Ma Thiên Ký
Chương 1510
Dịch giả: Hàn Lâm Nhi
Gương mặt Triệu Thiên Dĩnh tái nhợt đi.
Không chờ nàng kịp phản ứng, bốn phía đại điện đột nhiên tuôn ra khói đen cuồn cuộn, trong nháy mắt đã tạo thành một màn khói dày đặc, bao phủ toàn bộ đại điện. Lúc này, bên ngoài màn khói chợt loé lên một cái, thân ảnh một nam tử trung niên dung mạo âm lệ, khoác một chiếc áo đen liền xuất hiện bên cạnh Hoàng Phủ Chiêm Thiên, trên người tỏa ra một cỗ khí tức cực kỳ đáng sợ, chính là một tồn tại cấp Thông Huyền. Nhìn qua thì biết màn sáng cấm chế đại điện này chính là do y thiết hạ.
Bá bá!
Những thân ảnh người của Lâm gia, Sở gia xung quanh Triệu Thiên Dĩnh chỉ chớp động mấy cái đã tản ra bốn phía, xem ra bọn họ đã có kế hoạch từ trước, định bao vây chặt chẽ Triệu Thiên Dĩnh. Một khắc sau, ngoài thân mấy người này liền hiện ra tầng tầng lớp lớp những màn sáng màu vàng kim, trên da bọn họ cũng ẩn hiện phù văn cùng màu. Ngay sau đó, những phù văn này liền vỡ vụn. Trong phút chốc, khí tức của những kẻ vốn mang tu vi Hóa Tinh, Chân Đan này đã tăng lên nhanh chóng, đạt tới cảnh giới Thiên Tượng.
"Triện phù Long văn của Long gia!" Triệu Thiên Dĩnh quan sát chuyện đang xảy ra, sắc mặt trầm xuống, nghiêm nghị quát.
"Nhãn lực của Hoàng Phủ cô nương quả không tệ."
Thanh niên áo bào vàng vừa nói xong thì quanh người chợt truyền ra mấy tiếng Ken két khe khẽ, thân thể y đột nhiên cao hơn một cái đầu, gương mặt cũng trở nên cực kỳ anh tuấn, đồng thời khí tức cấp Thiên Tượng trên người hắn cũng tăng lên đáng kể. Cùng lúc đó, ô gái che mặt bên cạnh thanh niên áo bào vàng cũng tháo khăn che mặt xuống, lộ hoàn toàn gương mặt bên dưới. Thấy cảnh này, sắc mặt Triệu Thiên Dĩnh cũng hơi đổi, thanh niên áo bào vàng này nàng đương nhiên biết, y chính là gia chủ Long gia, Long Ế. Còn cô gái này nàng cũng từng gặp trong bí cảnh Ma Uyên, chính là người dẫn đội của Long gia, Long Ngân Thiền.
"Chiêm Thiên trưởng lão, ngươi cấu kết với người ngoài xông vào hoàng cung, muốn tạo phản ư?" Ánh mắt Triệu Thiên Dĩnh lạnh lùng nhìn về phía Hoàng Phủ Chiêm Thiên, lạnh giọng nói.
Hoàng Phủ Chiêm Thiên nghe lời này cũng chỉ cười lạnh một tiếng, không nói lời nào mà thân hình chỉ chớp động một cái đã xuất hiện bên cạnh Triệu Thiên Dĩnh. Đồng thời Long Ế và Long Ngân Thiền cũng phi thân bay vào hai bên của nàng. Ba tồn tại cấp Thông Huyền lập tức tạo thành xu thế áp đảo, vây Triệu Thiên Dĩnh vào giữa, duy chỉ có nam tử trung niên áo đen kia là đứng nguyên tại chỗ. Triệu Thiên Dĩnh vẫn bình tĩnh đứng đó, nàng chớp mắt nhìn vào nam tử trung niên áo đen đứng phía xa, mở miệng nói:
"Vũ Khuê trưởng lão, ta tự thấy cũng đối với ông không tệ, phụ hoàng cũng coi ông là người đáng tín nhiệm, không nghĩ tới ngay cả ông cũng phản bội phụ hoàng, phản bội ta."
Nam tử trung niên áo đen nghe vậy cũng chỉ khẽ nhíu mày, nhưng cũng không mở miệng phản bác câu nào.
"Hoàng Phủ Thiên Dĩnh, đừng có chống cự vô ích. Ngươi thân là tộc trưởng, vua của một triều, đối nội không cách nào phục chúng, đối ngoại lại không có chút uy nghiêm chút. Vậy nên hiện giờ toàn bộ đại lục đã lâm vào cảnh loạn trong giặc ngoài, các thế gia cũng lần lượt phản loạn. Ngươi còn mặt mũi nào có thể tiếp tục ngồi trên ngôi vị hoàng đế nữa?" Đột nhiên Hoàng Phủ Chiêm Thiên lớn tiếng chất vấn.
"Xem ra Chiêm Thiên trưởng lão dùng trăm phương ngàn kế là để âm mưu soán vị phải không?" Đối mặt với chất vấn của lão, thân thể mềm mại của Triệu Thiên Dĩnh khẽ run lên, nhưng gương mặt lại mau chóng tỉnh táo lại, trả lời.
Hoàng Phủ Chiêm Thiên ngửa mặt lên trời cười lớn một tiếng, lớn tiếng nói:
"Lão phu làm vậy cũng do bất đắc dĩ, là vì vinh dự của toàn bộ gia tộc, là suy nghĩ cho hưng vong của vương triều! Chuyện tới lúc này, lão phu cũng không muốn làm khó ngươi. Chỉ cần chủ động thoái vị nhường ngôi, giao Hư Ma Đỉnh ra, ta cũng nể mặt Hoàng Phủ Ung mà không làm gì ngươi cả."
"Muốn soán vị thì nói thẳng, cần gì phải lấy cớ chứ?" Triệu Thiên Dĩnh cắn cắn răng, khinh thường nói.
Đôi mày bạc của Hoàng Phủ Chiêm Thiên khẽ nhếch, lão không mở miệng phản bác mà liếc mắt nhìn Long Ế một cái.
Long Ế sắc mặt khẽ động, một tay vung lên nói:
"Bắt lấy nàng!"
Hắn vừa dứt lời, hai mươi tên Thiên Tượng của Long gia xung quanh Triệu Thiên Dĩnh như sớm có chuẩn bị, lập tức hét lên một tiếng thật lớn, trong tay chúng liền xuất hiện một đoàn sáng màu vàng kim. Tiếp đó chúng đồng loạt giơ tay lên. Chỉ nghe một hồi tiếng xé gió vang lên, hai mươi tia kim quang từ những người này bắn ra, hóa thành một tấm lưới lớn màu vàng kim, mặt ngoài ẩn hiện một đầu hoàng kim cự long đang giương nanh múa vuốt, bay thẳng tới đầu Triệu Thiên Dĩnh trùm xuống.
Ba người Long Ế cũng không động thủ.
Triệu Thiên Dĩnh quát khẽ một tiếng, hào quang quanh người lập tức sáng rực lên, ánh sáng tím trên đỉnh đầu lóe lên một cái, một chiếc đỉnh tử sắc hiện ra, chính là Hư Ma Đỉnh. Vừa xuất hiện, mặt ngoài chiếc đỉnh đã sáng rực lên, nắp đỉnh vừa mở ra, những sợi tơ nhỏ màu tím đã bay lên, công kích lên tấm lưới đang phủ xuống, nhanh chóng xuyên thủng qua. Đầu hoàng kim cự long ngoài tấm lưới cũng biến mất.
Màn này làm cho Long Ế và Long Ngân Thiền đồng thời biến sắc, trận pháp Du Long Khốn Ma do hai mươi tên tộc nhân hạch tâm cùng thi triển này ngay cả bọn hắn bị nhốt vào cũng không thể thoát ra dễ dàng như vậy. Chưa dừng lại, những sợi tơ nhỏ màu tím tiếp tục quét ra xung quanh, cỏ vẻ muốn giết chết toàn bộ hai mươi tên Thiên Tượng của Long gia.
"Làm càn!"
Long Ế hét lớn một tiếng, lật tay lấy ra một chiếc quạt rực rỡ sắc vàng, mặt ngoài có một ngọn lửa vàng đang hừng hực cháy. Y vừa phẩy tay, vô số phong nhận hình bán nguyệt màu vàng liền bắn ra, khí thế cực kỳ mạnh mẽ bay về phía trước.
Bên kia, Long Ngân Thiền lại lấy ra một chiếc thước ngắn màu vàng, vừa bay lên, vô số hỏa cầu lớn như chậu rửa mặt liền hiện ra, cũng mang theo khí thế kinh người tấn công tới trước.
Một hồi âm thanh băng thiên địa liệt vang lên!
Những phong nhận và hỏa cầu vừa va vào những sợi tơ nhỏ màu tím đã bạo phát ra vô số tia sáng hai màu tím vàng cực kỳ chói mắt, trong lúc nhất thời đã lâm vào thế giằng co.
Hai người thấy cảnh này thì sắc mặt trầm xuống.
Bọn họ là những đại năng Thông Huyền, lần này đồng thời thúc giục công kích bằng lực lượng pháp tắc, lại chỉ có thể đánh ngang tay với Triệu Thiên Dĩnh dùng Hư Ma Đỉnh. Điều này làm cho hai người phải giật mình.
Hoàng Phủ Chiêm Thiên nhìn chằm chằm vào chiếc đỉnh đang lơ lửng trên không trung, trong mắt hiện lên một chút cuồng nhiệt, đồng thời trên người cũng hiện lên một tia hàn khí lạnh thấu xương, nhưng lão cũng không có ý định ra tay chút nào.
Ngay tại lúc này, dị biến nảy sinh!
Mặt ngoài Hư Ma Đỉnh đột nhiên hiện ra vô số phù văn màu tím, ánh sáng quanh thân còn sáng hơn nữa, từ từ lộ ra một khe hở không gian.
Sưu sưu sưu!
Hơn mười bóng người đen thui từ đó bay ra, lập tức đánh tới những Ma Nhân cấp Thiên Tượng của Long gia. Đám người đen này chính là một đám thể tu cơ bắp cuồn cuộn, tu vi đều đạt đến Thiên Tượng Cảnh, chính là những Ma Yểm Vệ mà năm đó Hoàng Phủ Ung lưu lại làm hậu thủ.
Lại nói tiếp, năm đó đối mặt với hàng ngàn Cổ Ma Thi mà Liễu gia gọi ra, những Ma Yểm Vệ số lượng không nhiều lắm này đã lập được đại công. Có điều đáng tiếc là khi quét sạch đại quân Liễu gia và Cổ Ma Thi thì trăm tên Ma Yểm Vệ này cũng chỉ còn lại hơn mười người mà thôi, thực lực chỉnh thể không bằng một phần khi trước.
Nhưng dù có như vậy, bọn chúng vẫn là chỗ dựa lớn mà Hoàng Phủ Ung lưu lại cho Triệu Thiên Dĩnh!
"Chiêm Thiên trưởng lão, Vũ Khuê trưởng lão, hai người còn thất thần ở đó làm gì?" Long Ế biến sắc, vội vàng quát.
Thân thủ của những người đen thui này cực kỳ nhanh, hơn nữa đám tộc nhân Thiên Tượng của Long gia lại đứng gần đó, vậy nên những kẻ bị bắt đã không còn cách nào cứu kịp.
"Ta chỉ đồng ý chủ trì đại trận mà thôi, sẽ không xuất thủ." Hoàng Phủ Vũ Khuê lạnh lùng nói.
Hoàng Phủ Chiêm Thiên bên kia nghe lời của Long Ế cũng không thèm quay đầu lại, hàn khí trên người càng lạnh hơn, không biết lúc nào trong tay lão đã xuất hiện một viên châu màu trắng mờ, nhưng vẫn đứng im tại đó, không có cử động nào. Chỉ trong chớp mắt, mấy bóng người kia đã lao vào chiến đấu với những kẻ Thiên Tượng của Long gia. Ma Nhân Long gia phản ứng cũng không chậm, lập tức lật tay lấy ra ma bảo của bản thân, đồng thời trên người cũng hiện lên hào quang hộ thể, có điều tiếc là đối thủ của họ lại là Ma Yểm Vệ chịu huấn luyện nghiêm khắc.
Hào quang liên tục chớp động, vô số tiếng quyền cước vang lên, đồng thời đôi khi lại có những tiếng kêu thảm thiết truyền ra. Chỉ qua mấy nhịp thở, quá nửa trong số hai mươi tộc nhân Thiên Tượng của Long gia đã mang thương tích đầy người, liên tiếp bại lui.
Cũng chính vào giờ phút này, đột nhiên thân hình Hoàng Phủ Chiêm Thiên loé lên một cái rồi biến mất lập tức. Một khắc sau, bên trên Hư Ma Đỉnh chợt xuất hiện một bóng người thon gầy, chính là Hoàng Phủ Chiêm Thiên.
Chỉ thấy đôi mắt lão ánh lên vẻ tàn độc, một tay vỗ xuống, viên châu trắng mờ trong tay liền bắn ra, quay tít một vòng, nhanh chóng lớn hơn mấy lần, hóa thành một vòng xoáy trắng lớn khoảng mười trượng.
Oanh một tiếng, một cột sáng to lớn từ trong vòng xoáy bắn ra, bao trùm xuống cả Hư Ma Đỉnh và Triệu Thiên Dĩnh bên dưới.
Đúng lúc này, bên trên Hư Ma Đỉnh chợt lóe lên một tia sáng màu đen, một nam tử đầu trọc thân hình cao lớn hiện ra, tản mát ra uy áp cực kỳ cường đại, chính là thống lĩnh của Ma Yểm Vệ, một tồn tại cấp Thông Huyền. Người này vừa hiện thân đã gầm lên một tiếng, hai tay điên cuồng công kích. Vô số quyền ảnh cứng như bàn thạch bắn ra, mang theo uy áp chấn nhiếp sơn hà, tấn công thẳng vào cột sáng trắng.
Thấy cảnh này, khóe miệng Hoàng Phủ Chiêm Thiên hơi nhếch lên, miệng khẽ niệm mấy câu chú ngữ. Cột sáng trắng lập tức huyễn hóa ra vô số quang nhận, bên trên còn ẩn hiện những phù văn trắng, trong đó ẩn chứa một chút lực lượng pháp tắc, mau chóng đánh tan những quyền ảnh màu đen kia. Tiếp đó, cột sáng cũng không ngừng lại mà chiếu thẳng vào thống lĩnh Ma Yểm Vệ gần đó. Tên thủ lĩnh vừa chạm vào cột sáng như va phải cột đá, thân thể lập tức bị đẩy lùi ra, rơi xuống đất, tạo thành một hố to.
Ngay sau đó, cột sáng lại tiếp tục che phủ Hư Ma Đỉnh và Triệu Thiên Dĩnh vào trong. Ngay khi cột sáng tới gần, Triệu Thiên Dĩnh đã cảm thấy pháp lực trong cơ thể trở nên trống rỗng, không sử dụng được chút nào.
Lúc này, những tên Ma Yểm Vệ xung quanh đã đánh bại gần hết Ma Nhân Thiên Tượng của Long gia, nhưng trong lúc này, bọn họ không kịp viện thủ, mà dù có kịp thì cũng chưa chắc đã có tác dụng. Trong mắt nàng cuối cùng cũng hiện lên nét tuyệt vọng, nàng khẽ cười thảm, đôi mắt đẹp nhắm lại.
Ngay khi ngàn cân treo sợi tóc này, quanh thân nàng bỗng hiện ra vô số phù văn màu đen, trong nháy mắt đã ngưng tụ thành một màn sáng, bao phủ nàng vào bên trong. Cột sáng trắng vừa chạm vào màn sáng đen đã vang lên những tiếng nổ vang, nhưng màn sáng đen lại không suy suyển chút nào, ngay cả gợn sóng cũng không có. Thấy cảnh này, sắc mặt Hoàng Phủ Chiêm Thiên lập tức đại biến, ba tồn tại cấp Thông Huyền quanh Long Ế thấy vậy cũng không khỏi chấn động. Ngay sau đó, một bóng người được ánh sáng xanh dương bao phủ từ từ hiện ra, đứng ở bên cạnh Triệu Thiên Dĩnh.
Truyện khác cùng thể loại
164 chương
988 chương
330 chương
242 chương
223 chương