nên sống động như thật, chúng điên cuồng nhe nanh múa vuốt giữa Huyết Hải, ánh sáng vàng bao quanh bốn con Khôi Lỗi bỗng nhiên bừng tỏ thất thường!
"Ầm... Ầm...!" Mấy tiếng nổ mạnh lập tức vang lên!
Bốn con Khôi Lỗi sau khi phát ra kim quang cực thịnh bỗng nhiên đồng thời tự bạo!
Bên trong Huyết Hải, bốn cỗ khí thức hủy thiên diệt địa phát ra từ bốn vụ nổ tự bạo đang biến thành bốn chùm ánh sáng màu vàng phóng thẳng lên trời. Bốn hư ảnh Linh vật Tứ Tượng trên không bỗng nhiên như sống lại, chúng quay sang tứ phía phá vỡ toàn bộ Huyết Hải ở bốn phương xung quanh, sau đó cùng nhau hướng thẳng về phía Huyết Đế Tử ở trung tâm, toàn thân Tứ Tượng manh theo một cỗ khí tức hủy diệt vạn vật!
Đây mới chính thức là đòn cuối cùng được ẩn giấu bên trong bộ Tứ Tượng Khôi Lỗi: Bốn con Khôi Lỗi sau khi dàn trận có thể có được thực lực tương đương Hóa Tinh sơ kỳ, nhưng nếu có thể thúc dục chúng đồng thời tự bạo thì lực lượng Tứ Tượng lúc đó có thể ngang bằng với một kích toàn lực của Giả Đan kỳ!
Huyết Đế Tử đang thực sự hốt hoảng, nhưng pháp quyết trong tay cũng rất nhanh chóng thay đổi, đám Huyết Hải cuồn cuộn bốn phía xung quang gã lập tức thu gọn lại và ngưng kết thành một tầng màn chắn màu huyết dầy đặc che chắn kín cơ thể.
Lại thêm một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên!
Hư ảnh Tứ Tượng từ bốn phía lao vào màn chắn màu máu, bốn đạo ánh sáng vàng rực liền tự bạo tung ra bao phủ kín màn chắn màu máu, toàn bộ không gian xung quanh dường như đang bị vặn vẹo phát ra những hồi cộng hưởng ông ông!
Mặt đất bên trong cung điện vang lên tiếng nứt vỡ rồi từ từ hiện ra mười khe nứt toác khổng lồ.
Nhưng khi ánh sáng vàng tan biến, ở chính giữa hiện ra một cái kén bằng máu tươi cao chừng hai trượng, lúcnày cái kén kia cũng lập tức bị hóa thành cát bụi. Thân hình Huyết Đế Tử hiện ra với sắc mặt tái nhợt, ở giữa vùng mũi và miệng có thể nhìn rõ những vệt máu đen loang lổ.
Đương nhiên vừa rồi gã đã thi triển một loại bí thuật nào đó ngăn chặn được một kích tự bạo của Tứ Tượng Khôi Lỗi, tuy nhiên bản thân gã cũng đã bị tổn thương nghiêm trọng.
Đúng lúc này, Liễu Minh thét lên một tiếng thật dài, tiểu kiếm màu xanh phóng vụt lên trời tạo thành một đạo kiếm quang lành lạnh!
Liễu Minh tung người lên cao chui vào trong kiếm quang, hắn xoay mình một vòng biến thành một đạo kiếm dài hơn chục trượng, trong nháy mắt đã bổ thẳng tới trước mặt Huyết Đế Tử.
Huyết Đế Tử giận dữ gầm lên, ngoài thân gã đột nhiên nổi lên một tầng huyết diễm; Huyết diễm quay cuồng một hồi liền ngưng tụ lại thành một bộ áo giáp cực kỳ tinh xảo. Hai tay gã lúc này có thêm hai thanh huyết đao hình bán nguyệt, huyết đao khẽ rung lên rồi dung nhập lại thành một vầng Huyết Nguyệt lơ lửng phíatrước người gã. Ngay sau đó Huyết Nguyệt bay thẳng tới va chạm với đạo kiếm màu xanh.
Những âm thanh cao vút chói tai liên tiếp vang lên; đạo kiếm màu xanh sau khi tả xung hữu đột với Huyết Nguyệt một hồi, rút cuộc cả hai xoay tít rồi bắn ngược trở về.
Kiếm quang thu lại, thân hình Liễu Minh lại một lần nữa hiện ra, nhưng khuôn mặt hắn so với lúc trước đã tái nhợt đi nhiều.
Hắn qua mấy lần vận dụng thuật Nhân Kiếm Hợp nhất liên tiếp thì dù pháp lực bản thân có tinh thuần hơn người, cũng bắt đầu cảm thấy chịu đựng không nổi.
Huyết Đế Tử thấy thế liền vui mừng, nhe răng cười đồng thời phóng nhanh tới phía Liễu Minh.
“Không hổ là kẻ xếp thứ nhất trên Sinh Tử Đơn, không còn cách nào khác, đành phải vận dụng chiêu này thôi.” Liễu Minh gặp tình huống này, lông mày thoáng nhíu lại sau đó bỗng nhiên thở dài, tự nói một câu.
Huyết Đế Tử nghe được vậy khẽ giật mình, gã còn chưa rõ ý của Liễu Minh là gì thì Liễu Minh ở phía đối diện đột nhiên một tay bấm niệm pháp quyết, một ngón tay điểm vào giữa mi tâm của mình.
Một tiếng “phốc” vang lên, dường như có vật gì đó từ trong người Liễu Minh bắn vọt ra.
Huyết Đế Tử cả kinh, hai mắt gã lập tức mở to ra, nhưng gã nhìn khắp một khoảng trống trải phía trước lại không phát hiện ra bất cứ vật gì.
Mặc dù hắn cảm giác điều có điều rất kỳ quái nhưng miệng vẫn cười lạnh một tiếng; đang khi gã muốn nói điều gì đó thì đột nhiên gã cảm thấy ngực mình mát lạnh, trái tim gã đã bị một vật sắc bén nào đó xuyên thẳng qua.
Huyết Đế Tử quát to một tiếng, một tay gã vội vàng đè lên ngực, rồi loạng choạng ngã ngửa ra đằng sau.
Lúc này, giữa năm ngón tay gã, một tia máu lớn đang ào ạt bắn phọt ra.
Mặt mũi Huyết Đế Tử tràn ngập vẻ không thể tin nổi.
Liễu Minh sau khi sử ra một kích vừa rồi, mặt mũi cũng không còn giọt máu; hắn liền nhanh chóng dùng tay lấy một khỏa Kim Nguyên Đan đưa lên miệng, nuốt vội, dường như hắn cũng đã sử dụng hết toàn bộ pháp lực còn lại.
Thứ mà Liễu Minh vừa sử dụng để đánh một kích xuyên thủng tim Huyết Đế Tử chinh là Tu Di Kiếm Phôi mà hắn đã tu luyện nhiều năm qua.
Tuy nhiên, hắn lần này vận dụng Tu Di kiếm phôi đã khiến cho bao nhiêu uy năng của kiếm phôi được bồi luyện trước đây tiêu hao hết; muốn khôi phục uy lực như trước cần phải tốn thêm nhiều năm nữa.
Biết vậy nhưng gặp phải tình huống bắt buộc phải dốc sức liều mạng như thế này, Liễu Minh cũng chỉ còn cách sử dụng thủ đoạn cuối cùng này…
Truyện khác cùng thể loại
1903 chương
100 chương
34 chương
169 chương
47 chương
69 chương
14 chương