Ma Thiên Ký

Chương 1014

Dịch giả: Ngô Tà “Ừm, con Ngao Quỷ thú này đúng là hung mãnh dị thường, nhưng mà chỉ là Chân Đan trung khi thôi. Trước khi đến Ác Quỷ Đạo, ta đã bỏ ra một lượng tiền lớn thu gom vài món bảo vật khắc chế quỷ vật ở trong tong, mới rồi lại không tiếc gì cả mà dùng tất để tấn công cuồng bạo một phen, lại có thêm linh sủng ở bên hiệp trợ nên giờ mới có thể may mắn đánh chết được con Ngao Quỷ này.” Liễu Minh cười ha ha, giải thích. Lão giả lung còng và thanh niên công tử dù vẫn còn có phần không tin nổi nhưng sau khi nghe Liễu Minh nói thì vẻ kinh hãi trên khuôn mặt cũng đã giảm đi một chút. “Ha ha, mặc kệ nói sao, cứ nhìn vào miếng âm hạch này mà Liễu sư đệ có thể một mình đánh chết quỷ vật kia thì thực lực quả nhiên là cực kỳ mạnh mẽ, danh hiệu Đệ nhất đệ tử nội môn thực đúng là thực chí danh quy*, Mẫn mỗ bội phục.” Nam tử họ Mẫn lập tức cười ha ha, nói. *Thực chí danh quy: Nghĩa là thực lực hoàn toàn tương xứng với danh tiếng (Có tiếng có miếng.) Lão giả lung còng và thanh niên công tử cũng góp miệng nói mấy lời tán dương, nếu như nói trước đây hai kẻ này vẫn còn chút hư tình giả ý thì lúc nãy đã hoàn toàn tâm phục khẩu phục rồi. “Mấy vị quá khen, chúng ta đã tìm được Tạo Hóa Bát này rồi, tốt nhất là mau rời khỏi nơi đây thôi.” Liễu Minh thuận miệng nói lời khiêm tốn xong liền đổi chủ đề, đưa ra đề nghị. “Đúng thế, âm khí chỗ này quá nặng, cứ lên trước rồi sẽ bàn bạc kỹ lưỡng sau.” Nam tử họ Mẫn thoáng đảo mắt nhìn lên cái bình bát màu vàng kim trên tay Liễu Minh xong khẽ gật đầu đáp. “Vật này chính là trọng bảo trong quân, Mẫn sư huynh giữ thì tốt hơn, thế mới chắc chắn việc bảo vệ nó không sơ hở chút nào.” Liễu Minh vung tay ném Tạo Hóa Bát cho nam tử họ Mẫn đồng thời nói không chút do dự. Nam tử họ Mẫn hơi đổi sắc mặt, liếc nhìn Liễu Minh một cái thật sâu đồng thời cũng không khách khí thu Tạo Hóa Bát vào trong tay. Tiếp đó, bốn người không trì hoãn gì thêm, đồng loạt ngự khởi độn quang bay thẳng lên phía trên cái hố tó, chỉ chốc lát đã bay ra khỏi cái hố lớn dày đặc âm khí này. *ngự khởi: triển khai rồi cưỡi lên. “Mẫn đội trưởng, Liễu đạo hữu, các ngươi trở lại rồi.” Thiếu phụ vận hồng sam và đại hán mang cung thấy thế, vội vàng chạy ra đón chào. “Ừm, rốt cuộc cũng hoàn thành được nhiệm vụ lần này.” Nam tử họ Mẫn đưa tay cầm Tạo Hóa Bát long lanh lấp lánh, vẫy vẫy về phía mấy người kia rồi nói. “Thật tốt quá, lần này cuối cùng lại đoạt được Tạo Hóa Bát sớm hơn hai tổ đi trước, không ngờ đám Thất Khiếu Quỷ kia kia thế mà không có bán đứng chúng ta.” Thiếu phụ vận hồng sam thấy thế, trên mặt lộ ra nét hưng phấn tiếp lời. Ở bên cạnh nàng, đại hán mang cung cũng lộ ra vẻ phấn chấn vui mừng. Thượng cấp của Kim Quang quân ban thưởng cho nhiệm vụ lần này thực là có phần xa xỉ, ngoài việc phát ra lượng lớn điểm cống hiến tong môn ra thì còn có một số vật trân quý khác như âm hạch Quỷ thú, nếu không phải thế thì với hành động lần này bọn họ cũng chẳng rồng rắn nối nhau đi làm như thế được. “Nói cho cùng thì vẫn là may mà có Liễu sư đệ có thể đơn thương độc mã đánh chết một con Ngao Quỷ Thú Chân Đan trung kỳ ở dưới. Lần này khi về ta cũng sẽ báo cáo chi tiết lại với mấy sư bá, sư thúc.” Nam tử họ Mẫn vỗ ngực cam đoan. “Việc này xin đa tạ Mẫn sư huynh nhé.” Liễu Minh chỉnh trang lại y phục đoạn cười cười. Hiện tại đúng là hắn cũng cần bắt đầu xây dựng chút tên tuổi mình trong Kim Quang Thành, việc này đối với việc hắn có thể chân chính thâm nhập vào trong Kim Quang Quân cũng sẽ có trợ giúp không nhỏ. Thiếu phụ và đại hán kia nghe đến mấy chữ Chân Đan trung kỳ cũng không khỏi kinh hãi. Việc có thể trong thời gian ngắn vậy mà đơn độc đánh chết một quỷ vật cường đại như thế chỉ e đến mấy vị trưởng lão Chân Đan cảnh trong thành Kim Quang cũng không phải có thể dễ dàng làm được. “Được rồi, tuy nhiệm vụ đã hoàn thành nhưng chúng ta vẫn không thể chủ quan, lập tức lên đường trở về thành Kim Quang, chuyện khác chờ lúc rời khỏi nơi đây rồi bàn bạc kỹ hơn.” Nam tử họ Mẫn rất nhanh phục hồi thần sắc nghiêm nghị, trầm giọng nói. Mấy người khác nghe thế thì trong lòng cũng rung mình, nhao nhao gật đầu hô “Vâng”. “Phải rồi, Mẫn sư huynh, hai tiểu đội khác làm sao bây giờ? Có nên báo cho bọn họ là đã tìm được Tạo Hóa Bát chăng?” Liễu Minh hơi trầm ngâm rồi đề nghị. “Vừa mới đây ta đã dùng trận bàn truyền âm thông báo rồi, được rồi, chúng ta đi thôi.” Nam tử họ Mẫn nói xong liền vung tay lên, tức thì kiếm quang màu xám ở dưới thân xuất hiện, nâng thân mình y lên rồi lập tức bay nhanh về phía thành Kim Quang. Đám Liễu Minh thấy thế cũng vội vàng điều khiển độn quang bám theo. Độn quang của mấy người rất nhanh hóa thành những điểm sang rồi biến mất giữa không trung. Ngay sau khi mấy người bọn họ rời đi thì ở phía khác đột nhiên thấy có âm khí dày đặc quay cuồng một hồi rồi một cái bóng mờ ảo hiện ra. Ở giữa đám âm khí màu xám đang lưu chuyển có thể lờ mờ trông thấy một tên tiểu quỷ đầu to như cái đấu, dáng người thấp bé với dàn da màu xanh lá, đúng là một tên Thất Khiếu Quỷ. Chỉ thấy ở nơi đỉnh đầu của nó là một con mắt màu đỏ nhạt đang đảo nhanh một vòng rồi khóe miệng nó khẽ nhếch lên, ngay sau đó khói xám quanh người nó cuộn lên đoạn nó liên vô thanh vô tức, chạy như bay theo hướng mà đám Liễu Minh mới rời đi. Hơn nữa canh giờ sau, trên vùng trời thuộc một vùng rừng nhiệt đới kéo dài liên miên không dứt, một đoàn sáu người bọn Liễu Minh đang thúc dục độn quang bay nhanh về phía bắc. Trong số đó, nam tử họ Mẫn đang chân dẫm phi kiếm, tay chắp sau lưng, bay dẫn đầu, bốn người đám thiếu phục vận hồng sam theo sat ngay sau. Về phần Liễu Minh thì đang một thân một mình cưỡi một đám mây đen đi cuối đoàn, sắc mặt hờ hững, trông chẳng biết đang suy nghĩ gì. “Không ngờ có thể hoàn thành nhiệm vụ lần này thuận lợi như thế, sau khi trở về nhận thưởng xong ta chỉ xin thượng cấp cho bế quan một khoảng thời gian, mấy ngày gần đây có cảm giác thấy dường như bình cảnh có chút tùng động* rồi!” Đại hán mang cung sau lưng dùng giọng thoải mái nói, hai đầu lông mày tràn đầy vẻ tự đắc. *tùng động: buông lỏng, dễ đột phá. “Vậy tiểu muội xin chúc mừng Tiêu huynh trước, nếu có thể đột phá bình cảnh thì cùng tiểu muội đi Hồn Yêu Hạp hái một ít Ân Tịch Thảo nha.” Thiếu phụ vận hồng sam nghe vậy, cười khúc khích nói. “Tam nương nói lời này thì quá khách khí rồi, đều là người trong nhà cần gì phải rào đón như vậy chớ.” Đại hán đeo cung đang có tâm trạng rất tốt nghe thế liền thoải mái đáp. Ở phía sau hai người, vị công tử ca phong nhã đang cầm quạt xếp trong tay nhẹ nhàng phe phẩy, mỉm cười nhìn hai người đằng trước, còn lão giả lưng còng bên cạnh y thì lại có vẻ như chăng có tâm tình, khẽ nhíu mày nhìn khắp xung quanh. “Cầu đạo hữu sao thế, có gì không đúng sao?” Đột nhiên có tiếng từ nam tử họ Mẫn đang bay đầu đoàn truyền tới. “Mẫn đội trưởng, không biết có phải là lão phu gặp ảo giác hay không mà ta cảm giác thấy có chút không đúng, dòng suối nhỏ uốn lượn ở phía dưới đây là chỗ mà chúng ta vừa mới bay qua cách đây không lâu.” Lão giả lưng còng nghe thế, lần nữa đảo mắt quét qua phía dưới chân một lượt rồi dùng phúc ngữ đáp. Lời này phát ra, bất luận là công tử ca văn nhã cạnh lão hay là hai người đám đại hán đeo cung đang trò chuyện vui vẻ đều cả kinh, nhao nhao nhìn xuống dưới. “Vùng rừng hình trái tim này trước đây không lâu ta cũng có nhìn qua, mới rồi cũng có cùng Tam nương nói đến.” Đại hán đeo cung xem xét chỗ phía dưới đồng thời kinh ngạc nói. “Đây là chuyện gì đây, chắc có lẽ không trùng hợp thế chứ?” Thiếu phụ vận hồng sam nghe thế thì hai gò má hơi đỏ lên nhưng sắc mặt lập tức trở nên nghiêm túc, hỏi. “Chuyện này, ta cũng cảm giác âm khí xung quanh có phần nồng đậm, không như bình thường.” Thanh niên công tử cầm quạt giấy trong tay “roẹt” một tiếng thu lại xong nhíu long mày lại rồi cho ý kiến. “Các ngươi nói đều đúng, ta nghĩ khả năng chúng ta đã lâm vào Quỷ Tường Trận rồi.” Nam tử họ Mẫn ngưng kiếm quyết trong tau lại, ngưng thân hình giữa không trung đoạn quay đầu, chậm rãi nói. "Quỷ Tường Trận" Năm người vội vã ngừng độn quang, khuôn mặt mọi người đều cực kỳ kinh ngạc. *Quỷ Tường Trận: Cái này nếu bạn nói đọc dòng tiểu thuyết trộm mộ như Ma Thổi Đèn hoặc Đạo Mộ bút ký hẳn không lạ lắm, nó tương tự như khái niệm Quỷ Dựng Tường, loại quỷ hay trận này khiến người bị ảnh hưởng cứ đi đi lại lại một cung đường như đi theo một vòng tròn. Nói đến Quỷ Tường Trận này, Liễu Minh khi trước đã cẩn thận nghiên cứu từ trong thẻ ngọc mà nội tông ban tặng, không ngờ lần đầu chấp hành nhiệm vụ đã đụng phải luôn. Trận này chính là một loại quỷ trận khốn địch thường được dùng trong chỗ quỷ quân, đa số là do phần đông ác quỷ dốc toàn lực phóng ra một lượng âm khí lớn để bao phủ trọn một khu vực lớn vào trong đó, làm nhiễu loạn tầm mặt và thần thức của người bị vây hãm ở trong đó, loại quỷ trận này là loại vây khốn khiến kẻ sống dần bị tiêu hao sinh lực mà chết, chỗ mắt trận được một tên ác quỷ thống lĩnh tu vi Chân Đan cảnh khống chế. Liễu Minh nhanh chóng soát lại một lần những điểm có liên quan đến trận này ở trong đầu rồi nhíu hai mắt lại, kế đó con mắt hắn lóe lên ánh sáng đen đoạn bắt đầu chăm chú nhìn khắp dãy núi nhấp nhô. Lúc này trên không trung chỗ dãy núi, thình lình có một đám sương mù dày đặc tối tăm nổi lên, cơ bản khiến người ta không tài nào nhìn rõ bất cứ thứ gì bên trong. Hắn đảo mắt nhìn khắp mọi nơi xong liền phát hiện đám sương mù dày đặc kia đã sớm ngưng kết thành một vòng tròn cực kỳ lớn, từ rất xa vây khốn đám bọn họ vào bên trong, thêm nữa vòng tròn này đang hướng về chỗ bọn họ mà co rút lại. Loại cảnh tượng khó ngờ này cùng với những điều mà mấy người bọn đại hán đeo cung mới kể thực giống y như những điều mô tả về Quỷ Tường Trận trong thẻ ngọc. Bọn lão giả lưng còng lập tức người nhanh chóng bấm niệm pháp quyết, kẻ lấy pháp khí ra, trông bộ dáng ai cũng cảnh giác vạn phần. Nhưng vào lúc này, bốn phía đột nhiên có một tràng những tiếng xé gió ầm ĩ truyền đến. Trong sương mù dày đặc, từng luồng sáng xám phong lên trời, tiếp đó là nguyên một đám những vô số điểm sáng xám thình lình hiện ra dày chi chít, số lượng đến khoảng hơn tram, rõ ràng là những tên võ sĩ ác quỷ mang giáp thanh đồng, mỗi tên cầm một cây loan đao màu đen như mực tàu. *thanh đồng: Đồng thau hoặc đồng đen, số lượng lớn như này có lẽ chỉ là đồng thau. Những võ sĩ ác quỷ này có khuôn mặt mờ ảo không rõ, chỉ lờ mờ thấy chỗ hai con mắt là đốm sáng vàng, dường như được huấn luyện nghiêm chỉnh nên cả đám đứng tương đối chỉnh tề, mỗi tên cách tên còn lại một khoảng chừng bảy, tám trượng, đồng thời trên người thấy có âm khí màu xám đang thoát thể ra, liên kết với nhau rồi cứ thế dung hợp với Quỷ Tường Trận biến thành một vòng tròn âm khí khổng lồ. Ngoài ra, bên cạnh mỗi tên võ sĩ còn có một đến hai con quỷ khuyển lông dài màu nâu, mắt lộ hung quang, răng nanh sắc nhọn trong miệng thò ra ngoài. Võ sĩ ác quỷ cầm đầu có hình thể to lớn, toàn thân đen sì, cao chừng hai ba trượng, mình vận trọng giáp màu xám nhạt, trên mặt gã chẳng thấy mắt mũi nhưng trước ngực lại có một đôi quỷ mục màu xanh lá lớn bằng nắm tay đang xoay tròn rất nhanh, khắp người còn tỏa ra một luồng âm khí mãnh liệt, khí tức đạt đến cảnh giới Chân Đan hậu kỳ. Rõ ràng đây là một ác quỷ thống lĩnh cấp cao. Ác quỷ này vừa mới hiện thân liền nhấc một cánh tay lên rồi lập tức nhắm về phía hội Liễu Minh đoạn thình lình điểm một cái. Sau một khắc, hai mắt của toàn bộ võ sĩ ác quỷ đồng loạt tỏa ánh sáng vàng chói lóa, tức thì từ đó phóng ra những đám sương mù màu xám không đồng đều, tiếp đó sương mù này nhanh chóng dung nhập vào không khí đoạn biến mất không thấy dấu vết gì nữa. Ngay sau đấy liền có tiếng nổ lớn vang lên ù ù. Tốc độ thu nhỏ của vòng tròn âm khí vây khốn mọi người đột nhiên tăng mạnh, cảnh vật phía dưới tiếp đó liền trở thành một vùng mờ ảo, thêm nữa nếu ngẩng đầu nhìn lên thấy cả bầu trời cũng trở thành một vùng sương mù xám xít mờ mịt. Sáu người đội Liễu Minh lập tức cảm giác được từng trận gió lạnh ở khắp bốn phía, chúng kết hợp với sương mù quay cuồng khiến mọi người bắt đầu không còn quan sát được rõ ràng. “Không tốt, đối phương bắt đầu thúc dục đại trận rồi. Nếu như phát hiện sớm trận này còn có thể nghĩ cách tránh đi nhưng tình hình bây giờ chỉ còn cách xông vào thôi.” Lão giả lưng còng vẻ mặt âm trầm, dùng phúc ngữ nói..