Ma Thần Thiên Quân
Chương 9 : Tai nạn hàng lâm (4)
“Ha ha... Đã tới ah! Nguyệt Vũ yêu bà! Vẫn là bản tọa nhanh hơn ah!”. Một tiếng cười cản rỡ vang lên làm cho cả liên quân bên ngoài Thanh Vân tinh giật mình.
“Hừ! Nhanh hơn thì làm được gì? Thiên Phượng thể không phải là một mình ngươi Hồng Vân có thể nhúng tràm ah?”. Một giọng nói lạnh lùng trong trẻo truyền đến.
Ngay sau đó lại có hơn mười đạo nhân ảnh xuất hiện, nhanh đến đáng sợ hàng lâm bên ngoài Thanh Vân tinh, bọn hắn đều là Thần tôn đại năng siêu cấp cường giả ah!
“Nơi này là Thanh Vân tinh, Liệt Thần tinh vực ah?”. Một người hỏi sau đó tiện tay bắt một vị Thần cảnh cường giả đến trước mặt hỏi.
“Hồi bẩm tiền bối! Nơi này là Thanh Vân tinh đúng a!”. Hắn run sợ không dám ngẩng đầu nói ra.
“Ahh, đúng a! Vậy các ngươi đến đây làm gì? Thiên Phượng thể xác thực trên Thanh Vân tinh?”. Nguyệt Vũ Thần tôn hàm súc thú vị hỏi. Hắn nhìn như chỉ mới ba mươi ah, không những thế còn đẹp đến khó hình dung, vô cũng mỹ lệ.
“Hồi bẩm tiền bối! Bọn ta đay là vây lại Vũ gia, không cho bọn hắn mang theo Thiên Phượng thể bỏ trốn đợi các vị tiền bối đến ah”. Tên này cũng không thể nói không thông minh, nếu hắn nói là đến vây công Vũ gia, e sợ trước khi bọn hắn giao chiến cướp đoạt Thiên Phượng thể thì đã diệt sạch liên quân ah.
“Uhm! Xem ra bọn ta phải cảm ơn các ngươi ah!”. Nguyệt Vũ Thần tôn nũng nịu nói ra.
“Đây là việc bọn vãn bối phải làm ah”. Tên kia run rẩy nói. Hắn thật sự không dám ah, nếu quả thật để mấy tên này giận lên một tát đập chết hắn. Lão tổ cũng không dám ra mặt cho hắn ah.
“Huh! Ngươi đi đi”. Nguyệt Vũ nói. “Chúng ta tranh đoạt ah! Kẻ nào có bản lĩnh kẻ đó chiếm được ah!”. Nguyệt Vũ quay về phía mười mấy tên Thần tôn kia nói,
“Tốt! Tùy theo bản lĩnh ah”. Không có người phản đối.
Lúc này mấy vị Thần chủ đại năng Đoàn gia, Viên gia, Trần gia, Thiên Vân tông nhìn về phía mười mấy tên Thần tôn mặt đầy kính sợ. Thế giới lực ah, bọn hắn tiểu thế giới hình thành, thế giới lực mỏng manh, căn bản cũng không dám sử dụng, sử dụng đồng nghĩa với việc tử vong ah. Bọn hắn tuy là Thần chủ đại năng, một bước xa là tới Thần tôn nhưng bọn hắn cũng không biết đó là ngày tháng nào ah.
“Ồ! Nửa bước Thần tôn cường giả! Hắn vậy mà để cho mấy tên kia vây quanh không rời đi.”. Có một vị Thần tôn kinh dị nói. Theo lẽ thường thì một vị nửa bước Thần tôn sẽ không để cho mấy vị Thần chủ vây quanh ah.
“Haha, Tinh vực sáp nhập có Thánh Thần đại nhân xuất thủ cho dù là chúng ta cũng không dám rời đi tinh vực, hắn có lẽ cũng là ở lại thủ hộ gai tộc ah..”. Có một vị khác nói
Nghe mấy vị Thần tôn nói, bọn người liên quân giật mình hoảng sợ, Vũ Tinh Trần vậy mà đã một bước vào Thần tôn, hắn mới hơn một vạn tuổi mà thôi! Nếu hắn thật muốn rời đi e rằng ở đây không ai cản được, thế nhưng bọn hắn cũng khó hiểu ah, vì sao hắn không ra tay đối phó liên quân? Không rời đi Liệt Thần tinh vực cũng thôi nhưng cũng không cần để bọn hắn vây quanh mà rút đầu co cổ ah? Xem ra là có chuyện bí ẩn
“Không biết các vị tiền bối giáng lâm ta Vũ gia là có việc gì ah?”. Lúc này từ Thanh Vân tinh bay lên bốn người Vũ gia đời thứ hai, Vậy mà thuần một sắc Thần chủ! Điều này làm cho liên quan hoảng sợ không thôi. Vũ gia phải diệt ah. Bọn người liên quân thầm nghĩ.
“Ồ! Chủ sự đâu sao không ra nói chuyện? Ngươi còn chưa đủ tư cách!”. Có Thần tôn miệt thị nói
“Hồi tiền bối! Gia phụ có bệnh trong người không được khỏe nên không ra tiếp đón được, mong các vị lượng thứ! Ta ở đây xin thứ lỗi bồi tội ah”. Vũ Thần Không bốn người cung kính cúi đầu với mười mấy vị Thần tôn.
“Hừ! Dài dòng thật nhiều! Giao ra Thiên Phượng thể, tha cho Vũ gia các ngươi khỏi diệt tộc!”. Có một vị Thần tôn nói ra.
“Đi thôi! Bọn ta lần này đến chỉ cần mang đi Thiên Phượng thể, sẽ không làm khó dễ gia tộc các ngươi”. Lại một vị Thần tôn nói ra, hắn già nua thân thể, xem ra tuổi thọ không còn nhiều.
“Các vị tiền bối đến Vũ gia ta đòi đem đi một tên tiểu bối cho hắn chịu chết ah! Việc này Vũ gia ta làm không được!”. Vũ Thần Không kiên định nói ra. Việc này không chỉ là mặt mũi mà còn là tôn chỉ của Vũ gia, mặt khác hắn cũng không tin những Thần tôn cường giả này sẽ không ra tay với Vũ gia hắn, Vũ gia một khi có khả năng chắc chắn sẽ không để việc này trôi qua như vậy.
“Ha ha, rất thẳng thắn, Hồng Vân ta không thể không bội phục ngươi! Nếu như không phải ta bất đắc dĩ cũng sẽ không ra tay! Nếu Thiên Phượng thể rơi vào tay ta, ta đảm bảo giữ hắn một mạng”. Hồng Vân thần tôn nói ra.
“Hắc hắc, Hồng Vân lão quỷ, ngươi cũng không cần mèo khóc chuột ở đây...”. Có một vị Thần tôn giọng nói bỉ ôi vang lên.
“Hừ! Các ngươi đã không thức thời thì chịu chết đi”. Lập tức có Thần tôn xuất thủ.
“Ha ha, ngươi cũng chỉ hơn ta mấy mươi vạn tuổi thôi, cho ta vạn năm tất diệt ngươi! Hôm nay Vũ gia ta yếu thế nếu may mắn có người tất tru sát những kẻ tham gia vây giết Vũ gia ta ngày hnay”. Vũ Thần Phách cuồng bạo nói ra. Hắn như phong ma ngăn cản một kích của một Thần tôn, bị đánh cho rơi thẳng xuống Thanh Vân tinh như một hỏa tiễn.
“Vũ gia ta không bằng các ngươi cũng phải thử một lần cá chết lưới rách ah!”. Vũ Thần Không bi thống nói lên. “Tất cả Vũ gia con cháu nghe lệnh, toàn lực chạy rời đi Thanh Vân tinh, nếu một ngày cường đại lên quay lại báo thù ah”. Hắn nói vang vọng cả Thanh Vân tinh sau đó thiêu đốt tiểu thế giới, sử dụng thế giới lực, hắn quyết tử cũng phải làm trọng thương Thần tôn ah.
Gần như đồng thời cả ba vị Thần chủ Vũ gia đều thiêu đốt tiểu thế giới, bọn hắn quyết tử để cho gia tộc hạt giống rời đi ah. Đơn giản bọn hắn đã nhận được truyền tin, Vũ gia còn có một vị Thiên tài yêu nghiệt Vũ Thiên Quân, hắn và Vũ Thiên Nguyên về mọi mặt đều mạnh hơn Vũ Thiên Phượng rất nhiều, đó mới là hi vọng chân chính của Vũ gia. Chỉ là bọn hắn không biết lúc này, Vũ thiên Quân đang làm một việc mà Vũ Tinh Trần phụ thân bọn hắn đang kiềm giữ.
Lúc này Vũ Thiên Quân ngồi xếp bằng, vận dụng thông thiên nhãn nhằm hủy đi cấm chế, hắn mặt tái nhợt thế nhưng vẫn cố gắng, hắn sử dụng gần nghìn tích Lôi kiếp dịch nhưng vẫn không đủ bù vào tiêu hao, thêm vào lúc trước vạn dụng thông thiên nhãn nhìn tinh không làm cho hắn Nguyên hồn cùng linh hồn bị thương không nhẹ.
“Oanh!”. Cấm chế vỡ vụn, mắt trận lộ ra rạn nứt, hắn nguyên hồn xuất khiếu nhằm câu thông Nhân Vật bên dưới Ma Thần sơn. Hắn không biết lúc này, ở trong nội điện Vũ gia tổ đường, Vũ gia Lão tổ phun ra một ngụm máu!
“Oa!!! Điều này sao có thể? Cấm chế sao lại bị hủy? Vị kia muốn thoát khốn sao? Hả? Vậy mà tấn công đến... Thần tôn... Quả nhiên”. Vũ Tinh Trần lẩm bẩm sau đó lại cười lên. “Ha ha, Vũ Tinh Trần ta hi sinh cả đời trấn áp Ma nhân lại đến mức một ngày bị người liên thủ diệt môn! Các người chờ bị tàn sát ah! Hắc hắc! Phá được tốt ah!”. Hắn lau đi khóe miệng máu đen bay ra bên ngoài.
Thanh Vân Tinh lúc này đã loạn thành một đoàn, Thần tôn đại năng xuất thủ, bốn người Vũ Thần Không đều thiêu đốt thế giới lực, thế nhưng bọn hắn đều bị bốn vị Thần tôn đè lên đánh, tùy thời mất mạng, còn lại các vị Thần tôn tấn công Thanh Vân tinh hòng tìm ra Thiên Phượng thể. Vũ Tinh Trần nhìn bốn Vũ Thần Không mắt như nứt ra, đó đều là con hắn ah!
“Không! Các ngươi các loại ti tiện ác nhân, Vũ gia ta làm gì để các ngươi độc ác như vậy! A A A ....Các ngươi mau dừng tay”. Vũ Tinh Trần phát điên lao về phía Vũ Thần Không bọn người hòng mang đi bọn hắn. Ngay lúc này có một đại thủ hứng hắn đánh tới.
“Giao ra Thiên Phượng thể ah...”. Một vị Thần tôn xuất thủ với Vũ Tinh Trần.
“Nằm mơ!”. Vũ Tinh Trần tức giận phản kháng, hắn tuy chưa phải chân chính Thần tôn nhưng hắn tự tin lúc này hắn chiến lực đã không kém Thần tôn.
“OÀNH....”. Bon hắn đã giao thủ.
Phụ cận Ma Thần sơn lúc này đã loạn lên, liên quân theo chân các vị Thần tôn đánh vào Thanh Vân tinh tấn công đã tới Ma Thần sơn gặp phải Vũ gia cũng với thế lực phụ thuộc phản kháng đánh lên. Lúc này bọn hắn mới thấy Vũ gia có bao nhiêu đáng sợ, gần ba mươi danh Thần cảnh đại năng! Một lần đánh cho liên quân không kịp trở tay, diệt một thành của cả liên quân!
“Vận nhi! Mau mang Liên nhi lùi lại, để ta đến ngăn cản”. Vũ Thế Thần vung đao lên mở ra một con đường lớn đối với phía sau nói. “Mọi người cố gắng ngăn cản cho nữ nhân cũng hài tử rời đi, lúc này rời đi mới được ah!”. Bọn hắn là tính toán lúc hỗn loạn rời đi.
“Thế Thần ngươi cũng mau mang tộc nhân rời đi ah! Việc đoạn hậu để bọn ta mấy lão già này đến đón”. Vũ Chu Vân hét lớn, tiện tay chụp chết một mảng lớn liên quân. Bọn hắn Vũ gia nhân số ít đến thương cảm, nếu là gia tộc bình thường, dùng năm nghìn năm sinh sôi có lẽ cũng phải vài nghìn đến một vạn người, bọn hắn lúc này kể cả nữ nhân, hài tử có lẽ còn chưa được ba trăm người ah! Mặt khác nếu tính tuổi tác, lấy hắn hơn nghìn tuổi Thần cảnh lục trọng siêu cấp cường giả có lẽ vẫn còn là thiếu niên ah!
“Ha ha, các ngươi mau đi đi! Bọn ta những năm này ở ẩn, cũng phải cho bọn đạo chích kia biết phạm vào Vũ gia ta hậu quả! Các ngươi đời thứ tư bảo hộ nữ nhân cùng hài tử rút đi ah, các ngươi là hi vọng của Vũ gia ta”. Có một vị khác đời thứ ba nói ra.
“Ha ha, chạy đi đâu! Các ngươi Vũ gia lần này đừng hòng có ai chạy thoát! Các ngươi mau chăn bọn hắn, Vũ Chu Vân để ta đến đối phó! Thiên Phượng thể có lẽ đang ở trong nhóm người nữ ấu kia ah”. Một giọng nói vang đến, thình lình là Thần cảnh lục trọng thiên cường giả siêu cấp, chỉ là không biết hắn là thế lực nào.
“Ha ha, Trần Vạn Niên, bằng ngươi cũng dám nói đối phó ta? Trần Vạn Xuân mới có tư cách này”. Vũ Chu Vân khinh cười nói. Tuy cùng là Thần cảnh lục trọng thiên nhưng hắn tự tin đè lên đánh Trần Vạn Niên.
“Thêm ta Đoàn Thanh Tùng đây...”.
Truyện khác cùng thể loại
28 chương
236 chương
32 chương
70 chương
123 chương
89 chương
31 chương