Ma Thiên Ký

Chương 1469

Dịch giả: bé Mỡ Biên: Thiên Quốc Cả đời cô độc thân như kiếmLạnh lẽo bi ai thức trảm rồng. (Duy Trúc) Liễu Minh cố gắng kìm nén xúc động trong lòng, bình tĩnh quan sát hai người đang cùng Cự Long tranh đấu. Trong hai người có một lão giả tóc bạc dáng người cao lớn, khoác trên mình bộ trường bào trắng tinh tươm. Lão có khuôn mặt thon gầy, tóc trên đầu được búi lại, thoạt nhìn khá giống tu sĩ Nhân tộc. Quanh mình lão không hề có một kiện pháp bảo nào ngoài thanh trường kiếm sáng loáng như tuyết. “Kiếm tu!” Liễu Minh bỗng chốc giật mình, hai mắt nheo lại chăm chú quan sát cuộc chiến. Lão giả tóc bạc múa kiếm có vẻ tùy tiện nhưng lại tạo ra những đạo kiếm khí bạch sắc khiến người ngoài hoa mắt. Những nơi kiếm khí đi qua liền chém rách không gian tạo thành những khoảng không tối đen. Những vết nứt không gian này mặc dù nhanh chóng khép lại. Nhưng nhìn thanh trường kiếm trông cứ như một kiện pháp bảo bình thường này mới thấy rõ được lão giả có đạo hạo cực sâu đối với ngự kiếm chi đao. Bất ngờ bên hông Liễu Minh run lên, Hư Không kiếm nang vốn giấu kín bỗng hiện ra. Có vẻ như Hư Không Kiếm Hoàn cảm ứng được kiếm ý Xung Thiên của lão giả liền kích động chui ra. Cũng may Liễu Minh pháp hiện kịp thời nên kịp thời cưỡng ép kiềm chế nó lại. Trường kiếm trong tay lão giả tóc bạc đang bay múa khiến cho vô số đạo kiếm khí lăng lệ màu trắng kích bắn ra. Bầu trời rậm rạp kiếm ý dũng mãnh lao tới Hoàng Kim cự long. Từng vết nứt không gian liên tiếp hiện ra từ móng vuốt và đuôi của nó. Tiếp đó là sự xuất hiện những tiếng khanh khách của kim loại giao kích liên tục vang lên, nhưng lại không hề tạo thành tổn thương nào đối với Cự Long. Người còn lại toàn thân được bao phủ bên trong hào quang màu xanh lá, dùng thị lực của Liễu Minh cũng không thể nhìn ra chân thân thực sự. Nhưng qua hình dáng thấp bé bên ngoài có vẻ như thuộc về một đứa trẻ. Từng cột sáng màu xanh lá cây từ bên trong người này kích bắn ra với tốc độ cực kỳ nhanh đánh lên bên ngoài thân thể Cự Long. Sau đó hóa thành từng đoàn sáng màu xanh lá nhanh chóng bạo liệt tạo thành chấn động kinh người khuếch tán ra khắp bốn phương tám hướng. Trên mặt đất có thể thấy được từng đợt sóng đang lan tỏa. Những đòn tấn công này chỉ có thể lưu lại chút vết xước bên ngoài chứ không thể tạo thành tổn thương trực tiếp. “Cửu U Minh Khí..” Ánh mắt Liễu Minh chợt ngỡ ngàng, từ trên người đức trẻ có thể cảm giác được khí tức thuần khiết của Cửu U Minh Khí. Đứa trẻ kia chẳng lẽ lại là một cường giả của U tộc? Trong ba vị cường giả, ngoại trừ người U tộc đang được bao phủ trong hào quang màu xanh lá không nhìn rõ thân hình, lão giả tóc bạc và Hoàng Kim Cự Long trong mắt đều hiện ra sự điên cuồng khát máu bất quá cũng không quá mức lăng lệ. Hiển nhiên tất cả đều tồn tại một chút lý trí. Hoàng Kim Cự Long đối chiến với lão giả tóc bạc và cường giả U tộc, lấy một chọi hai không hề rơi vào thế hạ phong chút nào. Mặc dù nhìn xem nó có vẻ thủ nhiều công ít nhưng nó cứ như người thợ săn đang đợi thời cơ để ra tay với con mồi của mình. Hơn nữa Liễu Minh còn phát hiện ra được lão giả tóc bạc cùng cường giả U tộc kia một mặt chiến đấu nhưng đang dần dần lui về sau. Dường như cả hai đều muốn thoát ly trận chiến. Hoàng Kim Cự Long bắt đầu tấn công mãnh liệt hơn, dần dần ép sát không cho hai người rời đi. Tựa như nó muốn chém giết hai người ngay tức khắc. “Thì ra là vậy, Cự Long này biết mình cách Vĩnh Sinh cảnh một bước nhỏ, cho nên mới đi khắp nơi bắt giết những tồn tại cùng cấp với nó nhằm tiến lên Vĩnh Sinh Cảnh.” Liễu Minh quan sát hồi lâu rất nhanh chóng phát hiện ra mục đích của Cự Long. Lão giả tóc bạc bị cưỡng ép lui lại phía sau, trong miệng lão gầm lên từng tiếng giận dữ, phi kiếm màu trắng trong tay lập tức vẽ ra một vòng tròn hóa ra vô số đạo kiếm khí màu trắng đồng loạt bắn ra. Nhưng chúng không bắn tán loạn ra, dần tụ quanh phi kiếm màu trắng để hợp thành Long Kiếm màu trắng dài hơn trăm trượng. Rống! Long Kiếm màu trắng phát ra một tiếng gào rú sau đó phóng lên trời mang theo khí thể hùng hổ như đánh về phía Hoàng Kim Cự Long. Hoàng Kim Cự Long không hề sợ hãi ngược lại còn tỏ ra rất vui mừng. Một bên Long trảo đang đốt lên một ngọn lửa màu vàng cực lớn nhanh chóng chụp lấy Long Kiếm màu trắng. Một tiếng nổ mạnh ầm vang! Long Kiếm màu trắng nhằm vào Long trảo của Hoàng Kim Cự Long, ngay lập tức cắn nát mấy miếng Long lân, nhưng cũng nhanh chóng bị Long trảo tóm được. Ngọn lửa màu vàng bừng cháy đem những kiếm quang bọc lại, Long Kiếm màu trắng sau một hồi chao đảo ngay tức khắc bị bóp nát. Lão giả tóc bạc trong miệng phát ra một tiếng thét dài, hai tay chắp lại hướng lên trên đỉnh đầu, hai chân đồng thời chụm lại tỏa ra một vầng hào quang sáng lóa màu trắng. Hào quang lóe lên, lão giả tóc bạc nhanh chóng biến thành một thanh Cự Kiếm màu bạc hơn trăm trượng tỏa ra khí lạnh, nhanh chóng xuất hiện ở đỉnh đầu Hoàng Kim Cự Long rồi chém xuống. “Dùng thân hóa kiếm!” Liễu Minh trợn mắt lên nhìn. Hắn cực kỳ thông thạo Nhân Kiếm Hợp Nhất, nhưng khi tận mắt thấy được lão giả tóc bạc dùng thủ đoạn quỷ dị như vậy khiến tầm mắt được mở rộng hơn rất nhiều. Trong đôi mắt của Hoàng Kim Cự Long tỏ ra đặc biệt nghiêm trọng. Miệng nhanh chóng phát ra một tiếng rồng ngâm, phát ra một đạo ánh sáng chói mắt va chạm kịch liệt vào lão giả đang hóa thành thanh cự kiếm. Một loạt tiếng nổ lớn vang lên, Cự Kiếm màu bạc đánh tan kim quang Hoàng Kim Cự Long bắn ra, rồi bị bắn văng ra xa. Cự Kiếm màu bạc bay ra được mấy trăm trượng nhanh chóng biến thành bản thể của lão giả tóc bạc. Lão giả tóc bạc miệng tràn ra máu tươi, hẳn đã hứng chịu nội thương không nhỏ. Hoàng Kim Cự Long cũng chịu một chút chấn động, long trảo đang tóm lấy Long Kiếm màu trắng cũng nới lỏng không ít. Thân hình của Long Kiếm màu trắng bỗng rút nhỏ còn một nửa rồi nhanh chóng giãy giụa thoát ra. Một lần nữa hóa thành thanh phi kiếm màu trắng bay về trên tay của lão giả tóc bạc. Ngay lúc này, bên cạnh thân thể của Hoàng Kim Cự Long khẽ chấn động. Cường giả U tộc hiện ra một cách quỷ mị, rồi lập tức kích bắn ra một đạo quang mang oanh kích lên cổ của Cự Long. Cột sáng màu đen không biết thuộc loại thần thông gì, vừa đụng vào long lân của Cự Long lập tức làm cho long lân bị hòa tan ngay tức khắc. Cột sáng màu đen nhanh chóng phát ra một tiếng trầm đục, nổ ra tứ phía! Máu tươi bắn ra! Lân giáp trên cổ Hoàng Kim Cự Long vỡ vụn, nhanh chóng hiện ra vài vết thương lớn hơn trượng, từng giọt long huyết màu vàng đầm đìa chảy ra. Hoàng Kim Cự Long sắc mặt cực kỳ giận dữ, trong miệng liên tục gào rú. Long giác trên đầu bỗng nhiên hiện ra kim quang chói mắt. Sau một khắc, một đạo Kim Sắc Lôi Điện cực to bắn ra, trực tiếp thuấn di oanh kích lên người của cường giả U tộc. Động tác của Hoàng Kim Cự Long nhanh như thiểm điện khiến cho cường giả U tộc không kịp trốn tránh liền lãnh trọn đạo lôi điện màu vàng vừa đánh ra. Cường giả U tộc nhanh chóng bị đánh bay ra xa, trong miệng phát ra từng tiếng kêu đau đớn. Vòng hào quang bảo vệ màu xanh lá nhanh chóng vỡ vụn lộ ra bản thể bên trong. Lộ ra hình dáng của một cô bé. Liễu Minh từ xa trông thấy liền bất ngờ, theo phán đoán có vẻ cường giả U tộc kia chẳng ai khác ngoài Thanh Linh, người bị Ma Chủ bắt đi tại Ma Uyên tháp. Toàn thân Thanh Linh giờ đây phát ra từng đợt hào quang màu xanh sẫm, dường như không phải thân thể của U tộc, thân thể này hẳn được tạo thành từ mặc tinh ngọc đến từ Minh giới. “Không cần phải liều mình giãy chết, thực lực của các ngươi không tồi nhưng không thể nào trở thành đối thủ của ta. Mau đem tinh phách của các ngươi giao ra đây!” Hoàng Kim Cự Long lúc này nói tiếng người, kim quang trên người lóe lên biến thành một thanh niên anh tuấn mặc kim Giáp. Trong miệng gã nhanh chóng niệm vài câu chú ngữ, một tay vung lên, kim quang quanh thân đại phóng hóa thành hơn nghìn vạn đạo kim sắc hào quang hướng bốn phương tám hướng cuốn tới. Lập tức bao trùm trong phạm vi mấy trăm trượng, đem lão giả tóc bạc cùng Thanh Linh bao trùm bên trong. Giữa vòng kim quang hiện ra từng đạo kim sắc phù văn phức tạp, Thiên Địa Nguyên Khí bên ngoài lập tức bị ngăn cách. Một cỗ Pháp Tắc Chi Lực nhanh chóng bao phủ tràn ngập không gian bên trong. Sắc mặt lão giả tóc bạc cực kỳ hoảng loạn. Sắc mặt Thanh Linh ngược lại bình tĩnh hơn một chút, một bên mắt của nàng cũng phát ra ánh sáng lập lòe. “Đây mới thực sự là lĩnh vực!” Liễu Minh chứng kiến không ít những trận đánh lớn, nên cũng không xa lạ gì đối với lực lượng Lĩnh Vực. Nhưng hôm nay tận mắt chứng kiến thanh thế như thế này khiến hắn không khỏi kinh hãi. Hoàng Kim Cự Long này thi triển lĩnh vực tạo thành một không gian độc lập, hoàn toàn cắt đứt Thiên Địa Nguyên Khí bên ngoài. Kể từ đó khiến người bên trong phạm vi Lĩnh vực bao phủ không có cách nào mượn nguyên khí từ bên ngoài nên càng phải chịu thêm Pháp Tắc Chi Lực ảnh hưởng bên trong. Kể cả đại năng Thông Huyền có bao nhiêu thần thông cũng bị giảm đi tám thành. Nam tử mặc kim Giáp hừ lạnh một tiếng, một tay vừa nhấc lên khiến cho lĩnh vực bên trong hiện ra từng đoàn Ma Bàn kim sắc hỏa diễm to nhỏ khác nhau, với thanh thế như phô thiên cái địa hướng đến hai người lão giả tóc bạc bắn tới. Kim sắc hỏa diễm không phải loại hỏa diễm tầm thường, nó dường như ẩn chứa những phù văn mang pháp tắc thuộc tính hỏa đến từ thượng diện. Lão giả tóc bạc nhẹ gầm lên, trường kiếm trắng muốt trong tay hướng ra bên ngoài nhanh chóng bổ xuống một kiếm. Bốn đạo bóng kiếm hùng vĩ hiện ra lập tức dấy lên bốn vòi rồng màu trắng phóng lên trời, muốn cuốn đi từng đoàn kim sắc hỏa diễm đang xông tới. Lập tức một luồng Kiếm Ý không cách nào tả nổi từ lão giả tóc bạc tuôn ra, lão lại nhanh chóng thi triển Dùng thân hóa kiếm biến thành một đạo kiếm quang bạch sắc bắn ra bên ngoài lĩnh vực. “Hừ!” Nam tử mặc kim giáp cười lạnh một tiếng, tay bấm niệm pháp quyết. Lão giả tóc bạc biến thành kiếm quang màu trắng đang biến mất trong hư không, lập tức bị một mảng lớn kim quang như núi lửa phun trào lập tức hiện ra, đem kiếm quang màu trắng đang vọt lên kéo trở lại. Kiếm quang màu trắng không có ý từ bỏ, phương hướng lập tức thay đổi, nhằm đến một chỗ khác mà bắn ra. Nhưng liên tiếp thử mấy lần đều cho kết quả như nhau, không cách nào thoát ra ngoài. Kiếm quang màu trắng lóe lên, hiện ra thân ảnh của lão giả, trên mặt hiện lên vẻ lo lắng không thôi. Kim sắc hỏa diễm đã ép tới gần dần dần vây xung quanh lão. Nam tử mặc kim giáp liền mỉm cười, muốn quay sang chỗ Thanh Linh bỗng giật mình. Chỉ thấy lúc này Thanh Linh đang khoanh chân ngồi, hai mắt thì ngắm nghiền không thèm để ý đến kim sắc hỏa diễm đang đua nhau bay tới. Nam tử mặc kim giáp liền hoảng hốt lập tức một chưởng đánh ra. Một bàn tay kim sắc cực lớn hiện ra bên trong lĩnh vực nhanh chóng bắt lấy Thanh Linh. Răng rắc! Năm ngón tay cùng siết lại, khiến thân thể của Thanh Linh lập tức vỡ vụn thành một đoàn khí màu xanh lá cây rồi biến mất vô ảnh vô tung. “Phân thân!” Nam tử mặc kim giáp sắc mặt lạnh lùng liền quay đầu nhìn lại, ánh mắt tập trung vào một hướng bên ngoài hạp cốc. Chỉ thấy chỗ đó bỗng nhiên xuất hiện một đạo độn quang màu xanh lá, bắn nhanh về phương xa. Độn quang có chút lắc lư nhưng tốc độ lại cực nhanh, lóe lên rồi biến mất tại chân trời xa xa. “Đành vậy, cắn nuốt tên kiếm tu Nhân tộc này cũng đủ rồi.” Nam tử mặc kim giáp cau mày nói nhỏ một câu. Lời vừa dứt, thân hình gã liền lách mình bay vào trong lĩnh vực màu vàng nhắm đến lão giả tóc bạc. Nam tử mặc kim giáp không để ý rằng phía trên hạp cốc có một đạo u quang đang lặng yên không một tiếng động rời khỏi, bay thẳng về phía Thanh Linh vừa mới bỏ chạy.