Ma thần máu
Chương 166 : Giải cứu
Tôi đang kiểm tra ký ức của nàng chủ quán.
Những Ma Nhân Rừng đang cùng uống rượu và ngắm Mặt Trời Đen.
Sau đó họ bắt đầu hôn hít ve vãn nhau, sau đó thì họ bắt đầu làm tình vô cùng thác loạn.
Trong đó có mấy cô gái đang cùng một lúc làm tình với hai ba tên, trông mấy cô nàng này đang vô cùng hưng phấn, những dòng máu đỏ đang chảy dọc chân họ. Nhưng dường như họ chẳng hề thấy đau đớn gì.
Đây là lễ hội của Ma Nhân Rừng, các cô trinh nữ sẽ cùng lúc làm tình với nhiều người, họ uống rượu thuốc để giảm đau và tăng hưng phấn.
"Cũng bình thường, sao mấy cô gái này khóc lóc ghê vậy nhỉ?"
Nhưng rồi khi gần sáng thì có vài cô gái bị những tên Ma Nhân Rừng mang mặt nạ gỗ bắt trói lại, rồi chúng khiêng các nàng đi vào trong rừng, tiến về phía một ngọn núi ở xa.
Trong mấy cô gái đó có một người là em gái của chủ quán.
"Hừm! Mình ngửi thấy mùi khét rồi đấy."
Tôi tiếp tục điều tra các thông tin khác trong buổi lễ hội này.
Hóa ra đây lại là lễ hiến tế, những cô gái xui xẻo uống trúng rượu thuốc, sẽ bị những tên Ma Nhân Rừng đeo mặt nạ mang đi hiến tế.
"Mẹ kiếp!!"
"Tụi này điên thật!"
Tôi buông cô nàng chủ quán ra.
"Nếu cô muốn em cô còn sống, thì hãy dẫn đường cho tôi, tôi sẽ cứu họ về."
Bây giờ tôi đang vô cùng tức giận, mắt tôi đỏ ké vô cùng đáng sợ.
Cô chủ quán bị gương mặt đáng sợ của tôi hù đờ đẫn người, nàng lắp bắp không nói được gì.
"Nhanh đi, chúng ta không có nhiều thời gian đâu."
"Ác quỷ Biến Hình!"
"Đôi Cánh Vảy Máu!"
Tôi biến thành hình dạng ma quỷ của mình, chụp lấy nàng chủ quán rồi bay ra ngoài.
Mặc kệ những Ma Nhân Rừng khác chỉ trỏ khi tôi bay qua.
"Ở chỗ kia đúng không?" - Tôi chỉ tay về phía ngọn núi tôi nhìn thấy trong ký ức của chủ quán.
Nàng chủ quán gật đầu xác nhận, nàng đang run rẩy khi bị một con quỷ đáng sợ như tôi ôm.
Tôi liền bay đến đó.
Chỉ vài phút là tới nơi, mất thêm một phút để tìm kiếm hang động, tôi bay vào miệng hang đen ngòm ăn thông vào lòng ngọn núi.
Bên trong khá tối nhưng tôi có thể sử dụng Con Mắt Của Quỷ Máu để nhìn đường, hang động này thông xuống lòng đất. Ở phía xa xa có ánh đèn.
"Năm cô gái cho năm xe đá năng lượng." - Tôi nghe thấy giọng nói của một tên Ma Nhân Rừng.
"Chúng ta sẽ chỉ đưa bốn xe." - Giọng nói già nua khàn khàn trả lời.
"Các ngươi đừng có quá đáng!" - Một tên Ma Nhân Rừng hét lên.
"Các ngươi không bán thì cứ mang về, khà khà." - Giọng nói già nua lúc nãy cười vô cùng bỉ ổi, hắn ta có vẻ rất chắc kèo những Ma Nhân Rừng sẽ bắt buộc phải bán.
"Hừ, chỉ một lần này thôi đấy." - Tên Ma Nhân Rừng đành phải chấp nhận cái giá bốn xe đá năng lượng.
"Giao người nhanh đi, bọn ta quá nôn nóng được thưởng thức họ rồi." - Cái giọng khàn khàn già nua lại vang lên đầy bỉ ổi.
"Thả họ ra hoặc tao giết sạch tụi mày." - Tôi thét vào mặt chúng ngay khi tới nơi.
Năm cô nàng Ma Nhân Rừng tội nghiệp đang bị treo trên cột như thú vật, từ đùi đến chân họ vẫn còn loang lổ vết máu của buổi thác loạn đêm qua.
Mấy tên Ma Nhân Rừng đang mua bán với mấy tên Quỷ Núi thấp bé xám xịt.
Lũ Quỷ Núi trông như mấy lão già nhăn nheo xấu xí đen đúa, chúng chỉ cao có một mét, mặc những bộ đồ làm bằng kim loại, trên lưng và eo giắt búa, xẻng, cuốc,... Chúng là những thợ đào khoáng sản chuyên nghiệp.
"Tao nói lại lần cuối, thả mấy cô gái ra hoặc tụi mày chết." - Tôi dùng giọng nói ma quỷ vô cùng đáng sợ của mình để nói chuyện với chúng.
"Ha ha ha..."
"Khà...khà...khà..."
Cả lũ Ma Nhân Rừng và Quỷ Núi đều phá lên cười, dường như chúng thấy câu nói của tôi rất buồn cười.
"Mày nghĩ mày là ai hả ma quỷ, tính một mình cân hết hả?"
"Thằng điên, để tao giết nó cho nhanh." - Một tên Ma Nhân Rừng lấy xuống cái nỏ của hắn ta.
Một mũi tên cắm phập lên người tôi.
"Mũi tên độc này có thể giết cả lũ côn trùng mười mét, hắn ta sẽ ngỏm sớm thôi." - Tên vừa bắn tôi nhún nhún người ra vẻ đắc ý.
Tôi nhẹ nhàng rút mũi tên ra, ném trả lại về phía tên Ma Nhân Rừng vừa bắn nỏ, mũi tên ghim luôn hắn ta vào bức tường hang động phía sau.
"Là các ngươi chọn cái chết." - Tôi rít lên, những đốm sáng năng lượng máu khuếch tán khắp cơ thể.
Tôi rất hiếm khi giết hại các loài ma tộc như ma nhân và ma quỷ, vì tôi sợ giết chóc đồng loại quá nhiều sẽ sinh ra sát niệm, nhưng lần này thì tôi không kiềm chế sự giận dữ của mình được nữa.
"Mọi người thịt nó, nó chỉ có một mình không đánh lại chúng ta đâu." - Tên Ma Nhân Rừng cầm đầu hét lên, những tên khác cũng lấy ra cung nỏ bắn tôi liên tục.
"Áo Giáp Vảy Máu."
"Lưỡi Đao Máu."
Trên người tôi xuất hiện lớp vảy giáp, hai lưỡi đao cũng mọc ra từ cổ tay.
Những mũi tên do các Ma Nhân Rừng bắn ra khi đâm lên lớp giáp thì bị bật ngược trở lại.
Tôi lao vào giữa mấy tên Ma Nhân Rừng, dùng hai lưỡi đao đâm chém liên tục, chỉ vài giây sau tất cả đều bị tôi giết chết.
Giờ đây hang động máu thịt be bét khắp nơi, những tên Ma Nhân Rừng bị tôi chém thành nhiều khúc, máu và nội tạng tung tóe.
Tôi liếc nhìn lũ Quỷ Núi, giờ tôi đang trong trạng thái Ác Quỷ chính hiệu.
"Chúng tôi chỉ đang mua bán nô lệ, điều này là hợp pháp, ngài không thể giết chúng tôi được." - Tên Quỷ Núi già nua run rẩy nói, cách đây vài phút hắn vẫn cười rất to, giờ thì hắn không cười nổi nữa rồi.
"Ta đã bảo ngươi thả các cô gái ra hoặc là chết."
"Buôn bán nô lệ là hợp pháp ư? Các ngươi không hề trả tiền cho các cô gái, mà lại trả tiền cho những kẻ bán họ, họ không tự nguyện bán thân, nên đối với ta nó hoàn toàn không hợp pháp."
"Mà thế giới này làm gì có pháp luật, thế nên ngươi chết đi."
Lưỡi đao máu cắt tên Quỷ Núi làm hai, khi hắn chết tôi cảm nhận được sự sợ hãi và hối hận của hắn ta, nhưng đã quá trễ rồi.
"Còn các ngươi cút xuống lòng đất, đừng để ta nhìn thấy các ngươi lần nữa."
Tôi hét lớn về phía mấy tên Quỷ Núi còn sống, tôi quyết định tha cho chúng vì giết chóc vậy đủ rồi.
Lũ Quỷ Núi nháo nhào bỏ chạy, dẫm đạp lên nhau té ngã liên tục.
Tôi quay sang nhìn cô nàng chủ quán trọ, nàng đang áp lưng vào vách hang động, khuôn mặt không còn một giọt máu, khi tôi nhìn nàng thì nàng run rẩy ngã khụy xuống đất.
Tôi biến về trạng thái ma nhân của mình.
"Cô sao vậy? Mau đi cứu em gái của cô đi." - Tôi nhắc nhở khiến nàng tỉnh lại, nàng liền chạy về phía mấy cô gái bị trói trên cột, cởi trói cho họ.
Ánh mắt nữ chủ quán nhìn tôi vô cùng sợ hãi.
"Sao nàng sợ mình vậy nhỉ?"
"Mi vừa giết mười tên đồng loại của nàng, trong đó có hai tên là người tình của nàng." - Giọng Rắn Nhỏ vang lên từ trong không gian.
"Ừ đúng rồi, mình là ác quỷ mà, làm sao nàng không sợ sau khi thấy mình tàn sát đồng loại của nàng được."
"Cho dù mình làm vậy là để cứu em gái của nàng, thì trong mắt nàng, mình vẫn sẽ mãi mãi là một con quái vật."
Khi các nàng Ma Nhân Rừng được cởi trói thì họ rên rỉ uốn éo thân thể gợi cảm của họ, lũ Ma Nhân Rừng nam kia đã cho họ uống rất nhiều rượu thuốc, khiến họ đang bị dục vọng hành hạ.
Cách đơn giản nhất là làm tình với họ, rượu thuốc sẽ tự hết tác dụng, nhưng mục đích của tôi là cứu họ chứ không phải lợi dụng mấy cô gái tội nghiệp này.
Nên tôi cho mỗi người uống một ít máu của mình, rồi dùng kỹ năng Máu Linh Động hóa giải rượu thuốc trong người họ.
Cơn hứng tình của mấy cô gái dần tan biến, họ nằm trên nền hang động thiếp đi.
Tôi dùng một quả cầu lửa, thiêu đốt tất cả xác chết và máu trong hang động, không nên để mấy cô gái thấy hình ảnh kinh dị máu me be bét này.
Tiện thể tôi tịch thu luôn bốn xe đá năng lượng của lũ Quỷ Núi, mặc dù toàn đá 1 đá 2, nhưng có còn hơn không.
Sau vài giờ thì các cô gái Ma Nhân Rừng cũng tỉnh lại.
"Đây là đâu?" - Một người lắc lắc đầu cho tỉnh táo.
"A..." - Ngay sau đó nàng hét lên, tiếng hét làm những người khác cũng tỉnh lại.
"Ma quỷ, sao anh lại bắt cóc bọn tôi, mau thả bọn tôi về nhà." - Một người vừa dùng tay che ngực vừa nói.
"Ma quỷ, ngươi đã làm gì bọn ta, ta còn trinh, hu hu hu." - Một người thì khóc nấc lên, nàng thấy bên dưới cơ thể nàng chảy máu nên đổ tội cho tôi luôn.
"Đồ ma quỷ, đáng lẽ bọn ta không nên cho ngươi ở lại, ngươi trả ơn chúng ta như vậy đó hả?" - Một người khác gắt lên chửi rủa.
"Hừm, mình thực sự tệ vậy hả ta, vừa tỉnh lại là họ đã thi nhau chửi mình."
"Cô giải thích với họ đi." - Tôi nói với chủ quán trọ.
Nàng kể cho những người khác nghe về những chuyện đã xảy ra.
"Không! Tôi không tin cô, nhất định cô đang thông đồng với con quỷ này để hại chúng tôi." - Một người gắt lên sau khi nghe sự thật.
"Đúng vậy, ai trong làng cũng biết cô đã ngủ với hắn suốt ba ngày, cô là đồ gái điếm." - Một người thì càng nặng lời hơn.
"Đúng vậy, đồ dối trá, đồ gái điếm, thứ lẳng lơ giật chồng người khác."
Cô chủ quán trọ bị chửi vuốt mặt không kịp, những người khác không tin nàng, sự thật quá tàn khốc đối với họ. Họ chấp nhận tin việc tôi đã bắt cóc họ, còn lũ Ma Nhân Rừng mới là những người đi giải cứu, chứ không chịu tin sự thật.
Ngay cả cô em gái cũng không tin lời chị nàng.
"Các cô yên lặng đi! Giờ tôi dẫn các cô về làng." - Tôi thét lên giận dữ, khiến họ im thin thít.
Ra khỏi hang động họ lấy lá cây làm quần áo mặc vào, mất nửa ngày mới quay về làng của họ được.
Những nam Ma Nhân Rừng bây giờ trang bị vũ trang vô cùng đầy đủ, họ mặc áo giáp gỗ, trên lưng đeo nỏ và cung tên, bên hông giắt kiếm bạc.
Họ đã kéo những cái thang giấu đi, đang đứng dàn trận trên các cành cây, vũ khí sẵn sàng nhả tên.
Những nàng Ma Nhân Rừng vô cùng sợ hãi khi thấy cảnh này.
"Ác quỷ, những người khác đâu rồi, ngươi đã làm gì họ." - Một tên Ma Nhân Rừng cao lớn có vẻ là cầm đầu hét lên.
"Ngươi hỏi lũ súc sinh buôn bán phụ nữ hả? Ta tiễn chúng đến thế giới khác rồi, ngươi muốn đi theo luôn không?" - Tôi mỉa mai trả lời, mấy tên này mặt dày thật, chúng làm như tôi mới là kẻ ác.
"Tại sao ngươi lại làm vậy? Bọn ta đã cho phép ngươi ở lại đây, sao lại hại bọn ta?" - Tên Ma Nhân Rừng hét lên vô cùng tức giận.
"Tại sao? Giải cứu những cô gái tội nghiệp thì có cần lý do không?"
"Ta mới là kẻ hỏi mới đúng, tại sao các ngươi nỡ đem đồng loại của mình bán cho lũ Quỷ Núi, các ngươi biết điều kinh khủng gì sẽ xảy ra với họ không?" - Tôi chất vấn hắn ta, lần này hắn cứng miệng.
"Đó là luật lệ, là truyền thống của bọn ta, trao đổi nô lệ đổi lấy đá năng lượng, không có gì là sai cả."
"Nếu không làm vậy thì bọn ta lấy đâu ra tiền mua vũ khí và đồ dùng cần thiết." - Cuối cùng hắn ta trả lời như vậy.
Hóa ra sự tươi đẹp của ngôi làng này được trả giá bằng mấy cô gái, thảo nào tôi không thấy lũ Ma Nhân Rừng làm gì cả, suốt ngày chỉ ăn chơi nhảy múa.
Chúng sử dụng số tiền bán nô lệ để trang trải chi phí sinh hoạt của chúng. Chỉ tội nghiệp mấy cô gái bị bán.
Những cô nàng Ma Nhân Rừng được tôi cứu ra thì bây giờ sắc mặt tái nhợt, họ không tin lời tôi, nhưng khi nghe tên thủ lĩnh nói chuyện thì họ đã biết sự thật.
Họ quỳ sụp xuống khóc nức nở, trước giờ họ vẫn vô tư vui vẻ sống, không phải chịu đau khổ giày vò gì, hóa ra đều do có những người khác gánh sự đau khổ giùm họ, và hôm nay xuýt chút nữa họ đã phải chịu sự đau khổ đó nếu tôi không cứu họ.
"Ngươi để mấy cô gái lại rồi cút đi, nơi này không chào đón ngươi nữa, việc ngươi làm đã chọc giận lũ Quỷ Núi, chúng sẽ kéo tới đây trả thù, bọn ta sẽ phải giao nộp nhiều cô gái để xoa dịu lửa giận của chúng."
Tên hèn nhát này vẫn to mồm giống như điều hắn ta làm là đúng, còn điều tôi làm là sai. Thật bó tay với mấy tên này. Nhưng tôi không thể bỏ rơi mấy cô gái tội nghiệp mà đi được, chúng tôi sống tạm trong một căn nhà làm bằng lá cây dưới chân cây cổ thụ.
Truyện khác cùng thể loại
13 chương
378 chương
2057 chương
539 chương
27 chương